Rồi một ngày bất chợt nhận ra
Anh là người yêu em nhiều nhất
Dằn vặt chi mãi điều được mất?
Khi đã lỡ một lần yêu thật
Giờ anh như cánh chuồn xa khuất
Còn trong em bóng những đường bay
Thương vạt nắng ngày soi cành trống trải
Vầng trăng lẻ loi thao thức cùng mây
Trông cánh diều lờ lững chiều nay
Nhớ tà áo xưa say trời tím lựng
Tiếng sáo xa đưa vi vu rưng rức
Day dứt lời ru anh hát nửa chừng…
Đoàn Quân
( Đoàn xuân Hiển K2 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét