Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

RỒI CŨNG QUEN THÔI


Con người có khả năng thích nghi vô hạn
Dẫu cuộc đời có lận đận long đong
Rồi cũng quen thôi
Cứ nghe mãi những lời không thật
Dẫu không tin
Rồi cũng quen thôi
Thấy hoài bao điều chướng mắt
Lòng có buồn
Rồi cũng quen thôi
Dẫu lăn lóc như viên đá cuội
Rồi cũng quen thôi
Có bị vo tròn bóp méo
Lòng không vui
Rồi cũng quen thôi
Ừ,
Tất cả rồi cũng quen thôi
Bởi con người có khả năng thích nghi vô hạn
Nhưng có những đêm khuya
Giật mình tỉnh giấc
Ta lại buồn bã kêu lên
Ta ơi
Ta là ai
Mà lại quen
Mà lại ăn nằm được
Với những điều không bình thường như thế !

Nguyễn Văn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét