Thứ Ba, 29 tháng 1, 2019

TRAO QUÀ KHUYẾN HỌC

.
.
Chiều ngày 28/01/2019, nhằm ngày 23 tháng chạp Mậu Tuất, đại diện Quỹ khuyến học CHS Đông Giang - Hoàng Hoa Thám đã phối hợp cùng thầy Nguyễn Bách, đến trường Hoàng Hoa Thám trao 10 phần quà trị giá 10 triệu đồng cho các em học sinh nghèo hiếu học. Các phần quà nói trên do anh Đặng Hoàng Hiền, CHS khóa 1 Đông Giang chuyển về tặng cho các em trong dịp tết Kỷ Hợi này.
Quỹ khuyến học CHS ĐG-HHT chân thành cảm ơn anh Đặng Hoàng Hiền đã nhiều lần ủng hộ các em học sinh hiếu học của trường.
Trong dịp cuối năm Mậu Tuất, chuẩn bị đón năm mới Kỷ Hợi, Quỹ khuyến học CHS ĐG-HHT cũng xin chân thành cảm ơn hết thảy các mạnh thường quân đã nhiệt tình ủng hộ Quỹ trong nhiều năm qua.



Thứ Năm, 24 tháng 1, 2019

GIẤC MƠ MÙA XUÂN


Mùa xuân lại về tươi thắm
Trời xanh pha sợi nắng vàng
Chim én từng đàn ríu rít
Vui mừng chào đón xuân sang

Ta muốn thời gian dừng lại
Xuân hồng trong mắt em xanh
Trần gian đẹp toàn mộng mị
Như hoa tươi thắm trên cành

Xin màu son trên môi thắm
Để đời mãi mãi mùa xuân
Mắt vẫn trong xanh màu ngọc
Long lanh không đượm u buồn

Ta sẽ cùng em đây đó
Giữa trời vàng óng xuân tươi
Cài lên tóc hoa hồng đỏ
Không gian rộn tiếng em cười ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

XUÂN TRONG TÔI


MỘT mùa xuân nữa chạnh bâng khuâng
CÁNH én nghiêng chao tết đến gần
HOA sắc lung linh hoài ký ức
LÒNG thầm nhắc lại những tình thân
KHƠI dòng kỷ niệm trong ngà ngọc
BIỂN sóng như chờ sáng nắng xuân
MỘNG mị theo về lời hẹn ước
ĐÔI DÒNG THI TỨ NỞ TÌNH XUÂN

Trần Ngọc Anh - K10




Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

RỒI EM SẼ...


Rồi em sẽ quên dần dĩ vãng
Chuyện buồn vui như nước chảy qua cầu
Như gió như mây ngàn năm lãng đãng
Chẳng bao giờ dừng lại nghĩ nông sâu
Rồi em sẽ quên tình xưa đầy mơ mộng
Bao cuộc hẹn đã lẫn vào ký ức
Những lúc bên nhau vô cùng hạnh phúc
Cũng trở thành vết tích thuở xa xăm
Rồi em sẽ biến ta thành người xa lạ
Khi bất ngờ gặp mặt chốn lao xao
Rất dễ hiểu bởi tim em đã khép...
Chút diễm tình đọng lại lúc chiêm bao
Rồi em sẽ ngập tràn vui bến mới
Tình cũ đành lặng lẽ xếp vào tim
Và thời gian trở thành người đồng lõa
Mặc cố nhân ray rứt mãi đi tìm

MAI MỘNG TƯỞNG - K6

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2019

KHÔNG BIẾT CÓ CÒN


Không biết có còn anh trong nỗi nhớ của em
Khi tin nhắn đã lâu rồi im bặt
Con đường quen cũng không còn bóng dáng...
Người xưa ơi em ở đâu rồi?
Không biết có còn anh trong góc nhỏ tim em
Mà nhịp đập thân thương anh không còn nghe nữa
Nguyện như cây thông già qua mấy mùa nắng lửa
Anh âm thầm chịu đựng nỗi cô đơn
Không biết có còn anh trong ký ức riêng em
Nón lá nghiêng che những chiều ngược gió
Ta đi bên nhau hàn huyên đây đó
Mơ ước tương lai mãi hạnh phúc đong đầy
Không biết có còn anh trong trăn trở của em
Một chút thôi cũng hạnh phúc...với anh rồi
Đừng nói với anh đó là điều không thể
Như giận rồi thương nhân gấp bội ban đầu.

Mai Mộng Tưởng - K6

NGÀY CUỐI NĂM


Ngày cuối năm dựa lưng con sóng nhỏ
Nghe Sông Hàn mãi ru khúc tình ca
Gió đi về trên đôi cánh phù sa
Con nước lớn đầu nguồn đang xuôi về biển

Em chưa về giữ con gió lang thang
Thả từng bước chân khuya trên phố nhỏ
Đường hoa tím , hoa vàng , hoa đỏ
Phơi sắc xuân theo lối ngõ đi về

Cành đông buồn thả từng lá bàng rơi
Nắng liêu xiêu níu chân người trên phố hẹp
Ta chợt nhớ quê người những mùa đông năm cũ
Thả những bước chân dài hờn dỗi giữa truân chuyên

Ngày cuối năm hoa mai cười hớn hở
Chén rượu còn dang dỡ trên tay
Em rót thêm giọt nhớ xuống cho đầy
Ta nghiêng cốc tiễn mùa đông về xa vắng

Đỗ Khương Bình - K16

BỖNG


Bỗng buồn
Bỗng giận
Bỗng yêu
Nghe rưng rức mãi những chiều mưa sa
Bỗng gần đó
Lại bỗng xa
Như cơn gió giật
Lùa qua phố buồn
Bỗng nắng chói
Bỗng mưa tuôn...
Em đang tích tụ ngọn nguồn nhân gian
Khi phiền muộn
Khi rỡ ràng
Bỗng dưng anh muốn ôm chòang vai em
Bỗng thương
Bỗng nhớ
Bỗng thèm...
Một chút thôi
Sống bên em đấy mà


Mai Mộng Tưởng - K6
(Thơ đăng trên Tạp chí Nhà báo và quê hương 9.2018)

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2019

ĐÔI BỜ!


(Đặc san 55 năm)

Tôi bờ đông mỗi sớm mai thức giấc
Biển xanh ơi rực rỡ ánh bình minh
Anh bờ tây khi ánh chiều buông xuống
Hoàng hôn dần khuất bóng đỉnh Trường Sơn
Ta bên nhau trên chuyến phà thu muộn
Dòng sông Hàn muôn thuở nước vẫn xanh...
Ngôi trường nhỏ một thời cùng chung bước
Cát vàng ơi! tan chảy dấu chân qua
Ngày đầu đông - trời chợt mưa chợt nắng
Áo trắng ai - lơi lả tím khăn quàng
Chân bước vội - nắng chiều vương màu nhớ...
Từng mùa qua từng cánh lá vàng rơi
Mùa ly biệt se lòng người xa xứ
Lời tạ từ nghe trĩu nặng đôi vai
Thầy Cô bạn...khung trời vàng kỷ niệm!
Tháng chín về - ai ghé lại trường xưa
Cho tôi gởi khoảng trời xanh ký ức..

