Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017

Thơ LÝ HOÀNG


Ta về phố thị đêm nay
Nghe như đời đã tháng ngày rụng rơi
Ánh trăng vàng vọt bên trời
Sông Hàn lấp lánh trăng rơi giữa dòng
Xa rồi những nỗi chờ mong
Đón đưa ngày ấy đâu còn nữa đâu
Cafe từng giọt u sầu
Nơi đây một thuở đượm màu yêu thương
Ngày xưa đi chung một đường
Giờ chia đôi ngả đêm sương lạnh lùng
Góc phố buồn, nghĩ mông lung
Nghe hồn tím lạnh, cạn cùng tình anh .

LÝ HOÀNG – K8

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

THÁNG TƯ BUỒN ???


em đến đây tháng tư buồn thúi ruột
nhà cháy than ..đất cũng tan tành
thôi là hết mộng... thành danh ấy
ôm điêu tàn... và tuổi trẻ qua nhanh

ngày đã chết ...trên ngàn thông gió núi
mưa hạ lào làm run rét kẻ trường chinh
viên đạn cuối, cho anh về với mẹ
trên ngàn sao anh làm kẻ thần linh

máu đỏ thắm ru muôn lời của đất
trái tim xanh như trả nợ đời
linh hồn anh, là linh hồn tổ quốc
để ngàn năm soi vọng mãi muôn nơi ..!!

anh nhắm mắt, chào hồn thiêng sông núi
tháng tư buồn ..ai còn khóc trăm năm ??
vầng khăn sô quấn vào sườn quê cũ
mẹ thương em ..than khóc "lũ bội tình"...


PHAN MINH TA - K8

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

TÌNH THÂN MẾN



Ngày xưa học chung lớp
Bây giờ như anh em,
Tình nghĩa thật vững bền
Bao năm dài xa cách.

Thời gian đem góp nhặt,
Tìm kiếm bạn thân quen
Chỉ mấy chục cái tên
Nghe sao mà ấm áp.

Giữa Sài Gòn nhộn nhịp,
Len lỏi giữa dòng người...
Tình bạn của chúng tôi
Chân thành và gắn bó.

Lớp tôi là thế đó...
Dù bất cứ ở đâu
Tình cảm vẫn dạt dào
Gặp nhau mừng hớn hở.

Nhắc Đông Giang là nhớ...
Cùng chung một mái nhà
Vòng tay rộng thiết tha
Cho nhau tình thân mến.

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Kỷ niệm ngày gặp anh Thông ở Sài Gòn


DF

Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN



TRUYỆN NGHÌN LẺ MƯỜI MỘT ĐÊM



    *Đêm nay, hai chị em nàng Scheherazade và Dinarzade không kể cho vua Shahriyar nghe về chuyện tình yêu, chiến tranh, phép thuật, về những vị vua, những cô gái đẹp, bọn ăn mày… mà đổi sang đề tài mới, nhưng theo hai cô nó cực kỳ hấp dẫn…đêm nay hai nàng kể về bọn…đầy tớ ! Như thường lệ, nhà vua luôn đe dọa trước:
- Bọn đầy tớ thì có gì là hấp dẫn, chúng chỉ là lũ làm công ăn lương, bình thường như Đan Trường đi hát, có gì để kể, mà nếu kể chuyện dai nhách như dây thun quần, à mà nói dây thun quần ta mới nhớ, lập tức sáng mai ta sẽ dùng dây thun quần để treo cổ hai nàng đấy nhé…
- Tâu Hoàng thượng, vâng ạ ! (Nàng Scheheraza lên tiếng trước)…chuyện kể rằng…ngày nảy ngày nay, tại một đất nước xa lạ cách xa thành Bagdad vài chục ngàn cây số, ở đó mọi thứ đều kỳ lạ, tỉ như…họ không chịu phát triển, họ thích bú mớm, họ ăn bất cứ thứ gì…nhưng điều kỳ lạ lý thú nhất đó là chuyện về những người đầy tớ…
- Tâu Bệ hạ (Nàng Dinarzade phụ họa), đúng vậy, tại xứ sở này muốn làm đầy tớ đâu phải là chuyện dễ, trước hết phải có lý lịch chuẩn không phải chỉnh, sau nữa phải là con của đầy tớ nào? bởi lẽ ở đây đầy tớ cũng mang tính chất cha truyền con nối, cho nên có người mới tuổi măng non đã được cất nhắc vào những vị trí đầy tớ xung yếu, vì vậy nếu một ngày nào đó, bệ hạ có du lịch đến xứ sở kia, bệ hạ cũng đừng “ngạc nhiên chưa” khi được biết cả dòng họ cùng nhau làm đầy tớ, theo nguyên tắc thừa trong nhà mới ra ngoài đường. Còn một con đường để làm đầy tớ nữa là phải có thật nhiều tiền, bỏ ra tỉ tỉ tiền để mua chức đầy tớ, mua được rồi thì ra sức vơ vét để thu hồi vốn, kiếm lãi, cũng có thể là hót-gơ, tỉ như xinh đẹp như em Dinarzade đây thì không cần có đơn xin làm…đầy tớ, cũng được tuyển chọn ngay và thăng chức thần tốc trong thời gian cực kỳ …ngắn.
    *Vua Shahriyar nghe đến đây thấy lạ quá, hấp dẫn quá, bèn giục:
- Kể nhanh nhanh lên chút nào, ở đất nước của các nàng đây có ai muốn làm đầy tớ đâu, cực chẳng đã chứ họ bị bóc lột, bị coi khinh, bị…đủ thứ, còn cái xứ sở kia đầy tớ gì mà có giá dữ vậy?    

    *Nàng Sheherazade không dại gì mà vội vã, nàng chậm rãi …
- Như thế mà bệ hạ thấy lạ à ? Nó khác với đầy tớ đang theo hầu bệ hạ nhiều lắm, ở đây thì bệ hạ có quyền sai khiến đầy tớ, còn xứ sở kia thì đầy tớ sai lại ông chủ, có quyền hành ông chủ ra bã, mỗi khi ông chủ có vấn đề liên quan đến thủ tục hành…là chính, có quyền mắng nhiếc, chửi bới, thậm chí bạt tai đá đít ông chủ thỏa mái.
- Thưa bệ hạ (nàng Dinarzade tiếp lời) không như nhà vua nghĩ đâu, đầy tớ ở đây không hề bị bóc lột mà ngược lại…họ giàu nức đố đổ vách, sau khi bay vài đường bay ngoạn mục, họ hạ cánh an toàn, có người tài sản ăn cả chục đời con cháu không hết, nếu đến đó du lịch, hể bệ hạ nhìn thấy những tòa biệt thự nguy nga diễm lệ, trang điểm vài chiếc xe xịn, hay những biệt phủ rộng vài héc-ta với nhiều công trình hạng mục độc đáo không thua gì vua chúa thời xưa, thì đó, đó…chính là nhà ở của các vị đầy tớ! 
    *Vua Shahriyar mở to con mắt bên phải, lé con mắt bên trái, hai tai vểnh lên như tai thỏ nghe như nuốt từng lời hấp dẫn của hai chị em nhà Scheherazade, bỗng nhiên ngài hỏi một câu nghe…lãng nhách:
- Đầy tớ mà giàu như những ông hoàng Ả-rập thế kia, chắc cái xứ sở kỳ lạ đó những ông chủ giàu khủng khiếp hai nàng hỉ ?  
    *Câu hỏi lãng nhách là thế mà chẳng hiểu sao hai nàng cũng trả lời nghe…lãng xẹt:
- Dạ, ngược lại thưa ngài!
- Ngược lại là ngược thế nào?
- Dạ, trời sáng rồi ạ…
- Thế thì đêm mai ta muốn nghe tiếp, nghe tiếp…

ĐOÀN VĂN THƯỜNG - K9

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

NHỮNG CÂU THƠ MỘT THƯỞ QUÊ NHÀ




Những câu thơ - một thưở quê nhà
Anh đọc lại những ngày lạc xứ
Ra đi – ngàn dâu – dặm lữ
Thơ buồn – nhật nguyệt cũng buồn theo

Những câu thơ – anh viết cho em
Lẽo đẽo theo anh những ngày dong ruổi
Bến nước vô cùng – đâu là chặng cuối
Bao giờ trở lại cố hương!

Biết bao giờ trở lại cố hương
Biển nước mang mang – đoạn đành ngoái lại
Đâu là quê hương – mây mờ quan ải
Chỉ biết lòng mình – ruột thắt quặn đau

Những câu thơ đầy ắp thương yêu
Anh đã viết dành riêng cho Mẹ
Chiến tranh về lấy đi tuổi trẻ
Mẹ già – con Mẹ cũng già theo

Thưở quê nhà – qua đò đi học
Mẹ bới khoai – cho con lót lòng
Con qua sông – kiếm đôi ba chữ
Sau nầy – đỡ khổ tấm thân

Những câu thơ – một thời xa xưa
Viết chẳng hết muôn vàn kỷ niệm
Non nước nghìn trùng – anh còn dâu biển
Em chẳng lấy chồng ở vậy làm chi

Những câu thơ – một đời yêu nhau
Anh đọc lại những ngày lạc xứ
Lưu vong hề – cùn chân lữ thứ
Anh tiếc hoài – chẳng ở với em .

