Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

CHUYẾN ĐI THĂM & TRAO QUÀ ĐẾN ANH VÕ TẤN ĐÌNH K10




Ngày 28& 29.9 anh Đỗ Xuân Khẩn cùng anh chị Cựu học sinh ĐG-HHT tại Saigon thay mặt thầy cô, anh chị CHS và thân hữu đã đi Rạch Giá tỉnh Kiên Giang trao số tiền còn lại sau khi giúp anh Võ Tấn Đình sửa lại căn nhà.
  Tổng số tiền Thầy Cô anh chị ủng hộ:
-  Tiền Việt:                                40,550,000 đ
-  Tiền USD: 1,350 USD X 2,127,000 đ =    28,714,000 đ
-  Tiền AUD: 50 AUD  X 1,884,000 đ      =         942,000 đ
                   TC      :                                            70,206,000 đ
      Trong đó: Tiền sửa lại nhà                                         45.000.000 đ
                       Tiền mặt còn lại trao trực tiếp cho gia đình anh Đình để chi phí sửa ghe đánh cá và chi phí khác:
                                                                                            25,206,000 đ
     Mời Thầy Cô, anh chị xem một số hình ảnh:
1- Hoàn cảnh Võ Tấn Đình K10: MỘT HOÀN CẢNH CẦN SỰ CHIA SẺ








2- Hình ảnh đoàn CHS đi thăm và trao quà hôm 28.9













 Đón đọc entry tường thuật về chuyến đi Rạch giá của CHS ĐG Saigon

THƠ HUỲNH VĂN MƯỜI K7 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA




THÁNG CHÍN
 Họa theo “Cho một ngày tháng chín” của PHAN MẠNH THU

Tháng chín này em thật về không?
Nắng xưa chưa ráo vạt mi hồng
Mưa xưa dụi mắt bên triền phố
Chờ em – chờ em về bên sông.

Tháng chín còn xa lắm phải không?
Chân đi chưa vẹn một phương tròn
Đã nghe gió thổi mòn trang vở
Vết mực còn thơm tuổi mười lăm

Đã mấy mùa qua mấy mươi năm
Mấy ai xa biệt, mấy ai còn?
Xin tóc ngày xưa đan tết lại
Nối một vòng quanh những xa xăm

Tháng chín em về - em về không?
Ơi đôi cánh nhỏ mỏi phiêu bồng
Về đây ngủ dưới vòm tháng chín
Với những vòng tay đón mênh mông

Tháng chín chờ em – em về không?

Huỳnh Văn Mười K7


NGƯỜI VỀ

Người về đêm nay hay đêm mai?
Hương thơm còn ngát nụ sen gầy
Ngót nửa trăm năm vời cố xứ
Một mảy thời gian lọt kẽ tay

Người về sương thu pha heo may
Gió tứ phương thổi bạc chân mày
Gót chân chia mấy đường du tử
Nửa gánh phong trần đổ lệch vai

Người về tóc rụng trắng bàn tay
Đèn chong, xin cạn một đêm này
Men trào đáy ngực cay xé lưỡi
Rút ruột trầm hương ngọn khói cay

Người về đêm nay hay đêm mai?
Ơi ngọn đèn khuya lẻ bạn bầy
Cháy lên cho kiệt cùng tim bấc
Rồi người góc biển, kẻ chân mây.

Huỳnh Văn Mười K7


Đợi Mưa Tháng Chín Cho Em Gội Đầu

Cơn giông thắc thỏm đêm hè
Đợi mưa tháng Chín em về rửa chân
Cát hoang trổ nụ trắng ngần
Phượng xưa tách vỏ góc sân đợi người
Chờ em ủ chín nụ cười
Qua cơn cát bụi vẫn tươi ngời ngời
Mây trôi về phía mặt trời
Em trôi về phía xa vời vợi xa
Bây giờ môi điểm phong ba
Tóc ươm màu giấy vẫn là nữ sinh
Phấn còn góc bảng trắng tinh
Trên khung cửa sổ tên mình chưa phai
Bây giờ ai nhớ tên ai
Gọi nhau một tiếng mà dài bấy năm

Em về nguyệt lộ khuôn rằm
Sông thôi thác lũ vào trăm phận người
Nhặt tìm lại tuổi hai mươi
Đánh rơi trong vết son môi cuối ngày
Em về nắng mỏng choàng vai
Bước qua mùa hạ cho dài giấc mơ
Tưởng còn xa lắc xa lơ
Ai hay nước cũng đôi bờ tìm nhau
Em về gieo hạt mùa sau
Cỏ hoang vu bỗng rực màu con tim

Mây trời đứng lặng từng đêm
Đợi mưa tháng Chín cho em gội đầu.

