Thứ Hai, 29 tháng 3, 2021

THÁNG BA

 

Chim Ri tha hạt lúa vàng
Em về cho kịp mùa màng tháng ba
Bãi dâu xanh tận bến Đa
Tằm chưa vào kén em xa đường về.

Lấy chồng năm ngói năm tê
Bỏ vườn hoang lạnh trăng về lang thang
Ngó lên ngọn núi Cà Tang
Nhớ cha nhớ mẹ nhớ làng quê xưa!

Con đò phơi nắng dầm mưa
Chở bao ngày tháng anh về không em
Hoa thầu đâu rụng trắng thềm
Đường quê cát lún đợi em đi về.

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021

LỠ KHÚC CA DAO

 

Còn chút nắng tháng ba sót lại
Dành cho em mai phơi tuổi thiếu thời
Ừ hết rồi những sắc hương ngày cũ!
Đã lỡ mùa trôi lạc giấc chiêm bao.

Về quanh đời dòng sông xưa vẫn chảy
Kỷ niệm theo năm tháng đã qua rồi
Mùa trái ngọt dâng đầy hương vườn cũ
Bóng chiều lưng bỏ ngỏ cánh chim về.

Em dang tay hái một mùa sương phụ
Từng cánh lòng trôi lạc khúc ca dao
Nhớ đồng chiều cánh cò bay lơi lả
Người ơi người muối mặn gừng cay.

Ngày tháng vẻ tóc mây xanh một bận
Đã hao gầy trong trí nhớ tàn phai
Ơi đời sống lau giùm em nước mắt
Giữ trên môi cho em trọn nụ cười.

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Năm, 25 tháng 3, 2021

LỜI NON NƯỚC

 

Thoáng chốc ngày xanh phai nắng lụa
Nụ cười gương mặt tóc tơ xưa
Dõi theo bóng nhạn vai gầy guộc
Mây trời xuống phố buổi hôm mai.

Sớm chiều áo trắng trôi qua ngõ
Ta đứng trông theo những dáng ai
Trăng treo tường vách đâu níu được
Sông nước trôi lăn những đêm dài.

Ta soi bóng cũ bên hiên vắng
Gặp nét ban sơ thoáng hiện về
Ta gặp ta xưa bờ núi cũ
Hiện hình gương mặt đóa hoa mai.

Chừ đây vai núi mây trời cũ
Nghe suốt trời xanh biển muôn trùng
Lời gì thầm thì như hơi thở
Ấm áp bờ vai gió phơi hong.

Mây trời xuống phố tan thành lệ
Chảy suốt năm canh bóng nguyệt chìm
Mặt trời mọc lên trên xương thịt
Nghe bừng giai điệu giữa lung linh.

Và ta gặp lại ta ngày trước
Soi bóng trời xanh với nắng hồng
Soi bóng đêm trôi và ngày dựng
Trời trăng im lặng cõi lòng không.

Ta vốc bàn tay nghe nước chảy
Một lời gì ơi sông biển trùng khơi!

NHẬT UYỂN THƯ CƯU - K4

Thứ Tư, 24 tháng 3, 2021

HOA GIẤY

 

Anh chẳng biết khi nào và chẳng biết vì sao?
Chẳng biết ai đặt tên loài hoa Giấy.
Hay hoa cũng giống như tre, nứa vậy.
Bình dị và giản đơn; chân chất lẫn quê mùa.

Hoa chẳng bao giờ đặt nặng chuyện hơn thua.
Phải ở trong lầu son hay ngoài vườn thượng uyển.
Hoa chọn chốn hoang vu như ven đồi, bờ biển.
Toả một chút dại khờ man mác vị hồn hoang.

Hoa nhẹ nhàng không kiểu cách cao sang.
Không đòi hỏi như Huệ, Lan hay kiêu kì như Mai, Cúc.
Nhưng hoa chẳng buông xuôi hay dễ dàng ngã gục.
Dẫu hạn hán triền miên hay bão gió dãi dầu.

Anh thương loài hoa này bởi giữa cõi bể dâu.
Hoa vẫn cứ lặng im chọn cho mình một lối.
Mặc kệ đời chê bai, hay miệt khinh ngu, tối.
Hoa vẫn tự là mình. Không rủi chịu, nhờ may.

Nếu mai đây em có được một ngày.
Chẳng màng đến công danh hay tiền tài, vật chất.
Chẳng màng đến những họp hành tất bật.
Hãy ghé tạt bên đường ngắm thử một loài hoa....

