Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

QUÊ ƠI!


(Viết cho mẹ, em và con trai.)

Ở đó, mẹ đưa ta đi
Hoàng hôn không là mãi mãi
Mẹ là quê, quê chìm theo bóng mẹ
Xuân về ngờ ngợ một góc quê

Ở đó, em và con nắm tay ta
Và bình minh cũng không là mãi mãi
Người thành quê, giữ một thời ở lại
Xuân đành lòng nở nhạt cánh hoa mai.

Có con đường chờ ta rẽ trái
Nơi quê nằm cùng phía trái tim
Ở đó, hướng tây mặt trời về ngủ
Gió quê ơi! Ru giấc những mộ phần.

Phan Thanh Cương K8


KHỦNG KHIẾP THỰC PHẨM NGÀY TẾT


Chưa kịp mừng khi vừa vượt qua cái thời “ăn no mặc ấm” để được “ăn ngon mặc đẹp”, dân ta lại đứng trước vấn nạn “ăn gì cũng bẩn, dùng gì cũng độc” với sự tràn ngập hàng hóa made in China: từ thực phẩm tồn dư hóa chất bảo quản đến đồ dùng, quần áo rẻ đẹp nhưng cực bẩn và độc hại.

Ngày Tết nhu cầu về ăn ngon mặc đẹp càng cao đặc biệt là các món ăn mang hương vị Tết xưa:
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ
Cây nêu, tràng pháo, bánh trưng xanh

Hiên nay đời sống kinh tế có nhiều thay đổi, trước Tết nhiều gia đình chỉ cần đi 1 vòng quanh chợ hay siêu thị là có thể sắm được đủ thứ cần thiết từ bánh chưng xanh, thịt gà, củ kiệu đến kẹo mứt ...nhưng ít ai biết được hết những thực phẩm Tết ấy độc hai và mất về sinh như thế nào.

Hôm nay chúng tôi xin được điểm lại một số tin mà các cơ chức năng vừa bắt, thu giữ những thực phẩm đó: 


Mứt và ruồi 



Bánh tráng phơi trên bãi rác 

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

CHẶNG CUỐI MÙA ĐÔNG



Sao em không cùng tôi về chặng cuối mùa đông
Để tím tái cả ngọn bấc đùn mây cánh vạc
Đêm dài thêm cho nỗi nhớ chập chùng

Em có về cùng tôi khi chiền chiện báo xuân
Đường hoa nắng thắm màu khăn hồng ấy
Giọng cười ai còn lay động giọt sương trong

Em có còn nhớ đến xuân năm xưa
Tôi giữ mãi một thời khờ dại
Khát một đào hoa bừng sắc thắm trắng giao thừa.

Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10 )

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

CÂU MỜI ĐỐI


Mừng năm mới Quí Tỵ, Blog ĐG-HHT xin có câu mời đối của anh Vũ Đông Thám K7, mời quý anh chị tham gia đối, giải nhất sẽ được tặng thẩu Rượu Rắn độc THẬP XÀ TỬU 1.000 năm có nguồn gốc từ phương Bắc:

QUÍ TỴ THĂNG HOA, RẮN ĐẾN ĐẦU SÂN, RẮN HÓA RỒNG
Mời quí anh chị  thưởng thức bài thơ Ông Đồ- Thơ Vũ Đình Liên- Ngâm thơ NS Quốc Anh


BỮA TIỆC CUỐI NĂM



Từ bên kia nửa vòng trái đất, anh Đặng Hoàng Hiền đã mời vợ chồng TN và vợ chồng anh Mai Cư đến dự bữa tiệc cuối năm bằng Set ăn tại nhà hàng Hai Lúa Đà Nẵng, từ nước Đức xa xôi anh mua Set ăn này qua mạng Muachung.vn, chúng tôi chỉ cần ghi lại Mã đơn hàng gồm 17 chữ số đến nhà hàng là người ta dọn tiệc ra.
Ngoài tình cảm đồng môn Đông Giang có lẽ anh cũng dành ưu ái với anh em chúng tôi nhiều hơn do trong thời gian qua chúng đã làm cầu nối để anh giúp được nhiều em học sinh Hoàng Hoa Thám ( Đông Giang cũ) có hoàn cảnh khó khăn.
 
Nhân đây chúng tôi cũng xin giới thiệu tờ giấy ghi tên anh cách đây 42 năm mà ngày xưa khi còn đi học có lẽ không ai trong chúng ta không một lần mơ ước,

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

NHỚ HÀ NỘI ĐÔNG



Nghe bấc mùa về cứ mang mang
Nơi đây ngày tháng vẫn hanh vàng
Gửi chút tình riêng theo ánh nắng
Sưởi ấm lòng em lúc đông sang

Thương lắm quán khuya ngày gió trở
Ấm nước sôi reo chờ tay hơ
Áo rét đã mấy mùa mẹ mặc
Bạc màu theo tuổi các em thơ

Ngõ vắng đèn vàng chân bước vội
Chập chờn dài ngắn bóng in mờ
Bồi hồi lại nhớ đông Hà nội
Lối về quấn quít bóng một đôi

Quanh năm trong vắt đông không thấy
Day dứt thèm sương lạnh phủ dầy
Chiếc áo len phơi ngày rắng rỡ
Nhớ chè hoa khói gió heo may

Nhớ đông Hà nội ấm đôi tay…

            Đoàn Quân
( Đoàn Xuân Hiển K2 )


Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

THƠ TRONG KHÔNG THƠ


1. Ngay từ tấm bé, tôi đã từng nghe kể câu chuyện tiếu lâm ba anh học trò dốt làm thơ – bài thơ con cóc. Đây là bài thơ được Trương Vĩnh Ký sưu tầm, in trong tập Truyện đời xưa xuất bản lần đầu tiên năm 1866. Rồi lớn lên một chút, tôi lại nghe người ta sử dụng thành ngữ “Thơ con cóc” để chê bai, cười cợt những ai làm thơ nhưng thiếu cảm xúc, không có chất hoa mĩ của ngôn từ, hoặc ý nghĩa nông sờ, hoặc sáo rỗng. Tôi nghe mãi nên thành ám ảnh đến nỗi không dám làm thơ dù lắm lúc cảm xúc muốn tràn ra lênh láng, thậm chí đọc thơ của một nhà thơ nào đó không thực sự có được sự rung cảm, tôi gọi bài thơ ấy là thơ con cóc, nhà thơ ấy là thơ con cóc nữa. Và rồi, bài thơ con cóc hiện ra thế chỗ cho bài thơ tôi vưa đọc :

 Con cóc trong hang
Con cóc nhảy ra
Con có nhảy ra
Con cóc ngồi đó
Con cóc ngồi đó
Con cóc nhảy đi.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

BÀI VỞ NGÀY XUÂN

Kính thưa Quí thầy cô, anh chị cựu học sinh và quí thân hữu.
Mùa Xuân đang chạm ngỏ và đất trời đang thay áo mới, cứ mỗi lần Xuân về là bao kỷ niệm và tâm trạng vui buồn chợt ùa về, bên cạnh những niềm vui yêu thương sum họp bên người thân, chúng ta không khỏi chạnh lòng nhớ về ông bà cha me và những người thân đã khuất, nhất là đối với những anh chị đi xa với bao tâm tình của một người lưu lạc tha hương, mùa Xuân thường nhớ về nơi cố quận...

Cùng với bao kỷ niệm và tâm trạng ấy chúng tôi hy vọng anh chị sẽ trải bày qua những trang thơ, truyện ký để chia sẻ cùng thầy trò chúng ta qua trang Đông Giang nhân ngày Tết Quý Tỵ.

Ngoài ra chúng tôi cũng mong thầy cô và anh chị có những bài sưu tầm hay và bổ ích về mùa Xuân và ngày Tết để cùng chia sẻ với nhiều anh chị cựu học sinh chúng ta.

Biết rằng những ngày cuối năm là những ngày rất bận rộn đối với thầy cô và anh chị nhưng chúng tôi rất mong quí anh chị tranh thủ những lúc rảnh rỗi tham gia gửi bài cho Blog.

Trước thềm năm mới, Blog ĐG-HHT xin kính chúc Quý thầy cô, anh chị, Quý thân hữu cùng gia đình một năm mới nhiều sức khỏe, may mắn và thành đạt.

Trân trọng và kính mến.

Blog ĐG-HHT
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
NHÂN DỊP XUÂN VỀ CHÚNG TÔI XIN GIỚI THIỆU NHỮNG BÀI VIẾT VÀ CÂU ĐỐI VUI CỦA NHỮNG NĂM TRƯỚC:

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

CẢM ƠN CHÚT NẮNG HANH VÀNG


Dòng đời chảy quá nhiều chiều thuận nghịch
Ta lơ ngơ đứng giữa ngã ba đường
Sông suối buồn tênh lòng người ly biệt
Về đâu ta khi sắp sửa hoàng hôn?

Chân và giả cứ ồn ào tranh cãi
Mà Phật Trời lại biền biệt nơi đâu
Đời đáng lẽ là đường thi tứ tuyệt
Ta bềnh bồng trôi giữa những biển dâu

Cảm ơn chút nắng hanh vàng cuối phố
Hoa dại ven sông chợt nở trái mùa
Để ta thấy được mình còn có lý
Ngã ba đường vẫn đứng đó lơ ngơ...

Nguyễn Văn Gia

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

KHÔNG LÀ THẾ...


Không là thế...chẳng còn chi
Đành ôm gối chiếc những khi một mình
Không là thế...chẳng còn tình
Thì thôi yên phận làm thinh và...buồn
Không là thế...quên ngọn nguồn
Vàng hanh nắng hay mưa tuôn chẳng màng
Không là thế...đâu bẽ bàng
Suy tư dưới ánh trăng vàng và...thương
Không là thế...mặc tơ vương
Đường ai nấy bước tình trường đa đoan
Không là thế...hóa dối gian ?
Chẳng yêu mà cũng muôn ngàn lời...yêu
Không là thế...đời quạnh hiu
Thôi thôi bớt chuyện mỹ miều người ơi
Không là thế...hẳn chơi vơi
Mang tình theo bóng mây trôi về nguồn!

Mai Mộng Tưởng K6

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

MỘT ĐỜI





Một đời sắp qua rồi
Nắng nghiêng con dốc ngược
Đã đến bên kia đồi
Anh còn gì cho em

Một đời anh còn em
Trăng nghiêng trên vầng trán
Anh hái hạt xuân nồng
Cúi hôn đôi mắt đẹp

Một đời mình còn nhau
Môi thơm ru em ngủ
Vòng tay ấm hương chiều
Gối đầu giấc bình yên

Uyên Nguyên
( Cô Nguyễn Thị Yến )

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

ÔI! HỘI AN, TÔI CHỈ LÀ KHÁCH LẠ


Tôi đến đây cùng bọc giấy dầu
Gói sách vở, áo quần và nỗi mệt
Gói cô đơn và nhung nhớ mông lung
Tôi đến đây bụi đường vai còn nặng

Ngày nhăn nheo trên trán rộng vô tình
Tóc rực rỡ bồng bềnh như gió lớn
Biết tìm ai để nhìn rõ bơ vơ
Tôi đến đây mệt nhoài như thất trận

Ngã vào em, ôi! Một kẻ có tình
Mong điếu thuốc trên môi khô vị ngọt
Sống một lần cho hiểu rõ lòng nhau
Ôi! Hội An! Hội An tiều tụy

Dáng quá gầy như con bệnh trăm năm
Tôi chợt yêu em như chợt nhớ vô cùng
Cái xác chết đạn đã xâu nhiều lỗ
Cái mái nhà đã cháy nám vô tư

Cái hồn tôi, cái đời sống mịt mù
Ôi! Hội An, tôi chỉ là khách lạ
Ghé lại em xin một giấc ngủ nhờ
Ghé lại em xin đôi niềm thân ái

Biết nên cười hay nên khóc hôm nay
Ôi! Hội An! Hội An!
Tôi đã có thêm hai, ba người bạn
Tôi đã có thêm dăm ba đứa học trò

Tôi đã có thêm rất nhiều đau đớn
Thôi cũng vừa, xin thành thật cám ơn .

