Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


Nhân dịp cuối tuần anh Thường Đoàn thư giãn với CHỮ TÌNH :

- Yêu một lúc đến 4 người : TÌNH TỨ.
- Yêu cùng lúc đến 7 người : THẤT TÌNH.
- Yêu cùng lúc đến mấy chục người : ĐA TÌNH.
- Có thêm người yêu để …dự phòng : TRỮ TÌNH.
- Tính toán thiệt hơn khi yêu : TÍNH TÌNH.
- Nhiều người cùng yêu một người : CHUNG TÌNH.
- Yêu người nước ngoài : NGOẠI TÌNH.
- Yêu người giàu, có nhiều tiền bạc : BẠC TÌNH.
- Phụ giúp, đỡ đần người yêu : PHỤ TÌNH.
- Yêu người đang bị cảm cúm : CẢM TÌNH
- Yêu người đã …qua đời : CỐ TÌNH.
- Không có một mảnh tình vắt vai : VÔ TÌNH.

Đoàn Văn Thường K9

ANH ĐINH THỦ ĐÃ SỬA NHÀ

Được sự giúp đỡ của các anh chị CHS do Nhóm Ân Tình Đông Giang kêu gọi, anh Đinh Thủ K8 đã sửa được nhà, từ những bức tường xây chưa tô trát nay đã tô trát hoàn toàn, từ chỗ không có nhà vệ sinh nay đã có nhà vệ sinh và buồng tắm, từ chỗ nền đất nay đã lót gạch men và xây lại bếp ...











VỀ MIỀN QUÁ KHỨ

Trở về miền quá khứ
Tìm chút hương bình yên
Vô tư cùng trang vở
Tháng ngày nào âu lo!

Trở về miền quá khứ
Bên thầy cô yêu thương
Dạy ta lòng tự trọng
Mở đường ta tiến thân...

Trở về miền quá khứ
Tìm lại phút năm xưa
Ký ức bao yêu dấu
Ngập ngừng tay trong tay...

Trở về miền quá khứ
Tìm lại cánh phượng hồng
Tiếng ve ngân trong nắng
Nỗi nhớ dài vấn vương...

Trở về miền quá khứ
Tìm lại bạn bè yêu
Tụm nhau dưới vòm lá
Nói cười ôi huyên thuyên...

Trở về miền quá khứ
Tâm ung dung tự tại
Trời xanh hải âu lượn
Đất nằm nghe biển reo!

Trở về giữa hân hoan
Ngân vang câu tình tự
Đêm tri ân cao quý
Lòng nhã nhạc ca vang....

Lá đổ trước sân nhà
Trời phương Nam nắng ấm
Bỗng dưng lòng se lạnh
Tôi không về người ơi !!!

Huỳnh Thị Thiệp K10

ĐẶC SAN 50 NĂM - TRANG THƠ ĐỖ XUÂN KHẨN






THAY LỜI MUỐN NÓI

Ta biết rằng sa mạc
Cần lắm những cơn mưa
Dẫu vài giọt lưa thưa
Vẫn mát lòng cát bỏng.

Như tập san đang"ngóng"
Một truyện ngắn,vần thơ
Vài dòng kể đơn sơ
Cũng ấm lòng bè bạn.

Thời gian thì có hạn
Thai nghén phải ra đời
Mau lên chứ bạn ơi
Còn chần chừ chi nữa!.

Ai không nhớ trường xưa?
Ai không thương Thầy cũ?
Thương bao nhiêu là đủ?
Nhớ biết mấy cho vừa?

Những vần thơ ấp ủ
Dòng nhật ký đâu rồi?
Nhanh chân chứ bạn ơi
Thời gian nào đứng đợi.

THÁNG CHÍN VỀ EM NHÉ


Em hứa rồi-tháng chín
Tháng chín em sẽ về
Em nói mình nhớ quê
Nhớ trường xưa,bạn cũ

Bao đêm rồi không ngủ
Anh lại thức chờ em
Chờ cô bé "lọ lem"
Với nỗi lòng "hoàng tử"

Tháng chín ơi mau chứ!
Sốt ruột cả lên rồi
Ta nhớ quá đi thôi
Mong ơi ngày tao ngộ

Anh đã dành riêng chỗ
Êm ái nhất hành tinh
Trong suốt cuộc hành trình
Đón em về chốn cũ

Ban bè ta đông đủ
Thầy cô cũng về thôi
Dù vạn nẻo xa xôi
Cái tình luôn đằm thắm

Nếu ngày xưa thương lắm
Thì nay lại thương nhiều
Nếu ngày xưa đã yêu
Nay càng mong gặp lại

Cuộc đời đâu xa mãi
Quả đất vẫn cứ tròn
Anh và em vẫn còn
Tháng chín về em nhé!

