(Viết cho mẹ, em và con trai.)
Ở đó, mẹ đưa ta đi
Hoàng hôn không là mãi mãi
Mẹ là quê, quê chìm theo bóng mẹ
Xuân về ngờ ngợ một góc quê
Ở đó, em và con nắm tay ta
Và bình minh cũng không là mãi mãi
Người thành quê, giữ một thời ở lại
Xuân đành lòng nở nhạt cánh hoa mai.
Có con đường chờ ta rẽ trái
Nơi quê nằm cùng phía trái tim
Ở đó, hướng tây mặt trời về ngủ
Gió quê ơi! Ru giấc những mộ phần.
Phan Thanh Cương K8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét