Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

ĐỢI GẶP EM


Mấy thu rồi đấy tôi còn đợi
Lá rụng bao nhiêu đợi bấy nhiêu
Nhìn qua khung cửa thời non trẻ
Mái tóc hoa râm trải cuộc đời .

Ngày ấy về đâu em hỡi em
Bão táp tình yêu đến bên thềm
Em đi có nhớ ngày thơ mộng
Bên nhau mình ngắm ánh sao đêm .

Tôi về nơi xa vùng hoang tái
Cỏ lạ rừng sồi với chim muôn
Đêm xuống sườn đồi nghe tiếng dế
Xa xa đom đóm lập lòe bay.

Tôi vẫn đợi em vẫn đợi hoài
Đợi cho năm tháng có phôi pha
Nước mắt bờ mi em đã cạn
Cũng đành ôm trọn khó mờ phai .

PHẠM ĐÌNH CHIẾN K6

NHỮNG HÌNH ẢNH LƯU NIỆM CỦA MỘT THỜI HỌC SINH


Nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng tôi tiếp tục giới thiệu những hình ảnh, lưu bút, tập san, học bạ... mà các anh chị còn lưu giữ, chúng tôi rất mong các anh chị các khối lớp gửi về cho chúng tôi theo địa chỉ: donggiangblog@gmail.com
Hôm nay chúng tôi xin giới thiệu hình ảnh, lưu bút và tập san của cựu học sinh K6 ( tiếp theo).



Đặc san của K6 nhân kỷ niệm 10 năm thành lập trường




Dòng lưu bút của thầy Hiệu trưởng và thầy Nguyễn Bang cách đây hơn 40 năm

CHUYỆN CON "TÙM"

Nhân ngày Báo chí 21 tháng 6, anh PTM K9 đã có bài nhàn đàm gửi các Nhà báo và được đăng trên tạp chí Văn hóa- Du lịch Đà Nẵng số tháng 7 & 8 năm 2013 như sau:


Một trong những câu chuyện ngụ ngôn Việt Nam thường làm cho bọn trẻ con cười ngất ngây là chuyện con "tùm". Chuyện kể rằng, có đàn thỏ rủ nhau đến quanh cái hồ lớn tại khu rừng nọ. Đến lúc sung chín, thỉnh thoảng một quả rơi xuống hồ kêu "tùm". Chú thỏ nhỏ nhất nghe tiếng kêu ấy không biết là con gì liền bỏ chạy. Cả đàn hoảng hốt chạy theo. Giữa đường gặp cáo, cáo hỏi: "Tại sao các chú phải chạy?". Đàn thỏ hổn hển đáp: "Khiếp lắm, có con "tùm" ở đàng sau!". Thế là cáo cũng cúp đuôi chạy theo. Rồi lần lượt gặp khỉ, hươu, nai, mang, trâu, heo… và cả voi, báo, hổ nữa; con nọ truyền tin không đầu không đuôi cho con kia, cả bọn đều hoảng hốt như nhau, chạy bán sống bán chết. Duy chỉ có con sư tử già bình tỉnh, chặn cả bọn hớt hơ hớt hải ấy lại và hỏi: "Chúng bay làm gì hoảng hốt cả lên thế? Mà đứa nào không lanh lẹ thì cũng đều có móng vuốt cả, sao không chống cự lại? Mà con "tùm" là con gì? Phải dẫn ta đến xem mới được". Cả bọn đều xanh mặt, nhưng trước uy quyền của Chúa tể rừng xanh, chúng đành dẫn sư tử đến bờ hồ. Lại một quả sung rơi xuống hồ, bọn thỏ lại cuống cuồng; rồi hai, ba,.. liên tục rơi xuống. Sư tử bảo thỏ nhặt "con vật" rơi xuống hồ, rồi cười nói: "Con "tùm" đây phải không?". Cả bọn đều ngớ người!

Thế đấy, một con thỏ nhát gan làm cả đàn sợ lây. Cả đàn thỏ sợ làm muông thú nơi rừng xanh cũng hoảng hốt. Duy chỉ có sư tử già sống lâu, kinh nghiệm nên bình tỉnh tìm cho ra lẽ. Thế là cả bọn thú rừng mới tỉnh táo ngọn nguồn đâu là thiệt, đâu là hảo!


MUỐN BIẾT GIỜ CỦA CÁC NƯỚC TRÊN THẾ GIỚI TRONG CÙNG 1 THỜI ĐIỂM


Để muốn biết giờ của các thành phố, các nước trên thế giới vào thời điểm anh chị cần, quý anh chị click on photo để hiện ra bản đồ thế giới, anh chị đưa con trỏ đến điểm vàng trên bản đồ sẽ hiện giờ của thành phố, của nước đó vào thời điểm anh chị cần biết.

PHƯỢNG VỸ


(Thân tặng VĐT)

Phượng vỹ
sao buồn chi không thắm
Khi hè lên rực rỡ nắng vàng
Tiếng ve khàn trong bờ giậu vắng
Xa em rồi mỏi bước lang thang

Phượng vỹ
hàng mi dài tư lự
Níu mây bay tay ngọc mút dài
Mùa tan học em về nhung nhớ
Sương mờ giăng vương trong mắt ai

Phượng vỹ
em về nơi xứ lạ
Theo giòng đời đôi ngã chia xa
Anh sẽ đếm giọt chờ giọt đợi
Tình sao buồn như một kiếp hoa

Phượng vỹ
vẫn hồng trong tim nhớ
Xa nhau rồi sao vẫn còn yêu
Hành trang anh chỉ là ánh mắt
Cứ mơn man như gió trong chiều...

Nguyễn Tấn Lực K6

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


Thầy Nguyễn Bang mời Quý thầy cô, anh chị CLICK ON PHOTO để thư giãn màn ảo thuật :


Ngoài ra, như thường lệ anh Thường Đoàn thư giãn với "BÌNH LOẠN" ÂM NHẠC:

- “ …đêm vỗ về nuôi nấng…” ( Bài KHÔNG TÊN 7 ) :
Nhạc sĩ VŨ THÀNH AN đã có một đêm nào đó lỡ… “vỗ về”, và thế là hơn 9 tháng sau phải chịu trách nhiêm… “nuôi nấng” !
- “…tay trơn buồn ôm nuối tiếc…” ( Bài NHÌN NHỮNG MÙA THU ĐI ) :
Nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN đã mô tả một cách chính xác bối cảnh …người
chồng sau khi nhận lương xong, về nhà đưa hết cho…vợ !
- “…câu hát vang lên bỗng tắt nữa chừng…” ( Bài ĐÂU PHẢI BỞI MÙA THU )
Nhạc sĩ PHÚ QUANG đã cùng bạn bè sau cuộc nhậu, rủ nhau đi “tăng 2” vào quán hát karaoke, đang hát ngon trớn thì…điện cúp cái rẹt !
- “…rồi một đêm chơi vơi, làm sao vẽ bóng tối…” ( Bài SẮC MÀU ) :
Nhạc sĩ TRẦN TIẾN đã có một tối nhậu cùng bạn bè quá say, trên đường về nhà đã chới với, khua tay loạn xạ như vẽ vào bóng tối !
- “…ai vội bỏ đi, để ai còn đứng đó, tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi…” : ( Bài HOA TÍM NGOÀI SÂN)
Nhạc sĩ THANH TÙNG đã chứng kiến và kể lại cho chúng ta nghe một vụ…tai nạn giao thông…ai “yếu bóng vía” thì vội vàng bỏ đi, người hiếu kỳ thì…”đứng đó” xem, một con “ma đề” dớn dác đi tìm bàn chân để …đếm những ngón còn lại, tối về đánh…đề !
- “…giờ ta chẳng còn chi, mãi trắng tay mà thôi, đầu bạc, răng long phũ phàng…” ( Bài KIẾP ĐỎ ĐEN ) “
Nhạc sĩ DUY MẠNH đã dám nói lên một sự thật…phũ phàng của cánh đàn ông, chấp nhận lấy vợ, đồng nghĩa với lời than “não nề”ở lời hát trên !.

THƯỜNG ĐOÀN K.9

NHỮNG HÌNH ẢNH LƯU NIỆM CỦA MỘT THỜI HỌC SINH


Nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng tôi tiếp tục giới thiệu những hình ảnh, lưu bút, tập san, học bạ... mà các anh chị còn lưu giữ, chúng tôi rất mong các anh chị các khối lớp gửi về cho chúng tôi theo địa chỉ: donggiangblog@gmail.com
Hôm nay chúng tôi xin giới thiệu hình ảnh, lưu bút của cựu học sinh K7










































































































nn 

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

HÃY VỀ ĐÂY MỘT LẦN!


Rất lâu đi lại trên đường phố cũ
Phố đông người cây cối cũng thay hoa
Chuyện lâu rồi như thấy mới hôm qua
Quanh đâu đó tưởng chừng ai đi tới.

Bóng dáng ấy, với bước chân ngày ấy
Có ngập ngừng, bối rối giáp mặt nhau
Đã cách xa, thời gian đã rất xa
Giờ vọng lại như nửa mờ, nửa tỏ.

Trong nỗi nhớ có cái mà hay sợ
Ai đâu đây nhìn trộm thấu tim mình
Sợ mưa chiều, nắng sớm, sợ làm thinh
Sợ cả tiếng cười, sợ luôn tiếng khóc.

Có lẽ so xưa, bây giờ đổi khác
Có còn chăng môi mắt thuở ngây ngô
Lẫn vào mình trong những giấc chiêm bao
Mai choàng dậy thấy xung quanh trống vắng.

Chờ đợi, khi ngoài kia trời đầy nắng
Ở dưới giàn hoa mượn bóng che đầu
Trong vội vàng nên chẳng dám đứng lâu
Ngại kẻ qua đường, ngại câu tinh nghịch.

Nay quay lại con đường mang cổ tích
Dấu chân xưa bụi lấp bởi thời gian
Vẫn còn đây ánh nắng lúc chiều tàn
Nhưng không đủ sáng dễ tìm, dễ thấy.

Phố có ồn ào nhưng sao lại vắng
Và im lìm như cơn gió qua mau
Bỗng dưng chiếc lá lượn rớt trên đầu
Như thể có bàn tay nào đang chạm.

