Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019

CẠN


Không cần hú gọi đò ơi
Dòng sông trút cạn nước phơi lòng mình
Bước chân cát níu luỳnh quỳnh
Tôi qua sông hạn giữa thinh rộng bờ

Giọt ngâu chưa bám đã khô
Trong veo trời tháng Bảy chờ giông mưa
Em còn quính quáng chợ trưa
Rổ rau, bó cải cũng vừa héo hon

Cái lu, cái ảng, cái chum
Gáo dừa rột roạt xót dùm nước nôi
Cọng rơm giòn giã lâu rồi
Trâu bò cúi gặm cái mùi bùn non

Lòng tôi bỗng hoá dòng sông
Lắng nghe đá cuội rộp phồng trên tay
Bờ tre tu hú gọi bầy
Con đò tỉnh giấc tưởng ai hú mình!

Nguyễn Đại Bường - K10


Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2019

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.


TÂY DU...HÍ

Xin nói ngay rằng Tây Du Ký là của Ngô Thừa Ân, còn Tây du...hí là của t/g SẦU ĐÓI mà giới Giang hồ cười cợt hay gọi là gã SÓI ĐẦU. Sở dĩ gọi là Tây du hí vì vừa viết gã vừa hí một con mắt để được nhìn cho xa, có những lúc gã vừa viết vừa hí lên như ngựa bất kham vậy.
Sau khi rời nước UỐNG CÓ, thầy trò Đường Tăng lên đường sang nước ĂN KHÔNG, nghe đồn nước này có quá nhiều kỳ quan nên thầy trò lên kế hoạch tham quan là chủ yếu, đầu tiên là những thửa ruộng bậc thang đẹp mê hồn, tiếp đến là bảng giá điện bậc thang đẹp hơn hẳn hoa hậu trái đất đến...bốn lần.
Như Tôn Hành Giả từng thông báo, đây là đất nước tập trung hệ thống “động không đáy” của thế giới. Động không đáy dày đặc, chi chít, lớn có nhỏ có, cai quản mỗi động là một “thương quái” tuỳ vào khả năng “hấp tiền đại pháp” của hảo hớn đó. Thà rằng như bọn yêu quái mà đại thánh dễ trị, chúng quậy phá, hại người ra mặt ai cũng thấy, nên chi đôi lúc đại thánh dùng gậy như ý đập cho tơi tả, lên bờ xuống ruộng, tuy đại đa số được bề trên xuất hiện kịp thời ra tay cứu độ đem về tiếp tục “cải tạo không giam giữ” vì đó là người thân của các đấng bề trên như Phật Tổ Như Lai, Thượng Đế chẳng hạn... nhưng cũng có một số ít ăn gậy Đại Thánh chết ngay đơ không cục cựa! Còn đằng này Đại Thánh cũng bochan.com với lũ “Thương Quái” này, bởi mức độ ăn tàn phá hại của chúng gấp ngàn lần yêu quái, nhưng mở miệng ra thì toàn... yêu nước thương dân, yêu dân như con, quý xăng như máu, lộn...lộn... quý nước như máu! nên Đại Thánh tuyên bố thua vô điều kiện! Cuối cùng, vì quá nhiều nên Đại Thánh chỉ tham quan một “động” thiệt bự cho biết...lần hỏi người dân, họ mách nước cho Đại Thánh tham quan động không đáy khủng mà chủ quản là Thương Quái đẵng cấp cao vừa mới băng hà cũng không được minh bạch lắm tại Thạch Gia Trang. Nói là làm Ngộ Không dùng thuật phân thân đi ngay... tưởng đi dăm ba phút, ai dè nửa ngày trôi qua vẫn chưa thấy Đại Thánh về, lâu lâu Đường Tăng lay lay con khỉ, nó vẫn trơ như cục đá, bất ngờ con khỉ động đậy, chớp chớp con mắt... Đại Thánh đã về, Ngài tường trình trước cả đoàn những điều mắt giấy tai nghe dưới động một cách hồ hởi...
- Thật không thể tưởng tượng được, tuy không đáy nhưng tiền, vàng, dollar, kim cương, đá quí các loại nhiều vô kể, chất như núi, rồi đất đai, biệt thự, biệt phủ, nông trại, đất dự án...nhiều vô kể, rồi nhà đẹp, xe sang, chân dài không làm gì hết... thích quá nên tham quan hơi lâu, con xin sư phụ thứ lỗi.
Nói xong, Đại Thánh lắc lắc cái đầu định đi tiếp, đúng lúc ấy có tay dân đen tò mò đứng xem can ngăn:
- Ấy, thôi Đại Thánh đừng đi nữa, những động không đáy khủng như Ngài vừa tham quan thì còn nhiều lắm, có muốn thì tham quan động không đáy to hơn, loại này chỉ còn một vài cái nữa thôi, nó to cỡ... lỗ đen vũ trụ lận, nhưng tôi khuyên Ngài không nên đến đó, rất nguy hiểm vì nó bất khả xâm phạm!
Đại Thánh nghe lời không đi, bèn hỏi:
- Thế thì ngươi chỉ cho ta một động không đáy nhỏ nhất để ta đi cho biết!
- Thế thì con chỉ Đại Thánh một động, với Thương Quái là tay viết báo cười có tên SẦU ĐÓI!
- Viết báo cười mà cũng xây được động không đáy ư?
- Điều này mới lạ, gã sói đầu viết cho các chuyên mục cười một số tờ báo, tuy rằng cũng có chút tiếng tăm trên giới giang hồ cười cợt cả nước, đi đến đâu gã móc điện thoại bấm bấm là có đồng cười đến đón liền, rồi cà phê cà pháo, bia bọt nghênh chiến. Nếu tính sòng phẳng ra, thu nhập qua các chuyên mục cười của gã hàng tháng chỉ đủ uống cà phê, cộng thêm một bài bữa nhậu nhẹt với bạn bè chứ mấy... thế mà giới giang hồ hiểm ác đồn đại là hắn không những có một động không đáy, nghe đâu thêm mấy cái... vệ tinh nữa!
Ngộ Không lé con mắt bên trái, đỏ con mắt bên phải, ngạc nhiên chưa định lên đường ngay nhưng có người gọi giật lại.
- Thôi khỏi, chính tôi đây, giới giang hồ đồn đại, không phải là... không đúng, tui móc đâu ra xây động không đáy? cái động không đáy đó là của.... vợ tui! Còn mấy cái vệ tinh tui thì.... vô can!

