Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2021

TÌNH BẠN

 

Tặng bạn: Ngô Sơn lớp trưởng 9C-K7 ĐG

Thuở đi học đôi bạn cùng chung lớp
Ngồi một bàn ấm áp sát cạnh nhau
Chưa bao giờ phật ý chọc tình đau
Hay hờn dỗi để ngày thành đêm tối

Bạn học giỏi hơn mình nhiều rõ trội
Mình yếu thua nhưng gắng sức học hành
Để mai sau được công toại danh thành
Và khi ấy niềm vui về nhân bội...

Tuổi hơi lớn việc học hành mình muốn vội
Bởi tụi mình khai dối tuổi bốn năm
Để đêm về còn ngắm ánh trăng rằm
Lẽ đáng ra mình phải đi tiền tuyến

Tình đôi bạn ngọt ngào như giai chuyện
Mà cội nguồn đến từ lúc tuổi thơ
Không thể quên dù thời gian có xóa mờ
Nhặt kỷ niệm viết bài thơ tình nhớ

Hòa bình đến tình chia đôi cách trở
Đất miền trung hai đứa ở đôi đầu
Thật lâu lắm mới bắc được nhịp cầu
Vượt quan san tìm về ngày hội ngộ

Tình sống lại mạnh như dòng thác đổ
Ấm vào lòng đến tận mỗi con tim
Để không gian rộn rã bỗng im lìm
Nghe tâm sự tình xưa nay vẫn đẹp

Hai đứa mình bước sang khung cửa hẹp
Đời qua nhanh như khoảnh khắc mùa xuân
Và giờ đây đứng trước tuổi thất tuần
Còn gì nữa tình bạn luôn bất diệt!

Hồ Tiến Triển - K7 (27/11/2021)



Thơ TRẦN TRÍ TRUNG

.


 


Thứ Năm, 25 tháng 11, 2021

Thơ PHAN THANH CƯƠNG

 

BÙ NHAU
tiếng cười nhân lúc tôi về
hình như bù tiếng chửi thề sáng nay
thất thu những tháng những ngày
an lành bù đắp là may lắm rồi

NGÓN TRỎ
ngón trỏ mày chỉ tau đi
ba mươi năm chẳng được gì mày ơi
ngón trỏ liền chỉ lên trời
ngước lên, nào dám, nửa lời, thưa ông!

MÔI-RĂNG
em cười ném hạt lông bông
tôi như trái bóng bay vòng không gian
răng em trên dưới hai hàng
tôi như kẹt giữa vô vàn tiếng kêu

Phan Thanh Cương - K8



Thứ Hai, 22 tháng 11, 2021

LỜI CHÚC MUỘN MÀNG...

 

Tóc ngả màu sương...lơ mơ đi tìm lại
Cái tuổi học trò ngày xưa ấy hồn nhiên
Lần đầu đến trường ai đâu dễ gì quên...!
Mẹ dắt tay đưa con đi vào mẫu giáo.

Học chữ, xếp vần Cô ân cần chỉ bảo
Giọng nói hiền hòa...ấm áp cả tuổi thơ
Cầm tay nắn nót, Cô tập viết... từng ô
Nét chữ, trồng người đắp xây từ thuở nhỏ.

Từng lớp đi qua...có nhiều điều đáng nhớ
Cô Thầy... người lái đò lặng lẽ chở ước mơ !!!
Bằng cả chữ Tâm, không toan tính đắn đo
Chẳng chờ đợi...ngày được tôn vinh Nhà Giáo.

Cắp sách đến trường, thuộc lòng câu hiếu đạo
Cha Mẹ đã cho ta vóc dáng hình hài...
Thầy Cô thay Người truyền đạt những điều hay
Phấn trắng, bảng đen ngày qua ngày tiếp nối.

Giúp đám học trò đường tương lai bước tới
Kiến thức bao la thêm đạo lý làm người,
Để đến hôm nay đi quá nửa cuộc đời
Ơn Nghĩa Cô Thầy in sâu trong tiềm thức.