Trong im lặng giở lần trong sâu thẳm
Thời yên bình với tiếng vọng ngân nga
Hay lời buồn của bản nhạc tình ca
Mong rằng nhớ những gì còn đọng lại.

Ai đâu biết quá khứ luôn e ngại
Biết tìm đâu, lần mãi vẫn đi tìm
Đường xưa đây, người phải là cánh chim?
Bay đi mãi có quay về chốn cũ .

Còn bao nữa hãy trở về ngay chứ!
Một lần thôi tia nắng cuối ngày rồi
Có phải là cứ để mãi mãi trôi?
Đến một lúc, thôi thì xin đừng đến.

NGỌC TÂN K6

NHỮNG TẤM HÌNH



Thật xúc động khi nhận được những dòng nầy cùng với những tấm hình mà anh Lê Hoàng Lan gửi đến trang ĐG-HHT qua email:




 "Tôi có lưu 3 tấm hình của chú em tôi về hình ảnh của thời học sinh để lại, thời trước 1975 em tôi có học ĐÔNG GIANG và tôi cũng có học ĐÔNG GIANG, không rõ là tấm hình chụp năm nào và lớp nào của ngày ấy, xin kính gửi đến trang ĐÔNG GIANG để các bạn cùng ngẫm về NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI mà có thể tìm ra lớp nào trong các anh chị, rất tiếc là chú em tôi không còn nữa để hỏi những điều muốn hỏi..."





Và qua bài thơ DÙNG DẰNG, anh Lê Hoàng Lan đã nhận ra người bạn thân cùng quê của mình là anh Huỳnh Văn Mười K7.
" Đã đành một ngọn sóng xô
Còn chờ chi nữa hồi mô mới về
Sông Hàn nước chảy bên tê
Mà thân củi mục dập giề bên ni.."

VỚI 9B NGÀY ẤY...



Từ rừng về biển xa xôi
Thế nên tôi phải đơn côi cả đời
Bể dâu dù có đổi dời
Tôi là tôi vẫn rối bời mối tơ
Hãy quay về với tuổi thơ
Cho lòng thanh thản giấc mơ học trò
Bốn mươi năm vẫn câu hò
“Học trò ăn vụng cá kho” ấy mà
Mây bay trên đỉnh Sơn Trà
Nhìn qua bên ấy Tiên Sa hiện về
Cầu Rồng như thực như mê
Ngàn năm vẫn thấy tràn trề tuổi xuân
Em mười lăm tuổi má hồng
Tà áo dài trắng sáng trong nắng vàng
Hè về ve rộn kêu vang
Trường tôi vẫn thế Đông Giang tuyệt vời
9b ngày ấy xa rồi
Nhưng tôi vẫn cứ là người “tía yêu”
Của đàn con gái mỹ miều
“Đại gia đình 9b” nhiều niềm vui
Tuy giờ tuổi đã xế chiều
Vẫn là “ tía” của 9b thuở nào
Gặp nhau lại một câu chào
“Tía ơi”* thương quá chẳng bao giờ buồn
Tôi giờ đã hết đơn côi.


Từ Ngọc Kim Luông K7

(*) Các bạn trong lớp goi Kim Luông là TÍA ( danh xưng bố, cha)

KHI NÀO ANH VỀ


Ba mươi chín mùa thu ngày xa xứ
Bao nhiêu mùa anh đếm lá thu rơi
Nhớ ngày cũ không rời nhau nửa bước
Đường Sơn Trà, Non Nước, Nam Ô ơi.

Anh đi mãi khi nào anh về nữa
Thăm con đò qua lại bến Hàn Giang
Tà áo trắng trinh nguyên ngày thơ cũ
Nón lá nghiêng che đôi mắt mơ màng.

Về đi anh sân trường xưa còn đó
Chờ anh về vò võ nhớ mong anh
Ngày anh đi như chiếc lá xa cành
Cây sầu buồn chim thưa trên suối đá.

Về đi anh nghe lại một cung đàn
Anh hát em nghe nhạc khúc thu vàng
Môi em mặn vì lòng em bối rối
Mà ngỡ mình như chiếc lá thu rơi.

Anh còn nhớ quán nước xưa thuở nọ
Hàng cây me rũ bóng sát bên đường
Ngày đôi ta cùng sánh bước tới trường
Ngắt hoa dại trao em mà thèn thẹn.

Về đi anh hương xưa còn ngây ngất
Đường Quang Trung lá đổ mỗi chiều thu
Dưới hàng cây râm bóng như sương mù
Kề vai nhau cho lòng ta thổn thức.

Về bên em Đà Thành quê xứ Quảng
Dòng Thu Bồn ôm chặt mối tình ta
Em vẫn giữ hương xưa trong kỷ niệm
Chẳng bao giờ quên lãng dặm ngàn xa.

PHẠM ĐÌNH CHIẾN K6

VẺ ĐẸP CỦA 5 QUỐC GIA NHỎ NHẤT THẾ GIỚI


1. Công quốc Monaco: diện tích: 1,95km2
Nằm lọt trong lòng nước Pháp và bên cạnh bờ biển Địa Trung Hải, Monaco là quốc gia độc lập với diện tích nhỏ thứ hai trên thế giới. Được thành lập từ năm 1927, Monaco nổi tiếng với những ngôi nhà chọc trời san sát, những khu vui chơi giải trí sầm uất và sự xuất hiện dày đặc của những siêu xe đắt tiền trên đường phố.
 
 với phong cảnh đẹp như tranh vẽ.
 
Cảng Monaco là một trong những nơi tập trung số lượng
du thuyền hạng sang nhiều nhất thế giới.

Đất nước nhỏ bé này thu hút hàng triệu lượt khách du lịch mỗi năm bởi cảnh đẹp như tranh vẽ và dịch vụ du lịch hoàn hảo. Bạn sẽ không bao giờ thấy mỏi chân khi đi bộ thăm thú nơi đây bởi hệ thống thang máy và thang cuốn sẽ giúp bạn vượt qua những ngọn đồi dốc một cách dễ dàng. Người dân Monaco có một mức sống tương đối cao nên đi liền với đó là một gu thẩm mỹ tuyệt vời. Vì vậy, hãy ăn mặc thật thông minh và tinh tế khi du lịch Monaco nếu bạn không muốn nổi bật một cách “bất đắc dĩ”.
 
Lung linh về đêm.
2. Cộng hòa Malta:  diện tích 316km2
Malta nằm ở giữa biển Địa Trung Hải, gần Liban và Tunisia. Đây là một điểm du lịch quốc tế với nhiều khu giải trí và di tích lịch sử, bao gồm 9 di sản thế giới được UNESCO công nhận.

 
 
Nổi bật nhất trong số đó là quần thể đền Megalithic với lối kiến trúc được xếp loại cổ nhất thế giới.

Một phần quần thể đền Megalithic.
 
Bạn sẽ chẳng bao giờ phải lo ngại chẳng có gì để giải trí khi đến thăm đất nước này vì các lễ hội diễn ra quanh năm suốt tháng, đặc biệt là vào mùa hè. Các lễ hội nổi tiếng nhất phải kể đến như Lễ hội Ẩm thực Địa Trung Hải, Lễ hội pháo hoa Malta, đó là chưa kể đến Liên hoan nhạc Jazz.
 

Du khách sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời khi đi vòng quanh
thành phố trên những chiếc thuyền như thế này.
 

Malta đẹp như một thành phố cổ tích.
 

Những ngõ nhỏ dốc đặc trưng cho Malta.

Khi không còn sức tham gia các cuộc vui nữa, bạn có thể đi lang thang tới những hòn đảo không người ngay kế bên hoặc những ngôi làng của người Malta để tìm hiểu về cư dân bản địa.

Malta tuyệt đẹp khi nhìn ra biển.

3. Vương quốc Liechtenstein: diện tích  160km2
Liechtenstein là quốc gia nói tiếng Đức nhỏ nhất thế giới, nằm tiếp giáp Thụy Sỹ ở phía Tây và Áo ở phía Đông. Liechtenstein có dân số khoảng 35.000 người. Đây là nước duy nhất trên thế giới nằm hoàn toàn trong dãy núi Alpes, được dãy núi này ôm ấp “che chở” cả hai mặt.

Nếu bạn muốn thử được làm “vua một cõi”, hãy đến với Liechtenstein. Với chi phí du lịch khoảng 40.000 bảng Anh/đêm (tương đương 1,3 tỷ VNĐ/đêm), dãy núi Alpes cao vời vợi, những thung lũng xanh tươi và lâu đài lãng mạn của vương quốc Liechtenstein… sẽ dành cho bạn.

Đến với Liechtenstein, bạn sẽ có cơ hội trở thành “vua một cõi”.

Thậm chí, bạn còn được tổ chức diễu hành và đặt tên cho một con phố bất kì ở nơi đây. Các khách hàng muốn tận hưởng trải nghiệm đặc biệt này bắt buộc phải thuê tối thiểu 2 đêm và đặt trước 6 tháng.

4. Maldives: diện tích: 298km2
 
Quốc đảo Maldives được ví như chuỗi ngọc quý nằm trên Ấn Độ Dương. Được hình thành từ những rặng san hô khổng lồ và nằm cách xa đất liền, du lịch chính là nguồn thu nhập chính của đất nước nhỏ bé này.

Một trong những bãi biển đẹp nhất thế giới – Maldives.

“Đặc sản” nơi đây chính là lặn biển, nhưng câu cá ban đêm cũng là một dịch vụ thu hút phần lớn du khách đến với Maldives. Các quần đảo thuộc Maldives là một trong những địa điểm trăng mật phổ biến của các ngôi sao trên thế giới. Và dĩ nhiên, điều đó có nghĩa là bạn sẽ phải bỏ ra một số tiền không nhỏ nếu muốn trải nghiệm toàn bộ những dịch vụ xa hoa trên quốc đảo nhỏ bé này.

Maldives từ lâu đã trở thành địa điểm nghỉ dưỡng của
rất nhiều ngôi sao nổi tiếng thế giới.