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

TIỀN CA 2


Trăng trời ẩn nấp ba mươi
Tiền tôi khuất bóng về nơi phía rằm
Để nghe dưới nệm em nằm
Dưới chân em đứng dưới lằn xe qua
Lời ca mượn lại chủ nhà
Mượn trong bếp lửa mượn ra hội hè
Mượn màu sắc áo, em khoe
Mượn cây mía ngọt bên hè nhà bên
Sớm mai hát khúc về đêm
Trưa câu hát nắng ướt mèm dưới lưng
Em ca nhỏ nhẹ hậu phương
Anh ra tiền tuyến hết đường rút lui
Túi sau xin hát tình vui
Chứa cả thành phố, ngậm ngùi vậy sao ?

Sài Gòn 27.10.2013
Phan Thanh Cương K8

ĐẶC SAN 50 NĂM - LÀM SAO EM CÓ THỂ QUÊN?

Kính thầy! Đọc thư “ EM CÒN NHỚ ĐÔNG GIANG” của thầy, thật bồi hồi xúc động, đến đoạn “Phần các thầy cô, ai thầy không dám nói chứ riêng thầy không biết có còn được đón nhận Đặc san lần tới nữa không….”! Tự nhiên có cái gì đó nghèn nghẹn, một nổi buồn man mác thoáng qua đi cùng với nổi âu lo bất chợt! gần 40 năm rồi chưa gặp lại thầy, bây giờ chắc em không thể hình dung ra được, thời gian qua nhanh quá thầy Bang nhỉ! Cầu xin ơn trên cho thầy thêm sức khỏe, để chúng em còn chút hy vọng gặp lại thầy cùng các thầy cô năm xưa, một ngày nào đó, ước gì đó là một ngày hội của trường, mong lắm, rất mong gặp lại các thầy cô Đông Giang một thời!!! gặp gỡ để thưa với các thầy cô rằng: “EM CÒN NHỚ ĐÔNG GIANG!”

Làm sao quên được, khi mà em đã đi qua Đông Giang 4 năm trong khoảng đời đẹp nhất của tuổi học trò kể từ năm 1971, rồi sau đó còn tiếp tục đồng hành thêm 3 năm nữa cùng với ngôi trường thân yêu giờ đã thay tên, một quảng đời trung học 7 năm đầy ắp kỷ niệm buồn vui một thời áo trắng, một chút thơ mộng, một thoáng hoài nghi, một tí bi quan, một rừng hy vọng…hòa quyện vào nhau tạo nên một “đặc tính chung” của tuổi học trò, lứa tuổi chuẩn bị bước vào đời, gắn liền với chỉ một ngôi trường như…định mệnh!


CHÚC MỪNG LỄ TẠ ƠN


Nhân Mùa Lễ Tạ Ơn, Blog ĐG-HHT xin kính chúc Quý Thầy Cô, anh chị CHS hiện đang sinh sống tại Hoa Kỳ một mùa Lễ Tạ Ơn đầy nồng ấm và hạnh phúc.

Xin mời CLICK VÀO ĐÂY để nhận nhiều thiệp chúc nhân Lễ Tạ Ơn.

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

ĐÒ NGANG SÔNG HÀN




Có dịp nhìn lại những chiếc đò ngang Sông Hàn ngày xưa trong lòng anh chị CHS chúng ta không khỏi bồi hồi xao xuyến với bao kỷ niệm:






CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA 9


NHƯ NHIÊN

Mây trắng bay lang thang
Núi xanh ngồi tĩnh tại
Trăng xưa còn đứng lại
Nhìn suối chảy miên man .


XA XƯA

Mưa giăng mờ phố nhỏ
Như níu bước chân buồn
Ta rêu phong đứng đó
Nhớ một người sang sông .


NHỚ ĐẶNG DUNG

Về với mảnh vườn hoang
Đời bình yên giả tạo
Còn đâu cái chí lớn
Để dưới trăng mài gươm ?