CA 2010
Nguyễn Đông Giang
Nguồn NEWVIETART.COM

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

CHIẾC LÁ RƠI VỀ CỘI



Chiếc lá rơi về cội
Từ đỉnh núi mây xa
Giữa ngày trăng sáng rỡ *
Em nở đóa nhân hòa

Chiếc lá rơi về cội
Từ bão nổi mưa sa
Ánh trăng vào biển nhớ
Em vầng gió bay qua

Chiếc lá rơi về cội
Từ mù biệt khơi xa
Thế nhân sương đầu cỏ
Em dịu dàng bước ra

Chiếc lá rơi về cội
Từ tủi hổ đá vàng
Con cá vờn sóng nổi
Em vớt ngọc trăng già

Chiếc lá rơi về cội
Từ vạn nẻo âm ba
Bến giác nào nôn nả **
Em bên cầu nhặt hoa

Elk Grove, 12.11.2010
Uyên Nguyên (Nguyễn Thị Yến)
______

 Trong tư tưởng Phật Giáo:
*Trăng giữa ban ngày là “trăng trí tuệ”
 **Bến giác giữa đời chỉ sự “tỉnh thức”


Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017

Tình Khúc Sáu Mươi (3)


U sáu mươi biết buồn hay vui ?
Biết làm sao tìm lại môi cười
Tuổi xuân đã trôi vào dỹ vãng
Biết bao giờ tìm được màu tươi

U sáu mươi buồn phất phơ bay
Nhớ miên man đêm hết lại ngày
Chút men đắng ru hồn quên lãng
Khi trái sầu rụng xuống đôi tay

U sáu mươi giờ đã thảnh thơi
Đã qua đi gian khổ một đời
Giờ là lúc nhâm nhi trà rượu
Cùng bạn hiền mỗi lúc chiều rơi

U sáu mươi biết nói gì đây
Để hồn nương theo ngọn nhớ gầy
Xanh tím vàng chỉ là dỹ vãng
Đốt sầu đời bằng những đêm say ...

Nguyễn Tấn Lực - K6



Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017

SỜ TAY TIỀM THỨC



Hải âu lạc dấu xa khơi
Chập chùng sóng nước bến đời minh mông
Cội dương với vọng trời không
Mượn Hồn ốc nhỏ bình bồng mù sương

Ô hay giữa chốn vô thường
Ban sơ muôn thuở nợ vương tình cờ
Lặng trông giữa lốc bụi mờ
Ngỡ đâu mộng ảo câu thơ thật gần

Tháng tư ơi biển bâng khuâng
Vịn vai ký ức đứng trân tráo buồn
Ừ thì ta trở về nguồn
Cày lên lấp xuống hồi chuông phận người

Lần trang lá bối ngậm ngùi
Núi sông lận đận hằn cười nhân gian
Chừ hai con mắt muộn màng
Dõi chân mây vắng muôn ngàn hư hao

Em về ghé lại chiêm bao
Sờ tay tiềm thức trăng sao có còn

Thạch Thảo viên, Sunday, April 30, 2017.
Vũ Đan Huyền - K7




Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

QUÊ NGOẠI



Là nơi mẹ vu qui gửi tuổi thơ mình
Xanh rực nắng triền dâu thiếu nữ
Khói đồng thơm rơm mùa cũ
Bờ tre ran ríu chim về
Ngày gả con gái về làm dâu mạn nguồn
Thu Bồn trôi xuôi
Mà nước mắt ngoại chảy ngược
Nong tằm óng vàng thao thức
Ai lên Hòn Kẽm, Đá Dừng…
Là nơi con cũng mở tiếng chào đời
Con so về nhà mạ
Bàn tay ngoại hóp hơ cho con thắm da, chắc dạ
Nồi lá xông thơm nức phù sa
Là nơi thằng cu con ngóng ngoại chợ về
Thúng mủng chòng chành đầu ngõ
Con tò he nhuộm màu vào giấc ngủ
Miếng cơm cháy bếp quê giòn rụm cả chiều nồm
Ba mươi năm con lạc phận mình
Tìm ngọn cỏ thiêng xanh nhòa khóe mắt
Tàn nhang cong vòng về đất
Ngoại chứng con về tìm lại chỗ chôn nhau
Ngoại ơi, chừ thong dong cánh hạc
Con ngoáy cho ai dập miếng trầu cay
Không nghe tiếng trở mình chõng trước
Đêm Quảng Huế bềnh bồng mưa bay
Đêm quê mẹ con nằm nghe dòng sông sóng vỗ
Mơ lời ru của ngoại thuở tao nôi.