5. Cộng hòa Nauru: diện tích 21km2
 Nauru là một đảo quốc hình quả trứng nằm giữa Thái Bình Dương, cách quốc gia láng giềng Úc khoảng… 4.000km. Những du khách châu Âu đầu tiên đặt chân đến Nauru đặt tên nơi đây là “hòn đảo dễ chịu” bởi nguồn tài nguyên thực vật dồi dào và sự thân thiện của người bản địa. Sau này, nguồn tài nguyên đã bị khai thác cạn kiệt do sự yếu kém về quản lý của người dân bản địa.


Tuy không “hoành tráng” bằng các quốc gia khác song Nauru
vẫn có cho mình những bản sắc riêng biệt.

Ngôn ngữ giao tiếp chính ở đây là tiếng Nauruan, nhưng bạn đừng ngần ngại cầm hộ chiếu lên, gõ cửa quốc đảo Nauru bởi bất cứ ai trên đảo cũng có thể giao tiếp tiếng Anh vô cùng lưu loát.
 
Tận hưởng sự hoang sơ của thiên nhiên trên một quốc đảo “tí hon”, chắc hẳn sẽ là một trải nghiệm thú vị và hiếm có trong đời, nhỉ!

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

LẶNG LẼ


Tôi thu mình trong góc nhỏ đời tôi
Rồi lặng lẽ tìm những vần thơ lặng lẽ
Những âm thanh đời thường hãy rung thật khẽ
Mặc thơ tôi chan chứa những giọt buồn
Tôi muốn ẩn mình tránh cuộc sống bon chen
Bởi đâu đó đời thường đan xen thật giả
Bên bao thiện tâm là nhiều điều man trá
Lúc sục sôi, khi lặng lẽ đời thường
Tôi muốn một mình với lặng lẽ yêu thương
Làm thợ tặng em, gieo thiện cảm tặng đời
Chỉ một mình dẫu vẫn biết đơn côi
Vẫn còn hơn trong xô bồ cuộc sống
Tôi xin một mình với bao mơ mộng
Lặng lẽ làm thơ, lặng lẽ nỗi niềm
Cuộc đời nầy vẫn đáng để ta tin
Bởi man trá chỉ như cây tầm gởi
Tôi muốn lặng lẽ một mình thôi người hỡi
Dẫu thơ tôi có chứa đọng giọt buồn
Chẳng cần ai kia muốn tỏ ngọn nguồn
Thơ lặng lẽ như đời tôi lặng lẽ
Đừng khuấy động người đời ơi xin nhé
Hãy để tôi lặng lẽ một mình thôi
Mặc vần thơ theo năm tháng dần trôi
Rồi đọng lại trong góc đời ai đó
Tôi muốn đời tôi chỉ là góc nhỏ
Trong mắt ai cùng rung động tình đời

Mai Mộng Tưởng K6

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

VÔ ĐỀ 2

Vô Đề 2 là một trong những bài thơ của anh VT gửi tặng cô học trò nhỏ Đông Giang ngày xưa, những bài thơ ấy đã được cô học trò lưu giữ bên mình hơn 30 năm qua:

Mười bảy tuổi em ra ngồi trên dốc
Hồn hư vô như một lá cỏ xanh
Hai tay vuốt bơ vơ bờ tóc mượt
Mờ sương trong đôi mắt ngọc ân tình.

Mười bảy tuổi em là dòng sông ngọt
Chảy triền miên không bến với không bờ
Hoa phượng thắm mùa thu rơi dưới gót
Bỗng một chiều em hiểu nghĩa hoang sơ.

Chiếc kẹp tóc quên hoài trong ngăn kéo
Em thắt đôi bím tím nhịp nhàng đưa
Những sách vở một mùa hè đã cũ
Gợi trong em một chút nhớ hương mùa.

Mười bảy tuổi con chim về đậu lại
Lá me xanh tư lự đến vô cùng
Trên má thắm một lần tôi hái trái
Một lần em hờn giận mắt rưng rưng.

Mười bảy tuổi em về soi bóng nước
Buồn hiu hiu con gái nhớ chân đồi
Em có thấy trong lòng hoa thược dược
Con bướm vàng là tất cả lòng tôi.

Mười bảy tuổi trăng em vàng bên cửa
Nhạc tình rơi câu thu hát cho người
Trời đất lạnh vô cùng em hiểu chứ
Những hoàng hôn hư huyễn đến mù khơi.

Mười bảy tuổi em ra ngồi trên dốc
Hồn đau thương như một cụm cỏ xanh
Hai tay vuốt bơ vơ bờ tóc rối
Mờ sương theo đôi mắt nẻo di hành…

VT

NHỮNG HÌNH ẢNH LƯU NIỆM CỦA THỜI HỌC SINH

Nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng tôi lần lượt giới thiệu những hình ảnh, lưu bút, tập san, học bạ... mà các anh chị còn lưu giữ, chúng tôi rất mong các anh chị các khối lớp gửi về cho chúng tôi theo địa chỉ: donggiangblog@gmail.com



Anh chị CHS lớp 9B K6.

Anh chị CHS lớp 9A K6

Anh chị 9A K6 bị phạt

Hàng đầu từ trái sang: Huỳnh Văn Thanh, Phan Văn Năm và Trần Thọ K6

Người đi đầu: Nguyễn Quyền K6


Người cầm bảng tên trường: Nguyễn Thúy Liễu K6

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

Tức cảnh từ vụ bệnh viện phụ sản Hà Nội làm rơi 5 bé sơ sinh ở độ cao 1m từ xe đẩy ngày 14/7/2013 
CƯỜI…KHÓ QUÁ !