DAMOCLES

Trên đầu lửng lơ
Gươm treo sợi tóc
Tội nghiệp câu thơ
Con chữ bật khóc .


KỊCH CÂM


Đạo diễn giỏi tay nghề
Diễn viên hóa kẻ câm
Rồi ai cũng có thể
Là diễn viên kịch câm .


Nguyễn Văn Gia

ĐẶC SAN 50 NĂM - EM CÒN NHỚ ĐÔNG GIANG ?





Các em thân mến,

Các Em học ở Đông Giang, cô thầy công tác ở Đông Giang, qua từng dãy lớp đến các bàn giấy văn phòng. Chúng ta đi vào chung một cỗng, sinh hoạt chung dưới một mái trường, trường Đông Giang, ngôi trường đã không có sẵn để mời chào thầy trò mình!
Từ vài gian đơn sơ thuở ban đầu thấp khuất dưới lũng sâu, thiên di lên đồi cao gió cát, ngôi trường đã hình thành có sự đóng góp tài lực của phụ huynh các em, công sức bằng bàn tay của chính các em trong thời kỳ xây cất. Chuyển vận sắt thép, cát sạn, đá dăm, các vật liệu xây dựng, các em đã tham gia không mệt mỏi, chai tay, xây xát thịt da thậm chí có em còn giữ lại vết sẹo trên môi làm kỷ niệm!
Ngôi trường lớn từng ngày, thay da đổi thịt từng giai đoạn, trải qua thiên tai, binh biến rồi cũng chính các em góp một phần không nhỏ trong công tác sửa sang bàn ghế, san lấp hầm hố, di dời các xác xe phế thải, xóa sạch  tàn tích của một cuộc đổi thay. Từ những ngày trơ trọi, bộ mặt sân trường đã được trang điểm bằng cây xanh do chính các em vun trồng chăm sóc, đâu đâu cũng có dấu tích đóng góp của các em.
Tại ngôi trường này ngày ngày thầy trò cùng sinh hoạt trong bầu không khí hiền hòa sinh động, các em đã tạo được cho mình kiến thức, phẫm hạnh, tạo cho ngôi trường trở nên tên tuổi qua các thành tích giảng dạy, học tập, sinh hoạt hiệu đoàn, diễn hành, thể dục thể thao văn nghệ, màu cờ sắc áo Đông Giang luôn được các em nêu cao. Nửa thế kỷ trôi qua, biết bao nhiêu là kỷ niệm, bao nhiêu là cảm tình  nẩy nở hẳn vẫn còn đậm nét trong tâm khảm mỗi người.
Đặc San Đông Giang kỷ niệm năm mươi năm ngày thành lập trường đang trong thời kỳ thai nghén mong được đón nhận từ khắp tất cả các em những vụn vặt tâm hồn thương  nhớ buồn vui. Các em viết cho con các em đọc, các em kể cho cháu các em nghe, không giấu giếm với bạn bè và sẵn sàng cho thầy cô cùng chia sẻ. 
Phần các thầy cô, ai thầy không dám nói chứ riêng thầy không biết có còn được đón nhận Đặc San lần tới nữa không.... Chuyện của thầy, thầy đã kể cho các em rồi đó, các em chưa đọc đó thôi. Viết đi các em. Các em viết như lưu bút ngày xanh mỗi độ hè về, ve kêu phượng nở. Dù chỉ một tiếng thở dài luôn vẫn là kỷ niệm. 
Đặc San đang chờ ngày khai hoa nở nhụy đúng với khai sinh, không còn lâu nữa. Bài viết xong, các em gửi cho cả ba địa chỉ sau đây, chắc như bắp, không thất lạc đi đâu hết. 

 
Nhân đây thầy cũng gửi các em đọc mấy giòng trao đổi giữa thầy với Ngọc Bích về bài XÓM QUẠT do bạn Đặng Ngữ viết, tình cờ thầy được đọc và hình như đã có chuyển đến các em. Đọc để thấy không làm sao quên được dù chỉ một hình ảnh nhỏ đã in sâu trong ký ức thuở nào mhững ngày tháng cũ.
Thân mến chào các em. Chúc các em và gia đình an vui hạnh phúc.

