Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

BẠN TÔI ƠI!


Sáng tinh mơ đến lịm ánh mặt trời
Tay lần lưới bủa giăng trên sông nước
Nét xuân phai theo bao nỗi thăng trầm
Chị lặng lẽ bên đời bao gian khó
Hạt cơm nghĩa tình chị bón cho anh
Ôi cao quý tấm lòng người vợ thảo...
Chiều lặng xuống ngoài trời mưa nặng hạt
Mái tranh nghèo vương vấn mãi lòng tôi...
 
               Tân Bình 31/5/2014
            Huỳnh Thị Thiệp K10
 

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


 "thư giãn" trong lớp bồi dưỡng lý luận chính trị(sưu tầm).

Câu chuyện trên Facebook của anh Lê Hải- nguyên nhà báo đã nghỉ hưu, hiện CLB nhiếp ảnh Đà Nẵng-:

Hai chàng thất nghiệp, 1 Liên xô, 1 Mỹ gặp nhau, nghèo rớt mồng tơi. Nảy ra ý tưởng lên lãnh đạo xin việc làm. 
Ba năm sau gặp lại, đồng chí Liên xô kể:
 - Tớ lên gặp tổng bí thư Brejenhep, ông ta cho xây một tháp cao tại Maxcova, bảo tớ hàng ngày leo lên đó, nhìn sang nước Mỹ, bao giờ thấy chủ nghĩa tư bản sụp đổ thì báo cho ông ta biết. Lương 100 rúp/ tháng. (Tương đương 100$ lúc đó.)
 - Tớ cũng được tổng thống Mỹ giao nhìn sang, bao giờ thấy chủ nghĩa cộng sản sụp đổ thì báo. Lương 5.000$/ tháng.
  Đc Liên xô bực tức, lên gặp lại tổng bí thư:
 - Tại sao cùng một công việc như nhau mà người Mỹ nhận lương cao hơn tôi 500 lần. Đồng chí giải thích đi, chế độ ta ưu việt chỗ nào?
  - Sao đồng chí ngu thế! Công việc của thằng đế quốc Mỹ đó chỉ được một thời gian ngắn thôi, còn công việc của đồng chí sẽ kéo dài đến đời cháu, đời chắt. Brejenhep trân trọng giải thích.


Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

SÂN NHÀ



Sân nhỏ
Nỗi niềm không nhỏ
Một Ra đi ô, một chồng báo
Một khoảng trời xanh
Có lúc một mình ta đi loanh quanh
Bài ca ra đời từ đó
Câu thơ-nỗi niềm bày tỏ
Sân nhà tuy nhỏ mà lại to...
sân nhỏ
Tấm lòng không nhỏ
Bạn bè gặp nhau ở đó
Một ly nước trong
Một chén rượu nhỏ
Ân tình đủ đầy không thể nào đong...
Sân nhỏ
Rộn tiếng chim ca
Thắm màu hoa đỏ
Hoa vàng, hoa tím ngát hương
Đã ghé một lần ai có vấn vương?
Đã ghé một lần có ai...thầm nhớ?

          Đỗ Xuân Khẩn K6

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

HÌNH ẢNH ĐÊM ĐẠI HỘI LIÊN TRƯỜNG QUẢNG ĐÀ 2014


Trang Đông Giang vừa nhận được bài giới thiệu và hình ảnh Đại Hội do anh Đỗ Xuân Quang ( CHS Phan Châu Trinh ) và anh Lê Tuấn Ngô ( CHS Trần Cao Vân Tam Kỳ- tức nhà thơ Mạc Phương Đình ) gửi đến, thầy trò trường Đông Giang chúng tôi xin chân thành cảm ơn anh Đỗ Xuân Quang và anh Lê Tuấn Ngô ( Mạc Phương Đình )



     Sau đêm tiền đại hội vào 24/5/2014, đêm Đại hội chính thức đã được tổ chức tại BallRoom thuôc khu Great America Convention Center, thành phố Santa Clara bắc California với khoảng gần 600 cựu học sinh Liên trường Quảng Đà vào đêm tiếp theo 25/5/2014.