Dương Phù Sa - K19

Check-in sương sương Con đường hoa giấy đang nở rực rỡ ngay Sài Gòn cũng có  ngay ảnh đẹp

Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2021

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

 

VÌ SAO PHỦ KHAI PHONG NGỪNG HOẠT ĐỘNG?

Bao Công bước ra công đường, Công Tôn Sách ôm đống hồ sơ nặng gần tạ vào vị trí, Triển Chiêu dẫn phạm nhân vào…hôm nay phủ Khai phong xử một vụ “cố ý làm trái”!
“Huề…xù”!
Bao Công đập bàn:
- Tên kia, xướng cái chi lạ vậy cha? “Quê…u”, sao xướng thành “Huề…xù”?
- Bẩm Đại nhân , con….nhầm!
Bao Công chỉ vào phạm nhân:
- Trước công đường, ngươi khai rõ họ tên, chức vụ?
- Bẩm Đại nhân, tôi tên…Thung Văn Nhãm, chức vụ: To tướng!
- Theo hồ sơ bệnh án, í lộn… bản án. Tội danh của ngươi đã quá rõ ràng, đủ bằng chứng, ngươi còn gì để nói nữa không?
- Bẩm đại nhân, tội của tôi đã rõ, tôi và luật sư của tôi không có ý kiến gì, chỉ xin đại nhân chiếu cố, xem xét “tình tiết giảm nhẹ”! Thật tình mà nói, do tôi bị ngồi nhầm…ghế!
- Nhầm là nhầm thế nào?
- Bẩm đại quan, số là khi tôi… bị đề bạt vào chức To tướng này, tôi không đủ “năng lực”, nhưng… “trên giao” thì tui phải làm, cho nên hậu quả là… “cố ý làm trái”! Dẫn đến thiệt hại to lớn cho ngân sách, thiệt tình… khi nhận biết số tài sản khổng lồ của triều đình vì tôi mà “đội nón ra đi” không hẹn ngày về, tui cũng đau xót lắm chứ!
- Ngươi đừng có lẻo mép, tài sản nào của triều đình? Tài sản là của …dân! ta thừa hiểu…số tài sản khổng lồ thất thoát đó, nói dễ hiểu là “vật chất”, cho nên nó chẳng bao giờ bị mất đi, mà nó chỉ …chuyển từ dạng này sang dạng khác, thế thôi! Cụ thể là nó chuyển thành đất đai, biệt phủ, xe cộ, vào thẻ, ra ngân hàng nước ngoài…hoặc chảy từ ngân khố, theo khe suối quanh quẹo, luồn lách vào cửa sau nhà ngươi và nhà các vị cùng nhóm với ngươi, đúng không?
- Dạ bẩm đại nhân, bác sỹ bảo con bị bệnh “cà lăm” nên xin…sử dụng quyền ưu tiên…không trả lời câu này! Xin hỏi câu khác…
- Vậy ta hỏi: Nếu không đủ bằng cấp, ai cho ngươi giữ chức To tướng?
- Bẩm đại nhân, bằng cấp tui…xả láng, nhưng toàn…bằng giả thôi ạ!
- Dùng toàn bằng giả để thăng tiến, leo lên tận chức To tướng của triều đình? Chuyện chỉ có ở Thiên đình, í lộn…Thiên đường! Láo khoét, to gan, ngươi dám giỡn mặt bổn phủ hả? Triển Chiêu đâu, mau mau cùng Vương Triều, Mã Hán đi xác minh ngay lập tức!
Công Tôn Sách khoát tay:
- Bẩm đại nhân, thôi khỏi, tôi có đủ bằng chứng, hắn khai rất thành khẩn, rất chân thực, kể cả chi tiết nhỏ nhất như… hồi còn đi học, hắn khai bị ngồi “nhầm lớp”, hết lớp 6 mà đọc viết chưa thông, vẫn lên lớp, buổi sáng học lớp 7, buổi chiều học lại lại chương trình lớp 3! Gọi là “sáng 7 chiều 3” đó, thưa đại nhân!
Bao Công móc trong túi ra chai dầu gió xanh Singapore, thoa khắp người…
- Thôi được, ta cho ngươi nói lời cúng cuồi, í lộn…cuối cùng!
- Bẩm đại nhân, nói tóm lại…lúc nhỏ đi học, tôi ngồi nhầm lớp, lớn lên đi làm thì ngồi nhầm cơ quan, thi cử thì lấy nhầm bằng cấp, làm quan to thì ngồi nhầm ghế, hậu quả là…tài sản của công, của triều đình…tôi cũng nhầm là của… tôi luôn! Thôi thì… “hồn lỡ”, í lộn (đại nhân tha thứ do tôi hay hát karaoke)… “đã lỡ”… nhầm rồi, xin đại nhân xử cho tôi “nhầm án” nữa là tôi đội ơn đại nhân lắm lắm!
- Nghĩa là…
- Nghĩa là tội của tôi đáng ra là phải “long đầu đao”, chỉ xin ngài “xử nhầm” thành án… “Phê bình nghiêm khắc” thôi ạ!
Bao Công ngửa mặt lên trời khóc 3 tiếng, cúi mặt xuống đất cười 3 tiếng, ngã quay đơ bất tỉnh.
Ngày hôm sau, phủ Khai phong đóng cửa kín bưng, trước cửa chính treo cái ấn, kèm tờ đơn xin “từ quan”….Bao Công bỏ đi đâu mất biệt, Triển Chiêu trở lại chốn giang hồ hành hiệp, nghe đồn… chỉ huy biệt đội “hiệp sĩ đường phố”, còn Công Tôn sách về quê làm thầy đồ, viết thư pháp chơi.
Phủ Khai phong ngừng hoạt động từ đó đến giờ!

Thường Đoàn - K9 (THÁNG 3/2021)



Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2021

THÁNG SÁU – THƠ TIỄN BẠN

 

(thân tặng Ng.ThịBíchNga)

Tiễn bạn lên đường nào có khác chi
Tiễn một nàng Thơ đương thời qua Mỹ
Vầng Trăng bay ngang đỉnh trời mộng mị
Để lại thanh bình thêm cuộc chia tay

Ly cà phê thơm dưới những tán cây
Nhớ thơ Nguyên Sa...mà không phải vậy
Tên chỉ trùng tên...khác nhau biết mấy
Thi sĩ muôn đời tưởng giấc mơ hoa!

Có người được gần có kẻ sắp xa
Hạnh phúc đổi đời theo chân di trú
Tình khi mới có xuôi câu nới cũ
Để lòng buồn khép lại với trang thơ

Cứ coi như đến được Mỹ là bờ
NữThầnTựDo vươn cao biểu tượng
Lắm kẻ tài hoa đón em bước xuống
Từ chiếc Boeing đến thẳng lễ đài...

Tiễn bạn lên đường - vài sợi lai rai
Mưa bất chợt ướt lai rai vài sợi
Đọc thơ Nguyên Sa cứ hoài nhớ tới
Có Nga buồn...và tháng Sáu trời mưa...

Nguyễn Hữu Thụy - K3 (Sài gòn 13.6.2010)

Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2021

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN...

 

XIN CHỮ ĐẦU NĂM.