Thầy Nguyễn Bang 

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

MÀU XANH KỶ NIỆM

(Ký Ức Thuở Học Trò 4)


Đêm chia ly thật buồn em cúi mặt
Ngồi bên nhau sao chẳng nói nên lời
Đi là biết muôn trùng xa cách
Là héo gầy những chiều nhớ chơi vơi

Hành trang nhỏ tình yêu ngày mới lớn
Là bóng em tim còn ấm cuộc tình
Khuôn mặt đó nụ cười ngây thơ đó
Sẽ nhớ hoài chẳng phai nhạt đâu em

Xa thành phố xa con đường hò hẹn
Và những chiều vui ríu rít bên nhau
Em ở lại còn xanh trời kỷ niệm
Ta đi rồi lắng xuống những niềm đau

Đêm Sài gòn nhớ về em gái nhỏ
Thành phố muôn màu anh lại thiếu em
Kỷ niệm ngày xưa xô về thác lũ
Em ơi hãy tin hãy đợi hãy chờ

Nguyễn Tấn Lực K6

BÁO CÁO TỒN QUỸ KHUYẾN HỌC ĐẾN NGÀY 26.11

Tính đến ngày 26.11.2013 tồn quỹ của Quỹ Khuyến Học do Thầy Cô và Cựu học sinh tổ chức là
57.665.000 đ và 100 USD ( năm mươi bảy triệu sáu trăm sáu mươi lăm ngàn đồng VN và một trăm dollar Mỹ).

Số tiền trên bao gồm tồn quỹ trước đây chuyển sang, QKH còn thu từ việc bán Tập thơ Về Lại Trường Xưa & bán đấu giá các Tranh thêu...trong dịp anh chị CHS họp mặt kỷ niệm 50 năm thành lập trường.

Nhân đây chúng tôi cũng xin nói thêm Quỹ Khuyến Học nầy được dùng để giúp đỡ các em học sinh trường Hoàng Hoa Thám ( Đông Giang cũ) có hoàn cảnh nghèo, vượt khó học giỏi hoặc gặp hoạn nạn, anh em QKH không sử dụng tiền Quỹ vào mục đích nào khác, ngay cả việc đi viếng ma chay trong thời gian qua mặc dù mang danh nghĩa Quỹ Khuyến học nhưng toàn bộ những anh chị đi viếng đều phải bỏ tiền cá nhân ra chứ không đụng đến một đồng nào của tiền quỹ.

ĐẶC SAN 50 NĂM - TRANG THƠ VŨ ĐAN HUYỀN

Chữ Nghĩa Thầy ơi!
Nén hương lòng dâng Thầy

Nắng hạ bay qua
Chói chang và xốn xang
Cơn bão cát lộng gió thổi về
Ngôi trường khép mình
yên ắng
Bạn tản mát dạt phương mờ
Thầy ngã bóng đổ thầm
Em trầm ngâm
Ơi Thầy!
Thầy ra đi.
Trời tang nắng hạ
Ve lặng sầu
Hát khúc râm ri
Phượng lắng nhớ
Rũ chuổi dài đo đỏ
Bảng đen phấn trắng
Thầy bỏ lại cho đời
Mùa hạ bình bồng trôi
Em thôi làm học trò
Đêm vọng nghe
Lời sóng biển chơi vơi
Chữ Nghĩa Thầy ơi
Lấp luống cày
Bút nghiên nợ đã lỡ vay
Mộng về vương vãi cơn say gọi thầm

Thạch Thảo Viên,
Saturday, November 19, 2011.


CÓ CÒN KHÔNG ĐÔNG GIANG


Cảnh cũ nhòa trong nắng
Sân trường im cát trắng
Người ơi! Người xưa ơi!
Ta nghe chừng xa vắng

Có con đò qua sông
Đưa ai về bên chồng
Đưa ta về bến mơ
Vành môi thơm tuổi hồng

Ta dòng trôi lận đận
Nhớ vòm lá bâng khuâng
Dã tràng vùi thân cát
Đơn côi chôn mộ phần

Cũng dòng sông băng ngang
Chia đôi bờ sông Hàn
Chia hai ta với ai
Có còn không Đông Giang


GIỌNG THẦY
Kính dâng hương linh Thầy
Lời Thầy Phó:“Cho tôi làm ngọn hải đăng…”



Ngày Thầy bụi phấn điểm sương
“Hải đăng” đuốc sáng soi đường con đi
Thầy ơi! Thầy có nghĩ gì
Tóc rơi sợi bạc … từ khi đông về
Gió chiều thổi cóng chân đê
Nhớ ngày mông muội em tê tái lòng
Tay Thầy vẽ một đường cong
còn lẻ lưng còng còng thêm  Số pi
Chim chi thao thiết gọi đêm
Nghe như rỉ máu_giọng Thầy. Thầy ơi

Vũ Đan Huyền-K7.