     Với chủ đề Sân trường - Hành Trình và Ước Mơ, không khí trong khán phòng dường như đã rộn ràng lên, với những hành khúc từ các toán đồng ca của các trường ngày xưa, như cùng hướng tiếng hát, tiếng nhạc về quê hương đồng cảm với những sục sôi của đồng bào trong nước vùng dậy chống quân Tàu xâm lược, cùng lũ bạo quyền "hèn với giặc, ác với dân"

Mời quí vị vào xem một vài hình ảnh cùng tiếng ca trong đêm Hội ngộ Liên Trường QD, chia chút vui buồn chung của những cựu học sinh từ nơi viễn xứ (mpđ):
Xin mời click on photo để xem

https://www.youtube.com/watch?v=lvphOlWmecc&feature=youtu.be

https://www.youtube.com/watch?v=xtaH89Dx2bU&feature=youtu.be

https://www.youtube.com/watch?v=XlDPAXHWZGE&feature=youtu.be

https://www.youtube.com/watch?v=FyJnZUET00k&feature=youtu.be

https://www.youtube.com/watch?v=YoEZSR3SZNg&feature=youtu.be



https://www.youtube.com/watch?v=-r5wTlGu88c&feature=youtu.be


https://www.youtube.com/watch?v=Sj8bOzdS9FQ&feature=youtu.be

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

MỘT SỐ HÌNH ẢNH ĐÔNG GIANG THAM DỰ ĐẠI HỘI LIÊN TRƯỜNG QUẢNG ĐÀ 2014


        Chúng tôi cũng vừa góp nhặt được một số hình ảnh của thầy trò Đông Giang tham dự Đại Hội Liên Trường Quảng Đà 2014 tại San Jose hôm 25.5 trên facebook của các anh chị cựu học sinh, do đó hình ảnh họp mặt cũng chưa được đầy đủ, một số anh chị CHS chúng tôi cũng chưa được biết tên, chúng tôi xin lỗi được tạm dùng chữ (X) hoặc chừa trống, đề nghị Quí anh chị nếu ai biết tên thì bổ sung để chúng tôi xin được thêm  vào.


 Từ trái sang phải: Số 1 anh Lý K8, số 2 thầy Quyền, số 3 chị Phụng K6, số 4 anh Chiến K3, số 5 anh Chín K8, số 6 chị Thu Nhi K8, số 7 cô Hà, số 8 thầy Bạn, số 9 chị Chi ( chị của Thu Nhi), số 10 cô Hương, số 11 chị Đào K8, số 12 anh Hiệp ( chồng chị Thanh Nhãn), số 13 chị Thanh Nhãn K4, số 14 thầy Hiệu trưởng Lâm Sỹ Hồng, số 15 chị Huỳnh Thị Can K7, số 16 chị Dung K7, số 17 anh Thành ( chồng chị Can K7), số 18 cô Hồng Khanh.



 Từ trái sang phải, hàng ngồi: cô Hà, cô Hồng Khanh, chị Thu ( em chị Nhi K8), thầy Hiệu trưởng Lâm Sỹ Hồng, hàng đứng anh Hiệp ( chồng chị Thanh Nhãn K4), chị Đào K8, chị Thu Nhi K8, anh (X), chị Thanh Nhãn K4, chị (X), anh Thành ( chồng chị Can), chị Can K7, cô Hương, thầy Bạn và chị (X)

     Từ trái sang: Cô Khanh, chị Can, chị Thu Nhi, thầy Bạn, cô Hà


Vợ chồng chị Dung - thầy Quyền và chị Can - anh Thành.


   Từ trái sang: chị Phụng K6, cô Hà, cô Hương, chị Nhãn K4

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

MỘT HOÀN CẢNH CẦN SỰ CHIA SẺ




     Anh Võ Tấn Đình  là cựu học sinh K10 Đông Giang - Hoàng Hoa Thám  ( lớp 10C1), cách đây 5 năm anh bị tai biến liệt nửa người bên phải, đi lại phải có người dìu, anh không nói được chỉ biết gục hoặc lắc đầu, hoàn cảnh gia đình anh hết sức khó khăn, hiện anh về quê vợ ở ấp 3 xã Nam Yên huyện An Biên vùng duyên hải tỉnh Kiên Giang, vợ  làm nghề thả lưới bắt cá ven sông, con trai đầu 20 tuổi đã phải nghỉ học, con gái nhì 15 tuổi.