Từ khi chuyển đổi cơ chế, không hiểu sao nhân viên ngành Y của nước X mắc phải bệnh liệt…cười! Ai nấy cũng nhăn nhó, quạu quọ, cáu gắt…thường hay nạt nộ, mắng nhiếc…bệnh nhân! Có lẽ vì thế mà hiệu quả chữa bệnh không cao, càng chữa, bệnh càng…nặng thêm, dẫn đến bệnh viện quá tải.

Lãnh đạo ngành Y nhận thức được tầm quan trọng của nụ cười, hiểu được rằng…nụ cười của” Mẹ hiền” sẽ góp phần làm dịu cơn đau cho bệnh nhân, giúp bệnh nhân nhanh chóng khỏi bệnh, nhờ đó bệnh viện sẽ không còn quá tải. Nói là làm, họ tập trung tất cả nhân viên trong ngành cho đi học…cười ! Một thí sinh có cái nick…”Dưa chuột”, từng tự tin tuyên bố trong một lần thi…X got Talent rằng: Có thể làm cho…95% dân số trong nước bật cười bởi khả năng…hài độc thoại của mình! Được mời làm…thầy giáo! Xong khóa học, dưa chuột xin trả lại tiền…thù lao vì…không làm cho họ cười được! Không chịu bó tay, lãnh đạo ngành Y lại tiếp tục mời thầy ngoại là…Mr Bin về dạy ! Được một thời gian, Mr Bin cũng chạy nốt vì…chẳng một ai mở miệng cười cả. Bí thế, lãnh đạo ngành phải áp dụng giải pháp tình thế, bắt buộc tất cả nhân viên của mình hít khí…cười trước khi làm việc! Từ đó, người ta thấy được…nụ cười của nhân viên ngành Y, nhưng lại là cái cười… vô duyên, vô cảm và…vô hồn! Bởi tác động của… khí cười, vì vậy cho nên chuyên môn bị…ảnh hưởng nên thỉnh thoảng Bác sỹ bỏ quên…gạc, kéo..trong bụng bệnh nhân, hoặc cắt ruột thừa thì cắt nhầm ống…dẫn trứng, cắt thận trái lại cắt nhầm luôn hai…quả thận!......

Cuối cùng, giải pháp tình thế cũng…bãi bỏ, nhân viên ngành Y nước X, đâu lại vào đó, vẫn những khuôn mặt…lạnh tanh, cau có, vô cảm như…ngày nào…Bế tắc, lãnh đạo ngành Y nước X tổ chức một hội nghị…lớn, nhằm mục đích công bố với nhân viên toàn ngành rằng… do đặc thù nghề nghiệp, nên nhân viên toàn ngành Y đã nhiễm một loại…virut gây bệnh liệt…cười ! Còn virut đó là gì thì còn đang…nghiên cứu! Trong hội nghị này, người ta vô tình…trang trí một số lọ hoa hồng, bỗng nhiên trong hội nghị người ta thấy một số Bác sỹ cười rất…tươi, và đặc biệt, đến khi gần kết thúc hội nghị, người của ban tổ chức mang ra một đống…phong bì phát tiền bồi dưỡng, đột nhiên cả hội nghị cười vang, cười… rộn ràng, cười…khí thế !

Thế là…lãnh đạo ngành Y của nước X rút ra kết luận: Bệnh liệt…cười của nhân viên ngành Y là do một loại…virus lạ gây ra, chưa có vacxin tiêm phòng, và cũng chưa có thuốc đặc trị. Trước mắt, để cho nhân viên ngành Y cười, chỉ có cách duy nhất là…sử dụng hoa hồng và…phong bì mà thôi.


THƯỜNG ĐOÀN K.9 

THÁNG CHÍN HOÀI THƯƠNG


Nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường bạn bè gọi nhau í ới rủ nhau về trường xưa, có một người bạn thân của chị sẽ không về, người bạn ấy mãi mãi nằm lại dưới lòng biển sâu trong một chuyến vượt biên không thành sau năm 75:


Tháng chín trở về bạn ơi tha thiết gọi
Góc phố buồn mưa thấm đẫm giọt rơi
Hồng Dũng ơi! Nhớ ngày nào mỗi lần tan lớp
Con đường về vui tíu tít tuổi thần tiên
Lần chia tay có hay đâu là lần sau cuối
Vĩnh viễn không về....khóc bạn tối không trăng
Không mộ phần, không khói nhang tiễn bạn
Nhưng nhang lòng luôn khấn nguyện bạn ơi!
Biển lặng yên bao chiều tôi khóc bạn
Hư vô cõi về mong bạn thảnh thơi
Ngày trở về bỗng thấy hồn lạnh giá
Nghe nỗi buồn vương khắp cõi người ta
Hàng sầu đông lặng sầu thương phận bạc
Lá lìa cành vẫn da diết chuyện ngày qua
Tôi lang thang sân trường gom kỷ niệm
Lòng chợt mềm bao nỗi nhớ không tên
Hành lang vắng tôi tìm nhân dáng bạn
Ghế đá lạnh lùng phượng vĩ thờ ơ
Bất chợt cơn gió nhẹ thổi về...
Tôi nghe đâu đó tiếng cười hồn nhiên của bạn
Nhớ thương hoài hồn vụn vỡ bạn ơi!