T/g: SẦU ĐÓI

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2019

Đoản khúc QUỲNH


ĐỢI QUỲNH NỞ


Đã mấy hôm rồi thức trắng đêm
Sao hoa cứ mãi ngủ êm đềm
Sương khuya nặng hạt rơi thềm vắng
Nắng sớm vừa lên chiếu nhẹ êm
Thức tỉnh hồn còn say giấc mộng
Mơ màng trí nhớ cứ vương thêm
Yêu hoa phải chịu đừng than vãn
Đợi lúc Quỳnh hương nở cánh mềm.

(11/8/18)


HƯƠNG QUỲNH

Trong nhà hoa nở dậy mùi hương
Cánh trắng tinh khôi đến lạ thường
Đêm tĩnh cảnh tình hoa tỏa sắc
Dáng Quỳnh duyên dáng khiến lòng vương...!

(8/10/18)


HOA NỞ

Hoa nở hương thơm toả đất trời
Cánh hoa óng ả thật lả lơi
Nhân thể đa tình như chết lặng
Đêm trinh quyến rũ giọt sương rơi...!

(8/9/18)


****
Hương Quỳnh còn đọng trong sương
Tương tư nên mãi vấn vương đợi chờ
Ôm trăng đánh thức giấc mơ
Sao rơi lấp lánh gọi mời tình ơi
Nửa đêm hoa nở nụ cười
Cánh hoa tinh khiết còn tươi nguyên màu !

(12/8/18)


****
Ong bướm đa tình quấn quít nhau
Bên hoa duyên dáng cánh khoe màu
Nắng vàng óng ả say tình thắm
Nhuộm thấm hồn thu giấc mộng sâu...

Nguyễn Sỹ Tâm - K8

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2019

THOÁNG MÙA THU


Con thuyền lướt giữa trời đêm
Hải đăng là chốn để tìm lối đi
Đã là một gã tình si
Thì ta nào có ngại gì nói ra
Mây mùa thu đã trôi xa
Kể từ đêm ấy nhạt nhoà khói sương
Chỉ còn đây chút dư hương
Mà giăng nỗi nhớ ngập đường em đi
Ôm lòng mơ mối tình si
Trong niềm đau có biết gì phôi phai
Như người lạc chốn thiên thai
Ta đành mang mãi hình hài lãng du
Thương hoài một thoáng mùa thu
Mà không thoát kiếp ngục tù tình yêu!

Đỗ Xuân Khẩn - K6

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019

TƯỞNG NIỆM


Mùa hạ ta về
Phượng hồng khơi sắc nhớ
Mấy chục năm rồi còn đâu mái tóc xanh
Ngày vui nào cũng rất mong manh
Áo trắng xa xưa hóa thành màu hờn tủi

Những ước mơ cao vời như ngọn núi
Giờ vợi tan theo bọt nước ven ghềnh
Những u buồn giăng kín mông mênh
Khi màu nắng chiều tàn phai trên sắc lá

Tâm hồn ta có đâu là gỗ đá
Để không biết sầu để chẳng biết đau
Mùa hạ ơi xin hãy qua mau
Để thuở học trò ngủ yên ngàn huyệt lạnh

Vì ngày vui như sao trời lấp lánh
Đã vợi tan theo đóm sáng nhạt nhòa
Cuộc đời buồn như những đóa hoa
Sớm nở tối tàn theo phận đời nghiệt ngã

Ta trở về giữa mùa nắng hạ
Ray rức trong hồn nhớ những xa xưa
Những cánh phượng hồng rụng xuống như mưa
Tan biến thật nhanh theo từng giọt nắng ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2019

GIỮ


Em về giữ nắng trong mưa
Giữ hương trong gió, giữ trưa trong chiều
Giữ nguyên cái ít trong nhiều
Giữ yêu thương giữa những điều thị phi
Giữ hoài - dẫu có chia ly
Giữ...và giữ mãi những gì trong nhau!

Đỗ Xuân Khẩn - K6

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

DẠ KHÚC


Ta về gởi lại bên thềm
Nụ hôn rớt vội giữa đêm trăng lành
Mà sao tình quá mỏng manh
Sợ khi nắng sớm tan nhành sương mai
Giấu cho nhau ngày tháng dài
Về trên cánh mộng gót hài bâng quơ
Ta về bên ấy ngẩn ngơ
Để đêm nghiêng ngã hững hờ người ơi

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2019

LỐI XƯA!


Tay vin nhành phượng tím
Tà áo trắng thanh tao
Vẫn nụ cười duyên dáng
Một thuở say lòng người...!

...Trở lại ngày xưa ấy
Cổng vắng-nắng chiều nghiêng
Bao chồi si đâm nhánh
Bóng chị mờ sân sau...!

...Ngày chị tôi theo chồng
Thương ai... sầu hụt hẫng
Lời ca nghe man mác
Tiễn đưa người sang sông...!

Cung lỡ phím tơ chùng
Xuân Hạ rồi Thu Đông
Chị ơi... vui hạnh phúc
Mặc lối mòn rêu phong...!