     Có lần anh Triều CHS K9 ( người anh của anh Đình) đưa tấm hình bạn học cũ K10 Đông Giang cho anh Đình xem, nước mắt anh Đình chảy dài…

    Một hoàn cảnh hết sức thương tâm, chúng tôi rất mong Quí anh chị cựu học sinh hãy chia sẻ cùng anh. Mọi sự chia sẻ giúp đỡ xin gửi về:



-  Anh Nguyễn Đức Thông


  + Địa chỉ : 305/8 đường Lê Văn Sỹ, phường 1, quận Tân Bình Tp HCM

+ Tài khoản anh Nguyễn Đức Thông: 1390101154080001   NH Thương mại Cổ phần Saigon SCB Tân Bình, Tp HCM



-  Anh Đỗ Xuân Khẩn


+ Địa chỉ : 53 Cách Mạng, phường Tân Thanh, quận Tân Phú, Tp HCM

+ TK  anh Đỗ Xuân Khẩn : 3216000003219000 NH Việt Á quân Tân Phú, Tp HCM


  - Anh Tăng Nhường
+      Email: nhuongstvdn@yahoo.com 
+       TK: Tăng Nhường : 100214849002885 NH Eximbank  Đà Nẵng











CHÉP VỘI Ở ẢI NAM QUAN


Còn cờ đỏ bên kia năm sao mà nhỏ
Cờ đỏ bên mình một sao mà to
Phần phật cùng một chiều gió
Lạnh căm căm
Ngày xưa đây là Ải Nam Quan
Ai đặt lại tên là Hữu Nghị Quan đúng là có óc hài hước tuyệt vời!


Đợi làm thủ tục qua đường biên
Chỉ bước qua một vạch vôi phải cốp tới bốn con dấu
Computer nhận dạng nhân thân nhấp nhoáy lên hồi
Làm cái thằng người đôi khi phải chịu nhọc
Bỗng thầm ghen tỵ với con chim đang bay trên trời
Với con kiến đang bò dưới đất
Có cần gì passeport đâu
Chúng nó là đồ vô quốc tịch mà


Tôi đứng bên nầy nhìn qua bên kia
Người mẹ Trung Hoa chon von nương rẫy
Thầm nhớ mẹ quê bì bõm đồng sâu
Chân lấm tay bùn ở đâu cũng thế


Tôi đi vào lòng Trung Hoa vĩ đại
Đất nước đã khai sinh ra nền văn minh trồng trọt
Đã nuôi lớn khôn dẫy đầy những minh quân cùng bạo chúa
Thánh nhân cưỡi lưng trâu và ngồi dưới gốc cây hạnh
Vạn Lý Trường Thành là niềm tự hào hay nổi đau quốc thể
Liệu những đống xương khô dưới dãy đá vô tri kia rã mục chưa
Liệu nước sông Hoàng Hà chảy về biển có quay trở lại
Cho Lý trích tiên vơi bớt nỗi làm người
Đất nước Trung Hoa phình ra bằng con đường bá đạo
Một chính phủ xả súng máy
Và nghiền nát nhân dân mình dưới xích xe tăng
Huống hồ là nhân dân nước khác
Khổng tiên sư không thể yên lòng
Khi mèo trắng và mèo đen tranh nhau bắt chuột
Ở biển Đông
Ở Châu Phi
Ở Phố Tàu Nữu Ước
Ở bauxit đất đỏ và dầu khí dưới ngầm đại dương
Tàu sân bay và tên lửa Thần Châu bay về đâu
Thế giới vốn nhỏ nhoi và rộng lớn
Đến như Tề Thiên còn không qua khỏi năm ngón tay ngũ hành của Phật tổ
Sá gì những tính toán ngông cuồng của những cái đầu nóng ở Trung Nam Hải
Trung Hoa ơi
Những quân tử hảo cầu hiện đại mặc veston lè kè laptop
Những yểu điệu thục nữ thời nay váy ngắn và giày cao gót
Dạo chơi như chạy trên quảng trường Thiên An Môn
Có để ý gì tấm hình Mao to đùng nhìn như quắt mắt
Dòng đại tự đỏ như đấu bò tót ở Tây Ban Nha
Sặc mùi Mã Viện
Có hề chi
Ngạn ngữ Trung quốc có câu
Thiên giả nhân dã
Tục ngữ Việt Nam cũng có câu;
Ở đời Trời hại mới hư!


Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10)

CẦN THÊM CHỮ KÝ ĐỂ NHÀ TRẮNG XEM XÉT TRỪNG PHẠT TRUNG QUỐC


Sáng hôm qua 26.5 chúng tôi đã đưa tin cần thêm 52.920 chữ ký để Nhà Trắng xem xét trừng phạt Trung Quốc.
 Theo báo Thanh Niên đưa tin đến 17:20 chiều cùng ngày ( giờ VN) đã có 62.662 mà mục tiêu phải thu thập được 100.000 chữ ký.

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

CÓ MỘT THỜI HOA ĐỎ


Tháng năm. Phượng trong khuôn viên công viên phần mềm đang nở đầy.
Nhớ tháng 5-1973, nơi đây là trung tâm huấn luyện Quang Trung, hoa phượng khi ấy cũng đang nở đầy.
Nhìn những tà áo dài trắng từ trường Lý Thường Kiệt túa ra giờ tan học, rợp đường. Bàng hoàng muốn khóc.
  ( Đoàn Xuân Mỹ K5)

CÓ MỘT THỜI HOA ĐỎ
Thơ Thúy Hồng - Triệu Lộc hát cùng Võ Hạ Trâm- Nhạc Đoàn Xuân Mỹ 
( Xin mời anh chị click vào hình để thưởng thức)




Cần thêm 52.920 chữ ký để Nhà Trắng xem xét trừng phạt Trung Quốc


Theo Báo Phụ Nữ thành phố HCM và trang mạng Quê Choa: Cần thêm 52.920 chữ ký để Nhà Trắng xem xét trừng phạt Trung Quốc
 
Tính đến 7g30 sáng nay (26/5), đã có 47.080 người ký tên vào bản kiến nghị trên website chính thức của Nhà Trắng. Như vậy, từ đây đến ngày 12/6/2014, cần thêm 52,920 chữ ký nữa để chính quyền ông Obama có hành động cụ thể với việc Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan Haiyang Shiyou-981 (Hải Dương-981) trên vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam.

Bản kiến nghị xem tại đây  có tiêu đề Hãy áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với Trung Quốc vì đã xâm phạm chủ quyền Việt Nam thông qua việc hạ đặt giàn khoan Haiyang Shiyou - 981. Theo nội dung kiến nghị, mối quan hệ giữa hai nước Hoa Kỳ và Việt Nam đang ngày càng tốt đẹp hơn trong sự hợp tác và hoà bình. Người Việt Nam khắp nơi trên thế giới kêu gọi Nhà Trắng có các biện pháp trừng phạt cứng rắn đối với Trung Quốc vì đã ngang nhiên vi phạm luật pháp quốc tế và chủ quyền của Việt Nam bằng việc hạ đặt giàn khoan dầu khổng lồ Haiyang Shiyou -981 trong vùng biển Việt Nam.
Kiến nghị khẳng định chỉ lời nói và sự lên án không thôi sẽ là không đủ và rằng người Việt khắp nơi cần Nhà Trắng phải có các biện pháp trừng phạt kinh tế đối với Trung Quốc bởi đó là cách duy nhất (theo kiến nghị) buộc Trung Quốc chấm dứt các hành vi này.
Tính đến 2 giờ sáng ngày 22/5 (giờ Việt Nam), bản kiến nghị đã thu thập được 11.456 chữ ký.
Theo các quy định hiện hành của chính quyền ông Obama, kiến nghị sẽ trở thành chính thức và được Nhà Trắng xem xét nếu có đủ 100.000 chữ ký ủng hộ trước ngày 12/6/2014.
Trên mạng xã hội Facebook, người Việt khắp nơi đang chia sẻ cho nhau bản kiến nghị và vận động mọi người cùng ký tên như một phương cách đấu tranh ôn hoà trên bình diện quốc tế, kêu gọi thế giới cùng đứng về phía Việt Nam trong công cuộc bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc.
THÀNH NHÂN


Rất mong Quí Thầy Cô, anh chị nhanh chóng ký tên vào bản kiến nghị

HẠT BỤI


Em hạt bụi, ta là hạt bụi
Lang thang nơi cuối nẻo phù trần
Gặp nhau cũng là giờ hoát ngộ(*)
Mà lìa xa chưa kịp hóa thân

Mai kia ta lại về với bụi
Em một vì sao lạc cuối trời
Nhớ nhau vũ trụ thành nhật thực
Trên mộ phần một ánh sao rơi