NGUYỄN ĐÔNG GIANG
( Thầy Nguyễn Văn Ngọc )

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

HÁT HÒ KHOAN XỨ QUẢNG



Anh Hồ Văn Dư giới thiệu bài : Hát Hò Khoan hay còn gọi là Hát Kiến của tác giả Trịnh Thành:


Mẹ tôi người làng Kỳ Lam, Ba tôi người làng An Tế, thuộc Xã Kỳ Châu, Huyện Điện bàn, Tỉnh Quảng nam. Hồi xa xưa ấy trai gái trong làng, trong xã thường hẹn hò, gặp gỡ nhau qua những đêm trăng giã gạo, hoặc đạp luá, đây là cái cớ để cô cậu gặp nhau bày tỏ tình cảm, tình yêu qua những câu hát đối đáp. Đặc điểm những câu đối đáp nầy, không chuẩn bị trước - có tính cách thiên phú, tự phát cho nên gọi là "Hát Kiến" nghĩ đến đâu hát đến đó, đây là những tài năng tuyệt vời của Ông Bà Cha Mẹ ta ngày trước.

Theo lời Mẹ tôi kể : lúc bây giờ Ba tôi rất thích, rất mến Mẹ tôi - và ngược lại, nhưng chẳng bên nào dám ngỏ ý, bày tỏ. Vào một đêm trăng trong mùa gặt mới, Ông Ngoại tôi nhờ một số nam nữ đến đạp lúa, thường thường trong số này ai cũng biết hát và biết đối đáp. Nhân cơ hội nầy, Mẹ tôi mới nhắn gởi đến Ba tôi một bài hát có tựa đề ; Đợi chờ 12 giờ. Liền sau đó, Ba tôi đáp trả, anh còn chờ đợi lâu hơn em là 12 tháng, và rốt cuộc sự có mặt của tôi là một nhân chứng.

Hồi còn nhỏ, tôi đã nghe Mẹ tôi hát đi hát lại bài này nhiều lần, đến độ tôi đã thuộc lòng. Bây chừ, tôi hồi tưởng lại và viết ra đây để Quí vị đọc cho vui, tuy nhiên không hẳn là đúng hoàn toàn, bởi vì thời gian làm hao mòn trí nhớ, thời gian không chờ đợi ai.


Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

HÃY NHỚ...


Tưởng nhớ những Anh hùng biển đảo

Tôi lên núi, tìm sơn hà
xa xa mây bay.
Tôi về ruộng cày, tìm xã tắc
lác đác cánh cò thưa.
...
Thay người xưa tôi vỗ ngực thưa rằng:
Lưỡi gươm giữ nước chưa bao giờ được nằm vào vỏ
bình yên,
....
Tôi dắt cháu con vào bưng biền,
Dạy lại rằng non sông cha ông ta một dãy liền
từ Ải Nam Quan đến mũi Cà mau,
một miền riêng, một cõi...
Tôi cõng cháu con chỉ về hướng biển,
xa xa đứa con yêu Hoàng sa, Trường Sa
một giòng máu Việt,
Tuốt gươm ra: hào kiệt thời nào cũng có!
...
Tôi xin được là một que củi để nhóm lò
Lửa Lạc Việt đốt cháy thiêu trò tham tàn phương bắc!
Này, hãy nhớ:
Lưỡi gươm giữ nước chưa nằm vào vỏ...

Vugia K7

XIN THẮP MỘT NÉN NHANG NHÂN NGÀY 19.1

Xin thắp một nén nhang kính dâng lên các anh hùng liệt sĩ đã hy sinh trong trận hải chiến Hoàng Sa 19.01.1974



Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

GẦN BỐN MƯƠI NĂM!


Bốn mươi năm,
Quá đủ,
Để nhận ra,
Dáng dấp những anh hùng,
Thấp thoáng,
Phía sau lưng lịch sử!

Bốn mươi năm,
Uất nghẹn,
Biển quê hương,
Tan nát,
Dưới gót giầy,
Quân xâm lược bắc phương!

Bốn mươi năm,
Đau đớn,
Máu và nước mắt,
Những ngư dân tội nghiệp,
Đông cứng,
Với giòng chảy,
Thời gian!

Bốn mươi năm,
Quá đủ, và quá đủ,
Để nói với nhau,
Bao giờ,
Về lại,
Hoàng Sa?!

Vũ Đông Thám K7
Mùa biển động 2013
“Bao giờ,Về lại,Hoàng Sa?!”

Xin mời xem lại: ĐAU ĐÁU HOÀNG SA của Phan Thanh Bình K5.

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

LỄ THÀNH HÔN & VU QUY CON ANH PHẠM ÁI K6 VÀ CON ANH TRƯƠNG PHÚ SƠN K8

Có lẽ nhiều Lễ Thành hôn & Vu qui của con các anh chị cựu học sinh Đông Giang nhưng ít có buổi Lễ nào đặc biệt như hôm nay: Con gái anh Phạm Ái CHS Đông Giang K6 là Phạm Nguyễn Thanh Phương kết duyên cùng con trai anh Trương Phú Sơn CHS Đông Giang K8 là Trương Phú Quốc. Đây là một trong số ít các anh chị CHS Đông Giang làm sui gia với nhau.
Buổi tiệc trà được tổ chức vào lúc 17:00 ngày 16/01/2013 ( nhằm ngày 04 tháng Chạp năm Nhâm Thìn) tại Trung tâm tiệc cưới FOR YOU ( Sảnh Dream ), Khu Công viên Bắc Tượng Đài 2/9, Tp Đà Nẵng.
Blog ĐG-HHT xin chúc mừng hai bên gia đình anh Phạm Ái và anh Trương Phú Sơn, chúc hai cháu Phú Quốc - Thanh Phương được trăm năm hạnh phúc.