Huỳnh Văn Mười K7


Em có cùng ta trở lại không?

Em có cùng ta trở lại không ?
Trời Giêng, Hai, mây chảy bềnh bồng
Sông xưa đã lỡ bồi mấy khúc
Con sóng vỗ hoài vào mênh mông

Em có cùng ta trở lại không ?
Lúa thì con gái mượt như nhung
Nồm lay mùa dậy từng chân lá
Vắng một bàn tay chửa ngậm đòng.

Em có cùng ta trở lại không ?
Ao sen trước ngõ đã lên hồng
Sương khuya hay mắt em ngày ấy
Cánh lá viền thon một nét cong

Em có cùng ta trở lại không ?
Sao bỏ làng quê, bỏ cánh đồng
Chim sáo bay xa thời tóc ngắn
Bồ kết còn thơm mãi bến sông

Em có cùng ta trở lại không ?
Bóng quê hương xoáy giữa muôn trùng
Bên tai gió dội mòn vách nứa
Lối cũ chừng như đã rêu phong.

Em có cùng ta trở lại không ?

Huỳnh Văn Mười K7


 
TÓC VƯƠNG MÀU NHỚ

Mấy mùa kỷ niệm xanh trời cũ
Nhỏ của ngày xưa lại trở về
Khắc vần tứ tuyệt lên đỉnh gió
Để nắng vàng thu một góc quê

Lời nào chựng lại trong khóe mắt
Đá tận suối nguồn chợt trổ hoa
Hương lòng mọng chín cùng năm tháng
Mà sắc phù dung bỗng nhạt nhòa

Kỷ niệm neo hoài ngăn ký ức
Vân tay còn đượm nắng sân trường
Ô hay tóc cũng vương màu nhớ
Xõa xuống bờ vai nhạt khói sương

Tháng Chín cuồng chân trở lại thôi
Nắng thu vàng lụa trải chân người
Hành trang mực tím dòng lưu bút
Nhẹ hẫng bay về tuổi hai mươi
Còn ai đợi dưới vòm me cũ
Nghe tiếng thời gian lặng lẽ cười.

HM  K7

CÔ THẦY TRONG TÔI



Đầu đời chập chửng dắt tay
Đưa con đi học lắt lay mẹ hiền
Khó khăn đời sống kim tiền
Dõi theo từng bước niềm riêng cuộc đời
Thầy cô hai tiếng thiêng liêng
Hạc gầy, dáng mẹ triền miên tháng ngày
Cô thầy như bóng mẹ cha
Âm trầm dạy bảo rầy la quặn lòng
Con đò tải đạo qua sông
Thời gian thắm thoát nhọc lòng thầy cô
Tóc sương, bụi phấn hồn trong
Tương lai rạng rỡ nhờ công cô thầy
Mẹ cha vun đắp thân nầy
Quyết tâm gắng học tròn đầy nghĩa nhân
Có thân phải chí lập thân
Ngoài hiên, phượng đỏ đầy sân…khoa trường
Tấm lòng thanh khiết hiền lương
Truyền trao kiến thức tình thương hết lòng
Đèn đêm trút cạn vài giòng
Tri ân cha mẹ thầy cô trọn đời

Lê Quang Công Tâm
( Lê Quang Minh K9)


Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

THƠ VŨ ĐAN HUYỀN K7 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA





BẾN ĐÔNG GIANG

Hồi xưa có hội Thần tiên
Chuỗi ngày hoang dại làm duyên vào đời
Tành tành ngờ nghệch rong chơi
Thơ bâng khuâng tím gieo nơi lưng đèo
                              Đông Giang hỡi nhớ sao chi quá lạ
                              Tuổi thiếu thời vùi lấp đụn nguyên sa
                              Mà học trò tình trong trang giấy mỏng
                              Đọng vương thơm hương cụm lá bạc hà
Ta chớm lớn và cả em chớm lớn
Thời nguyên trinh chưa động đã dỗi hờn
Tình mở hé bé hơn khe cửa lớp
Dáng thẹn thùa theo gió nhẹ mơn mơn
                             Không bỡn cợt ầm ào cơn lốc cát
                             Tình ban sơ mưa bụi phùn phủ hạt
                             Bằng lặng thôi hoa bưởi tóc đưa thơm
                             Vui trẩy hội mềm tay cầm man mác
Ta lang bạt mê mãi gót phiêu du
Mây mùa thu ngủ trọ quán tình thu
Ngày cùng tháng cứ mịt mù quãng mộng
Rộng mông lung bóng mờ thơ phủ dụ
                           Gió băng ngang nổi nhớ bộn bề
                           Trắng áo em tiếng guốc gỗ vụng về
                           Sa mạc cát dấu lưu in chứng tích
                           Hoàng hạc xưa đâu mãi lạnh hoang khê 
Ta u mê trễ tràng nên lỡ mất
Mất thời mơ, mất tình ta chân chất
Mất lối về tuổi thuở tóc xanh bay
Tình lộng mù khơi, hương trời phân phất
                          Sương mật ngọt xin đừng thôi hóa đắng
                          Mặn môi ai, mặn cả triền cát trắng
                          Nắng chang chang ta đi chỉ một mình
                          Hương bể mang mang hàng cây rũ lặng
Đông Giang hỡi trăng vàng xa từ đó
Lời hẹn xưa. Ai đưa! Bến vắng đò
Ai có về, ai có qua lối cũ
Nhớ ủ dùm thơ trinh ngày bữa nọ

                                    Vũ Đan Huyền K7       



Chữ Nghĩa Thầy Ơi!
(Nén hương lòng dâng Thầy)

Nắng hạ bay qua
Chói chang và xốn xang
Cơn bão cát lộng gió thổi về
Ngôi trường khép mình yên ắng
Bạn tản mát dạt phương mờ
Thầy ngã bóng đổ thầm
Em trầm ngâm
Ơi Thầy!

Thầy ra đi
Trời tang nắng hạ
Ve lặng sầu
Hát khúc râm ri
Phượng lắng nhớ
Rũ chuỗi dài đo đỏ
Bảng đen phấn trắng Thầy bỏ lại cho đời

Mùa hạ bình bồng trôi
Em thôi làm học trò
Đêm vọng nghe
Lời sóng biển chơi vơi
Chữ Nghĩa Thầy ơi
Lấp luống cày

Bút nghiên nợ đã lỡ vay
Mộng về vương vãi cơn say gọi thầm.

Vũ Đan Huyền K7


Rồi một mai
(Tặng NTL, HVM)

Rồi một mai ngoái lại
Tháng ngày úa thềm hiên
Nhớ ơi thời tuổi dại
Tóc rối muôn cung phiền

Rồi một mai ngái ngủ
Lạc loài tiếng sơn ca
Giữa ầm ào thác lũ
Thảng thốt màu ráng pha

Rồi một mai hư ảo
Tồi tội bóng trăng côi
Vực hương hồn hoang đảo
Miền xưa trôi biệt rồi

Rồi một mai thiên cổ
Mang mang dạ tầm vu
Nhân gian mờ bến đổ
Hồng bay bụi tuyệt mù.

Vũ Đan Huyền K7

TRĂNG MỒ CÔI



lụt quê ngập tuổi đôi mươi
là em nắm đất giữa đồi nhô lên
đèn leo lắt đuổi bóng đêm
tôi con chim hót đến mềm thịt da
chứa trong lồng ngực gió nhà
thở dài thở ngắn thành ra gió trời
có ông trăng cũ cùng tôi
khuyết rồi tròn lại mồ côi lớn dần
thân mình từ tóc xuống chân
chút gì trong đó rất gần với quê.

 Phan Thanh Cương K8


Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

THƠ Vugia K7 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA





Tháng chín này em có về không?

Tháng chín này em có về không
Về với bảng đen với phấn hồng
Về tìm lại giọng thầy cô giảng
Vọng nổng cát vàng thơm gió sông?