Huỳnh Văn Mười K7 

(*) hoát ngộ (hoắc nhiên đại ngộ), còn gọi là đốn ngộ- để phân biệt vối tiệm ngộ (từ từ)-

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

NHẤT HUẾ NHÌ SỊA


Anh Đỗ Xuân Quang giới thiệu đến Quí anh chị entry NHẤT HUẾ NHÌ SỊA :


Sở dĩ có danh từ “Nhứt Huế nhì Sịa”là vì, theo Lê Hữu Giãn, dân Sịa thường hay khoe khoang về làng mình nên dân Huế chọc ghẹo là làng Sịa chỉ đứng sau thành phố Huế mà thôi, do đó mới có câu: "Trạng thiên trạng địa, trạng từ chợ Sịa trạng về".
Dân Sịa, nhất là mấy ông bà già, mà nói tiếng Huế thì chính dân Huế cũng không hiểu! Họ dùng những tiếng rất cổ. Ví dụ "tọt cui" là "đầu gối", việc "bua quơn" là việc công, việc nhà nước...  Ở Huế, hễ chê ai nhà quê thì cứ bảo "Thằng nớ Sịa lắm!"..
Sịa là tên thị trấn của Quảng Điền (bây giờ gọi là huyện) nằm ở phía bắc của Thừa Thiên-Huế, cách thành phố Huế khoảng 30km theo hướng Đông trên Quốc lộ 1. Thị trấn Sịa là nơi tụ họp buôn bán của cư dân Quảng Điền. Chợ Sịa là một cái chợ rất xưa, e cả trăm năm, nhà cửa cũ kỹ. Thời chúa Nguyễn mới vào phương Nam lập quốc, có đặt hành trạm gần đó (Làng Bát Vọng). Trước năm 1975, quận lỵ của Quảng Ðiền là chợ Sịa, còn được gọi là chợ Ngũ Xã.
Ngoài thị trấn Sịa,  Quảng Ðiền còn có 7 xã vùng ven sông Bồ gồm Quảng An, Quảng Thành, Quảng Phước, Quảng Thọ, Quảng Vinh. Các xã còn lại là Quảng Thái, Quảng Lợi, Quảng Ngạn, Quảng Công, Quảng Phú. Phá Tam Giang chạy dọc phía đông huyện, còn sông Bồ chảy dọc phía nam huyện.
Quảng Ðiền có diện tích 1.189 ha với dân số 10.567 người được chia làm 9 thôn trên.
Muốn đến Sịa thì từ Huế, lấy quốc lộ 1, ra hướng Bắc, độ mười bảy cây số (cây số 17). qua khỏi cầu An Lỗ, quẹo phải, đi 9 cây số nữa thì đến Sịa.
Nếu đi tiếp khoảng một cây số sẽ đến một địa danh là Phá Tam Giang.
Sịa, vùng quê văn hoá, trải qua bao thế kỷ, bao thăng trầm của lịch sử kinh thành Huế, ngày nay vẫn chiếm trọn lòng mến yêu của những ai từng một lần đặt chân đến mảnh đất này.
Làm trai cho đáng nên trai
     Phú Xuân cũng trải, Ðồng Nai cũng từng

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

ĐÀ NẴNG QUÊ TÔI


Anh Lê Văn Đức ĐGHN mời Quý thầy cô, anh chị CHS click vào hình để xem toàn cảnh Đà Nẵng:

http://360view.vn/gallery/data/projects/vietnam/danang/dn13gpx__062013/

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


Thư giãn cuối tuần nầy chúng tôi xin mời Quí thầy cô, anh chị xem video trải drap giường:

https://www.youtube.com/watch?v=TpyJH2gqSRI

Ngoài ra chúng tôi xin giới thiệu nội dung cuộc PHỎNG VẤN CÁI GIÀN KHOAN của anh Đoàn Thường K9.