Xin mời xem thêm SLIDESHOW

MỪNG SINH NHẬT


Chúc mừng tất cả các ngày sinh nhật của các bạn già và mong mọi người cùng trang lứa có sự đồng cảm...
Đoàn Quân.


Không muốn vội sang tuổi lục tuần
Khi đời còn lắm nỗi gian truân
Bao điều mơ ước mong được thấy
Phong lưu in đậm dấu phong trần

Không muốn vội sang tuổi lục tuần
Nợ đời chưa trả được mươi phân
Tình còn nợ mãi duyên hạnh ngộ
Lòng thành trĩu nặng vạn tri ân

Không muốn vội sang tuổi lục tuần
Đường dài cần sức thử đôi chân
Công danh phú quí trời định phận
Kiên trì vượt khó sự tại nhân!

Không muốn vội sang tuổi lục tuần
Trải đời khát sống lúc thanh xuân
Ơn đời chồng chất thêm nợ mới
Cầu mong sao cứ mãi hồi xuân!

Dù cuộc đời một khúc dạo phù vân...

Đoàn Quân

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

TIN BUỒN




TIN BUỒN



http://s51.radikal.ru/i133/0808/27/22fbab543b02.gif
 
Được tin trễ. ..

Cụ Bà Hồ Thị Hoa - Nhạc Mẫu chị Nguyễn Thị Thanh Nhạn K8 - qua đời lúc 22:30 hôm 11.1.2013 ( nhằm ngày 30 tháng Mười Một năm Nhâm Thìn) hưởng thọ 83 tuổi.

An Táng:
Tại Nghĩa trang gia tộc thôn Ninh Khánh, huyện Nông Sơn, tỉnh Quảng Nam vào sáng ngày 15.01.2013 tức ngày Mồng bốn, tháng Chạp năm Nhâm Thìn.

Thầy cô, cựu học sinh K8 và Blog ĐG-HHT xin chia buồn cùng gia đình chị Thanh Nhạn, cầu mong hương linh Cụ bà sớm được siêu thoát
.



http://img72.imageshack.us/img72/8527/hoahongtrangjpg.jpg
 

 

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

GỬI MÙA ĐÔNG HÀ NỘI


Ngày tôi chạm mặt Hồ Gươm
Hà Nội kiêu kỳ áo quàng đông xám
Cụ rùa tịnh định lòng sâu
Danh sĩ Bắc Hà mải bình thơ ở Khuê Văn Các
Tháng giêng rét đài hoa sữa đi đâu
Bỏ mặc bấc lùa riêng tôi buốt cóng

Ngày tôi chạm mặt Hồ ươm chưa em
Ngốc nghếch giữa phố phường muôn sắc
Em đàn bà của thời chân chim khóe mắt
Con đường nào khăn hồng anh đã đi qua

Bao lần tôi lỗi hẹn một câu thơ
Một giọng nói dịu mềm phôn sóng
Lỗi hẹn với đào hoa đỏ thắm
Rưng rưng soi nước Tây Hồ

Em có đi cùng tôi về chặng cuối mùa đông
Tìm chút nhỏ nhoi thôi của hoàng thành xưa cũ
Một mái ngói cong nặng oằn nỗi nhớ
Một chiếc lá bàng se sắt lửa hồi xuân

Ôi, giá được bây giờ bay về xa xôi ấy
Tìm chút đêm thâu dỗ ấm trái tim mình
Tìm chút ngày lên bừng thêm nắng lạnh
Tìm dáng em trong đau đáu chiêm bao

Xin được trao bàn tay em rất nhẹ
Một nhành hoa dại phương nam
Em có thấy biển Vũng Tàu nắng gió
Trong đôi mắt thẳng nhìn rạo rực của tôi không.

Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10)


Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

TRỌN MỘT TÌNH YÊU


Em hỏi anh khi kiếp sau trở lại
Anh có còn yêu em nữa hay không ?
Có tìm em , có còn mong đợi
Để như xưa mình vẫn mãi vợ chồng

Em hỏi anh sao đời người ngắn ngủi
Chưa tròn yêu tóc đã úa phai màu
Em chỉ muốn lần yêu là mãi mãi
Từ ngàn xưa đến tận ngàn sau

Nầy em yêu mình có duyên có nợ
Từ bây giờ đến tận mai sau
Nên kiếp nào mình cũng là chồng vợ
Như đất với trời vẫn mãi có nhau

Nhỡ mai sau em không là em nữa
Là áng mây trôi lạnh lẽo cuối trời
Anh sẽ xin hóa thân thành cơn gió
Cùng mây ngàn ta cứ mãi rong chơi…

Nguyễn Tấn Lực K6

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN với Guinness dùng đầu để nhảy lên bậc cấp.

Nhân dịp cuối tuần, thầy Nguyễn Bang mời Quý thầy cô, anh chị thư giãn với Guinness dùng đầu để nhảy lên bậc cấp ở Nhật Bản.

PHÁT HIỆN BẢN ĐỒ NĂNG LƯỢNG CỦA TRUNG QUỐC KHÔNG CÓ "ĐƯỜNG LƯỠI BÒ"

Blog Đông Giang xin giới thiệu đến Quí thầy cô, anh chị về "Bản đồ năng lượng của Trung Quốc không có đường lưỡi bò" bài của Hải Châu do thầy Nguyễn Bang gửi về:

Trong các bản đồ chủ quyền mà Việt kiều Trần Thắng vừa gửi tặng TP Đà Nẵng có bản đồ dầu khí do CHND Trung Hoa xuất bản năm 1975 và được Hoa Kỳ tái bản năm 1980 chỉ giới hạn cực nam Trung Quốc đến đảo Hải Nam mà không hề có "đường lưỡi bò" hay Hoàng Sa, Trường Sa.