Nguyễn Đại Bường – K10

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

TÌM VỀ


Đầu hè đã rộn tiếng ve
Chao ơi nhớ quá bạn bè nơi nao?
Về đây sum họp cùng nhau
Chỉ dăm ba đứa mà sao thân tình
Tôi về ... tôi lại riêng mình
Còn đây kỉ niệm dáng hình yêu thương!

PHAN THỊ HOA XUÂN - K6


Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

Thơ LÝ HOÀNG



1**
Tháng sáu về tháng sáu mưa giông
Chiều hoang đơn lẻ hồn phiêu bồng
Giọt mưa rớt xuống chiều hoang vắng
Tiễn biệt tình yêu giữa mưa hồng
Đêm buồn phố thị với tình không
Lang thang qua phố buồn lên mắt
Lá rụng bên sông với nỗi lòng
Ta về tình trả lại hư không .

2** 
Tháng sáu về tình cũng qua sông
Phụ ân tình cũ em theo chồng
Bỏ con phố cũ chiều kỷ niệm
Bến đỗ giờ đây vắng bóng hồng
Qua cầu nhìn dòng nước xanh trong
Câu thơ dang dở em bỏ lại
Hỏi bến chờ mong có nặng lòng
Nhìn trời nhìn nước hết chờ mong

LÝ HOÀNG - K8

Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.


NHỮNG NGƯỜI THÍCH ĐÙA…DAI! 