Ra giêng, ông Đồ Già không đủ tiền uống bia Corona, bèn uống cà phê vỉa hè, ông bày mực tàu giấy đỏ tiếp tục sự nghiệp “cho chữ” đầu năm.
Ngồi ngáp ruồi đến trưa trầy trưa trật, rốt cuộc cũng có một gã bụng bầu cỡ tám tháng, bệ vệ, trắng trẻo, tay xách cặp bước xuống từ chiếc xế hộp xịn tầm trên dưới vài tỷ…Đồ hỏi:
- Anh xin chữ à? tài, phước, đức, lộc hay thọ?
- Thưa thầy…tôi xin chữ BỎ!
Đồ già nghĩ thầm…quái lạ, nó xin chữ BỎ, có ý gì? nhưng thôi, kệ mẹ nó, cứ viết cho đẹp lấy tiền mai còn có cái uống bia chứ, xong Đồ vung tay như rồng bay lộn cổ…
- Chữ BỎ của ông đây! Nhưng ta hỏi ngu chút, ngươi xin chữ BỎ là có ý gì?
- Đúng là ông Đồ chỉ làm thợ viết chữ thôi, chứ thật ra dốt lắm…này nhé, cả đời tôi gắn liền với chữ BỎ, thế này…muốn có công trình dự án để làm, tui phải BỎ NHỎ anh Bảy, chị Tám, bỏ nhỏ xong là tui BỎ THẦU, nói nhỏ nghe…bỏ đâu trúng đó liền, trúng thầu xong là tui BỎ MỐI lại cho thầu con để hưởng %, nếu không bỏ mối cho thầu con, tui sẽ BỎ VỐN ra chút đỉnh để làm, nhưng làm theo kiểu BỎ DỠ nửa chừng, trây trây ra rồi “treo” đó, chạy tiếp tìm dự án khác kiếm chác, mà tui nói thiệt với thầy, nếu lỡ có bị “bể” tui sẽ BỎ BÌ chạy án, anh Bảy chị Tám lỡ cầm nhầm phong bì của tui sẽ ngậm miệng BỎ QUA liền hà, cùng lắm thì tui chơi chiêu BỎ CỦA CHẠY LẤY NGƯỜI, bay ra nước ngoài trước lệnh khám xét vài giờ là xong, cuối cùng mấy ảnh, mấy chỉ cũng BỎ CHÍN LÀM MƯỜI , thế thôi!
Ông Đồ, chắp tay vái gã 3 lạy, không quên chúc gã “công thành danh bại”, í lộn…danh toại. Tính thu xếp đồ nghề, lại một vị khác đến xin chữ, Đồ hỏi:
- Nhìn anh có dáng dấp một công chức hành chính, anh xin chữ gì…Phước, Lộc, Thọ, hay Tài?
- Thưa…tui chỉ xin đúng một chữ CHỜ thôi ạ!
- Chắc tui đoán không sai, ăn nói cộc lốc, không thưa chẳng gửi, không lễ phép gì sất..chỉ có thể là nhân viên hành chính!
Vừa nói xong, ông Đồ cũng kịp vung tay phóng ngay chữ CHỜ đưa cho khách:
- Đây, chữ của anh đây, nhưng tui hơi thắc mắc tí, chữ CHỜ có ý gì vậy?
- Lão Đồ già khờ như con gà trống thiến…thế này nhé… đời tôi là cả một quá trình CHỜ ĐỢI, làm việc thì TRÔNG CHỜ vào cấp trên, văn bản, đề xuất, đơn từ thì CHỜ Ý KIẾN LÃNH ĐẠO, CHỜ DUYỆT, CHỜ KÝ… với đối tác thì gây khó khăn để chờ PHONG BÌ, đến cơ quan thì chờ HẾT GIỜ, chiều chiều thì ngó chừng…CHỜ CHIẾN HỮU KÊU NHẬU, cuối cùng thì CHỜ HƯU hạ cánh an toàn…
Đồ già kính cẩn nghiêng mình vái thần hai lạy, trao chữ cho thần:
- Đồ tui chúc ngài sống lâu năm tuổi, í lộn…trăm tuổi, để CHỜ!
Thấy trong túi rủng rỉnh có xèng, ông Đồ hí hửng dọn “mực tàu giấy đỏ” chuẩn bị ra về, hứa hẹn chiều ni cùng các chiến hữu uống bia, bỗng một người có vẻ lam lũ, mặc quần áo lao động, chắp tay quì lạy ông Đồ:
- Xin cho con …chữ!
Đồ ta có vẻ chạnh lòng:
- Trông con có vẻ nghèo khổ, nào…con xin chữ gì? hay ta cho con chữ LỘC để con có thu nhập ổn định, đỡ vất vả!
- Tuy con là dân lao động phổ thông, cuộc sống còn khó khăn, thiếu thốn, nhưng thầy cho con xin chữ…HẾT ạ!
Đồ vung tay viết chữ HẾT, trong bụng vẫn hoài nghi, thắc mắc:
- Chữ của con đây, nhưng ta muốn biết…
- Thưa thầy, con xin chữ HẾT, bởi đó là mơ ước cả đời con, đời con cháu của con, cũng như bao người lao động khác… mong cho ông ĐIỆN, ông NƯỚC, ông XĂNG DẦU, và nhiều ông khác nữa …HẾT ĐỘC QUYỀN, ĐỘC ĐOÁN, ĐỘC…ĐỘC…ĐỘC……..

Thường Đoàn - K9 (3/2021)



Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2021

LỤC BÁT RA GIÊNG

 

Nhà em thấp thoáng mảnh vườn
Thơ anh khổ hạnh thân nương sâu kèn
Giữa ngày trời đẹp nắng lên
Chao nghiêng cánh bướm thành tên khờ khờ

Nhà em gác vắng trăng chờ
Vọng theo tiếng gió gọi bờ bến không
Lộc tình nhuận sắc nhiên hương
Thuận tay gieo trái cầu thương tím lòng

Nhà em bảy ánh cầu vồng
Thấy trong tưởng tượng mây lồng bóng hoa
Láng giềng cách bến sông xa
Tiếng chim gù nhớ mù xa nẻo trần

Biết người thường có để tâm
Thương câu lục bát âm thầm đợi nhau
Bắt sao đủ bốn nhịp cầu
Cho tình anh đội trên đầu qua sông.