Sự thật từ bản đồ dầu khí Trung Quốc


Sáng 8/1, Viện Nghiên cứu Phát triển Kinh tế - Xã hội Đà Nẵng với sự chứng kiến của đại diện Văn phòng UBND TP Đà Nẵng, Sở Nội vụ Đà Nẵng, UBND huyện đảo Hoàng Sa, Hội Khoa học Lịch sử, Bảo tàng Đà Nẵng, Công an TP Đà Nẵng và đông đảo phóng viên các báo, đài đã chính thức tiếp nhận và mở niêm phong số bản đồ và atlas (tập bản đồ) do anh Trần Thắng, Chủ tịch Viện Văn hoá và Giáo dục Việt Nam tại Mỹ gửi tặng và vừa đến TP Đà Nẵng hôm 3/1 (Infonet đã đưa tin).

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

RỒI CŨNG QUEN THÔI


Con người có khả năng thích nghi vô hạn
Dẫu cuộc đời có lận đận long đong
Rồi cũng quen thôi
Cứ nghe mãi những lời không thật
Dẫu không tin
Rồi cũng quen thôi
Thấy hoài bao điều chướng mắt
Lòng có buồn
Rồi cũng quen thôi
Dẫu lăn lóc như viên đá cuội
Rồi cũng quen thôi
Có bị vo tròn bóp méo
Lòng không vui
Rồi cũng quen thôi
Ừ,
Tất cả rồi cũng quen thôi
Bởi con người có khả năng thích nghi vô hạn
Nhưng có những đêm khuya
Giật mình tỉnh giấc
Ta lại buồn bã kêu lên
Ta ơi
Ta là ai
Mà lại quen
Mà lại ăn nằm được
Với những điều không bình thường như thế !

Nguyễn Văn Gia

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

NHÌN TỪ GÓC RIÊNG


Khốn khổ nhất là giòng máu cha ông không còn luân lưu trong huyết quản. Và tội nghiệp nhất là giòng máu truyền thống của dân Lạc Việt càng ngày càng nhạt dần, mai một.

Tôi đã từng nghĩ như vậy. Có lẽ vì nhiều nguyên nhân, vì danh phận vinh thân phì gia gì gì đó cộng với cái thực dụng lạnh lùng của thời đại - hoặc gay gắt hơn: sự khiếp nhược không có dáng hình bắt nguồn từ những áp lực không tên treo lơ lơ lửng lửng đâu đó quanh mình.

Đáng sợ hơn, có đôi lúc bị cuốn vào cuộc mưu sinh để tồn tại – hoặc đơn giản hơn là chỉ vì sự tồn tại của riêng mình - cộng với cái bóng vía khiếp nhược ấy làm ai đó quên mất rằng mình có một Tổ quốc cùng anh linh cha ông nghìn năm rất đỗi tự hào.

Nhưng. Tội nghiệp thay cho chính tôi. Tôi lầm. Sự sai lầm khốn khổ.

Không thể mang một vài hiện tượng khả lố bịch nào đó của một bộ phận cá biệt đâu đó của giới trẻ - chẳng hạn như lên đồng khóc cười hôn ghế thần tượng ngoại lai, hoặc nhẫn nhục cam chịu cầm bong bóng đưa lên đưa xuống tung hô tượng thần lai nội- để hàm hồ phán rằng thế hệ trẻ của chúng ta quên mất những trang sử vẻ vang của đất nước.

Và cũng không thể quá hằn học bi quan khi nhìn một số quan lại tắc thống mà cho rằng thế hệ cha anh chẳng có gì để con cháu noi theo về mặt yêu nước cả.

Ai cũng dành cho Tổ quốc một góc riêng trang trọng trong tim mình.

Có thể khi các bạn đọc những câu chữ này các bạn sẽ cười mỉa, phản xạ một cách vô điều kiện rằng: ” Ông ( hoặc mày ) dẫn chứng thử xem?”.

Tôi chịu. Nhưng tôi tin rằng, nếu là bạn, bạn sẽ phản biện với những dẫn chứng thuyết phục và tuyệt vời hơn tôi gấp vạn vạn lần. Đồng ý không?

Tổ quốc muôn năm!

Vugia K7

* Sinh viên gây sốt với clip Lịch sử Việt nam

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

CÁNH CHUỒN XA


Rồi một ngày bất chợt nhận ra
Anh là người yêu em nhiều nhất
Dằn vặt chi mãi điều được mất?
Khi đã lỡ một lần yêu thật

Giờ anh như cánh chuồn xa khuất
Còn trong em bóng những đường bay
Thương vạt nắng ngày soi cành trống trải
Vầng trăng lẻ loi thao thức cùng mây

Trông cánh diều lờ lững chiều nay
Nhớ tà áo xưa say trời tím lựng
Tiếng sáo xa đưa vi vu rưng rức
Day dứt lời ru anh hát nửa chừng…

Đoàn Quân
( Đoàn xuân Hiển K2 )

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

ĐẾM NGƯỢC

Truyện ngắn của Phan Trang Hy

Đếm ngược


Mười. . . Chín… Tám… Bảy… Sáu…

Năm.