Không đóa hoa tươi...thiếu những lời cầu chúc
Chỉ giản đơn thôi, tất cả đều là ngày...!!!
Luôn giữ trong tim hình dáng của Cô Thầy
Dẫu thời gian trôi qua có nhiều thay đổi.

Mái trường ngày xưa...bây giờ xa vời vợi
Cả Cô hay Thầy lâu lắm mới có tin
Đã qua rồi ngày Nhà Giáo được tôn vinh
Xin gởi nơi đây lời cảm ơn chân thành nhất.

Và nén tâm nhang Kính dâng Người đã khuất...!
Kính chúc Cô Thầy luôn Hạnh Phúc Bình An
Lời học trò xưa dẫu biết có muộn màng
Xin Cô Thầy...mỉm cười...bao dung và tha thứ.

Lê Thị Ngọc Yến - K8



QUÊ HƯƠNG

 

Anh sinh ra bên Trường Sơn hùng vĩ
Với Thu Bồn với đồng ruộng ngát xanh
Đại Lộc , Điện Bàn mênh mông cây trái
Miền yêu thương nước ngọt dân lành

Anh lớn lên vùng cát vàng nắng gió
Mỹ Khê - Sông Hàn , biển rộng sông dài
Sơn Trà vút cao nuôi anh vời ý chí
Sóng dâng trào như ước vọng đời trai

Quê hương anh Ngũ Hành Sơn sừng sững
Níu mây trời ngắm màu biển ngát xanh
Dạy cho anh vượt qua muôn gian khó
Hun đúc đời trai gom gió xây thành

Quê hương anh đêm Tiên Sa huyền diệu
Mặt sông Hàn như thảm gấm dưới trăng
Hội An yên bình xanh màu phố cổ
Nước sông Hoài ai gọi ... sóng lăn tăn

Mỹ Sơn vang lừng một thời tháp cổ
Vẫn oai linh trong vàng nhạt nắng tà
Đêm Bà Nà cõi tiên trời buốt lạnh
Giữa nắng hè cây vẫn trổ ngàn hoa ...

Nguyễn Tấn Lực - K6



Thứ Hai, 8 tháng 11, 2021

MIỀN KỶ NIỆM

 

Xin trở về...khoảng trời xưa kỷ niệm
Một xóm nghèo, nhà san sát kề bên
Không rào ngăn cứ thông thoáng nối liền
Người xa lạ...bỗng nên tình thân thiết.

Từ tuổi thơ, nơi này tôi đã biết
Cái nghĩa tình chân thật...gọi người dưng!!!
Rồi tung tăng chân sáo bước đến trường
Con đường đất đi về bao năm tháng.

Cùng lối, chung trường tôi cùng nhỏ bạn
Nét ngây ngô thêm tuổi mới lớn dần
Học tập vui đùa, hai đứa rất thân
Pha một chút giận hờn thời thơ dại.

Năm năm đầu hành trang xin gởi lại...
Bước tiếp lên vẫn màu áo học trò
Trang sách nào mở thêm những ước mơ?
Khu phố nhỏ...chuyến xe cùng lũ nhóc.

Chiếc áo dài ngượng ngùng lần đầu mặc
Vui đến trường bỡ ngỡ bước đầu tiên
Thời gian trôi qua, kỷ niệm gắn liền
Quên sao được Thầy Cô, bạn bè cũ.

Tóc pha sương bùi ngùi ôm con chữ
Lang thang về miền ký ức yêu thương
Bước vu vơ nhặt hạt nắng sân trường
Cài lên tóc mộng mơ thời áo trắng.

Quay nhìn lại khoảng không gian tĩnh lặng
Cảm ơn đời...cho tôi vẹn tin yêu
Ở phương xa khi tuổi ngả bóng chiều
Xuôi miền nhớ...tìm vui bên kỷ niệm.

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 5/11/2021.