     *Ai đã đọc những người thích đùa của Aziz Nesin? Nếu ai chưa đọc qua những câu chuyện hài hước của ông nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ này đúng là phí nửa cuộc đời, nhưng không sao, nếu các bạn lỡ chưa đọc thì đã có những chuyện còn hay hơn những người thích đùa nhiều, đó là chuyện NHỮNG NGƯỜI THÍCH ĐÙA…DAI mà nó xảy ra hàng ngày chung quanh ta, nó hài hước đến độ Aziz Nesin phải kêu bằng thầy, do đó các bạn cũng có thể lấy lại một nửa cuộc đời đã mất kia bằng những nụ cười…ngặt nghẽo. 
     *Bỗng nhiên một ngày đẹp trời, các vị ở cái cục biểu diễn cao hứng ra văn bản cấm một số các bài hát mà trước đó đã được cấp phép hát thỏa mái với ní do là… “chiến trường anh bước đi nà chiến trường nào? sáng ni bỗng nghe thấy bà vợ vừa quét nhà vừa hát luôn miệng (do vui đột xuất)… “đêm ngày trong chiến đấu anh với em sống vẫn gần nhau”, tôi bảo hát khẽ thôi, kẻo bị cấm luôn bài đó với lý do… anh và em chiến đấu ở chiến trường nào? thì…tiêu! chưa dừng lại ở đó, mấy ông cục…này còn đùa nhây bằng cách cấp phép cho bài Quốc ca? ha ha ha mấy ông đùa vui quá, té ra “bao nhiêu năm rồi còn mãi hát chui” bài Quốc ca khi ta đứng nghiêm chỉnh chào cờ?
     *Văn bản ra không bao lâu thì xin rút lại, rồi xin lỗi, rồi rút kinh nghiệm., rồi…đủ thứ, từ đó ta mới thấy các vị càng ở chức vụ cao, càng có tính hài hước lớn, tôi yêu các vị, mong các vị ngày càng đùa nhiều hơn, đùa “trí tuệ” hơn để bàn dân thiên hạ chúng tôi cười cho quên cái sự đời…nợ công nghiệt ngã còng lưng này…
    *Lại đùa, mới đây ngày 2/6 Thứ trưởng bộ Văn Thể Du Huỳnh Vĩnh Ái ký văn bản yêu cầu xử lý ông Huỳnh Tấn Vinh (chủ tịch Hiệp hội Du lịch Đà Nẵng ) do cãi không lại ông này, bởi ông này cứng đầu đòi bảo vệ Sơn Trà đến …cùng, vụ này đừng hiểu lầm là “chụp mũ” à nghe, chỉ đùa cho vui, cười nghiêng ngữa cho “ngã mũ” thôi, văn bản chưa ráo mực thì ngày 4/6 cũng chính ông Huỳnh Vĩnh Ái vội vã yêu cầu rút văn bản lại với ní do…văn bản có sai sót, chưa phù hợp, dễ gây hiểu lầm…cha này đùa “đỉnh cao” thật, mắc cười quá, nhất là kiểu trả lời báo chí cà…lăm do, bởi, tại…hiểu chưa đúng chỉ đạo của phó thủ tướng? nhưng cách bao biện của ông Nguyễn Văn Tuấn tổng cục trưởng cục …thể theo, í lộn…thể thao mới cười té…đất (té xuống đất) nè… “chúng tôi thể hiện trong công văn có sai sót về chữ nghĩa”, té ra các vị ở cục, ở bộ, chữ nghĩa chưa đầy cái lá mít, he he he…nhưng dù sao thì ở cấp độ các bác, ngày xưa ông bà ta đã nói… “ bút sa gà chết”, còn các bác bây giờ thì… “bút sa gà năm chục ký chết chắc” ? 
    *Lại đùa dai nữa, chuyện xảy ra ở Đồng Tháp vui quá vui…số là ông Nguyễn Văn Dương, chủ tịch UBND tỉnh Đồng Tháp ký quyết định công khai họ tên, địa chỉ người tố cáo? Đây mới thật sự là hài hước “đỉnh cao trí tuệ”, nếu đây không phải là chuyện cười mà là chuyện nghiêm túc thì chết cha, í lộn, chết…mẹ ông Võ Văn Điệp, người đứng đơn tố cáo ông Phan Văn Thương, và ông Đặng Văn Nang, chủ tịch và phó chủ tịch thành phố Cao Lãnh rồi… Chỉ là chuyện cười nên cấm bà con hiểu là …tao công khai để sau này thằng nào còn dám chống tham nhũng không cho biết, ai biểu đụng đến phe ta chi! hãy để cho tham nhũng trăm hoa đua nở nhé! Rất may chỉ là chuyện đùa dai thôi, ông Điệp cũng không cần thiết đi đâu phải có cận vệ đi theo giữ …4 góc đâu nhé. Rồi cũng giống các kịch bản hài trước, ông Dương lại vội vã thu hồi quyết định số 37, làm bà con một phen cười đau bụng…dưới, còn ông Dương Hồng Lạc, chánh thanh tra tỉnh Đồng Tháp phân bua…Thanh tra tỉnh tham mưu cho UBND là đúng, nhưng…lại nhưng …do bộ phận tiếp công dân của UBND có sai sót khi làm văn bản trình chủ tịch UBND ký. Thôi rồi, chết mẹ bộ phận tiếp dân, ! …Sai sót, sao mà lắm sai sót thế không biết, lúc này văn bản, chữ nghĩa sai sót tùm lum thế này, mà toàn các vị làm chức bự không hà? không lẽ bắt các vị phải học lại chương trình lớp 3! à mà quên, chỉ là chuyện đùa…dai thôi, chứ làm gì có chuyện “dốt đặc cán mai” như thế được, nếu mà thật thì mấy cháu lớp 3 nó cười cho thúi mũi. 
    *Chuyện đùa… dai hy vọng sẽ còn dài dài…mình góp ý, nếu có sáng tác thêm thì tìm lý do khác cho nó “tức cười” hơn, không nên dùng lại lý do tại “thằng đánh máy” và tại “sơ sót chữ nghĩa” nữa mà giảm độ hài hước nhé! Chào thân ái các diễn viên hài, xin tạm biệt…quái vị ./. 

ĐOÀN VĂN THƯỜNG – K9 

Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017

CÂU THƠ BỎ SÓT


Chiều qua

Bỏ sót câu thơ

Ở nơi

Anh vẫn thường chờ

Đón em

Nên chi

Trằn trọc xuyên đêm

Câu thơ một thuở

Làm mềm…

Môi ai

Xuyên đêm

Nên biết đêm dài

Câu thơ oằn giọt sương mai

Đợi người

Em không nhớ hẹn

Thì thôi

Coi như

Anh đánh mất rồi…

Câu thơ.

MAI MỘNG TƯỞNG - K6

TÌNH BẠN.



Tình bạn từ thuở ấu thơ...
Bây giờ gặp lại,mắt mờ da nheo
Vẫn còn hớn hở mừng reo
Cứ như ngày ấy... trong veo dại khờ.

Cùng nhau học lớp i tờ...
Chung trường khi lớn... mãi giờ chưa quên
Bốn người... bốn lớp cạnh bên
Trên chuyến xe vẫn gọi rền tên nhau.

Chừ đây mái tóc pha màu
Mấy mươi năm... một nhịp cầu thân thương.
Ngày xưa cùng học chung trường...
Ngày nay... mỗi đứa một phương tìm về.

Đêm nằm tâm sự tỉ tê...
Vui buồn bao chuyện bộn bề trước sau.
Mấy khi có dịp gặp nhau...
Ly cà phê sáng đậm màu cố nhân.

Lê Thị Ngọc Yến - LớpG/K8

Thứ Tư, 7 tháng 6, 2017

MAI VỀ ĐÀ LẠT


Tặng một người ở Đà Lạt - nđg

Cho dù đời đã hoàng hôn
Mai về Đà lạt , biết còn em không?
Mai về, nhặt chữ tang bồng
Đánh rơi, nên mới non sông đỏ màu

Mai về, Đà Lạt còn đau
Ghé thăm trường Mẹ, bù ngày nhớ thương
Mắt em, đâu phải hồ trường
Mà làm xã tắc, tang thương đổi dời!

Mai về Đà Lạt, em ơi!
Thăm hồ Than Thở, còn lời em, xưa
Lâm Viên cuối chạp, trời mưa
Anh lên đỉnh núi, đúng mùa Noel

Hòa Bình, còn đó hở em?
Xưa ta dạo phố . . . anh quên đường về
Bây giờ, anh đã sơn khê
Xa bao sông biển, chưa về cố hương!

Anh đi, Đà Lạt mù sương
Bao mùa gió chướng, vô thường thổi qua
Mai nầy, về lại quê nhà
Có nhìn ra được, quê Cha của mình?

Nước non nghìn nỗi điêu linh
Mai về dù đã, đời mình hoàng hôn
Đà Lạt, còn ở trong hồn
Đã theo anh suốt, cuộc bôn tẩu nầy.

Nguyễn Đông Giang

Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

CƠN ĐAU!


Chiều Sơn Trà...
mây buồn trôi quạnh quẽ,
Đàn Chà vá chân nâu lặng lẽ...
nhìn nhau.
Phía dưới kia sườn núi đã đổi màu,
Lỗ chỗ vết thương, hằn sâu da thịt.
Những sắt thép, xi măng...
loan màu xám xịt.
Mẹ Voọc bồng con, mờ mịt lối về...
Hỏi còn,
mấy dặm sơn khê?
Một mai...
nhà Voọc biết về... nơi đâu?
Khi màu xanh,
miễn cưỡng thay màu...
Bởi những cơn đau...
nhuốm màu...lợi ích!
Mây Sơn Trà chiều vẫn trôi cô tịch.
Mưa Vũng Thùng cũng rả rích buồn đau!
Cơn đau tim của bán đảo bắt đầu,
Và Nữ Hoàng Linh Trưởng
Sẽ về đâu?

4/6/2017
ĐOÀN VĂN THƯỜNG - K9



Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

BAY


Bay
Là cảm giác nhón chân lên để thấy mình nhỏ bé
Là làm mây bồng thản giữa ngân hà
Là quả đất cỗi già cơ hồ rất nhẹ
Mà nặng lòng một tay vẫy lúc chia xa
Bay
Là vùn vụt ném mình lên phiá trước
Chứ có phải đâu đồi núi muốn thụt lùi
Ta bình đẳng với trăm hành khách
Một độ cao rung lắc giữa bầu trời
Bay
Là không chỉ vượt không gian ngắn ngủi
Đại dương dưới kia xanh ngắt vẫn một màu
Được bay lên cao để được bồi hồi tiếp đất
Thầm mơ một nụ hôn dịu dàng ở phòng đợi sân bay.

NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG – K10

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.



CHUYỆN NHIỀU CHIẾC CẦU ĐÃ GÃY.