  


-         Chào ông bạn, ông có thể vui lòng cho biết vì sao ông có tên là giàn khoan ...khủng ?
-         À, khủng ở đây không phải là to lớn đâu, mà khủng có nghĩa là tôi chuyên dùng để "khủng bố", ăn hiếp kẻ khác, ngoài ra khủng cũng còn có nghĩa là tôi được điều khiển bằng những cái đầu "kinh khủng" thích đi "cướp" của người ta...
-         Hiếp đáp thế nào được ? con người ta sống phải tôn trọng luật pháp quốc tế, ngoài ra còn lương tâm nhân loại nữa chứ ?
-         Không cần biết, theo tôi chân lý thuộc về kẻ...mạnh !
-         Thế anh không thấy ...xấu hổ khi đi ăn hiếp và ăn cướp của người khác sao ?
-         Anh đã đọc "Chí Phèo" chưa ?
-         Rồi !
-         Chí Phèo có biết xấu hổ và sĩ diện không ?
-         Tất nhiên là không, nhưng không lẽ anh là ...Chí Phèo ?
-         Gần đúng ! Ta là hậu duệ của Chí Phèo đây, tục danh là Chí Phèo @ , cho nên đừng nói sĩ diện hay lòng tự trọng với ta !
-         Thế thì chào anh Chí Phèo @, anh có giỏi thì đi mà quậy mấy ông cường hào như ông M, ông N, ông Â...,sao cứ mãi quậy phá, ức hiếp, cướp bóc hoài cái thằng em hiền lành, tội nghiệp này vậy ?
-         Thế anh có bao giờ thấy Chí Phèo quậy phá ai ngoài cái làng Vũ Đại chưa ?
-         À ra thế ! Chí Phèo @ cũng chẳng khác chi Chí Phèo của làng Vũ Đại ngày ấy, chỉ được quậy phá, ức hiếp láng giềng, ức hiếp kẻ yếu thôi, còn với kẻ mạnh hơn thì co vòi, thụt cổ !
-         Đúng thế ! thời nào Chí Phèo chả giống nhau...
-         Nói cho ông biết, chỗ tui có mấy ông "để ý" cái giàn khoan khủng của ông rồi đấy !
-         Ai vậy ?
-         Mấy ông chủ thu mua đồng nát, sắt phế liệu, mấy ổng tính toán... thời giá hiện nay khoảng 7000đ/ Kg sắt vụn thì cái giàn khoan khủng kia chắc cũng bộn ...tiền ! xin chào ông .
-         Xí, không chào lại, miễn tiển khách...đừng buồn nha, bởi tui làm gì có liêm sĩ mà chào lại , xí !
                                                                     THƯỜNG ĐOÀN  K.9



NHỮNG CƠN MƯA



Đã từng có những cơn mưa
Còn trong trí nhớ những trưa xa vời
Bốn bề sầm sập mưa rơi
Lòng vui thư thái thấy đời nhẹ tênh


Năm nào còn tuổi thiếu niên
Nhà tranh vách đất một miền núi xa
Trưa mưa ngon giấc cả nhà
Còn riêng thức một mình ta trên thềm
Giơ tay vốc chuỗi mưa mềm
Giơ chân giọt nước êm đềm theo chân
Mưa tràn đám thổ qua sân
Gà trưa thưa thớt nhắc chừng thời gian
Trăm ngàn mộng ước lan man
Từng cơn mưa nối lại càng lê thê


Năm nào dạy học vùng quê
Có hôm chủ nhật dầm dề mưa rơi
Buổi trưa nhà trọ vắng người
Một mình ta với một trời đổ mưa
Ngâm tràn lớp lớp thơ xưa
Mưa chan tiếng đục còn chừa tiếng trong
Lời thơ lẩn quất tong phòng
Nửa vòng yên tĩnh, nửa vòng yêu thương
Mưa ngời trắng mặt nước mương
Mưa giăng trắng cả con đường cái quan  


Nỗi vui vui rất nhẹ nhàng
Nỗi buồn như cũng dễ dàng thành vui
Những cơn mưa của một thời
Tuổi mười lăm, tuổi hái mươi thuở nào


Vốn đời lãng phí tiêu hao
Bỗng nhiên gặp lại ào ào cơn mưa
Giật mình nhớ tiếng gà trưa
Vần thơ năm ấy như vừa mới đây
Ngoài hiên mưa chắn song dày
Nằm ôn lại chuỗi tháng ngày trải qua
Chưa năm mươi tuổi, chưa già
Áo cơm nhẫn nhục tài hoa mỏi mòn
Hỏi còn chăng chút lòng son
Rằng không, bóp bẹp vo tròn ra chi!
Hỡi người tương thức tương tri
Mai sau nào biết có gì mà mong!
Say xem, rượu chẳng khuây lòng
Tỉnh xem, đâu thoát khỏi vòng linh đinh