Ngồi uống cà phê buổi sáng. Một buổi sáng trong lành. Sau cơn mưa rào khi hôm, trời lại sạch. Không khí thơm ngái mùi lá bên đường. Hương lá quyện trong hương cà phê. Trời mưa khi hôm như rửa cả những gương mặt những người ngồi cà phê buổi sáng. Tờ báo sáng đầy ắp những tin tốt lành. Không như hôm qua đầy tin dữ. Chỉ có một đêm mà mọi việc thay đổi, thay đổi như thời tiết, thay đổi như gái đồng trinh bỗng chốc trở thành đàn bà sau một lần ân ái. Bọn tôi vẫn bỡn đùa như những lần trước. Cái quán cà phê vỉa hè này không phải là quán cà phê ngon, sang trọng, nhưng trở thành điểm tụ của bọn chúng tôi trước khi đi làm. Được gặp mặt nhau một chút buổi sáng coi như mình còn tồn tại, là thấy vui rồi.
Tôi đưa ly cà phê lên nhấp – thường chỉ nhấp nhẹ từng chút. Cà phê ở Đà Nẵng này uống có khác ở Sài Gòn. Cà phê phải đậm đặc, phải có chút hương vị của gió nắng, cát muối. Chỉ cần nhấp một chút là có thể phân biệt đó là cà phê ở đâu. Bọn tôi uống ở quán này không phải vì cà phê mà vì bè bạn. Vẫn cười như mọi khi. Nhưng hôm nay, thằng Anh bỗng reo lên đầy khoái chí:
- A! A ha... Sao hôm nay có mùi đĩ thế không biết?
Tôi đưa mũi nghếch lên, hít hít xem cái mùi đĩ đó là mùi gì, ở đâu. Chỉ có mùi nước hoa. Nhưng không xác định được ở vùng nào. Nhiều tiếng xì xào, đầy châm chọc:
- Đĩ quá! Đĩ quá đi! Đàn ông mà đĩ quá đi!
Bọn chúng tôi ngồi ở quán này đa số là trung niên, lão niên. Lâu lâu mới có vài cậu thanh niên đã có vợ ghé xẹt lờ ngồi uống. Cả bọn chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, xem ai là chủ sở hữu cái mùi nước hoa ấy. Tôi cảm thấy mùi nước hoa bắt đầu lấn át cả mùi cà phê. Át cả cái mùi hôi khét của cái bếp đỏ than tổ ong ở góc bếp. Át cả cái mùi thuốc lá đang xổ ra từ những cái miệng ghiền. Rồi tiếng cười vang lên:
- Ai cưa sừng làm nghé thế?
- Già rồi mà còn ham!
***

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

NHƯ KHÚC TÌNH CA


Như nước Sông Hàn chảy ra biển lớn
Quấn quít chân cầu bến cảng Tiên Sa
Như câu dân ca ngọt ngào em hát
Mà bồi hồi lưu luyến bước chân ai.

Mai anh đi xa mang theo nỗi nhớ
Nhớ vô vàn
Trên bến Sông Hàn những đêm vào ca
Nhớ vô vàn
Trên bến Sông Hàn những đêm pháo hoa...

Bao tháng năm cùng kề vai chung sức
Nắng đến mưa về chẳng ngại gian lao
ÔI! ta yêu sao quê mình Đà Nẵng
Cùng bao người xây đắp tương lai.

Mai anh đi xa mang theo nỗi nhớ
Nhớ vô vàn
Ơi những xóm làng mát xanh đồng quê
Nhớ vô vàn
Trên bến Sông Hàn vang khúc hát yêu thương.

Đỗ xuân Khẩn K6

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

EM TẮM SUỐI


Em ra tắm suối trần thân
Anh ngồi gội gió một lần thấy vui
Em ra suối tắm nước xuôi
Anh ngồi ngó ngược nước cười trong veo

Nguyễn Thiên Chương K9
Chương K9

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

GIẤC MƠ CAO NGUYÊN - THẾ GIỚI NGHỆ THUẬT MANG THÔNG ĐIỆP TỪ THIÊN NHIÊN

Tối ngày 4–1–2013 tại Bảo tàng Mỹ thuật thành phố Hồ Chí Minh (97 Phó Đức Chính, quận 1) đã diễn ra buổi khai mạc triển lãm tranh Giấc mơ cao nguyên – giao thoa giữa âm và sắc của họa sĩ Trung Nghĩa ( con trai chị Nguyễn Thị Thanh Nhạn CHS K8 )

Đến với buổi triển lãm, khách thưởng lãm được tiếp cận với một loại hình hội họa dựa trên ý tưởng độc đáo của tác giả – đó là các bức tranh được tạo nên từ những chất liệu như khói, lửa, chất nổ và đất cùng với thông điệp bảo vệ môi trường như “Nói KHÔNG với sừng tê giác”.

Những bức tranh của họa sĩ Trung Nghĩa kể lại rất sống động câu chuyện đau xót của chú tê giác Java cuối cùng ở Việt Nam đã tuyệt chủng, hay câu chuyện của chú voi trưởng thành bị thợ săn giết chết để lấy ngà. Có bức tranh là chân dung của loài cua tím hay đơn giản là hình ảnh cô độc của loài chim sắp tuyệt chủng nào đó trong những cánh rừng nguyên sinh ở Việt Nam và trên thế giới…

Kết hợp với hội họa, Giấc mơ cao nguyên còn đưa âm nhạc vào buổi triển lãm. Đó là sự xuất hiện của nhóm nhạc GuiHANGTar mang âm hưởng Tây Nguyên của nhạc sĩ Nguyễn Lê Tuyên, giảng viên âm nhạc Đại học Quốc gia Úc (ANU) và Salil Sachdev, giảng viên âm nhạc Đại học Bridgewater (Mỹ). Buổi trình diễn âm nhạc đậm chất núi rừng diễn ra trong một không gian tranh vẽ huyền bí đã tạo nên một sức hút đặc biệt đối với những người yêu hội họa, âm nhạc và thiên nhiên.

Hưởng ứng thông điệp “Nói KHÔNG với sừng tê giác” một cách mạnh mẽ còn có sự hợp tác của đại diện WWF – Hội bảo vệ động vật và thiên nhiên hoang dã tại Việt Nam. Ngoài ra, không thể không kể đến sự hiện diện của đông đảo khách tham quan, trong đó có giáo sư Trần Văn Khê, nhà văn Nguyên Ngọc cùng những tổ chức cá nhân từ các ngành hội họa, âm nhạc, môi trường, báo chí và truyền thông.

Giấc mơ cao nguyên diễn ra trong ba ngày 4, 5, 6–1–2013 sẽ giúp bạn có một cái nhìn chân thực hơn về số phận của các loài vật đã và sắp tuyệt chủng dưới bàn tay hủy diệt của con người, đồng thời đưa bạn đến một thế giới nghệ thuật độc đáo, đầy sáng tạo và tính nhân văn.