Huỳnh Thị Thiệp - K10
Tân Bình 2019




Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2019

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


TÂN TÂY DU KÝ

Lại nói về thầy trò Đường Tăng, sau khi qua một khu rừng trọc, trơ những gốc là gốc nhưng nhiều trạm kiểm lâm bố trí xung quanh, trước mặt là con sông rộng và dài, đoàn người ngựa tìm cách vượt qua...
Ngộ Không nhổ một sợi lông chân đưa lên miệng thổi vù một cái, chiếc du thuyền trị giá 53,4 tỉ hiện ra, bọn họ lên thuyền. Du thuyền lướt êm trên sông, Lão Trư cao hứng đưa tay vốc nước rửa mặt, nước mát và ngọt quá, lão Trư chơi luôn một ngụm, lại còn lấy cái bát múc nước mời sư phụ giải khát. Vừa xong thì lão Trư và Đường Tăng bắt đầu đau bụng, đến chiều thì bụng trướng lên và cơn đau bắt đầu dữ dội, thuyền vội vã cập bờ để đưa hai người vào bệnh viện cấp cứu, tại bệnh viện:
- Có BHYT không?
- Thưa không!
- Xuống phòng kế toán ứng trước tiền rồi mang hoá đơn lên đây!
- Thưa... không có tiền!
- Người cõi trên à?
- Thưa đúng ! Chúng tôi từ Đông thổ đại đường đi thỉnh kinh...
- Không cần biết em là ai, không cần biết em từ đâu... không có tiền hả? Nằm đó chơi chờ đi...đoàn tụ, y tế của xứ thiên đường này là vậy đấy, không nói nhiều ...
Ngộ Không lẻn vào toilet, rứt một nắm lông, quay ra với một nắm tiền trên tay, ngay lập tức lão Trư và Đường Tăng được đưa ngay vào phòng cấp cứu. Tối hôm đó cả hai được trả lại phòng hồi sức với bệnh án: uống phải nước sông nên cả hai có bầu, đã giải quyết xong! Vừa khỏe lại , Đường Tăng hỏi ngay:
- Uống nước có bầu, đây có phải là Tây lương nữ quốc, nước toàn chị em, không có nam giới ?
- Thưa...đúng! Gọi Tây lương nữ quốc hay Nữ nhi quốc cũng được, nhưng nay gọi là nước UỐNG CÓ cho đơn giản!
- Nghĩa là....
- Nghĩa là ... uống nước có bầu, thế thôi ! Sự tích là thế này... quốc gia này thực ra trước kia vẫn có nam giới, nhưng hầu hết họ làm đơn xin Ngọc hoàng để kiếp sau được làm phụ nữ, Ngọc hoàng chuẩn y, cho nên bây giờ toàn nữ không là vậy !
- Ta thường nghe làm phụ nữ mới khổ, chứ làm đàn ông sướng lắm mà, có mang nặng để đau bao giờ đâu? Ông Trời cũng tầm bậy, sao lại đồng ý để cho bọn họ biến thành nữ giới hết vậy?
- Trưởng lão biết một mà không biết hai, ngay cả lão Trời cũng khổ chết đi được, nên đề xuất đưa lên lão ký cái rẹt liền...
- Ngươi có thể kể những nỗi khổ đàn ông ta nghe thử coi...
- Này nhé, thưở còn cuổng trời, chơi chung với nhau, h con gái bị ai đó ăn hiếp chút xíu, mấy thằng con trai nhảy vô bênh vực liền, choảng nhau mẻ đầu sức trán, lớn lên chút đi học cũng tự nguyện mang vác cặp cho các em, năn nỉ em ngồi lên xe đạp chở đi học , đi chơi...mặc dầu cái cơ thể tóp rọp như xác ve, mà vẫn hiên ngang phình phường khi lên dốc! Đến khi biết yêu thì sớm đón chiều đưa, quà cáp, ăn uống, đi chơi... trong khi vừa học vừa cày mệt nghỉ kiếm từng đồng bạc