Tháng chín này em có về không?
Để cùng chờ lại tuổi trăng tròn,
Phượng hồng năm cũ chờ em thắm
Sân trường còn đó thuở mười lăm…

Tháng chín này chừng đã bao năm
Bạn bè ngày ấy mấy ai còn
Tóc bạc vướng mây ngày tháng cũ
Cát trắng, tình xanh vẫn đăm đăm…

Tháng chín này em có về không?
Về với ngày xanh tóc bềnh bồng
Về lại làm thơ tình trên lá
Gửi mây, gửi gió, gửi mênh mông?

Ngày tháng chín rồi, em biết không?

Vugia k7

 MÂY ĐÔNG GIANG

Em tan trường dưới nắng
mây trắng che ngang đầu
vô tình quay nhìn lại
thấy mây buồn theo sau…

Tan trường bay mưa Ngâu
cầu vồng che áo ướt
đường làng theo em bước
thấm từng giọt say say…

Em vào mùa thu mây
tôi trường tan, nhặt lá
đường xưa sao dài quá
gờn gợn chút heo may…

Bao nhiêu năm, chiều nay
mây của thuở tan trường
nhớ ngày xưa, lắng lại
lung linh - một giọt sương …

Vugia K7


HOÀI CỐ HƯƠNG

Nước sông Hoài nhớ sóng Vu Gia
Mây qua Cửa Đại nhớ trời Cà Tang
Bèo trôi giạt đến sông Hàn
Còn vương vấn nhớ ao làng Duy Xuyên...

Nặng nỗi niềm riêng, cây lúa trổ
nghiêng nghiêng mình
như thổ lộ tri ân
về đồi gần
về núi xa
về một nà sông lở
mang phù sa bồi
màu mỡ đất quê hương...

Chim lạc rừng hót nhớ thương về suối
làn hương trầm nhớ núi lạc loài bay
tương tư rừng héo hắt nhánh lan gầy
hòn đá cuội cũng mơ ngày nghe róc rách…

Chiều nay lữ khách
Vọng về cố hương...

Vugia K7


BÓNG MẸ

…Lại một lần hoa trắng cài lên ngực
lủi thủi chiều rưng rưng thầm thì gọi “Mẹ ơi…!”
tiếng chim rơi lành lạnh một góc đồi,
nơi mẹ nghỉ mây trời bay thấp quá…

Nơi mẹ nghỉ đất cằn phơi sỏi đá
Mưa nắng một đời, lại ròng rã nắng mưa,
con chợt muốn đánh đổi cuộc đời thừa
để được làm tấm mành thưa che mộ mẹ…

Thôi, con về lại với trần ai mẹ nhé,
hoa trắng tàn từng cánh nhẹ rụng rơi rơi
bỗng nghe tiếng vọng của chim trời
ngoái nhìn lại,
trong khói trắng thoáng chơi vơi bóng mẹ…

Vugia  K7

Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

GRAPHENE - Vật liệu mới có thể làm biến đổi thế giới


 Chúng tôi xin giới thiệu Vật liệu Graphene do thầy Nguyễn Bang sưu tầm:

                                                                      image
Vật liệu Graphene
Các nhà khoa học và công nghệ Mỹ đã phát hiện ứng dụng không có giới hạn của loại vật liệu mới graphene - một vật liệu công nghệ cao cứng hơn thép và nhẹ hơn cả lông chim - trong các lĩnh vực của cuộc sống con người và dự báo vật liệu mới này sẽ tác động rất lớn đến nền kinh tế Mỹ, thậm chí có thể làm thay đổi cả thế giới. 
                                                                     image
Graphene được tạo thành từ một nguyên tử carbon được 2 nhà khoa học người Nga Andre Geim và Konstantin Novoselov phát hiện 7 năm trước và đã đem lại cho 2 nhà khoa học này Giải thưởng Nobel Vật lý năm 2010.
                                                                      image
Andre Geim and Konstantin Novoselov
Các nhà khoa học và công nghệ Mỹ dự báo graphene sẽ tạo ra cuộc cách mạng trong thông tin không dây, đặc biệt con người có thể phóng vệ tinh với kích thước bằng tòa nhà nhiều tầng nhưng trọng lượng chưa bằng trọng lượng của miếng thịt nướng.
                                                                image 
Người ta có thể tải về điện thoại thông minh một băng hình có độ phân giải cao chỉ trong thời gian tính bằng nano giây. Hãng sản xuất điện thoại thông minh sớm khai thác tính năng ưu việt của grephene sẽ chiến thắng trong cuộc cạnh tranh khốc liệt trên thị trường điện thoại thông minh thế giới.

