Thứ Ba, 29 tháng 9, 2020

THƯƠNG ĐÂY


Thương đây gói gọn mấy lời
Để trong muôn một còn người nhớ xưa.

******

Đập bỏ ngôi trường - bỉ mặt danh nhân
Pho tượng đồng đen phơi cùng mưa nắng
Ký ức một thời thẳng tay xóa trắng
Gốc phượng buồn lạc điệu tiếng ve ngân

Bà Huyện Thanh Quan về lại Thăng Long
Còn thấy được lâu đài thành quách cũ
Ta về lại thấy đất bằng nổi ụ*
Đụn cát ngổn ngang sắt thép lạnh lùng!

Biết thật rồi - tất cả phải cáo chung
Phượng hoàng chết trên tro tàn lạnh nguội
Phút soi lòng chợt ai còn nhớ tới
Có quay đầu xin quỳ gối ăn năn!?

Phan châu Trinh - Phan châu Trinh - Duy Tân!
Ngậm đắng lời xưa ngắm trời mây nổi
Tấm pano khoe tầm cao trường mới
Còn giữ chung nhau cùng một tinh thần...!?

Phan châu Trinh - Phan châu Trinh - chia tan!
Ngày họp lớp là vàng son kỷ niệm
Nghe kể lại những mùa hoa trái chín
Hình bóng ngôi trường mai một tiếc thương

Xa lắm rồi...trong tâm tưởng khói hương
Người trò già trước cổng trường sửng lặng
(Một phân đoạn thời quần xanh áo trắng)
Ngả mũ chào - em - Đà nẵng - thương đây!

Nguyễn Hữu Thụy (12/72 PCT)
*ngôi trường đã đập xong - chỉ còn lại bãi đất trống với cát đá và sắt thép - đang chuẩn bị cho công trình mới!



Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2020

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

 


CƯỜI MẾU XẸO KỲ NÀY...
TẠI THẰNG CỘT ĐIỆN BIẾT ĐI!

Cơn bão số 5 vừa rồi, đổ bộ các tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế, Đà Nẵng, với sức gió thường thường bậc trung cấp 8 thế mà đã có 616 cây cột điện đi chầu ông bà, ông vãi, riêng xứ thất kinh í lộn…thần kinh là 272 cây! Cả hai con số “gánh” đều đẹp! Nhớ lại cơn bão Xangsane 2006 đỗ bộ Đà nẵng với sức gió cấp 12, 13 giật cấp 14, 15 thế mà cột điện vẫn trụ vững không sao!
Thấy hiện tượng hơi bị lạ, Bao Chưng Hửng (em ruột của Bao Chửng) cử Triển Chiêu và Công Tôn Sách đi tìm nguyên nhân, sau khi vạch lá tìm cả bầy sâu, Triển Chiêu gặp được người có trách nhiệm, và họ giải trình như sau: Cơn bão vừa qua sở dĩ cột điện gãy nhiều là do, bởi, tại, vì…cây xanh ngã đổ vào đường dây điện, gió giật và hướng gió thay đổi làm xoáy và đứt các dây néo... Triển Chiêu hỏi cắc cớ:
-Thế sao trận bão Xangsane gió mạnh hơn rất nhiều, cột điện lại không gãy?
-Ông hỏi tui, tui biết hỏi ai? (người có trách nhiệm khó chịu), tui nói cho ông biết…toàn bộ công tác thiết kế, thi công, chất lượng vật tư thiết bị đều đảm bảo đúng qui định!
- Đúng qui trình, đúng qui định, nên mới bão sơ sơ đã gãy đổ như thế, chứ làm ăn dối trá, rút ruột công trình thì hắt hơi một phát cột điện gãy luôn chắc? thôi được, từ nay Triển Chiêu tôi đề nghị ông Trời…có bão thì thổi gió nhè nhẹ đủ mát, để cây xanh khỏi bật gốc ngã vào đường dây điện, không tạo xoáy để cột điện đứng ngạo nghễ giữa đất trời vậy!
- Triển Chiêu tui nghe đồn…là: cột dự ứng lực được thiết kế theo tiêu chuẩn mới, chịu được bão với sức gió cấp 12, tại sao mới gió cấp 10- 11 đã ngã đẹp như vậy?
- Ông hỏi tui tui biết hỏi ai? Muốn biết vì sao thì đi hỏi mấy ông làm đúng qui trình, chứ khả năng của tui chỉ trả lời được vậy thôi, có lẽ dự ứng lực là lực lúc ứng lúc không theo kiểu…thiên linh linh địa linh linh ấy!
Trên đây là phần điều tra thuộc hạng “sơ đẳng” của Triển Chiêu, còn phần Công Tôn Sách mới thuộc loại “thượng thừa”, Công Tôn Sách bí mật, âm thầm điều tra, sau đó về báo cáo lại Bao Chưng Hửng, mới hay nguyên nhân của vụ hàng loại cột điện gẫy đổ do bão số 5 vừa rồi như vầy, như vầy…
- Bẩm đại nhân, vừa rồi thế giới bị con Covid 19 quậy cho tơi tả, mà nặng nề nhất, thiệt hại nhất là nước Mỹ, cho nên tụi cột điện Mỹ chạy qua Việt Nam…chính các cột điện này mới bão sơ sơ đã gãy, chứ cột điện bản địa có hề hấn gì đâu! cũng nhờ cơn bão vừa rồi với sức gió tầm tầm, ta mới biết cột điện tụi Mỹ nó dỏm quá…mẹ cha thằng Mỹ.

Thường Đoàn - K9 (Tháng 9/2020)



Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2020

LỖI HẸN


Hẹn người, ta hẹn chiều nay
Đành thôi lời hẹn gió bay cuối trời
Gởi hồn từng giọt mưa rơi
Xin mang nhắn giúp đến người tôi thương!

Sợi buồn ai nhặt mà vương
Tay đan nỗi nhớ sắc hương phai tàn
Chạnh lòng... một kiếp đa mang
Tình thôi nay đã lỡ làng phận duyên!

Ngập ngừng phố thị lên đèn
Đà thành ướt sũng đường trơn tôi về
Đèn vàng hiu hắt miền quê
Người ơi hãy để lời thề nước trôi!

Phan Thị Hoa Xuân - K6

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2020

LÁ THU PHONG

 

Tôi gặp em
giữa một chiều rực nắng
Lá thu phong
ửng sắc tiễn hạ vàng
Sóng Hàn giang
xanh biếc gợn hoàng hôn
Bên kia sông
gió vờn ôm biển rối

Tóc huyền bay
Theo mỗi chuyến phà ngang
Vần thơ em
bồng bềnh mùi trinh nữ
Nhịp cầu xưa
con chữ vọng niềm mơ
Chợt ngẩn ngơ
phượng tím đã sang mùa

Xác nhuộm đường
nắng mưa thì con gái
Màu áo lụa
mây tà phai sắc nhớ
Ta chờ nhau
trăng vỡ đợi triều lên
Lẽ nào quên
cái liếc lặng tàu cau

Ngô Thị Nhân - Chs ĐG



Thứ Năm, 24 tháng 9, 2020

LẠNH NẮNG VÀNG HANH


Em có đợi bên kia bờ biển biếc
Vân vê buồn những sợi tóc màu xanh
Ta đồi núi hoang liêu từ cách biệt
Lạnh vào hồn lạnh buốt nắng vàng hanh

Rừng đã khép hoang hồn lên phiến lá
Đêm hao gầy tình tự với trăng sao
Thân gỗ mục phiến âm chùng rời rã
Khép hàng mi chờ mộng mị bay vào

Ơi đóm lửa đêm tàn sao quái dị
Cứ bập bùng âm ỉ những cơn đau
Ta mãnh thú lá rừng làm huyệt mộ
Tiếc thương chi cây cỏ cũng cau mày

Sao bóng dáng vầng trăng xưa vẫn sáng
Soi đồi hoang từng đêm tối ta về
Phương trời lạ em lúc nào chợt nhớ
Gởi chút buồn về tận chốn sơn khê ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2020

KHÓA 14 TƯƠNG TRỢ MÙA COVID

 

*Cập nhật thông tin danh sách các bạn CHS Hoàng Hoa Thám khoá K14 ( 1980 - 1983 ) đã ủng hộ lời kêu gọi chung sức chung lòng của khoá để phòng chống Covid 19 đến thời điểm hiện tại 17h00’ ngày 07/08/2020.
1 - Châu Văn Tùng (12B):
1.000.000 VNĐ ( TK Nga)
2 - Tập thể Lớp 12B:
3.000.000 VNĐ ( TK Thịnh)
3 - Lê Văn Đông (12B):
1.000.000 VNĐ ( TK Bình)
4 - Hoàng Thị Ánh Hường (12B):
200.000 VNĐ ( TK Nga )
5 - Ngô Thị Phương Thảo ( Lớp 12RG - khoá K16):
500.000 VNĐ ( TK Nga)
6 - Dương Thị Mỹ Hạnh (12C):
500.000 VNĐ ( TK Nga)
7 - Ngô Thị Phương Nga (12D):
500.000 VNĐ ( TK Nga)
8 - Tăng Định (12D)( Cali - USA ):
1.000.000 VNĐ ( TK Bình )
9 - Nguyễn Thị Ngọc Lai (12D):
300.000 VNĐ (TK Nga)
10 - Nguyễn Thị Thịnh (12C):
5.000.000 VNĐ (TK Thịnh)
11 - Kiều Xuân Bình (12C):
2.000.000 VNĐ (TK Bình)
12. - Lê Phương Thảo (12D):
500.000 VNĐ ( TK Nga)
13 - Võ Thị Dũng (12D)
500.000 VNĐ ( TK Nga)
14 - Đỗ Phú Sơn (12D)
500.000 VNĐ (TK Nga)
15 - Một người dấu tên ( không rõ lớp nào) đã chuyển vào TK bạn Phương Nga lúc 15h56’ ngày 31/07/2020
500.000 VNĐ ( TK Nga)
16 - Nguyễn Dự (12E) Hà Lan - Châu Âu ( TK Thịnh)
2.000.000 VNĐ
17 - Trương Thị Thu Hồng (12A)
1.000.000 VNĐ ( TK Thành)
18 - Lê Thị Thành (12A)
200.000 VNĐ ( TK Thành)
19 - Trân Thị Lệ Minh(12A)
300.000 VNĐ ( TK Thành)
20 - Hoàng Thị Giáng Hương (12D)
500.000 VNĐ ( TK Nga)
21 - Trần Thu Vân (12D)
200.000 VNĐ ( TK Nga)
22 - Trương Văn Hồng (12D)
500.000 VNĐ ( TK Nga)
23 - Nguyễn Thị Đường (12D)
300.000 VNĐ ( TK Nga)
24 - Phan Thị Cúc (12D) Odiho - Mỹ ( TK Thịnh)
5.000.000 VNĐ
25 - Lê Thị Mười (12C)
500.000 VNĐ ( TK Thành)
26 - Một người xin giấu tên (12C) Michigan - Mỹ
50 USA ( TK Thành)
27 - Tạ Hồng Hải ( bạn Của Kiều Xuân Bình ) Thành phố Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước.
2.000.000 VNĐ ( TK Bình)
28 - Một người bạn của Ngô Thị Phương Nga ( Texas, USA)
1.000.000 VNĐ ( TK Nga)
29 - Trần Thị Cẩm Khuê (12D)
1.000.000 VNĐ ( TK Nga)
30 - Cao Hữu Chánh (12E)
200.000 VNĐ ( TK Nga)
31 - Lê Văn Hường (12B)
500.000 VNĐ ( TK Bình)
32 - Đặng Nam Hùng (12B)
500.000 VNĐ ( TK Bình)
33 - Huỳnh Văn Tùng (12B)
1.000.000 VNĐ ( TK Bình)
34 - Nguyễn Phương (12B)
1.000.000 VNĐ ( TK Bình)
35 - Lê Thị Kiều Phúc (12A)
1.000.000 VNĐ ( TK Thành)
36 - Trần Đình Thục(12D)
300.000 VNĐ( TK Nga)
37 - Văn Thị Thiết (12D)
500.000 VNĐ ( TK Nga)
38 - Phan Thị Tùng (12D)
200.000 VNĐ ( TK Nga)
39 - Cô Nguyễn Thị Quỳnh
Hoa ( Cựu Giáo viên HHT)
500.000 VNĐ(TK Thành)
40 - Đoàn Hữu Tú (12A)-
( Cali - USA )
2.277.000 VNĐ(TK Thành)
41 - Võ Huy Cường(12D)
300.000 VNĐ( TK Nga)
42 - V/C bạn Huỳnh Tấn Dũng & Trương Quang Hưng Long ( bạn Kiều Xuân Bình)
500.000 VNĐ ( TK Bình)
43 - Đặng Phi Anh(12D)
200.000 VNĐ( TK Nga)
44 - Nguyễn Minh Toàn (12D)
2.023.000 VND
45 - Võ Bá Huân (12C)
5.000.000 VNĐ(TK Nga)
46 - Trần Văn Ngọc (12D)
300.000 VNĐ (TK Nga)
47 - Nguyễn Thị Yến Quý (12C)
200.000 (TK Bình)
48 - Nguyễn Thị Tri Hiền (12C)
500.000 VNĐ (TK Bình)
49 - Đào Văn Thương(12B)
200.000 VNĐ( TK Bình)
50 - Nguyễn Thị Hạnh (12D)
300.000 VNĐ (TK Nga)
51 - Trần Đình Hùng(12A)
300.000 VNĐ (TK Thành)
52 - Một người khoá K14 hổ trợ thêm ( xin được giấu tên)
1.000.000 VNĐ (TK Bình)
53 - Trần Thị Kim Chi (12C)
500.000 (TK Bình)