Huỳnh Thị Thiệp - K10

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2019

CHIẾC LÁ


(Đặc san 55 năm)

Xuân đi quên để chút mưa
Nắng trong như thể báo mùa hè sang
Buồn thay! Một chiếc lá vàng
“Cuốn theo chiều gió” nhẹ nhàng rụng bay
Sông xanh kia hỡi có hay!
Cô đơn một chiếc lá bay giữa dòng
Thu qua đông lại đến cùng
Vàng ươm chiếc lá theo giòng nước trôi
Lá ơi! Đừng rẽ nước đôi
Đừng làm sông khóc, đừng trôi lững lờ
Đừng chia giòng nước hai bờ
Song song hai lối bao giờ gặp nhau
Như tằm kia phải xa dâu
Như cá xa nước, Hải Âu xa Trời
Như đêm khuya phải xa ngày
Sông kia hai nhánh ngắn dài gọi nhau
Biển kia nào có đợi đâu?
Mà ta hò hẹn để sầu Thiên Thu …

Trần Ngọc Bích - K8

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2019

MÂY VÀ NÚI


Một sớm dậy bồi hồi trông dáng núi
Thấy mây bay thơ thẩn rất vô tình
Và ta nữa cũng vô tình tự hỏi
Buồn vui chi sỏi đá cứ làm thinh.
Từ bỏ phố, ta tìm về với núi
Ngỡ lên cao chực chạm cả bầu trời
Không thấy được trên đầu mây trắng lắm
Vượt đường xa mang hơi nước tự trùng khơi.
Ngàn năm trước, ngàn năm sau chắc vậy
Ta loay hoay vì dáng núi đa chiều
Mây thì mãi thiên hình vạn trạng
Ta đứng phía nào thấy núi cũng liêu xiêu.
Cao và thấp dòng sinh sôi hít thở
Ấp iu nhau non nước hóa vì nhau
Không vì thấp mây xòa che chỏm núi
Không vì cao nên núi tự cúi đầu.

Nguyễn Đại Bường - K10

VÔ ĐỀ


Hứng những sợi mưa từ trời chưa đủ.
Nhặt những hạt nắng lên từ đất chưa đầy
Cong lưng che chưa vừa cơn gió tạt.
Đã thấy tháng ngày len lỏi qua tay.

Thì đã sao ?
Khi thời gian xao xác
Đập vỡ mảnh gương xưa
Mùa cũ qua rồi.

Dẫu thời gian lùa mưa qua kí ức.
Lùa nắng qua chân ngày.
Dẫu cành ngô đồng quắt queo nơi phương Bắc.
Dẫu cánh chim buồn ngả rẽ phía bờ Nam
Thì,
Tiếng lục lạc vẫn cứ reo vang.
Thời hạnh ngộ .

Dẫu biển dâu khôn cùng sóng vỗ.
Tuổi tôi vẫn đầy.
Oà vỡ.
Cuối chân mây.

Nguyễn Linh Phượng - K9
Viết cho ngày 6.1

Trong hình ảnh có thể có: Nguyen Ky Yen, đang cười

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2019

BUỒN TÀN THU


Em mong nắng nhạt giữ thu vàng
Chẳng đợi,nào mong đông lạnh sang
Xao xuyến hồn thu vàng lá rụng
Bâng khuâng trơ cội cúc đầu làng
Lang thang rảo bước khung trời vắng
Luyến tiếc trời chiều phai ánh quang
Mấy dãi mây ngàn thu tiễn biệt
Gió se buốt lạnh, vọng cung đàn.

Trần Ngọc Anh - K10

BÊN EM MÙA XUÂN


Mùa xuân em đến bên đời
Ngọt ngào chim hót bao lời tình ca
Nắng xuân ấm mái hiên nhà
Dịu dàng sắc thắm ngàn hoa khoe màu

Rợp trời xuân cánh én bay
Từng đàn bướm lượn ngất say hương nồng
Tình xuân cho má em hồng
Cùng xuân em hát mênh mông giữa đời

Mai vàng ong bướm lã lơi
Rộn ràng em bé vui đời thắm tươi
Nắng xuân thêm ấm môi cười
Quê hương hòa nhịp niềm vui thanh bình

Ngày xuân em đến bên mình
Thơm bờ môi thắm cho tình ngất ngây
Giao mùa hương gió nhẹ bay
Bên em xuân mãi đắm say yêu đời…..

Nguyễn Tấn Lực - K6

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, cận cảnhTrong hình ảnh có thể có: văn bản

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2019

NHÌN LẠI MỘT CHẶNG ĐƯỜNG


(Đặc san 55 năm)

Áo dài trắng khi tôi vừa mới lớn
Được mặc vào lúc bước đến Đông Giang
Làm người lớn tuổi đời tròn mười một
Ơi cuộc đời ta tươi sáng làm sao!
Đệ nhất cấp cao hơn thời tiểu học
Nhìn đàn em mà cảm thấy tự hào
Ta thiếu nữ thướt tha tà áo trắng
Không bâng khuâng chỉ thấy chút xôn xao
Vì ẩn giấu tuổi thơ còn đâu đó
Nghĩ mình là đàn chị của đàn em
Làm người lớn nhẹ nhàng và khép nép
Áo dài ơi! Thương quá áo dài ơi
Rồi từng năm, từng năm lên từng lớp
Chững chạc hơn trong kỷ niệm mười năm
Trường thành lập cũng là năm cuối cấp
Lên lớp mười ta chợt thấy bâng khuâng
Là người lớn, thực sự là người lớn
Buồn nhiều hơn, suy nghĩ cũng nhiều hơn
Vì người đi, kẻ đến cũng nhiều đi
Chung một lớp, bốn năm nhiều kỷ niệm
Đến lớp mười chia cách quá tình thân
Buồn, buồn lắm biết sao giờ áo trắng?
Lớp mười qua, mùa hạ đến xót xa
Ta rời biển đi lên rừng đón gió
Xa…xa quá có bao giờ trở lại
Để nhìn trường, để nhìn những đổi thay
Áo dài trắng bốn mươi năm có lẽ
Đã xa rồi theo con sóng cuộc đời
Ta vẫn nhớ như ngày nào còn đó
Đến hôm nay năm mươi lăm kỷ niệm
Ta sẽ về tìm lại dấu tích xưa
Để nhận thấy vòng đời sao ngắn quá
Tuổi sáu mươi chớp mắt đã đến rồi
Chỉ gặp lại một lần này thôi nhé
Đông Giang ơi ! Còn đó những niềm vui.

Từ Ngọc Kim Luông - K7

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019

ANH CÓ VỀ


(cảm tác từ mưa gió cuối mùa trên đất Quảng)

Anh có về thăm lại Quảng Nam
nơi ta ở hai mùa mưa nắng
anh sẽ thấy không còn yên ắng
sống cuộc đời bình lặng ngày qua!

Anh có về thăm lại quê ta
đừng ngơ ngác - quê mùa bão lũ!
mưa vẫn trút từng cơn thác dữ
gió rít gào se sắt niềm đau.

Anh có về ta lại thăm nhau
cuộc sống xưa đâu phút êm đềm
bao tai họa dập dồn kéo đến
dân đã nghèo khốn khổ càng thêm.

Anh có về thăm quê và em
anh sẽ thấy bao điều trăn trở.
khi trường học tường vôi bể đổ
lớp bám bùn, đâu tiếng trẻ thơ?

Bình lặng rồi ... còn nỗi chơ vơ
bao trống vắng người đi kẻ ở
niềm mong ước đành thôi dang dở
gió mưa về xóa sạch giấc mơ!

Anh có về thăm chốn tuổi thơ
nào đâu thấy quê như ngày cũ
nhà xiêu vẹo xóm thôn ủ rủ
trắng vụ mùa cây lá xác xơ...

Mỗi bận thiên tai về đất mẹ
là gieo bao khốn khổ điêu tàn
ôi thương quá quê mình mùa lũ
xin hãy cùng cầu chữ bình an

Phan Thị Hoa Xuân - K6

Kết quả hình ảnh cho Sáng Nay Mưa