Huỳnh Thị Thiệp K10

HẪNG


Có thể người ta làm theo ý muốn.
Nhưng riêng mình, mình chỉ ngắm mà thôi.
Khẽ thấy buồn khi gió nhẹ mây trôi.
Không vui lắm khi hoàng hôn sắp tắt.

Ý đã có nhưng lời thì luống cuống.
Đành thôi, hẹn ngày nào đó đẹp hơn.
Dẫu biết rằng thấy hẫng sẽ chơi vơi.
Niềm vui đến chỉ mỗi mình mình biết.

Lắm bức thư thức rất khuya ngồi viết.
Hẹn ngày mai thư đến thế cho lời.
Không biết sao gặp mặt lại bồi hồi.
Thôi xếp lại để khi nào có dịp.

Chiều hôm ấy bầu trời trông thật đẹp.
Trên không trung mây trắng lẫn chim trời.
Bay muôn phương, cánh vỗ cũng muôn nơi.
Và như thế bước chân mình vô định.

Thư viết không hay nhưng mong đón nhận.
Sẽ rất vui như chim hót ban mai.
Không hiểu sao đường ngắn lại quá dài.
“Rồi tất cả lại mờ như chuyện cũ”.

NGOC TÂN K6

BUÂNG KHUÂNG THÁNG CHÍN


Tháng chín phượng hồng tô sắc thắm
Em về biết còn gặp anh không ?
Ngày xưa anh nói anh mong ước
Đón em pháo đỏ với rượu hồng

Tháng chín em về thêm nhung nhớ
Con đường kỷ niệm vẫn đầy hoa
Có loài hoa tím ngày xưa ấy
Giờ đã tàn phai đã úa nhòa

Tháng chín mùa thu còn xanh biếc
Áo vàng em vẫn mặc chờ anh
Sao anh không đến thương màu mắt
Để u buồn theo gió qua nhanh

Tháng chín nhặt cành hoa kỷ niệm
Âm thầm đau xót phủ hồn em
Áo trắng xa dần như ảo mộng
Mong manh như sợi nắng bên thềm

Bảo Hà K12

NHỮNG HÌNH ẢNH LƯU NIỆM CỦA THỜI HỌC SINH

Nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng tôi lần lượt giới thiệu những hình ảnh, lưu bút, tập san, học bạ... mà các anh chị còn lưu giữ, chúng tôi rất mong các anh chị các khối lớp gửi về cho chúng tôi theo địa chỉ: donggiangblog@gmail.com


HƯƠNG XUÂN - Báo Xuân Giáp Dần 1974 lớp 9B K8

Ngày trở về - phụ bản của HƯƠNG XUÂN -

Danh sách 9B K8

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

TRỞ VỀ TRƯỜNG XƯA

Sân trường đó sao bây giờ xa lạ
Bao năm rồi cây phượng cũng già nua
Ta trở về nghe buồn lên sắc lá
Gió như trêu cọng tóc đã sang mùa

Lần bước nhỏ lối xưa buồn cỏ mọc
Chiều hoang liêu ký ức bỗng hoen vàng
Vò sợi nắng ép vào lòng sưởi ấm
Lạnh đâu từ sâu thẳm lạnh bay sang

Ngày xúng xính áo trắng dài mới mặc
Em điệu đàng thiếu nữ đẹp tinh khôi
Sân trường đó bướm vàng say hương tóc
Thời gian trôi năm tháng cũ đâu rồi !

Sao vẫn nhớ ngày vui nào xa lắc
Đã vùi sâu trong dãy mộ miên sầu
Chợt giây phút hồn bay về quá khứ
Cánh phượng hồng rụng xuống những niềm đau...

Nguyễn Tấn Lực K6

VÔ ĐỀ 1

Chúng tôi xin giới thiệu bài thơ của VT gửi tặng cô học trò nhỏ Đông Giang, hơn ba mươi năm rồi không rõ anh lưu lạc nơi đâu, còn sống hay đã mất, nếu còn sống có dịp đọc lại bài thơ nầy chắc anh xúc động lắm...

Vườn em chiều ấy chim nhiều quá
Trên những hàng cây xanh rất xanh
Ta đứng bên kia thềm nắng đổ
Nghe lòng vui gởi bước chân xinh.

Từ đó mỗi lần em đi học
Ta ra trước ngõ nhìn em qua
Áo em trắng cả trời thương nhớ
Trắng cả hồn ta mấy cuộc chờ.

Tình dậy giữa mùa trăng ngọc bích
Trong ta thức giấc mộng xuân thầm
Buổi sáng em cười nghiêng nón lá
Đêm về lòng đã thấy bâng khuâng.

Vườn em chim vẫn còn ca hát
Trời rủ mây theo gió chuyển mùa
Ừ nhỉ! Hè sang trường khép cửa
Để buồn ta ướp lối quen xưa.