ĐẶC SAN 50 NĂM - TƯỞNG NIỆM

TƯỞNG NIỆM

MỘT NÉN HƯƠNG LÒNG
THÀNH TÂM TƯỞNG NIỆM QUÝ THẦY CÔ ĐÃ KHUẤT



Cô Nguyễn Thị Bút
Cô Đỗ Thị Hoàng
Thầy Đoàn Trọng Cang
Thầy Đinh Văn Đạt
Thầy Đặng Ngọc Phụng
Thầy Bùi Văn Phát
Thầy Trương Văn Phó
Thầy Trương Văn Thảo
Thầy Trần Ngọc Thành
Thầy Lê Thân
Thầy Nguyễn Văn Trợ
Thầy Nguyễn Ích Xuân
Thầy Trần Văn Anh
Thầy Tăng Kim Lân



Chăn dắt chúng em, Thầy Cô luôn sát cánh, "có một lối hẹp giữa hai dãy bàn mà Thầy Cô đi suốt một đời không hết” *
Để rồi cuối cùng:
"Gặp lại Thầy...rất gần...nhưng quá đổi xa
Chỉ nghe nhói đau vì con tim se thắt ..." **

* Nguyễn linh Phượng (Cho tôi được viết về Thầy Cô, Bạn bè và Tuổi thơ của tôi)
** Nguyễn tấn Lực (Viếng mộ thầy)

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

TÌNH BẠN



TÌNH BẠN
Tặng các bạn gái K6


Trong ký ức đời người bao kỷ niệm

Rộn ràng vui thuở cắp sách đến trường

Ân ái thủy chung nghĩa chồng tình vợ

Nào đâu bằng tình bạn giữa đời ta

Thân thiết nhau khi trẻ đến già

Hương thắm đượm dẫu sóng đời nghiệt ngã

Im lặng sẻ chia vui buồn vất vả

Mà cuộc đời vốn dĩ chẳng bình yên

Yêu thương nhau hai tâm hồn hòa quyện

Hân hoan lòng khi bạn có niềm vui

Ai khó khăn bạn tới lui chia sẻ

Nên cuộc đời dẫu chia hai ngã rẽ

Hai chúng mình đâu thể rẽ hai nơi



TTMH K6

MỘT SỐ CÁC EM HỌC SINH CẦN GIÚP ĐỠ


Em Lê Quang Vinh học lớp 12/10 Hoàng Hoa Thám bị ung thư phổi giai đoạn 2, hiện đang điều trị tại BV Ung Bướu TpHCM, vừa qua Quỹ Khuyến Học có giúp em 2.000.000 đ tiền tàu xe.

             Anh Trần Văn Điểu đại diện Quỹ KH trao tiền giúp em Lê Quang Vinh 

      Ngoài ra em Phan Phú Độ  học sinh 10/1 Hoàng Hoa Thám hiện bị bệnh dị dạng mạch máu não đang nằm điều trị tại Khoa gây mê hồi sức, được biết em đã 3 lần phẫu thuật từ ngày 11.11.2013 đến 18.11.2013 nhưng tình trạng bệnh của em vẫn chưa ổn định và còn  diễn biến phức tạp.
     Chúng tôi rất mong Quỹ Khuyến Học và các anh chị CHS mỗi người một chút cũng giúp các em vượt qua nỗi đau nầy nhất là về mặt tinh thần.




MỘT SỐ HÌNH ẢNH VỀ MÙA THU


Anh Chương Võ mời Quý Thầy Cô, anh chị CLICK VÀO ĐÂY  để xem một số hình ảnh về mua thu:


ĐẶC SAN 50 NĂM - CHÀO NGÔI TRƯỜNG NĂM MƯƠI TUỔI



          Năm mươi năm cuộc đời, biết bao nhiêu câu chuyện đã đi qua tâm thức mỗi người mang đủ màu sắc của hỷ, nộ, ái, ố, ai, lạc, dục. Trong vô vàn tình cảm ấy hẳn không thiếu dấu ấn Đông giang dù là thương hay ghét vẫn luôn là kỷ niệm.
Đã là kỷ niệm thì không mấy ai quên, chất chứa trong lòng chờ có dịp là tay bắt mặt mừng thổ lộ cho nhau bằng thích. Ngày sinh nhật thứ năm mươi của trường, mỗi chúng ta đều đã được nhắc nhớ trong thời gian gần đây, kèm theo ý nguyện thai nghén một Đặc San kỷ niệm kết tinh tiếng nói của thầy và trò từ mọi miền đất nước, từ các nơi xa xôi cùng hội tụ hướng về mái nhà chung Đông Giang Quận Ba Đà Nẵng.

Nếu tìm thấy được trong Đặc San này vài câu thơ hay, đôi ý nghĩ đẹp, chút tâm sự dễ thương thì quả đã là điều may mắn. Làm nghệ thuật, đạt được hiệu quả là mục tiêu của nhà văn, nhà thơ, còn ở đây là thầy cô giáo cũ cùng với các cựu học sinh đang là ông,bà nội ngoại của một bầy cháu lủ khủ với những tâm tình vụn vặt vốn đã có duyên gắn bó với trường tròn nửa thế kỷ đã qua, còn thương thầy, nhớ bạn, mến trường.
Giá như đâu đó những bài thơ, bài viết đã có sẵn, kết quả của một lắng đọng tâm hồn, một phút suy tư, một cảm hứng bất ngờ, bây giờ cùng nhau góp nhặt lại cho vào đặc san thì tương đối dễ cho mỗi chúng ta nhưng nếu phải huy động góp bài trong một thời gian qui định mặc dù đề tài không hạn chế vẫn là điều khó nhọc chỉ vì phần đông mọi người đều bị chi phối bởi nhiều vấn đề trong cuộc mưu sinh.
Từng ngày từng ngày mong đợi …, tuy vậy sau bao nhiêu lai rai hẹn lần hẹn lửa rồi cũng có được đôi ba chục bài vừa cận ngày cận tháng. Lại một cái khó nữa là phần lớn các bài nhận được ở dạng viết tay. Viết xong, gác bút, dĩ nhiên bài cũng đã được đọc đi đọc lại nhưng bằng cái nhìn quen mắt, nghe quen tai của chỉ riêng mình người viết. Đến khi được lên khuôn, bài đã trải qua bao nhiêu công đoạn, công khó chưa được nghĩ tới nhưng cái chuyện đầu tằm đối với trăm dâu ắt là khó tránh. Lại cũng thêm một điều đáng tiếc khi một số bài không còn giữ được nguyên vẹn hình hài từ tay “mười hai bà mụ” Thật là tội nghiệp cho đầu tằm ở đây, dăm ba đứa trốn đâu cho khỏi áp lực của cuộc sống, vẫn đang âm thầm tự nguyện, chẳng ai bảo ai mà chỉ biết vì gắn bó với hai tiếng Đông Giang, nắm chặt tay nhau đi tới chờ đón nụ cười ngày khai hoa nở nhụy của công trình!
            Vì gắn bó với trường nên thầy cô, bạn hữu càng có lý do trách cứ khi đặc san còn nhiều điều không như ý! Nhưng theo thiện ý của chúng em thì chắc chắn rằng càng gắn bó với trường càng thương yêu nhau hơn và càng xin cho nhau cau bảy bổ ba, giữ tròn trái ấu để Đặc San Đông Giang năm mươi tuổi luôn là món quà kỷ niệm dễ thương. Đối với thầy cô, nhóm thực hiện chúng em vẫn là học trò, đối với đồng môn, chúng mình luôn học hỏi lẫn nhau.
Trước khi bước vào Đông Giang trong ký ức từ những ngày đầu trơ trọi trên đồi cao gió cát cho tới bây giờ mái trường duyên dáng nấp dưới vòm cây xanh tươi mát, hai cánh cỗng kẽo kẹt mỗi ngày còn mang nặng hai chữ ĐG, xin Quý Vị hãy cầm lấy một miếng trầu:

                            
Trầu nầy, trầu quế, trầu hồi

Trầu loan, trầu phượng, trầu tôi, trầu mình

Trầu nầy, trầu tính, trầu tình

Trầu nhân, trầu nghĩa, trầu mình với ta.

Trầu này têm tối hôm qua,

Giấu cha giấu mẹ đem ra mời chàng ....