     *Năm 1968, cố nhạc sỹ Trầm Tử Thiêng sáng tác bài hát rất nổi tiếng CHUYỆN MỘT CHIẾC CẦU ĐÃ GÃY, mà cho đến bây giờ nhiều người vẫn còn hát mặc dù chẳng có cái cục nào dám cấp phép. Nhạc sỹ Trầm Tử Thiêng nức nở… “vì sao không thương mến nhau còn gây khổ đau làm lỡ nhịp cầu” ! Đó là chuyện của ngày xưa, ngày ấy người ta ghét nhau, người ta làm cho chiếc cầu phải gãy, còn bây giờ, người ta thương nhau dữ lắm, lo cho nhau dữ lắm, lo cho bà đi đò qua sông suối đầy hiểm họa, các em học sinh đến trường qua những chiếc xuồng mỏng manh nguy hiểm, nên tình thương mến thương đầu tư tiền của xây cầu, thế mà tại sao cầu vẫn…gãy ? không phải một cây mà nhiều cây cầu mới làm xong đã gãy, dụ này mà còn nhạc sỹ Trầm tử Thiêng chắc ông phải sửa tên bài hất trên thành CHUYỆN NHIỀU CHIẾC CẦU ĐÃ GÃY, sửa luôn đoạn ca từ trên thành… “vì sao ta thương mến nhau, còn âu yếm nhau làm gãy nhịp cầu” mới hợp tình hợp cảnh! Xin chia buồn cùng bà con nhân dân xã Vĩnh Bình, huyện Vĩnh Hưng tỉnh Long An, đang vui mừng khôn xiết chào đón cây cầu mới làm xong, thỏa lòng mơ ước bao đời nay, ai ngờ mới được mười mấy ngày tự dưng… nó kìm hãm ngay sự sung sướng của bà con cách… sụm bà chè. Mà ngay cái cách sụm bà chè của cầu cũng chẳng thấy sướng chút nào, chẳng “đúng qui trình” chút nào, mới 2 x 7 = 14 ngày, phải chi ráng thêm tuần nữa rồi hãy sập thì đẹp, nó “đúng qui trình” biết mấy, vì đúng qui trình phải là…3 x 7 = 21 ngày ! Nhưng…thành thật mà nói, tui cũng chia dzui cùng bà con Vĩnh Bình, không dzui sao được khi cây cầu này không chịu …sập, nó đứng hiên ngang ở đó, rồi hằng ngày bà con hồi họp, nín thở đi qua cầu… vừa đi vừa vái cho cầu đừng sập, nhiều ngày qua rồi cơn đau tim cũng tìm đến, cả xã mắc bệnh tim thì chết, thuốc chữa bệnh tim rất đắt tiền, đó là chưa kể lúc ngẫu nhiên bà con qua cầu hơi đông một tí, một người nào đó bị hắt hơi mà không kìm chế được, cầu gãy, thế nào bà con trong xã cũng có người đi định cư diện…đoàn tụ ông bà. Tui chia vui với bà con là ở chỗ đó. Nó sập đi vẫn còn diễm phúc hơn nó đứng đó không chịu sập gấp ngàn lần…
     *“Vì sao không chơi sắt… rin mà chơi sắt …lô mà hỏng nhiều tàu”, mẹ cha thằng nào hát nhạc chế, sửa lời bài hát chuyện những chiếc cầu đã gãy ! chuyện các tàu vỏ sắt mới đóng của ngư dân Bình Định nhanh chóng bị gỉ, bị xuống cấp trầm trọng sau một chuyến đi biển thì liên quan gì tới chuyện những chiếc cầu đã gãy chứ ? Dù sao thì nó cũng đã đúng qui trình rồi, tức là quá…21 ngày ! còn chuyện hợp đồng ghi dùng sắt Hàn, sắt Nhật nhưng đóng sắt trung Quốc cũng đúng qui trình luôn, đó là chưa kể sắt Trung Quốc đắt tiền hơn, tốt hơn sắt Hàn, sắt Nhật gấp nhiều lần, nhưng vì thương ngư dân, người ta mới chịu thiệt, hy sinh chút đỉnh để dùng thép tốt cho bà con, lòng tốt như thế là cùng, còn chuyện tàu ba bảy hai mốt bị bong gỉ là do bà con ngư dân chớ bộ, ai biểu không chịu dùng dầu mở lau chùi vỏ tàu một ngày 4 lần làm chi để cho nó rỉ, còn nữa, tàu đóng ra là để bà con đánh bắt ở vùng biển nước ngọt, ai biểu bà cho đánh cá ở vùng biển nước mặn chi cho nó rỉ. Tóm lại…tại bà con ngư dân hết, miễn bàn. Ai mà hát… “vì sao không chơi sắt rin mà chơi sắt lô làm hỏng nhiều tàu” giọng Bình Định là coi chừng bị … “bét nhót”đó ./.

THƯỜNG ĐOÀN - K.9

Tình Thác Gọi



Ngày tháng hạ lũng hoang chiều trống vắng
Núi nghiêng buồn khe suối lặng dần trôi
Trơ sườn non góc đồi viên cuội trắng
Hóng âm thầm ánh nắng nhạt mờ phai

Con Sóc nhí bỗng dưng chừng chừ tư lự
Vướng bộn bề trăm mối cớ vì ai
Đâu ngọt mềm sương mai bờ môi nhỏ
Buốt tê nồng đắng chát vọng từ tâm

Tà áo bay em gầy hơn tiếng gió
Cõi trăm năm đứng đợi đến bao giờ
Bờ vai non có còn ngày xưa ấy
Hay nụ buồn trú ngụ ngó bơ vơ

Tình thác gọi hương rừng vương ngây ngấy
Trắng mây giăng cố xứ ghé bao lần
Mận gai nào tiếng chim rươm rướm máu
Khúc từ ly chuông vọng bủa vây ngân

Bến Tiêu Tương vệt mòn vùng cỏ dại
Chia đôi bờ vạt nắng mãi phân vân
Chốn thiên thai say bồng thơm men ái
Quyện vòng tay cho nhau đượm giấc nồng

Thạch Thảo viên, Thursday, April 13, 2017.
Vũ Đan Huyền.