Trong y tế, nhờ grephene, các bác sĩ có thể sử dụng các loại dược phẩm mới với liều lượng cao để tiêu diệt tế bào ung thư nhưng không gây hại những tế bào lành. Graphene có thể sử dụng chế tạo máu nhân tạo, giúp con người tránh được nguy cơ bị truyền máu nhiễm virus hoặc không phải mất nhiều thời gian tìm kiếm các loại máu hiếm. Graphene có thể được sử dụng làm thuốc chữa bách bệnh cho người già.
                                                              image
Nhờ nghiên cứu mới của các nhà khoa học Đại học Wayne State  thuộc bang  Michigan (Mỹ), các bác sĩ có thể điều trị hiệu quả bệnh Alzheimer bằng việc cấy các điện cực graphene vào não người bệnh. Các điện cực graphene có tuổi thọ tới 5 năm thay thế các điện cực chỉ có tuổi thọ tính bằng tháng như hiện nay, góp phần cải thiện cuộc sống của nhiều triệu người bệnh trên thế giới. Các điện cực graphene cũng có thể được sử dụng điều trị hiệu quả những tổn thương cột sống và khiếm thị.

Chỉ mới 3 tuần trước đây, các nhà khoa học Mỹ đã phát hiện khả năng sử dụng graphene để kích thích sự phát triển của các mô trong cơ thể người. Ứng dụng này của graphene mở ra khả năng chữa khỏi các khuyết tật bẩm sinh về tim, căn bệnh đã được nghiên cứu điều trị thử nghiệm hơn 100 năm qua nhưng chưa thành công.
                                                                                             image 
Trong lĩnh vực máy tính, nghiên cứu của các nhà khoa học Viện Rensselaer ở bang New York  đã loại bỏ được trở ngại lớn trong lĩnh vực vi điện tử. Họ đã biến một tấm graphene siêu mỏng thành các bóng bán dẫn siêu nhỏ, mở ra khả năng chế tạo máy vi tính siêu nhỏ cũng như những vi mạch cứng siêu nhỏ trong tương lai.

Các nhà khoa học trên dự báo vào cuối thập kỷ này, thế giới có thể có máy tính kích thước đặt trong lòng bàn tay nhưng có sức mạnh tính toán bằng 10.000 máy tính hiện nay. Graphene cũng tạo ra cuộc cách mạng trong lĩnh vực chế tạo màn hình siêu mỏng và siêu lớn. Người ta có thể mang tivi này trong túi đến bất cứ đâu và treo lên tường để thưởng thức các chương trình truyền hình.
                                                                                  image
Trong quân sự, các nhà khoa học Đại học  Texas  ở thành phố  Dallas  đã sử dụng graphene để làm biến mất các vật thể khỏi tầm mắt của con người. Những tấm áo choàng vô hình này sẽ giúp tàng hình các phương tiện quân sự như xe tăng, pháo… thậm chí cả con người trước mắt đối phương.
                                                                              image
Tóm lại, giới khoa học nhận định graphene sẽ góp phần định hình mọi lĩnh vực đời sống hàng ngày của con người vào cuối thập kỷ này.
Tạo ra công nghệ sản xuất vật liệu Graphene
                                                                              image
Nhóm nghiên cứu khoa học do Giáo sư Đại học Khoa học và công nghệ Ulsan Baik Jong-beom đứng đầu đã phát triển công nghệ sản xuất  graphene, vật liệu ứng dụng hiệu quả trong ngành điện tử.

Graphene là một loại vật liệu mới được cấu tạo từ một lớp nguyên tử carbon liên kết với nhau theo hình tổ ong.
                                                                         image
Nó thường được lấy từ bề mặt chì có độ dẫn điện gấp 100 lần so với đồng, có độ dẻo dai gấp 200 lần so với thép và rất mềm dẻo. Vì thế graphene được chú ý là vật liệu có thể sử dụng để tạo ra các máy tính dạng đồng hồ đeo tay hay các màn hình mỏng như tờ giấy.
                                                                              image
Các nhà nghiên cứu gặp khó khăn trong việc thương mại hóa graphene do vật liệu này mới chỉ được lấy một lượng rất ít bằng việc sử dụng chất axít mạnh. Tuy nhiên, nhóm cộng sự của Giáo sư Baik lần đầu tiên đã phát hiện graphene lớp mỏng dễ dàng được phân loại khi xay với tốc độ cao cùng với chì và CO2 rắn.

Nhóm nghiên cứu dự đoán sẽ giảm thiểu ô nhiễm môi trường và sản xuất đại trà graphene do có thể lấy nước làm dung môi thay vì chất độc hại như acid sulfuric và acid nitric. Kết quả nghiên cứu được đăng trên Tạp chí Viện hàn lâm khoa học quốc gia Mỹ.

THƠ TỪ NGỌC KIM LUÔNG K7 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA




ĐÀ NẴNG MƯỜI NĂM XA
                                
Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Sông Hàn buồn có thấy bâng khuâng?!
Bưu điện kia có còn in bóng nước
Dòng thời gian có quên lãng ai không?

Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Đông Giang chiều còn vi vút phi lao?
Cho tôi gởi lời chào thân thương nhất
Về Mỹ Khê bãi biển của tuổi thơ.

Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Nhớ thật nhiều đường cát vàng hoe
Thương thật nhiều những bạn bè xưa
Đã lớn dậy trở thành nhà mô phạm.

Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Thương thật nhiều bóng nhỏ chiều buông
Người cô giáo của Huế buồn thuở trước
Có gì chưa hay vẫn đợi chờ?

Mười năm chẵn tôi xa Đà Nẵng
Mỗi lần mơ là thấy cả trời thơ
Nhưng chưa dám làm người quay trở lại
Vì bâng khuâng con nước chảy xuôi dòng.


Hè 1984
Từ Ngọc Kim Luông K7


GIỌT TRẦM TƯ

Ân tình nào đưa ký ức đi xa
Thoát khỏi hồn ta, xa vòng tay ngà
Chiều dịu vợi, ơi! Nghe sầu viễn xứ
Giọt buồn hờn rơi theo vết chân qua.

Rồi có mai kia em về một mình
Đếm từng dấu giày cúi đầu lặng thinh
Âm thầm ta nghe mùa đông vừa đến
Gió cuốn lá bay không một chút tình

Rồi một mai kia ta nghe bơ vơ
Lá chết lặng im xuân đến hững hờ
Tâm hồn xoay quanh vòng tròn thương nhớ
Phủ kín rêu xanh tuổi trẻ xác xơ

Rồi một chiều nào em qua phố rộng
Ôm kín tuổi buồn, nghe hồn long đong
Bàn tay đan tay rã rời hụt hẫng
Dáng dấp muộn phiền từ đó chia xa.

Từ Ngọc Kim Luông K7

MƯA




Đi,
về
giữa phố
điềm nhiên
Lặng
nghe
mưa
rót
nỗi niềm
vừa đan
Giọt nào rơi giữa truông ngàn
Giọt nào rớt giữa đa đoan phận người
 
Về, ta nhặt ánh trăng trôi
Gói vào thơ, gửi cho người, cho ta…
 
Mộc Miên Thảo
( Nguyễn Đăng Khoa )
 

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN




BÁ NHA ĐẬP ĐÀN

  ( Truyện cổ tân trang )




    Đời Xuân Thu có Chung Chi Kỳ là người rất am hiểu về âm nhạc, một hôm Bá Nha đến chơi, sau một hồi chén chú chén anh, Nha lấy đàn ra gãy mà bụng lại nghỉ đến dự án mấy cây cầu "Xây dần...dần" mà rầu rĩ . Kỳ khen :

-         Tiếng đàn lúc thì nghe âm vang như tiếng khoan cọc nhồi, lúc thì như tiếng công nhân đang ngồi...ngáp chờ thiết kế lại...cầu . Bá Nha giật mình cái đụi ! Một lúc sau, Bá Nha lại đàn tiếp, nhưng lần này bụng lại nghỉ đến mấy khu "qui hoạch treo", "chỉnh trang đô thị" ... Kỳ lại khen :

-         Tiếng đàn rét rắt, ai oán, nghe như tiếng nỉ non của những hộ dân đền bù chưa thỏa đáng !

     Bá Nha cười : "tri kỷ đây rồi"...Được một lúc, Nha tiếp tục đàn, lần này bụng lại nghỉ đến việc ký kết mấy cái hợp đồng... đen ở nhà hàng . Kỳ lại khen :

-         Tiếng đàn nghe như tiếng bút ký rột rẹt trên giấy, tiếng khui bia lốp bốp, tiếng đập khen bịch bịch của mấy em...chân dài ! Bá Nha bỏ đàn xuống :

-         Ta và huynh kết tình bằng hữu đi !

Về sau, Chung Chi Kỳ bị dính đến mấy vụ đưa hối lộ, chưa rỏ trắng đen nên đã bị thuyên chuyển công tác đi nơi khác .

     Tình cờ Thường Đoàn nhìn thấy Bá Nha đập một phát, cây đàn nát bét, rồi ngữa mắt lên trời than rằng :

-         Không còn tri kỷ, ta biết đàn cho ai hiểu bây giờ ! ./.



                                                                   THƯỜNG ĐOÀN  K.9

 

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

THƠ VŨ ĐÔNG THÁM K7 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA




Nhớ Đông Giang

Về lại Đông Giang tháng chín này
Một thời mơ mộng, một trời say
“Mến lá sân trường” trao vội vã
Tập thơ khờ khạo, góc Ông Cai.

Về lại Đông Giang, về lại đi
Biết mười năm nữa, có còn chi
Về để trao nhau cành phượng cũ
Khiến thời mới lớn, ta ướt mi.

Về lại Đông Giang tháng chín này
Để nghe đôi mắt cứ cay cay
“Xóm Chết” ngày xưa, còn lưu dấu
Chỉ là dỹ vãng, nét chưa phai.

Về lại Đông Giang, về lại đi
Biết trăm năm ấy, có còn chi
Áo trắng có còn khi trở lại?!
Cứ hoài vương vấn thuở ta đi.

Về lại Đông Giang, trời hoang mang
Có phải thu sang, bước khẽ khàng
Nhớ hoài Thanh Tịnh, Tôi đi học…
Ngoài đường, lá rụng, nhớ Đông Giang…

Về lại Đông Giang
Hoài miên man!

Vũ Đông Thám K7

Khổ 1 Tặng LP
Khổ 2Tặng LP
Khổ 3 Tặng Xóm Chết 4 thằng: D, Đ, T, tôi
Khổ 4 Tặng nhóm nữ 12C K7
Khổ 5 Tặng quý thầy cô, bạn bè và tôi.



MƯA

Mưa rả rích,
Mưa thâu đêm,
Mưa thấm ướt áo,
Mưa mềm trái tim.
Mưa dữ dội,
Mưa lim dim,
Mưa mờ thành phố,
Mưa chìm dòng sông.
Mưa khắc khoải,
Mưa chờ mong,
Mưa bàng bạc rét,
Mưa mông mênh buồn.
Mưa gợi nhớ,
Mưa gợi thương,
Mưa tình cô phụ,
Mưa lòng chinh phu
*
Mưa sương khói,
Mưa như ru.....
Mưa sương khói mỏng,
Mưa ru cuộc đời.....

Vũ Đông Thám K7


GIỌT NẮNG CHO NGƯỜI
Tặng LP

Lên non tìm động hoa vàng
Nào ngờ xuống phố hoa vàng đã phai.
Mơ màng giấc mộng tỉnh say
Cõi tiên vỗ cánh Thiên thai xa rồi!

Trần gian chỗ cạn, chỗ bồi
Sông trôi về biển, ta trôi về nguồn
Nguồn cơn, nguồn cội, nguồn cành
Vàng hoa mấy độ vẫn đành hương xưa

Áo dài che giọt nắng thưa
Còn ta nhắm mắt nghìn xưa áo dài!