*Tổng cộng: 50.800.000 VNĐ & 50 USD

*Thay mặt BLL xin trân quý những tấm lòng vàng.

YÊU NƯỚC

 

Yêu Nước
Không biết cách yêu
Khác gì quân hại nước
Chỉ có nhân dân không màng quyền tước
Mới yêu nước chí tình
Trong nỗi đớn đau!

Không thể tung cánh chim bồ câu
Nhập đàn cùng quạ dữ
Giữa bầu trời xám đen muông thú
Qui luật sinh tồn là xơi tái lẫn nhau

Không thể nói lời ngoại giao
Vâng!
Em rất thích được bợp tai đá đít
Rất hã hê thơm no mùi rượu thịt
Sứt môi cười
Hứng gió biển Đông

Yêu nước
Là không để mất một cọng lông
Trên đất đai hình hài Tổ Quốc
Mỗi công dân từ trong ý thức
Phải thấm nhuần bài học máu xương

Có thể gánh chịu tai ương
Tù đày và cái chết
Nhưng
Yêu nước
Luôn là điều trên hết
Đi đúng đường đến với Tự do

Nguyễn Hữu Thụy - K3

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2020

NGƯỜI GIÀ VỪA RA VỚI BIỂN

 

Người già lum cum ra biển
Hai ta cùng phận bạc đầu
Sóng đời khác chi sóng nước
Rì rầm nhắc chuyện nông sâu

Người già ra ngồi với biển
Ngắt xanh viền đến chân trời
Bàn tay khoả vào con nước
Mát lòng như thuở hai mươi

Người già nô đùa với biển
Học đòi theo trẻ trò chơi
Ngắm lâu đài xây trên cát
Tự nhiên sao lại mỉm cười

Người già thong dong dạo biển
Cát mềm không nỡ níu chân
Bóng nắng mai dần ngắn lại
Gió hiền thương chạy vòng quanh

Người già mệt rồi, chào biển
Dấu chân trên cát dần trôi
Ấm trà sớm mai vừa hãm
Bây chừ vị mặn đằm môi!

Nguyễn Đại Bường - K10

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2020

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN...

 

KIẾP NẠN THỨ 82

Vừa tới Tây Thiên, thầy trò Đường Tăng được Phật Tổ cho nghỉ xả hơi sau chặng đường dài gian nan vất vả, suýt chút nữa bị bọn yêu quái bắt làm món thịt nướng xiên, chút xíu nữa là cái bình bát dát vàng khất thực cũng bị mất bởi bọn cầm đồ cho vay nặng lãi… thầy trò thở phào nhẹ nhỏm, trong lúc nhàn hạ thưởng trà, thầy trò ngồi kiểm đếm lại thấy… đã có 81 kiếp nạn vượt qua, thầy trò Đường Tăng vô cùng hoan hỉ vì đã hết thử thách trong quá trình đi thỉnh sách giáo khoa từ Đông Thổ Đại Đường đến Tây Thiên, kể từ hôm nay không còn kiếp nạn nào nữa, chỉ còn kê cao gối mà ngủ chờ Phật Tổ gọi vào thỉnh sách nữa là xong!
Rồi một buổi sớm mai đầy sương thu và gió lạnh, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc… thầy trò Đường Tăng được gọi vào diện kiến Như Lai:
- Ngươi đã đến được đây cùng với đệ tử, Như Lai ta vô cùng cảm kích, nhìn là biết thầy trò các người muốn mau mau nhận sách giáo khoa về Đông Thổ để cho lớp trẻ học làm người, có đúng vậy không?
- Dạ, lạy Phật Tổ ban ơn, đúng như vậy, lâu ni bọn trẻ ở xứ Đại Đường học hành vất vả một, phụ huynh của chúng vất vả mười, bởi cái sự học ở đó cứ cải cách, cải cách liền tù tì, sách in ra học một năm rồi bỏ, ra sách mới chứ không như thời đệ tử chúng con học, một bộ sách giáo khoa anh chị học tới em út vẫn còn sử dụng, thậm chí một bộ sách mà đời cha học, nếu gìn giữ tốt, tới đời con vẫn cứ dùng vô tư…
- Xưa rồi Diễm! chuyện ấy cổ tích rồi, bây giờ là thời đại 40.0 phải đổi mới liên tục, liên tục… A Nan, Ca Diếp đâu, đi lấy sách…
Thầy trò Đường Tăng líu ríu theo hai vị Tôn giả vào kho nhận sách, đến nơi đã thấy một đoàn mấy chục chiếc máy bay vận tải cỡ lớn đậu sẵn, Đường Tăng ngạc nhiên:
- Tây Thiên trùng tu trở lại hay sao mà tập kết trang thiết bị về nhiều dữ vậy?
Ca Diếp hất hàm:
- Tây Thiên còn mới rợi trùng tu cái gì, máy bay chuẩn bị sẵn để chở sách giáo khoa về cho Đông Thổ Đại Đường, càng cải cách chương trình càng nặng thêm, sách giáo khoa càng nhiều thêm, đặc biệt năm nay sách giáo khoa dành cho lớp 1 tăng đột biến! Các ông cứ thế mà nhận, không nói nhiều, nói càng nhiều sách càng tăng thêm, các ông có muốn tôi điều thêm máy bay nữa không?
Đường Tăng mặt cắt không còn giọt máu, lắp bắp:
- Xin nhận, xin nhận…
A Nan cả cười:
- Bao năm nay bọn ta chuyên tâm lo biên soạn, cải tiến sách giáo khoa cho đám trẻ Đông Thổ Đại Đường các ngươi, vất vả lắm đó! (vừa nói A Nan vừa liếc nhìn cái bình bát dát vàng của Đường Tăng)
Ca Diếp chen vào:
- Chỉ cần học xong các bộ sách giáo khoa này, ta đảm bảo bọn trẻ xứ Đông Thổ đứa nào cũng trở thành bác học, thiên tài tuốt…
Đường Tăng chắp tay:
- Xin nhị vị Tôn Giả mau mau ban sách…
A Nan xướng:
- Sách toán, gồm…toán cơ bản, toán nâng cao, toán tham khảo, toán tham lam, toán tham nhũng… 20 triệu, 700 ngàn cuốn! sách tập đọc ở trường, ở nhà, ở bếp, ở phòng ngủ… 19 triệu, 630 ngàn cuốn! sách tập vẽ, tập vời, tập bơi, tập chạy… 18 triệu 520 ngàn cuốn! sách đọc thêm, đọc bớt, đọc chuyện, đọc cho vui… 20 triệu, 100 ngàn cuốn! sách chính tả, phụ tả, tơi tả, thay tả… 17 triệu, 945 ngàn cuốn!
Đường Tăng hồn xiêu phách lạc, ngã quay đơ bất tỉnh, được hai vị tôn giả đem dầu gió ra cạo gần mươi phút mới tỉnh lại:
- Sách nhiều thế, tiền đâu ta thỉnh?
Phật Tổ bỗng xuất hiện, cười trìu mến:
- Ai cũng vậy, không có ai ưu tiên ở đây cả, Đường Tăng cũng không ngoại lệ, còn tiền đâu mà thỉnh ư? Ta nghe nói tiền đô và vàng ở trong dân nhiều lắm…lo gì?
Đường Tăng ngậm ngùi, nếu không thỉnh sách bọn nhỏ lấy gì học, chúng thất học thì Đông Thổ Đại Đường làm sao mà sánh vai cùng các cường quốc năm châu, Đường Tăng bấm bụng đưa luôn cái bình bát dát vàng cho hai ông A Nan, Ca Diếp để hoàn tất quá trình thỉnh sách giáo khoa, Thầy trò Đường Tăng không ngờ vẫn còn một kiếp nạn nữa mà không biết, kiếp nạn thứ 82./.

Thường Đoàn - K9 (THÁNG 9/2020)

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2020

THÁNG CHÍN ƠI !

 

Tháng Chín ơi! Ta nghe lòng khắc khoải
Một năm rồi...ngày trở lại trường xưa...!
Hôm ấy về, trời cũng đổ cơn mưa
Giọt lất phất...nhạt nhòa ô cửa kính.

Cầu nối liền đôi bờ mưa giăng kín
Có ai về tìm lại nét thân thương
Năm năm lăm ngày thành lập mái trường
Vui náo nức bên Thầy Cô bè bạn.

Tà áo trắng...tóc điểm màu mây trắng...!
Giữa sân trường tay kết nối vòng tay
Giữ trong tim hình ảnh phút giây này
Yêu biết mấy Đông Giang ngày hội ngộ.

Để bây giờ...một mình ôm nỗi nhớ
Nợ ân tình trường cũ với Thầy Cô
Bạn bè thương ưu ái đến bất ngờ
Xin cảm ơn...ngày trở về tháng Chín.

Vẫn cứ mong thêm một lần đến hẹn
Khoát trên mình tà áo trắng học sinh
Tuổi thơ về...chầm chậm khúc tự tình
Thu man mác...khoảng trời xa...hoài niệm.

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 17/9/2019.



Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2020

EM ĐỪNG LÀM GIỌT MƯA

 

Sao em muốn làm giọt mưa
Nhỏng nha nhỏng nhảnh cho vừa lòng ai?
Khi vui khẽ chạm bờ vai
Khi buồn chảy khắp biển dài sông xa
Người đi trong chốn phong ba
Thương em làm phận mưa sa mà buồn
Em còn thích giọt mưa không
Để thành giòng chảy đá mòn ngàn năm
Giọt mưa mỏng mảnh tơ tằm
Vỡ tan không đợi người xa xăm về
Em là phận gái duyên quê
Mặn mà đằm thắm nguyện thề cùng anh...
Đừng làm giọt nước long lanh
Ngay trong thoáng chốc đã thành....hư vô
Đồng quê sóng lúa lô xô
Hoàng hôn đỏ thắm nhấp nhô mây trời
Đừng làm giọt mưa em ơi
Để anh chẳng phải rối bời trong tim

MAI LỊCH - K6

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2020

MƯA THÁNG BẢY

 

Chiều mưa tháng bảy
Nghe đời lạnh
Đường quê nhớ Mẹ mấy Thu xưa
Hàng tre , đồng lúa, con đường cũ ...
Có Mẹ lội bùn dẫn con đi
Con đò chở nắng dòng sông lặng
Trời Thu nghiêng bóng
Gió heo may
Vui _ buồn ...dĩ vãng bao ngày cũ
Về mưa tháng bảy
Nhớ thương Người!

Điệp Nguyễn - K7
Tranh vẽ: Nguyên Vi



Thứ Tư, 16 tháng 9, 2020

LAN MAN THÁNG CHÍN…!

 

Tháng Chín về bâng khuâng nỗi nhớ
Hai năm rồi...ngày ấy đã xa
Cùng bên nhau hòa nhịp bài ca
Mừng hội ngộ, trường xưa bạn cũ.