Thứ Năm, 4 tháng 11, 2021

MÂY MÙA THU

 

Gió chiều bay thẳng bóng em xa
Mây mùa thu phủ mờ bên sườn núi
Hoa lau trắng nở đầy trong túi áo
Ta bước đi đâu trong thơ thẩn con đường

Áo em bay qua sông hay là qua núi
Ta níu chút sương tan biền biệt nụ cười
Ta hái chùm hoa lau như lời phủ dụ
Mây trời bay trong nắng áo em bay

Có cái gì xa xăm như là đỉnh núi
Hay vô cùng gần gũi ở trên tay
Hoa lau phong nhiêu nở đầy trong nắng
Ta hái tặng ai mơ buổi sum vầy

Bây giờ mùa thu mùa áo trắng bay
Và ngàn lá cũng rợp trời trôi lượn
Nói với lá cây lời lá cỏ con đường
Lá bay đầy cỏ mọc mắt như sương

Gió chiều bay cong hay là áo mỏng
Em lên đường xe ngựa bước tha phương
Ôm hết chia ly anh là cỏ mọc
Ngàn lá bay như nhịp điệu con đường

Hoa lau nở đầy anh thả mình trong nắng
Núi ửng môi cười áo mỏng mơ tan
Chỉ còn anh với con đường dìu dặt
Áo trắng như mây và cỏ mọc cung đàn

NHẬT UYỂN – THƯ CƯU - K4
ĐN sớm mai 2/1/2021



Thứ Tư, 3 tháng 11, 2021

XƯA RỒI DIỄM

 

(Tặng Hồ Thị Xuân Diễm)

Có một điểm mù trong trí nhớ
Nằm yên trốn kỹ mấy mươi năm
Và cuộc tình xưa còn ở đó
Trong quỹ thời gian chết lặng thầm

Người đã vượt qua khung trời lạ
Cá đã tung lờ biệt chốn quê
Tự do - cuối cùng là tất cả
Đổi hết thanh xuân - thoát bóng đè

Đã xưa rồi Diễm - xưa rồi thực
Ta hổ thẹn mình chẳng trượng phu
Ghế đá công viên nằm thao thức
Nhà cửa hai ta xa mịt mù

Nhà của hai ta đều chiến bại
Đứng đầu danh sách...gặp nhau đây
Tội Cha (?) di họa đời con cái!
Ngộp nước đồng chua phải rã bầy

Yêu nhau chịu phận cùng oan nghiệt
Rồi ra không đủ sức gánh gồng
Lẳng lặng chia xa là chấm hết
Mỗi phận đời riêng mỗi nhánh sông

Người đã tếch sang trời Mỹ đế
Thực tế buồn ơi với mộng mơ
Cứu cánh biện minh...mà quá tệ
Facebook thấy rồi lại ngó lơ (!)

Xóa sổ đời nhau vùi ký ức
Tâm tưởng chỉ còn nhớ cái tên
Không thể ghép vần Song Hỷ được
Mỗi lòng giấu kín nỗi niềm riêng

Đã xưa rồi Diễm xưa rồi Diễm
Vọng khúc ca buồn Trịnh... Diễm Xưa
Kết thúc nhạc phim Chân Trời Tím
Đã biết đôi đưòng nắng khác mưa .

Nguyễn Hữu Thụy - K3
Sài gòn 1987 - 2019



Thứ Hai, 1 tháng 11, 2021

LẠC DẤU CHÂN QUÊ


Nắng đã tắt ở đầu non xa lắc
Cánh chim Ri đi quên biệt đường về
Chiều lạc lõng cõng mây trắng về đâu?
Bỏ con gió nằm im trên ruộng đồng khô cháy!

Người chưa trả những bước chân lưu lạc
Ngày theo ngày cứ phủi mỏng dung nhan
Đêm rời rã những bước đời trăn trở
Bàn tay buông theo tơ tóc qua cầu

Ta đã gởi chút tình ta cho mây gió
Cho suối khe chim hót hoa ngàn
Ơi! con sông chở đời ta đi mãi!
Xa quê hương nhớ khói bếp quê nghèo

Giọng dế hờn réo gọi tuổi thơ tôi
Bỏ đồng chiều bờ tre xanh gốc rạ
Bóng mẹ chừ liu xiêu chiều nắng ngã
Còn bước chưa dừng lạc dấu chân quê.

Đỗ Khương Bình - K16