Máu đã luân lưu dòng dĩ vãng
Em đi… quên hết phố đang sầu
Chừ ta hối tiếc niềm cô quạnh
Đã mấy năm rồi trôi qua mau…

VT

NỘI DUNG BUỔI HỌP CỦA BAN TỔ CHỨC LIÊN HOAN HỌP MẶT CHS K1-K12 ĐÊM 14.9

Chiều thứ Bảy ngày 13 tháng 7, anh Mai Cư Trưởng Ban Tổ Chức liên hoan họp mặt CHS liên khối lớp họp bàn và chốt lại một số nội dung chuẩn bị cho đêm liên hoan họp mặt của CHS từ K1- K12, đại diện các anh chị khối lớp đến dự họp có anh Mai Cư K1, anh Trần Văn Điểu k2, anh Huỳnh Lợi K2, anh Nguyễn Anh và anh Phan Thanh Bình K5, Tăng Nhường K6, anh Võ Quang Khiêm, anh Võ Ngọc Lân, chị Đỗ Thị Cam, anh Huỳnh Đình Tuấn, chị Ngô Thị Phương Lan đều K7, anh Nguyễn Tấn Được, anh Phan Đức Anh K8, anh Phan Thanh Minh K9, chị Trần Thị Hồng K10, anh Huỳnh Chèo K11 và chị Huỳnh Thị Thật K12. Trần Minh Hùng K7 ĐG Saigon trên đường du lịch cùng gia đình cũng có ghé thăm anh em.

I/ Về phân công
- Trưởng ban: Anh Mai Cư
- Mời thầy cô: Anh Mai Cư
- Hậu cần: Anh Huỳnh Lợi K2, anh Phạm Dũng K3
- Đón tiếp thầy cô và CHS: Anh Trần Văn Điểu K2 và đại diện 12 Khối lớp
- Quà lưu niệm tặng thầy cô: Anh Huỳnh Lợi K2, anh Trần Văn Điểu K2
- Bánh sinh nhật 50 năm, bảng tên, trang trí sân khấu, xổ số, đấu giá : Anh Võ Quang Khiêm K7, anh Võ Ngọc Lân K7, chị Phương Lan K7
- Tập thơ : Chủ đề “Tháng chín – về lại trường xưa” chị Phan Mạnh Thu K9, anh Phan Thanh Minh K9 và Tăng Nhường K6
- Thông tin và đăng tải hình ảnh về đêm họp mặt: Tăng Nhường K6
- Thủ quỹ: Đỗ Thị Cam K7, Huỳnh Thị Thật K9
- Văn nghệ: Anh Nguyễn Hưng K9
- Bán ủng tập thơ gây quỹ giúp học sinh nghèo trường Hoàng Hoa Thám : Chị Phương Lan, chị Trần Thị Hồng, chị Đỗ Thị Cam, chị Huỳnh Thị Thật.
- Đón anh chị CHS Đông Giang Saigon tại Sân bay Đà Nẵng: Anh Phan Đức Anh K8, Tăng Nhường K6

II/ Về địa điểm :
Nhà hàng Tiệc cưới Đại Phúc Thịnh 357 Lê Văn Hiến, Đà Nẵng.
- Về thời gian kết thúc đăng ký 1/9/2013
- Thời gian tổ chức họp mặt 16g00 ngày 14 tháng 9 năm 2013.

Với mong ước ngày trở về mái trường xưa sẽ ghi dấu kỷ niệm để rồi sau đó mỗi người mỗi ngả, như câu thơ của anh Huỳnh Văn Mười :
Cháy lên cho kiệt cùng tim bấc
Rồi người góc biển, kẻ chân mây


Chúng tôi xin đón nhận mọi đóng góp ý kiến xây dựng về chương trình họp mặt cũng như việc đóng góp quà tặng để chương trình tổ chức xổ số của tất cả Quý anh chị cựu học sinh nhằm giúp cho buổi liên hoan họp mặt ấm cúng thân mật.

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

NGƯỜI VỀ

Người về đêm nay hay đêm mai?
Hương thơm còn ngát nụ sen gầy
Ngót nửa trăm năm vời cố xứ
Một mảy thời gian lọt kẽ tay

Người về sương thu pha heo may
Gió tứ phương thổi bạc chân mày
Gót chân chia mấy đường du tử
Nửa gánh phong trần đổ lệch vai

Người về tóc rụng trắng bàn tay
Đèn chong, xin cạn một đêm này
Men trào đáy ngực cay xé lưỡi
Rút ruột trầm hương ngọn khói cay

Người về đêm nay hay đêm mai?
Ơi ngọn đèn khuya lẻ bạn bầy
Cháy lên cho kiệt cùng tim bấc
Rồi người góc biển, kẻ chân mây

Huỳnh Văn Mười K7

CUỘC HỘI NGỘ CHS K8 Ở XỨ CỜ HOA

Chúng tôi xin giới thiệu một số hình ảnh của các bạn K8 Đông Giang gặp lại nhau sau 38 năm trên xứ sở Hoa Kỳ ( đón xem bài Thung Lũng Hoa Vàng của Thanh Nhạn trên Đặc San 50 năm )