Lật tờ báo cũ xem hình
Thấy bài thơ hợp ý tình cũng hay
“Làm gì đây để giải khuây
Ngắm tay mới biết mình gầy hơn xưa” *



*Thơ Tô Thùy Yên –Trời mưa đêm xa nhà
Trần Huiền Ân

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

BỎ DỞ

.
Bỏ dở mộng bình sinh 
Ra đi trời chưa sáng 
Sực tỉnh ôn chuyện cũ 
Sao lắm nỗi bất bình

Vườn cũ người mới ở 
Lẽ đời đã xoay nhanh
Đêm trước người đầy cửa
Hôm sau nào thấy ai

Nhà, đất tịch thu mất 
Mẹ đi mót ruộng nhà 
Cơm hẩm canh nước ốc 
Neo đơn lạnh lòng quê

Vân cẩu thì vân cẩu 
Sao chịu nổi cảnh đời 
Gió bụi còn mấy nỗi
Truân chuyên mãi trêu người


Thầy Nguyễn Đức Bạn

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

CON THUYỀN BÌNH AN


Con thuyền nhỏ
Chở bình an
Không mang quá khứ
Không màng tương lai
Thu tĩnh lặng
Chiếc thuyền ai
Nhịp nhàng khua nhẹ
Khoan thai giữa dòng
Tĩnh tâm sen nở đoá lòng
An nhiên cười nụ lắng trong giọt đầy
Sông xuôi về phía chân mây
Rừng thu đứng lặng dang tay biển cười
Biển ôm sông nắng rạng ngời 
Thuyền trôi lặng lẽ giữa trời thênh thang
Xa xa lấp lánh hoa vàng
Không trong không đục nhẹ nhàng bến không
Thuyền trôi êm chẳng hằng mong
Dòng sông trí tuệ thong dong con thuyền
Một mai thuyền nước hợp duyên
Viên dung trọn nghĩa uyên nguyên trở về
Mây lành ngũ sắc hồn quê
Thảnh thơi sông biển con thuyền bình an
Uyên Nguyên
( Cô nguyễn Thị Yến)

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

THOÁNG QUÊ




nghé con gập ghềnh tìm mẹ
chắc chi mình nó chạy tìm
người về chạy qua vườn cũ

cỏ cây xa lạ đứng im 

cuốc kêu nhát gừng lẻ bạn
chắc chi mình nó gọi bầy
người về vào trong ẩn giọng
tiếng lòng đo được bằng giây


rộn ràng con chim chột dột
cỏ tranh móc ngọn tre quê
cuối chiều vàng theo cái tổ
nhà xưa trắng buổi quay về?


Sài Gòn 04.2014
Phan Thanh Cương K8

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA 12



HỌP

Người nghe : một anh điếc
Người nói : một gã câm
Nhưng cả hai đều biết
Đang bàn cái - trống - không .


ĐỪNG QUÊN

Cũng nhờ có đất thấp
Trời kia mới cao xanh
Những gì to lớn nhất
Cũng từ đất mà thành .


TÌNH MÙ

Nỏ thần kia quyết lấy
Chữ tình thật trêu ngươi
Đau lòng nhìn Trọng Thủy
Lại phỉnh phờ Mỵ Châu .


THÀ RẰNG

Bầy đàn là cái chi chi
Thà rằng lặng lẽ mỗi khi đi về
Rảo quanh cái cõi u mê
Rong chơi dăm bữa mai về hư vô .



TU TỪ TỪ

Dẫu biết tồn sinh là phiền trược
Giải thoát chi bằng con đường tu
Ngặt nỗi chưa tâm bình hạnh trực
Thôi thì ta cứ tu từ từ .


Nguyễn Văn Gia

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

CHUYỂN KIẾP




        Từ ngày Hân nhận chức trưởng phòng kinh doanh, cuộc sống của anh có phần lạ, không như trước đây. Giờ, nhiều đêm anh phải thức khuya, đọc sách tìm hiểu những quy luật về kinh tế. Anh đọc ngấu nghiến như sợ rằng không còn thời gian để đọc.
       Và rồi, anh tự mâu thuẫn với chính mình. Anh mâu thuẫn trong cách nghĩ suy, trong vai trò nhiệm vụ của mình. Khi còn là nhân viên, anh đâu có nghe những lời nói có hơi hướm lấy lòng anh từ những người khác. Nhưng, giờ lại khác. Những kẻ dưới quyền luôn lấy lòng anh, không dám làm anh bực dọc. Hân tự hỏi: Cũng là thằng Hân, sao trước khác, giờ khác. Có gì thay đổi đến vậy? Không lẽ chỉ có cái nhãn mác trưởng phòng mà anh trở thành người khác?
       Anh cảm thấy đầu óc nặng. Anh mơ màng trong những nghĩ suy. Không đâu vào đâu. Anh không thể ngờ, mới đây thôi, trong một cuộc họp với những người dưới quyền, anh đã phát biểu những gì anh cũng không nhớ nổi, để rồi đây anh phải chịu tiếng thị phi. Mà sự đời là vậy. Có phải tất cả kẻ dưới quyền đều ưa anh? Có phải anh là người hoàn thiện đến mức mọi người phải noi gương theo anh?
       Anh không hiểu tại sao có tờ báo đăng đời tư của anh, nêu cung cách làm việc của anh. Không lẽ đó là tự do báo chí, tự do ngôn luận? Anh mệt mỏi vì có kẻ cho rằng anh bất tài vô tướng, chỉ nhờ thời mà anh được lên trưởng phòng. Anh ngẫm lại, những kẻ dưới quyền, kẻ nào tọc mạch, dùi thọc anh? Anh thấy ai cũng vậy. Cũng cung cách nhỏ nhẹ. Khi anh đưa ra ý kiến gì, ai cũng cho là sáng suốt. Và họ chỉ có làm theo. Anh ngẫm lại, khi còn là nhân viên, anh cũng thế. Tội gì góp ý cho mệt sức. Vả lại, mấy lãnh đạo lắng nghe kẻ dưới quyền một cách chân tình. Đôi khi lãnh đạo cho kẻ góp ý ấy là thế này thế nọ, là nhiều chuyện. Có khi quy chụp là đầu mối gây bất an trong nội bộ. Anh không biết ai là kẻ nói xấu mình. Anh tự hỏi sao có người thích nói xấu người khác?
       Anh chỉ biết có kẻ dấu mặt nào đó đã bêu xấu anh. Thậm chí đồn thổi công việc của anh. Anh lấy làm buồn. Mà đời này vui được mấy chốc, dù anh là kẻ có chức quyền, giàu có. Anh không buồn sao được khi ai đó chỉ biết nói xấu anh mà anh không biết hắn là ai. Thà rằng góp ý phê bình chân thật mà anh biết mặt, biết tên thì đỡ biết mấy. Biết để yên tâm rằng mình có lỗi thì người ta mới góp ý. Biết để tin tưởng rằng trên đời này còn có người chân thực với mình vì họ dám chịu trách nhiệm về lời nói của họ. Anh đâu có cần khen kiểu bầy đàn, kiểu những fan cuồng mê thần tượng. Anh đọc ở đâu đó, hay cả trong kinh nghiệm sống, đã cho anh nghĩ suy về cuộc đời, rằng khen chê dễ lây lan bầy đàn như dịch cúm. Miệng lưỡi thế gian mà! Hơi đâu anh nghĩ về nó cho mất công, cho mệt sức.

SƠN HÀ NGUY BIẾN XIN ĐỪNG VÔ CẢM



Do chính phủ Việt nam nghiêm cấm không cho biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, đề nghị tất cả anh chị CHS là những người yêu nước hãy trương băng - rôn chống Trung Quốc xâm lược tại trước mỗi nhà của gia đình mình:





ĐÊM




uống đi em rồi từ giã lên đường
đêm tôi về trời lạnh đầy sương
đôi mắt em nhìn tôi không nói
tiếng thở dài theo khúc rẽ đau thương


những vẫy tay có trả hết tận cùng
mà góc đời riêng chảy máu trong tim
khi xa em rồi tôi mới hiểu..
ngày không em..như sa mạc hoang liêu


thương em lắm ,một tình yêu ngang trái
nên đừng chia thêm nữa những niềm đau
lối em về ngựa xe kín nẻo
lạc hồn ta thao thức mãi đi tìm!


xin chút tình nhau còn huyễn mộng
để tiếng cười em cứ mãi trong ngần
để chiều đừng tan vào tuyệt vọng
mà..đêm kia sẽ lắm niềm đau!



Hải Vân