l! Rồi đến khi lập gia đình, ra sức kéo cày tối mắt, tối mũi kiếm tiền nuôi vợ con, lo nhà cửa, trong lúc đó thì chị em vui vẻ đi spa chăm sóc sắc đẹp, tung tăng trong siêu thị mát rượi vô tư mua sắm! Khi tuổi về chiều, ni lo sợ khủng khiếp ập tới, ni đau muôn thuở cánh đàn ông hiện về, trưởng lão có biết “bản lĩnh đàn ông” là gì không? Ni khiếp sợ vĩ đại của đàn ông lúc về già đó! Nói tóm lại... làm đàn ông quá khổ, cả một đời người luôn gồng mình chịu đựng phụ nữ, không phải ngẫu nhiên mà chiếc áo ngủ pijama của đàn ông giống áo sọc tù, điều đó chứng tỏ cánh đàn ông ban đêm là “lao động khổ sai” cho chị em cả đời! Vì rằng gồng mình chịu đựng nên tay chân đàn ông nổi gân guốc chứ phụ nữ có đâu, Cánh đàn ông suốt đời còn phải nghiến răng chịu đựng vợ càm ràm, vợ thu hết tiền lương, thưởng, vợ sửa túi, vợ nói sai cũng không dám cãi.... nên chi chưa già rụng hết răng, trời sinh cặp mắt để liếc gái đẹp mà đi đâu có vợ cũng nhìn thẳng giống con ngựa trên đường bị che hai bên mắt, ức chế quá nên chi về già mắt kèm nhèm, y học nói rồi, cơ quan nào không sử dụng thì nó tự tiêu biến đó thôi, còn nữa, suốt đời cứ suy nghĩ tìm cách giấu quĩ đen sao cho không bị phát hiện nên về già đầu hói như sân bay! đó, trường lão còn muốn là đàn ông nữa không?
Tam Tạng toát mồ hôi ướt cả áo quần, lắp bắp:
- Sau chuyến thỉnh kinh này, ta cũng làm đơn xin Ngọc hoàng cho kiếp sau ta được làm phụ nữ....mà ta thắc mắc: nước UỐNG CÓ toàn phụ nữ thế này làm sao duy trì nòi giống?
- Trưởng lão khéo lo, Ngọc hoàng đã tính trước rồi, ngài ban cho nhiều sông rạch để có nhiều nước, khi phụ nữ đến tuổi, chỉ cần ra sông uống nước là có bầu. sinh con...
- Hèn gì có tên là nước UỐNG CÓ! mà ta hỏi có khi không phải, nhiều sông thế có bị lũ lụt không?
- Có chớ, lũ lụt thường xuyên, nhưng chúng tôi đã có cách!
- Cách gì?
- Chúng tôi dùng LU để chống lũ, nhà nào khá giả thì sắm lu to, tục gọi là LU ĐẠI, nhà nào nghèo thì sắm lu nhỏ, tục gọi là LU BÉ ! mà này, tui cấm các vị cao tăng “nói lái” đấy nhé, ở đây không có nam giới nên chị em nói lái dữ lắm, LÁI DAY là sở trường của chị em đó!
Đến đây Tôn Ngộ Không bật cười ha hả, ngộ thiệt, ngộ thiệt .... nước có tên UỐNG CÓ, lạ quá!
- Không lạ đâu, bên cạnh nước UỐNG CÓ còn có nước ĂN KHÔNG nữa, còn ngộ hơn nữa...mai mốt đi qua nước đó các ngài sẽ rõ!
Ngộ Không thấy tò mò muốn biết ngay bèn đằng vân đến đó xem trước, nữa giờ sau quay trở lại.
- Đúng là nước ĂN KHÔNG rất lạ, người giàu rất ít nhưng giàu khủng khiếp cỡ tỷ phú dollar, còn dân thì rất nghèo! Cả đất nước đâu đâu cũng thấy “động không đáy” chi chít, lớn có, nhỏ có...
- Trưởng lão nói đúng, nếu tất cả các động ấy mà có đáy thì dân họ giàu lắm chứ không khổ như hiện nay!
- Nhưng cái tên nước nghe lạ quá...ĂN KHÔNG?
- Thì cũng gọi tắt như nước tôi cho đơn giản, gọi đủ phải là: ĂN KHÔNG...CHỪA THỨ GÌ! đó mà.

Thường Đoàn - K9


Thứ Ba, 9 tháng 7, 2019

LÀ EM...


(Tặng Lê Thị Châu)

Em...người con gái năm xưa
Thơ ngây, ngày ấy còn chưa biết gì...?
Áo học trò...trắng đường đi
Tan trường nghiêng nón, tóc thì buông lơi.

Nét duyên dáng, miệng tươi cười
Ngoan hiền...lỡ để bồi hồi tim ai...
Đi qua một chặng đường dài
Cuộc đời dâu bể, mấy ai yên bình.

Sống yêu thương, trọn chữ tình
Nồng nàn hạnh phúc, gia đình ấm êm
Là cô giáo giúp đàn em
Đọc chữ, tập viết...luyện rèn bản thân.

Cô giỏi... dạy đám trò ngoan
Mai lớn giúp ích cho dân quê mình,
Em người phụ nữ vẫn xinh
Đảm đang, chăm chỉ thông minh giúp đời.

Ở cái tuổi... U...tuyệt vời...!
Tóc phai màu nắng, rạng ngời như hoa
Chúc cho nét đẹp mặn mà
Công tác...từ thiện...thật là đáng yêu.

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 2/6/2019


Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

PHƯỢNG TÍM VÀ ÁO DÀI TRẮNG


chào tháng Bảy,
nắng soi cành phượng tím
em áo dài
tha thướt trắng chiều hôm.
tưởng như còn
ngày đến lớp tay ôm.
chồng sách vở
nồng nàn
mùi mực tím.

đời học sinh
một lòng hoài niệm
bên tuổi đời
chồng chất những lo toan.
cũng đổi thay
như tập sách sang trang.
cành phượng tím
em đong đưa ngày tháng Bảy.

Phạm Lợi - K8

66135368_1342063979274493_1149719438983954432_n

Thứ Tư, 3 tháng 7, 2019

Thơ PHẠM LỢI


(Nhân việc xem tấm hình anh Thành tặng phượng tím cho chị Can, anh Lợi có mấy câu thơ. Chúng tôi xin trích đăng)

cầm chị nhé,
hong khô chùm phượng tím,
bước xuống đời
trang điểm buổi dung nhan.
cũng năm xưa
cành phượng đỏ huy hoàng,
chị bỏ lại
quên mang về
chiều tan học….

Phạm Lợi – K8

66487313_1342078315939726_3421202709829648384_n

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2019

MƠ...


Tự nhiên nắng phủ hoa trinh
Tự nhiên má thắm, môi xinh ửng hồng
Tự nhiên hương thắm, tình nồng
Tự nhiên mây cũng bềnh bồng theo thơ...

Đêm qua thơ thẩn trong mơ
Thấy em rón rén, tình ơi ...! ngỏ lời
Sao nghe trống ngực liên hồi
Hoa Tiên khéo rụng, để tôi thẩn thờ...

Dang tay ôm lấy tình hờ
Đong đưa võng mộng..ầu ơ ..ơi mình ..!
Môi khô chạm phải môi trinh
Lời ru thủ thỉ, cuộc tình trổ bông

Xưa Từ Thức... Lên non tìm động
Lạc cõi tiên ... Quên chốn nẻo về
Thiên thai mộng tưởng ..đam mê
Trần gian ai vướng lời thề năm xưa..!

Nguyễn Sỹ Tâm - K8