Lê Hữu Nam
Quay phim: Trung Hải

Một số hình ảnh buổi khai mạc tranh của Trung Nghĩa do anh chị em cựu học sinh Đông Giang tại Saigon ghi lại









Mời xem thêm SLIDESHOW

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN VỚI ANIMUSIC HD


Nhân dịp cuối tuần, thầy Nguyễn Bang mời Quý thầy cô, anh chị thư giãn với Animusic HD:


Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

NGHẸN VỚI "TRĂNG NGHẸN" CỦA HOÀI TƯỜNG PHONG

Tháng 3 năm 2010, Blog ĐG-HHT có giới thiệu bài Trăng Nghẹn của Hoài Tường Phong, bài thơ gây xôn xao dư luận vì bài thơ được Hội Văn học - Nghệ thuật trong khu vực Đồng bằng Sông Cửu long công bố giải Nhất nhưng sau đó phải rút lại. Hôm nay chúng tôi xin giới thiệu entry về cảm nhận của thầy Hoàng Dục đối với Trăng Nghẹn mà như thầy đã nói " tôi thích bởi bài thơ ít nhiều nói hộ lòng tôi ". Rồi khi ngồi đối bóng mình trong phòng văn yên tĩnh thầy cảm thấy lòng nghẹn với "Trăng nghẹn" của Hoài Tường Phong.

NGHẸN VỚI "TRĂNG NGHẸN" CỦA HOÀI TƯỜNG PHONG


Tôi gặp "Trăng nghẹn" của Hoài Tường Phong từ năm 2010. Từ đó, bài thơ đã âm thầm bước vào sinh hoạt tinh thần của tôi. Để rồi, ở hoàn cảnh này, một câu thơ hiện lên da diết, ở hoàn cảnh kia, một vài câu cứ giăng tơ rối rắm trong lòng tôi. Và cũng có lúc ngồi với học trò của mình, khi thì chiêm nghiệm một câu thơ, khi thì để cho bài thơ xát lòng thổn thức. Có anh bạn đồng nghiệp biết chuyện, bảo tôi sao liều thế. Bài thơ này khi chấm và trao giải “Cuộc thi thơ Đồng Bằng sông Cửu Long 2009” đã thậm thòi thậm thụt nhiêu khê lắm lắm. Giải đã công bố rồi mà yêu cầu rút giải, từ chối giải rối bời lên! Tôi bảo, mặc kệ chuyện giải, chuyện giếc, mình thấy có văn bản nào cấm đâu, cho nên thích là đem thơ vào những giây phút tâm tình. Âu đó cũng là bệnh của người dạy văn. “Đánh chết cái nết không chừa”!

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

THƯ MỜI HỌP MẶT ĐỒNG HƯƠNG & THÂN HỮU QN-ĐN TẠI BẮC CALI NHÂN DỊP TẤT NIÊN


THƯ MỜI

Ban Tổ Chức ngày họp mặt tất niên Đồng Hương & Thân hữu Quảng nam - Đà Nẵng tại bắc California
Trân trọng kính mời : Đồng hương & Thân hữu Quảng nam - Đà Nẵng.
Vui lòng bỏ chút ít thời giờ quý báu đến tham dự buổi họp mặt Tất Niên Nhâm Thìn và chào đón Tân Niên năm Quý Tỵ ( 2013 ) tổ chức tại :
Nhà hàng Phú Lâm
Số 3082 Story Rd, San Jose CA 95127
Tel ( 408) 251 9590 & 251 9591
Vào lúc 11:00 AM, Chủ Nhật ngày 27 tháng 01 năm 2013
( Nhằm ngày 16 tháng Chạp năm Nhâm Thìn )

Sự hiện diện của Quý vị không những là niềm khích lệ lớn lao đối với Ban Tổ Chức mà còn là những vị khách chúng tôi được vinh dự đón tiếp.

Trân trọng kính mời .

TM Ban Tổ Chức



Hội trưởng NGUYỄN VĂN HOÀNG




Xin vui lòng phúc đáp trước ngày
15/01/2013 để BTC tiện việc sắp xếp
Mọi chi tiết xin liên lạc :
- BS Tống Diệu Liên : 408-254 3394
- Ô Đào Hải Triều : 408- 966 5059
- Ô Đức Lê : 408-551 9723
- Ô Mạc Phương Đình : 408-597 7456
- Ô Nguyễn Văn Hoàng : 408-677 6629
- Ô Đỗ Hữu Nhơn : 408-219 6719
- Ô Ngô Tấn Cúc : 408-586 9198



TRẢ LẠI CHO EM

Đêm Chủ Nhật 30.12.2012 tại Nam Cali, Hoa Kỳ, Hội Ái Hữu Trung học Ban - Mê - Thuột đã tổ chức một đêm văn nghệ.
Trong đêm văn nghệ nầy, ca khúc Trả Lại Cho Em của nhạc sĩ Phan Ni Tấn phổ thơ Nguyễn Tấn Lực K6 do chị Lệ Ngọc trình bày.


Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

TIN BUỒN



TIN BUỒN

http://s51.radikal.ru/i133/0808/27/22fbab543b02.gif
 
Cụ Bà Trình Thị Đức  - thân mẫu anh Kiều Xuân Lễ K4(*) - tạ thế lúc 04g10 phút ngày 3/01/2013 (nhằm ngày 22 tháng Mười Một năm Nhâm Thìn) tại nhà riêng H04/05/K32 Lê Hữu Trác, phường An hải Đông, quận Sơn Trà, Tp Đà Nẵng. Hưởng thọ 88 tuổi.

Lễ nhập quan: 14g00 ngày 3/01/2013

Lễ viếng: 18g00 cùng ngày.

Lễ Di quan: 6g00 ngày 6/01/2013 (nhằm ngày 25 tháng Mười Một năm Nhâm Thìn)

An táng tại Nghĩa trang Điện Dương, Điện bàn, Quảng nam.