Nguyễn Hữu Thụy - k3 (Sài Gòn 1987)
Một thời Bình Thạnh.



Thứ Năm, 11 tháng 3, 2021

ÁO VÀNG MÙA XUÂN

 

Về bên hiên ngồi nhìn giọt nắng muộn
Hoa mùa xuân thay áo mới muôn màu
Mấy cành mai hồn nhiên khoe cánh nở
Mười năm rồi áo vàng cũ đã phai

Mười năm ngồi ngắm cành mai nở
Áo vàng bay biền biệt giấc mơ đầu
Một hôm chân bước về chốn cũ
Phố lên đèn ngày mộng đã tàn phai

Tóc em xưa ngủ quên trong chiều vắng
Bốn mùa đi theo mây gió phương ngàn
Ta chợt nghe tiếng hát thoảng xa xôi
Em đòi lại hồn nhiên ngày thơ ấu

Áo vàng bay trong ta hoài nỗi nhớ
Giấc mộng xưa của ngày tháng xa rồi
Xuân lại về hương tràn trong nắng mới
Mười năm rồi nhớ lại áo vàng bay

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2021

THÁNG BA VỀ ...

 

Tháng ba
Dịu dàng lòng Mẹ
Đơn sơ mùa bông cải vàng
Theo đời con bao mùa Xuân
với chiều nhạt nắng
Tháng ba về...
Ngồi nhặt những mùa hoa cũ
Sông chợt dừng
như đợi gió về xuôi
Mùa đang sang
Nỗi nhớ miên man
Dáng Mẹ bên chiều
Con về phơi những tàn phai.
Chiều tháng ba 8.3.2021

Điệp Nguyễn - K7



Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021

NỤ CƯỜI MẸ YÊU !!!

 

Mẹ cười hai nửa vành trăng
Hàm răng móm mém đôi lằn tử sinh
Má nhăn vài nếp lung linh
Thuyền ai đậu bến nhục vinh ví dầu.

Nửa vành nôi mẹ ầu ơ
Con thơ khát sữa đỗ quyên gọi ngày
Đêm nằm chỗ ướt mẹ quay
Chỗ khô mẹ ủ con say giấc huyền

Cam tuyền mây nước mênh mông
Dòng trong dòng đục tơ lòng mẹ ru
Mù u trái chín vườn hồng
Bãi bồi nước lụt trăng lồng mẹ ơi.

Ngô Thị Nhân - Chs ĐG



Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2021

THƠ - VỚI THƠ ĐẦU NĂM


Ta vẫn hồ nghi trong thơ có thép
Chẳng thép nào xúi dại phải làm thơ
Hình tượng bây giờ mấy đứa bưng bô
Chưa kịp xung phong đã chết bờ chết bụi

Ta thương Em thơ mềm như lụa mới
Đôi khi buồn nước mắt cũng tan theo
Không cờ bay trống gióng mị lời yêu
Xin sống mãi với tâm hồn thi sĩ

Ta thương Nước dặm dài bao thế kỷ
Chở ca dao nhịp võng Mẹ ru hời
Nghe tiếng thoi đưa bóng hạc bỏ xa trời
Thơ yêu nước nồng nàn nuôi ta lớn

Không lẫn vào đâu dù vàng thau lẫn lộn
Nghìn độ trui trên biển lửa hung tàn
Khép mắt xanh : bụi cốt tro than
Thơ đã định hình bay theo hồn phách

Những thần tượng giả danh nay chết sạch
Bóng thi hào cũng đổi họ thay tên
Còn chính là thơ sống sót với dân đen
Với những hồng nhan ta từng yêu lận đận.

Nguyễn Hữu Thụy - K3
S.gòn ra Giêng Tân Sửu .
thơ mới toanh
tấm hình cũ rích - để nhớ ns Phạm Tình và cà phê Hợp Phố



EM HÃY VỀ

 

Em hãy về nghiêng hộ nắng dùm anh
Để hong mấy sợi tơ tình còn lại
Xuân về rồi sao nắng còn e ngại
Để giêng hai nghe lành lạnh đêm về!
Đêm miên man tay ôm chặt câu thề
Tiếng mi khép cũng làm cong nỗi nhớ
Từ lúc nào em đã thành hơi thở
Em không về ta khép lại đêm vui!

Dũng Kiều - K18