___o0o___

_ Lời bạt
1 / Cảm tác từ

Là em

Ta làm thân Sóc nhí
Trong rừng thu tuyệt mù
Say hương nồng Thạch Thảo
Ngất ngây tình thiên thu

Ai hóa thân đá cuội
Ai làm kiếp triêu nhan
Quay lưng quờ níu vói
Bờ hư không rình chờ

Lần mò từng đêm mơ
Tìm hương mùi phảng phất
Môi kề môi say ngất
Cõi thần tiên xa xa

Mận gai nào chim hót
Tả tơi thân ngọc ngà
Cho tình ta thăng hoa
Cho tình ta thiên thu

Monday, April 10, 2017
Trinh Nguyên

2 / Giao tình vườn Thạch Thảo


Đào Nguyên thân,

Lời thơ Trinh Nguyên vẫn còn in dấu Nguyên Trinh. Âm giai cứ vang vọng mãi nơi lũng vắng cô tịch ngày nào.

"Ta làm thân Sóc nhí
Trong rừng thu tuyệt mù
Say hương nồng Thạch Thảo
Ngất ngây tình thiên thu "
(Trinh Nguyên)

Vâng, giữa rừng thu Thạch Thảo quyện mù khói đá mây nguồn lãng đảng cho ai đó cảm nhận ngất ngây men say tình nồng.

Mây mùa thu chốn núi rừng hoang liêu cứ vờn bay và chú Sóc Nhí mãi tung tăng đùa vui vô ưu bên nhành Thạch Thảo. Thế rồi bỗng chợt, trầm ngăm lặng buồn.

"Con Sóc nhí bỗng dưng chừng chừ tư lự
Vướng bộn bề trăm mối cớ vì ai
Đâu ngọt mềm sương mai bờ môi nhỏ
Buốt tê nồng đắng chát vọng từ tâm"
(Vũ Đan Huyền)

Và phải chăng,

"Tà áo bay em gầy hơn tiếng gió
Cõi trăm năm đứng đợi đến bao giờ
Bờ vai non có còn ngày xưa ấy
Hay nụ buồn trú ngụ ngó bơ vơ"
(Vũ Đan Huyền)

....
Hương thời gian như lắng đọng cùng bao hoài mơ. Tiếng chim vút cao ngân vang núi đồi rồi lao vào bụi mận gai như để minh chứng cho một tình yêu đích thực.

"Mận gai nào chim hót
Tả tơi thân ngọc ngà
Cho tình ta thăng hoa
Cho tình ta thiên thu "
(Trinh Nguyên)

Vâng, em à. Tiếng chim rỉ máu cho tình yêu trường tồn, cho tình chắp cánh bay vào thiên thu.

"Tình thác gọi hương rừng vương ngây ngấy
Trắng mây giăng cố xứ ghé bao lần
Mận gai nào tiếng chim rươm rướm máu
Khúc từ ly chuông vọng bủa vây ngân"
(Vũ Đan Huyền)

Ngọn lửa tình yêu mãi rực sáng em à.

"Bến Tiêu Tương vệt mòn vùng cỏ dại
Chia đôi bờ vạt nắng mãi phân vân
Chốn thiên thai say bồng thơm men ái
Quyện vòng tay cho nhau đượm giấc nồng"
(Vũ Đan Huyền)

Vâng,

Tiếng chim thà lao vào bụi mận gai
Để tình yêu vút cao
Để tình yêu sống mãi
Thà là được một lần được ngợi ca tình yêu
Để tình yêu thăng hoa vào thiên thu
Dẫu ta nhìn cuộc đời dưới lăng kính nào chăng nữa.
Thì tình yêu mãi ngự trị thế gian này đó em.

Tiếng sơn ca chỉ réo rắc vang lừng núi đồi giữa trời không bao la khi ngập tràn tình yêu vi diệu mà thôi em à.
Khi vắng bóng tình yêu, tiếng chim tắt lịm giữa bến bờ hoang vu ngục tù.

Là thế và thế đó phải không em.

VŨ ĐAN HUYỀN - K7