Blog ĐG-HHT & ACE Đông Giang K4 xin chia buồn cùng anh Kiều Xuân Lễ và gia quyến, cầu mong hương linh Cụ Bà sớm tiêu diêu nơi miền cực lạc


http://img217.imageshack.us/img217/7163/13208bserenitywreath.jpg

(*) Cụ Bà là thân mẫu của:
- Kiều Xuân lễ K4
- Kiều thị Kim Chi K9
- Kiều Xuân Bình K12

MỘT THOÁNG TRƯỜNG SA


Từ lâu rồi chẳng đến được đảo xa
Sóng cứ vỗ mạn tàu trách móc
Cô gái văn công hình như sắp khóc
Biết lính đảo gan lỳ thương quá là thương
Từ lâu rồi chưa chìm đắm trong sương
Nghe gió hát boong tàu ru nhè nhẹ
Cô gái văn công cất lời hát khẽ
Ngợi ca tình biển đảo của quê hương
Hôm chia tay lòng bịn rịn vấn vương
Anh lính trẻ mơ về ngày gặp lại
Câu chúc an bình trao tình thân ái
Thay cho lời gởi gắm của đảo xa
Vẫn nặng lòng với một thoáng Trường sa
Cô gái trẻ có gởi tình ở lại?
Trường Sa ơi hãy còn là mãi mãi
Trong trái tim và nỗi nhớ đất liền.

Mai Mộng Tưởng K6

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

THƯ NGỎ CỦA BAN GIÁM HIỆU TRƯỜNG HOÀNG HOA THÁM ( Đông Giang cũ )

Ngày 01.01.201

THƯ NGỎ
(Về việc tổ chức lễ kỷ niệm 50 năm thành lập trường)

Kính gửi: - Các thế hệ cán bộ, giáo viên, công nhân viên và học sinh trường trung học Đông Giang – THPT Hoàng Hoa Thám.

Từ ngày thành lập đến nay, trải qua một nửa thế kỷ với bao biến đổi thăng trầm, Trường TH Đông Giang – THPT Hoàng Hoa Thám vẫn không ngừng phát triển, góp phần to lớn vào sự nghiệp giáo dục của thành phố.

Kính thưa quý vị!

Được sự nhất trí của Hội đồng sư phạm nhà trường, sự cho phép của chính quyền địa phương, của ngành GDĐT thành phố Đà Nẵng đồng thời cũng đáp ứng nguyện vọng đông đảo của cựu giáo viên và cựu học sinh, Trường THPT Hoàng Hoa Thám sẽ tổ chức Lễ hội kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường TH Đông Giang – THPT Hoàng Hoa Thám ( 1963 -2013) vào các ngày:11, 12 và 13 tháng 09 năm 2013. Đây là dịp để ôn lại truyền thống lịch sử và tạo đà phát huy những thành quả của nhà trường, vinh danh các thế hệ học sinh đã thành đạt trên mọi lĩnh vực nhằm động viên khuyến khích cho thế hệ học sinh kế tiếp, đồng thời cũng là cơ hội để các thế hệ cán bộ, giáo viên, công nhân viên và học sinh của nhà trường gặp gỡ giao lưu, siết chặt những tình cảm quý báu trong cuộc sống, cũng là dịp để toàn xã hội cùng quan tâm tham gia xây dựng trường THPT Hoàng Hoa Thám ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn nữa.

Lễ hội là một sự kiện văn hóa lớn của nhà trường với nhiều chương trình hoạt động, trước hết đòi hỏi nhà trường sự chuẩn bị đầy đủ về nhiều mặt. Trong điều kiện hiện nay, nhà trường tự thấy khó có thể tổ chức thành công nếu không có sự hỗ trợ, đóng góp từ nhiều nguồn lực xã hội. Xuất phát từ mong muốn việc tổ chức lễ hội thành công, đạt được những mục tiêu, ý nghĩa đề ra, qua bức thư này, nhà trường xin kêu gọi và tin tưởng nhận được sự đóng góp về tài chính và ý tưởng về lễ hội cũng như sự hỗ trợ nhiều mặt khác từ phía quý vị.

Nhà trường rất vinh dự và trân trọng khi nhận được hảo tâm, thiện ý của quý vị. Những đóng góp, hỗ trợ của quý vị sẽ được nhà trường nghiên cứu và sử dụng một cách hợp lý và hiệu quả nhất. Xin chân thành cảm ơn tình cảm tốt đẹp mà quý vị dành cho ngôi trường thân yêu của chúng ta. Kính chúc quý vị cùng gia đình mạnh khỏe và hạnh phúc. Hẹn gặp lại trong ngày lễ hội!
 
Thân ái. 
TM. Hội đồng sư phạm 
  P. Hiệu Trưởng
 (Đã ký tên và đóng dấu)



Nguyễn Văn Phát 
Địa chỉ liên lạc:
- Trường THPT Hoàng Hoa Thám 05113831220
- Website:www. thpt- hoanghoatham-danang. edu.vn
- P. HT Nguyễn văn Phát: 0905120906
- P. HT Nguyễn Thị Kim Tiến: 0914039339
- Thầy Dương Sở :01224400099
- Email: thpthoanghoatham50nam@gmail.com  

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

CHÀO TUỔI SÁU MƯƠI


Năm 2013, một số anh chị cựu học sinh chúng ta có người cũng bước vào tuổi 60, nhân dịp đầu năm chúng tôi xin giới thiệu bài thơ Chào Tuổi Sáu Mươi của anh Nguyễn Văn Gia để thân tặng các anh chị tuổi 60:

CHÀO TUỔI SÁU MƯƠI


Ta chúc mừng ta
Tuổi sáu mươi
Cũng may còn khỏe
Để rong chơi
Công hầu
Ai đó
Như sương khói
Nam Kha
Chỉ là mộng đó thôi
Rồi ra
Tất cả sẽ hư không
Buồn
Vui
Rồi cũng sẽ dửng dưng
Cả một tinh cầu
Hiu quạnh lắm
Mai rồi
Bóng đổ xuống thời gian
Chiều
Quán nhỏ
Dăm ly
Thù
Tạc
Còn mơ chi
Những chuyện
Xưa
Sau
Mừng có em
Đong đưa đôi mắt
Để người về
Điểm lại
Tóc
Râu

Nguyễn Văn Gia