Vũ Đông Thám K7 

LỜI CẢM TẠ của gia đình CÔ NGUYỄN THỊ SÁU


LỜI CẢM TẠ

                                                            Của gia đình CÔ NGUYỄN THỊ SÁU
                               K38/70 Lê Hữu Trác, Phường An Hải Đông, Quận Sơn Trà, TP Đà Nẵng


Chúng tôi rất cảm động tri ân:
Quý Sư Thầy, Tăng Ni và Phật tử các chùa.
Quý Cơ quan chính quyền địa phương và bà con hàng xóm láng giềng
Quý Thông, Sui gia
Quý Bà con họ hàng nội ngoại,
Quý cơ quan, trường học, hội đoàn,
Quý bạn bè, thân hữu gần xa đã đích thân hoặc gởi điện thư, điện hoa đến thăm hỏi, phân ưu phúng viếng, cùng tiễn đưa và cầu nguyện cho hương linh vợ, mẹ, em, chị, cô, dì, bà chúng tôi là:

Cố Phật tử NGUYỄN THỊ SÁU
Pháp danh Quảng Sanh
Từ trần ngày 11-9-2014, nhằm ngày 18 tháng 8 năm Giáp Ngọ
Hưởng thọ 66 tuổi.

Đây là một mất mát quá lớn lao nhưng những lời nguyện cầu và chia sẻ của quý vị đã phần nào mang lại cho chúng tôi niềm an ủi.
Trong lúc tang gia bối rối, có điều gì sơ suất mong quý vị niệm tình hỷ xả.


Đại diện gia đình
Chồng: LÊ ĐÌNH BA


   
LỜI CẢM TẠ
Của gia đình LÊ ĐÌNH BA
K38/70 Lê Hữu Trác, Phường An Hải Đông, Quận Sơn Trà, TP Đà Nẵng

Chúng tôi rất cảm động tri ân:

Quý Sư Thầy, Tăng Ni và Phật tử các chùa.
Quý Cơ quan chính quyền địa phương và bà con hàng xóm láng giềng
Quý Thông, Sui gia 
Quý Bà con họ hàng nội ngoại,
Quý cơ quan, trường học, hội đoàn,
Quý bạn bè, thân hữu gần xa

đã đích thân hoặc gởi điện thư, điện hoa đến thăm hỏi, phân ưu phúng viếng, 
cùng tiễn đưa và cầu nguyện cho hương linh vợ, mẹ, em, chị, cô, dì, bà chúng tôi là

Cố Phật tử NGUYỄN THỊ SÁU
Pháp danh Quảng Sanh
Từ trần ngày 11-9-2014, nhằm ngày 18 tháng 8 năm Giáp Ngọ
Hưởng thọ 66 tuổi.

Đây là một mất mát quá lớn lao nhưng những lời nguyện cầu 
và chia sẻ của quý vị đã phần nào mang lại cho chúng tôi niềm an ủi.
Trong lúc tang gia bối rối, có điều gì sơ suất mong quý vị niệm tình hỷ xả.

Đại diện gia đình 
Chồng: LÊ ĐÌNH BA


Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

THƠ LSG trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA





NHƯ THÁC LŨ XÔ VỀ                                 

Trở lại trường xưa nghe gió cát
Mấy mùa xa cách nhớ khôn nguôi
Nắng vẫn vàng tươi trên lối cũ
Vẫn thân quen từng bước chân về

Tháng chín phượng hồng pha sắc nhớ
Theo em về hoa bướm xôn xao
Tình còn non tình chưa ngỏ ý
Tình ngại ngùng tình mãi ca dao

Trở lại trường xưa nghe chim hót
Hoa phượng rơi lả tả sân trường
Áo trắng em về đâu biền biệt
Sân trường nhuộm tím một màu thương

Trở lại trường xưa ôm chầm cửa lớp
Thuở học trò tựa một cơn mê
Bạn bè ngày xưa kẻ còn người mất
Cô đơn như thác lũ xô về…

LSG



Tình Ca Tháng Chín

Tháng chín ta về
Cành phượng vỹ buông chùm hoa lửa
Cháy một thời tuổi thơ
Sách vở thăng hoa về thiên đường
Còn thoảng lại chút hương
Ngày nắng hồng rực rỡ

Áo trắng đâu rồi
Sân trường hoang vắng
Màu xám buồn loang trong màu nắng
Không hồn chân bước liêu xiêu
Một thời để nhớ để yêu
Chỉ còn trong dỹ vãng

Sân trường đó
Bức họa vô hồn lặng lẽ
Những gam màu hoen ố thời gian
Chơ vơ một trời tím ngắt
Những vầng trán vết hằn hiu hắt
Phất phơ mây trời trong ánh mắt sâu

Bàn ghế bảng đen còn đó
Còn mãi cùng năm tháng
Ta về ngồi lại nơi đây
Ngoài kia mưa rơi rơi…

KK