Tháng Chín về như lời nhắn nhủ...
Có một thời áo trắng học sinh
Bao nhiêu năm vẫn đẹp chữ tình
Vòng tay nối...nhịp cầu thân ái.

Ngàn trùng xa đường về không ngại
Tìm khoảng trời thơ mộng hồn nhiền,
Tóc pha sương gác bỏ ưu phiền
Thêm niềm vui tuổi chiều bóng xế.

Tháng Chín vẫn đẹp xinh là thế...!
Áo học trò nhuộm trắng đường đi
Trong chúng ta còn lại những gì...?
Lòng luyến nhớ...phút giây hồi tưởng.

Tháng Chín như thời gian minh chứng
Ngày trường yêu tròn tuổi Năm mươi
Tay trong tay đầy ắp tiếng cười
Nghe lòng ấm...tình Thầy nghĩa bạn.

Khắc khoải chờ thêm ngày tháng Chín
Năm năm lăm đến hẹn lại về
Chỉ sợ mình không kịp chuyến xe
Nên vội vã đi vài ngày trước.

Ôi ! Cái tuổi...già còn náo nức
Chợt mỉm cười...cũng thật dễ thương
Mấy chục năm trở lại mái trường
Yêu biết mấy miền Trung nắng gió.

Mà tình người thân thương, niềm nở
Các bạn xưa vui vẻ hiền hòa
Để xa rồi cứ nhớ diết da
Đếm lá rơi chờ ngày hội ngộ.

Lê Thị Ngọc Yến - K8

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2020

CÒN ĐÂY NỖI NHỚ

 

Đời ta có mấy ngàn ngày
Mà sao nỗi nhớ đong đầy từng đêm?
Đâu rồi giờ phút bên em
Ngập tràn hạnh phúc êm đềm yêu thương

Xa nhau tình mãi vấn vương
Còn đây nỗi nhớ đêm trường ai hay
Tình yêu như giọt men say
Không tự đến mà ngất ngây cõi lòng

Xa em sống giữa chờ mong
Sợi thương sợi nhớ thong dong hai đầu
Ai ban cho phép nhiệm màu
Anh làm ngọn gió bắt cầu sang em

Không thì nỗi nhớ đầy thêm
Chông chênh trống vắng từng đêm cồn cào
Còn đây nỗi nhớ dâng trào
Không em trái đất khác nào...hư vô!

MAI LỊCH - K6

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2020

VỀ ĐÂY...

 

Hàng cây vẫn đứng mơ màng
Im nghe nhịp trống, tiếng đàn hòa vui.
Ngày trường vừa tuổi năm mươi
Mênh mông vạt nắng, bóng người xôn xao.

Lẫn trong cơn gió rì rào
Đâu đây vang tiếng gọi chào thiết tha
Quản chi đường xá gần xa
Quản chi bão táp phong ba cuộc đời.

Về đây... để thấy niềm vui
Cho ta tìm lại một thời đã qua
Bao Khóa, bao Lớp, trẻ già
Về đây chung một mái nhà thân thương.

Mấy mươi năm cách xa trường
Đông Giang tên gọi còn vương trong lòng.
Bạn bè vẫn mãi ngóng trông
Tìm nhau, chờ buổi tương phùng là đây.

Rưng rưng ngấn lệ mới hay
Trường xưa bạn cũ, ơn Thầy ơn Cô
Gặp nhau quả thật bất ngờ
Vui ngày hội ngộ... ước mơ trong đời.

Lê Thị Ngọc Yến - K8 (Về trường 2013)

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2020

CHIỀU TRÊN SÂN TRƯỜNG

 

Chiều sân trường thờ thẫn mình anh
Tìm lại dư âm một thời hoa mộng
Ngày xưa đó hai đứa mình chung bóng
Lối nhỏ sân trường còn nhớ không em?

Nỗi nhớ vào hồn nghe lạnh buốt thêm
Những cánh phượng rơi rơi đầy trên lối
Cơn gió chiều nao đùa trên tóc rối
Thật dịu dàng em dạo bước trên sân

Ngày trái tim yêu mới học nhịp vần
Là trùng dương lao xao con sóng
Là khung trời xanh màu hy vọng
Là lời thì thầm những rặng thùy dương

Áo trắng em bay đẹp quá sân trường
Nửa trên lớp nửa là đà theo gió
Lời yêu thương dù mình chưa ngỏ
Nhưng trong lòng như đã dấu yêu

Chiều sân trường từng bước liêu xiêu
Thoáng hiện em về tươi cười trong nắng
Lối cũ trường xưa xa rồi áo trắng
Nhưng vẫn còn đây hình bóng thuở nào ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Hình ảnh này không có thuộc tính alt; tên tập tin này là 118803158_2753853241557183_3929231493924730511_o.jpg

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2020

THÁNG CHÍN

 

Tháng Chín...bước đi thật nhẹ nhàng
Em về tìm lại buổi trường tan
Mang theo tim nhớ ngày đến hẹn
Trắng áo đơn sơ...nét dịu dàng.

Tháng Chín...em về dệt vần thơ
Sân trường vương vấn áo học trò
Đường xa bần thần trong nỗi nhớ
Có còn được gặp lại Thầy Cô...!

Tháng Chín ơi...! Ngày đã đến kề
Không hoa Phượng nở lẫn tiếng Ve...?
Mà sao vẫn thấy lòng náo nức
Hay chỉ đậm thêm nghĩa bạn bè.

Tháng Chín...ngày về chẳng còn xa
Đông Giang- Hoàng Hoa Thám là nhà
Năm mươi lăm năm trường yêu dấu
Ký ức một thời...khó phôi pha.

Dẫu đi qua bao cuộc hành trình
Về đây tìm lại nét học sinh
Thắm câu chờ đợi ngày...tháng Chín
Đượm tiếng tri giao, trọn nghĩa tình.

Lê Thị Ngọc Yến - K8

Hình ảnh này không có thuộc tính alt; tên tập tin này là 118850783_948631892283507_8907121139369544204_n.jpg

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2020

QUÁN KHÔNG NGƯỜI

 

Chiều nay vào quán vắng người
Đến ly trà đá mà ruồi cũng bu
Cô hàng nước thật tối ưu
Lướt phây một cách rất nhu mỳ nhiều

Ngoài kia phố sá dập dìu
Trong nầy bàn ghế đìu hiu chỗ ngồi
Thấy mình âm bản xa xôi
Nhấp nhoang cái bữa đang xuôi ngược mình

Thấy rằng quán rộng thênh thênh
Hình như đang bị làm phiền vì tôi
Hình như vạt nắng đang trôi
Soi hình với bóng giỡn chơi vô thường

Em ngồi yên đấy tôi thương
Tôi ngồi yên lại ẩm ương dở người
Thì thôi đá lạnh tan rồi
Đứng lên. Mai lại vào ngồi quán không.

Nguyễn Đại Bường - K10

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2020

VÙNG THƠ ẤU VÀ THỜI GIAN CHẮP CÁNH BAY XA

 

*Sáng nào em có về qua đó tuổi thơ, xin nhặt giùm tôi những chiếc lá vàng của ngày giao mùa mà nhẹ nhàng bỏ vào cặp đem về ép nơi trang giấy trắng tinh nguyên để thấy ngày tháng hồng của mình vương đầy ngây ngô nắng lụa.
Hãy nhặt đi em ôm ấp vào lòng!
          *Em đừng thắc mắc mà thắc mắc làm gì một chiếc lá vàng rụng xuống, đã lìa cành và đi về vùng vĩnh viễn làm phân mục của thời gian. Em cố gắng nhặt hết để những chiếc lá vàng không còn nữa mà trong em chỉ có mùa xuân là vĩnh cửu. Hãy sống cho trọn tuổi ấu thời của em, mai này em sẽ không còn một ấu thời thứ hai nữa đâu em. Khi em đã lìa xa nó, ngoảnh lại và lấy làm luyến tiếc. Mà hối tiếc cũng chẳng được gì, thời gian đã chắp cánh bay vèo. Lúc đó, muốn sống lại vài giây của ấu thời chỉ trong tâm tưởng, hình ảnh ấy chỉ hiện về trong chốc lát rồi sẽ tan biến đi, muốn quay về cũng đã muộn rồi. Bởi vì, tôi nhớ trong bài học nào đây có “thời gian như ngựa chạy tên bay” và chắc là không bao giờ trở lại. Cũng như chiếc lá vàng của ngày giao mùa em sẽ nhặt kia, nó sẽ không được một dịp nào trở lại khi nó đã lìa cành đi vào cõi già nua của trời đất. Và như tôi, bây giờ đi giữa buổi hoàng hôn của một ngày còn sót lại, mường tượng quãng đời mà em hòa mình trong đó, lúc ấy tôi không có những giờ hờn giận vu vơ với con Mi mi dễ ghét; cũng vắng cảnh bắt bướm bên cánh hoa vàng rực rỡ, tôi đã vô tình đánh rơi, tôi xa cả những lần đùa nhí nhảnh dưới ánh trăng rằm tỏa sáng, và những ngày rong chơi để rồi ngồi khóc bắt đền mẹ, mẹ dỗ hoài không nín mà phải cho thêm năm đồng quà sáng. Có những lần chịu đòn roi, nhưng những chiếc roi mây kia đâu nghĩa lí gì nếu đem đổi lấy chàng bướm lạ đầy màu sắc phải không em ? Rồi có những lần mải mê đuổi theo bướm vì bướm bay hoài không chịu đậu, đêm về lên cơn sốt mẹ la rầy cúi đầu không dám nói. Một bông hoa thược dược màu hồng còn đọng những giọt sương mai lóng lánh, em có thấy được tuổi em đẹp tựa khóm hoa điểm vài giọt sương óng ánh đó không em ? Em hãy yêu thật nhiều lứa tuổi của em, ôm ấp đầy vòng tay kẻo nó vụt bay xa, hãy đón nhận giữ gìn như giọt sương trên cánh hoa kia khi bác mặt trời cháy đỏ!
         *Hôm nào trời thu có lá vàng rơi, gió heo may lành lạnh em hãy đi dưới những cọng mưa ngâu chảy dài trên mái tóc và em cũng đừng ngần ngại viết tặng cho mùa thu những vần thơ bé nhỏ. Em hãy yêu mùa thu. Nếu ai bảo em yêu mùa thu là có tâm hồn thi sĩ em nên nhận lời khen tặng (mặc dù em không phải là thi sĩ ) rồi về làm thơ nhiều nghe em. Em sẽ có một kho đầy kỉ niệm, kỉ niệm thì bao giờ cũng đẹp, đẹp như hai hàng cây chạy song song vào nhau ngút ngàn bóng mát, hay đẹp hơn nữa, mà tôi phải đành bất lực trước ngôn ngữ của tôi. Đã có lần nào em lặng hồn dưới hàng cây để nghe lời tâm sự rì rào của lá không em ? Có bao giờ em đi dưới hàng cây lộng gió nghe tiếng chim ca hát ở trên cành, chiều nào tan học về trên đường hoàng hôn lá me bay quyện vào tà áo, em đừng càu nhàu đừng phủi bằng tay nghe em, hãy để tự nhiên cho gió hồng đan mộng và rồi em sẽ thấy thế nào là vàng son tuổi trẻ.
         *Tôi bâng khuâng nhìn em đi vào thiên đàng của tháp ngà như mộng mị, tôi thấy lòng mình như còn một chút gì để nuối tiếc, tâm hồn tôi tràn đầy một niềm xao xuyến, và tôi sẽ ngậm buồn đi qua nhường lại bước cho em. Em mau bước vào kẻo trễ !
         *Đây là đồng cỏ sân banh, nơi này em sẽ thả những cánh diều tung bay trên gió, kìa là khu đồi lý tưởng. Ở đó có những nhạc sĩ tài ba: sơn ca, vành khuyên, hoàng oanh…sẽ ngày đêm líu lo ca hát những bản hòa tấu tuyệt trần. Hợp ca độc nhất, những tấu khúc mà nhạc sĩ loài người không thực hiện nổi. Giao lại cho em bờ ao buội chuối ở sau hè, tiếng guốc khua vang trên hành lang buổi sáng, giao lại cho em tà áo trắng học trò tung bay trong gió lộng và cả một năm bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Đi vào mỗi mùa em tìm ở đó những buồn vui ngày tháng. Trời hạ sẽ cho em một cung trời ly biệt khi cây phượng kia bắt đầu chớm nụ hoa và cũng cho em những niềm vui tuổi nhỏ.
         *Em có nghe tiếng ve vang vọng ở cuối đường? Rồi mùa thu về mùa đông qua. Tiếp nối thời gian là nàng Xuân hiện diện. Em hãy nhìn thật kỹ vào đôi mắt mùa Xuân đã thật sự về ngự trị. Nàng Xuân sẽ hân hoan cùng em trên tà áo mới còn thơm mùi long não với một rừng hoa trong khung trời nhã tụng. Mùa xuân ơi! Tôi gọi mùa xuân lần cuối.
Này, tôi giao lại cho em đó: Mùa Xuân. Tôi giao lại em với lời nhắn nhủ và cầu chúc em hưởng trọn tháng ngày ngà ngọc mà nó đến với mọi người như một giấc mơ.

Phan Thị Hoa Xuân - K6

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

TÌNH NGƯỜI MIỀN TRUNG

 

Có ai về...miền Trung đầy nắng gió
Xin gởi lời, thăm các bạn phương xa!!!
Đông Giang mình đã mấy chục năm qua
Vẫn tha thiết...mặn mà...tình gắn bó.

Có ai hỏi...? Quảng Nam... răng lạ rứa...?
Cát trắng khô cằn, nuôi những người con
Biết yêu thương...san sẻ chuyện vui buồn
Lòng chân chất, thật thà và dễ mến.

Có ai muốn...thăm miền Trung hãy đến...
Dòng sông Hàn nước vẫn chảy lăn tăn
Đỉnh Sơn Trà mây trắng chạm trời xanh
Biển dưới chân mênh mông...chiều lộng gió.

Những cây cầu nối liền hai bờ nhớ
Đường thênh thang nhịp sống rất hiền hòa
Ngũ Hành Sơn...lẳng lặng ngắm biển xa
Thành phố như trẻ dần theo năm tháng.

Có ai xuôi...về miền Trung...Đà Nẵng...!!!
Ghé thăm Sơn Trà, An Hải, Mỹ Khê
Sẽ không quên...nơi ấy...những ngày về
Tình cảm con người, bao dung vui vẻ.

Là bạn thôi...mấy mươi năm vẫn thế...!
Chẳng sờn lòng giữ vẹn nét yêu thương
Đã qua bao sóng gió suốt chặng đường
Vẫn trân quý luyến lưu tình bè bạn.

Xin cảm ơn những người con xứ Quảng
Cảm ơn đời ta có những niềm vui
Mảnh đất thân yêu...sưởi ấm tình người
Xin gởi lại...ngàn lời thương...lời nhớ.

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 11/10/2018.

Thứ Hai, 7 tháng 9, 2020

MÙA TỰU TRƯỜNG


Mùa tựu trường nhớ lại ngày xưa
Sách vỡ áo quần cái gì cũng mới
Trời thu trong xanh gió thu phơi phới
Bước chân vui trong nắng thu vàng

Gặp lại nhau một thoáng ngỡ ngàng
Cô bé hôm nào bây giờ là lạ
Nắng thu cợt đùa trên môi trên má
Áo trắng dài em thật xinh tươi

Len lén nhìn nhau đôi mắt biết cười
Em thiếu nữ rồi , đâu còn như trước !
Đôi guốc cao cao nhẹ nhàng em bước
Tôi nghe thu vàng bàng bạc đâu đây

Em đã lớn rồi bỏ lại thơ ngây
Đôi mắt đen tròn chứa trời thu biêng biếc
Còn đó trong em tháng ngày diễm tuyệt
Để tôi gối đầu trên những trang thơ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Hình ảnh này không có thuộc tính alt; tên tập tin này là 118674132_2750402848568889_6167720934418293917_o.jpg

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

VÀ AI CŨNG…

 

.
Và ai cũng chỉ một lần như thế...
Được sinh ra hiện diện thế gian này
Tiếng khóc chào đời hòa vào nhịp sống
Rồi lớn lên theo dáng mẹ hao gầy
Và ai cũng chỉ một đời như thế...
Sướng - khổ - buồn - vui dẫu có lặng thầm
Phải rong ruổi khắp chân trời góc bể
Vì mưu sinh bao rối rắm thăng trầm
Và ai cũng chỉ một lần nhắm mắt...
Xuôi hai tay chấm dứt một đời người
Bao thân quyến lòng có đau quặn thắt
Mong qua mau bao bi lụy rối bời
Và ai cũng sinh ra đều thánh thiện
Sống làm sao cho đẹp mặt nhân gian
Trời trong xanh cho đàn chim én liệng
Giữ ân tình để bạn hữu tay đan
Và ai cũng muốn được là như thế
Cho mẹ cha mãi mãi được an lòng

MAI LỊCH - K6

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2020

THƯ VỀ TRƯỜNG XƯA

 

(Trường tiểu học Lộc Phước - Đại Lộc Quảng Nam)

Ta đã quá giang trận lụt nhớ đời*
Tránh họa di căn từ thời ông tổ
Bốn lăm năm rạch một đường chỉ đỏ
Vắt ngang trời tiếng mõ giục lìa quê

Có ai đi chẳng muốn buổi quay về
Lời mẹ gọi thẩn thờ trên bờ vực
Âm sáo thổi trầm buồn trong vô thức
Ám ảnh hoài những lúc đợi trăng lên

Có ai đi mà ký ức chùng quên
Tên gọi trường xưa trên nền đổ nát
Tránh nỏ sợ cung bầy chim tan tác
Sổ điểm danh từng lớp lạc về đâu

Xưa lắm rôi! khi đổ tội bể dâu
Đổ tội ông trời gây nên nông nỗi
Vết thương lòng rỉ trơ hòn sắt nguội
Giữa cuộc tàn tro bát quái trận đồ

Nghĩ chuyện tương phùng ú ớ giấc mơ
Quỳ nhớ linh xưa...đọc câu thần chú
Chẳng thấy rùa thần chỉ nghe vượn hú
Đau xót chiều dài lịch sử can qua

Xương rồng khô cạn mước đợi ra hoa
Cạn quỹ thời gian chờ niềm vui đến
Thầy thất thập - trò đã tri thiên mệnh
Thấu đạo trời - tha thứ vẫn là hơn

Nguyên quán là - tâm - lốc xoáy vòng tròn
Cơ hội đầu tiên thầy trò hạnh ngộ**
Cũng chưa hẳn Châu đã về Hợp phố
(Khi cuối cùng ở lại chắc chi yên)

Phước ba đời - ta nhờ chút ơn trên
Sống sót đến giờ làm thơ uống rượu
Giữ nguyên họ tên đi cùng tứ xứ
Thật lòng mình vì yêu chữ Tự Do

Sách giáo khoa thư - tình nghĩa học trò
Thương không hết đường tơ đan áo lụa
Xin tạ lỗi - một lần - không dám hứa
Sẽ quay về rửa mặt bến sông xưa .

Nguyễn Hữu Thụy - K3
* trận lụt lớn năm 1964 .
** tổ chức họp mặt sau hơn 40 năm tan tác !
S.gòn 2010

Hình ảnh này không có thuộc tính alt; tên tập tin này là 118823499_359317902121658_7762309201005553806_n.jpg

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2020

BÀI THƠ DÂNG MẸ



Chùm bông hoa dại trên triền vắng
Nở dịu dàng trong nắng sớm mai
Hoà trong thinh lặng lời dâng mẹ
Mái ấm tình quê soi bóng con đường

Tay nối bàn tay xa diệu vợi
Mái ấm trời cao che mái hiên
Tựa vai sông núi thắm lời ru Mẹ
Dìu bước chân con qua chốn qua miền.

Tóc phai lau lách ngoài đồng bãi
Chừ đây mây trắng bến sông quê
Cỏ hiền hoa dại bên thềm cũ
Chờ con về ơi lòng mẹ bao dung!

Mẹ giữa muôn thu xanh nguồn cội
Bước lá mùa phai vẫn nếp nhà
Cơm rau hai bữa gầy vóc hạc
Chống gậy lần theo bước xóm thôn.

Vườn thơm hương ổi thơm ngò cải
Mẹ gánh rau hành xuống phố xa
Sớm chiều tần tảo bàn tay Mẹ
Khói bếp tình quê bữa sắn khoai.

Tháng ngày rong ruổi xa bờ bến
Mẹ già còm cõi nhớ thương con
Chừ đứng bơ vơ bên hiên vắng
Nhớ quá Mẹ hiền! dòng lệ đượm chứa chan

Mẹ như trời xanh che hiên quạnh
Mẹ như ngàn sông soi bóng con đường
Bước theo chốn cũ con về lại
Mẹ hiền ơi nồng ấm một Quê hương!

Nhật Uyển Thư Cưu - K4

Hình ảnh này không có thuộc tính alt; tên tập tin này là 118351510_1195250290842810_1094010895828853036_n.jpg

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2020

THÔI NHỚ THƯƠNG


Về dưới hoàng hôn, lặng lẽ buồn
Chạnh lòng... cô quạnh... ánh chiều buông
Nhìn thu rực rỡ màu hoa cúc
Để hồn rớt vực... nhớ với thương

Ngày ấy... đường Yêu... mỗi hoàng hôn
Ai đón đưa về buổi tan trường
Chân Tình cùng bước, sao lỗi nhịp?
Trượt mãi thời gian .... cứ nhớ thương

Hai lần 20 năm... nỗi đoạn trường
Tình đà đi lạc, sao vấn vương?
Ngày trước hẹn nhau... Còn? Kiếp khác
Về dưới hoàng hôn, cùng vui buồn

Thôi thì Tình đã thả tay buông!
Luyến lưu chi thêm xót xa hồn
Cùng chôn NỖI NIỀM cùng một Nấm
Cùng để tang TÌNH... thôi nhớ thương

Phạm Nguyễn - K9

(một chút nhớ ngày còn tuổi yêu) 

Thứ Tư, 2 tháng 9, 2020

LẶNG LẼ

 

Mẹ tôi ngồi lặng lẽ
Đôi con mắt mệt nhoài
Mẹ kể hồi bắt ốc 
Mẹ nhớ hồi mò cua.

Mẹ kể thời con gái
Tát gàu sòng ruộng ai.
Mắt mẹ có chút gì?
Mà con lòng đau đáu

Bắt ánh nhìn mênh mang.
Mẹ ơi! Buồn im ắng
Cứ ôm ghì tim con
Bao nỗi niềm xa ngái.

Rụng trong đêm lạt màu.
Muôn vạn điều chi lạ...
Thổi bay dùm, gió ơi!
Mắt mẹ nói mọi điều.

Mà lời không nói được
Huyễn tan cùng hư không.
Còn điều con cất giữ
Có đi vào trăm năm?!

Mẹ lặng lẽ nơi này
Lạc cung trầm ngày tháng
Ngơ ngác lời thoi đưa
Mắt mẹ cứ nhạt nhoà.

Tựa như hồ đẫm lệ
Chực ngập tràn mắt con
Mẹ lặng lẽ phương này
Một ngày ....con có mẹ
Chẳng đi tìm thương yêu.

Huỳnh Thị Can - K7

Hình ảnh này không có thuộc tính alt; tên tập tin này là 31100324_2281776875169645_5708613205467594752_n.jpg

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

NIỀM THƯƠNG NỖI NHỚ


Niềm thương nhớ như dường da diết
Nhớ mẹ hiền cách biệt ngàn khơi
Thương cha vệt nắng cuối trời
Lá thu gió thoảng rụng rơi dặm trường
Ngày bình sinh mẹ thường dạy bảo
Phận cháu con hiếu thảo làm đầu
Lời vàng con khắc tim sâu
Từ lâu thắp sáng để hầu phụng cha
Mùa hiếu hạnh hồng hoa cài áo
Kính dâng lên phụ mẫu sinh thành
Mong cha sống khỏe yên lành
Mong mẹ tiên cảnh vãng sanh phiêu bồng
Ngày tháng bảy vọng trông cố quận
Sang thu rồi sao vẫn chưa yên
Lòng nghe khắc khoải ưu phiền
Nhà xưa phần mộ mẹ hiền đìu hiu.

Liên Trinh - K20 (mùa Vu Lan 2020)

Ý Nghĩa Của Hoa Hồng Trắng