Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

BỨC CHÂN DUNG TUỔI THƠ



Thời gian cháy úa vàng trên ngày tháng
Ta cuộn mình trong kỷ niệm hôm qua
Hong tuổi thơ qua chút nắng tà
Còn vương vãi trên miền thơ luyến nhớ

Thời gian trôi lặng thầm như hơi thở
Chở ta về trong kỷ niệm mù khơi
Nghe tuổi thơ reo rộn tiếng nói, cười
Mà đượm thắm cả cung trời ngày hạ

Bừng sống lại chuỗi ngày xanh như lá
Khúc đồng dao vẳng vọng xóm, làng quê
Cánh diều tuổi thơ bay vút phía triền đê
Chở mơ ước, ươm vòm trời mãn ý

Tôi đứng lặng bên dòng thời gian ích kỷ
Kéo ta xa, xa lắm tuổi thơ ơi
Xa tiếng cười trong, giòn rụm mắt môi
Chỉ mang độc màu ngây ngô đặc quánh

Nguệch nét cọ lên bức chân dung vô ảnh
Nếp thời gian xanh mượn lấy làm khung
Màu mực pha là ký ức nhớ nhung
Hòa khát vọng thắp tuổi thơ sáng mãi.

(Mộc Miên Thảo - 1/2015)

image001

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

THÔNG TIN VỀ THẦY LÊ VĂN LƯƠNG

    

Theo tin chị Nguyễn  Thị Kim Hoa K4 vừa cho biết, thầy Lê Văn Lương hiện nay già yếu, thầy không còn cư ngụ tại đường Hoàng Diệu, Đà Nẵng mà về sống  những ngày cuối đời tại nhà con gái Lê Vương Hạnh Diễm tại 34 đường Nguyễn Đình Chiểu Tam Kỳ, Quảng Nam.
    Mọi liên lạc với Thầy qua số điện thoại của cô con gái Hạnh Diễm: 0905.231.772
    Vậy chúng tôi xin thông tin đến anh chị CHS được biết.



MỘT SỐ HÌNH ẢNH THĂM THẦY CÔ, ANH CHỊ CHS ĐÔNG GIANG TẠI CALI



Tháng 4 năm 2015, chúng tôi có dịp đi thăm Thầy Cô, thăm anh chị CHS Đông Giang tại Cali, chúng tôi xin giới thiệu một số hình ảnh của những lần đến thăm.
1- Tại nhà Kim Khuê K9 ( Bắc Cali)




Từ trái sang phải: - Hàng ngồi: chị Thu Nhi K9, cô Thu Hà, chị Anh Đào K8, chị Kim Khuê K9
- Hàng đứng: TN K6, anh Lê Văn Đức K11, anh Nhánh K4, chị Duyên, anh Thanh Thăng K8, anh Khoa K8, chị Phụng K6 và anh Chiến K3 ( tại nhà Kim Khuê Bắc Cali)
 Từ trái sang phải: Thu Nhi K9, Kim Khuê K9, cô Thu Hà, chị  Anh Đào K8, chị Phục K6, chị Thương ( vợ anh LV Đức K11) chị Duyên ( vợ TN K6)


 Từ trái sang phải: Anh Lê Hữu Nhánh K4, anh Phan Chiến K3, chị Ngô Thị Phụng K6 và anh Trương Thanh Thăng K8

  Từ trái sang phải: Chị Thương ( vợ anh LV Đức), anh Lê Văn Đức K11, chị Anh Đào K8

GẶP LẠI TÁC GIẢ Tôi Đi Tìm Em…Người Tình ĐÔNG GIANG

  Nhân dịp chúng tôi đi thăm gia đình và Thầy Cô tại Cali, chúng tôi cùng thầy Nguyễn Quyền (*) gặp lại tác giả bài Tôi Đi Tìm Em…Người Tình ĐÔNG GIANG (bài nầy gần 40 năm qua và năm 2009 chúng tôi có giới thiệu trên trang ĐG nhưng phần tác giả ghi khuyết danh), anh là WILLIAM THANH TRAN trưởng Văn phòng U.S TOURS - trong đó bán vé qua mạng từ Mỹ về VN và ngược lại - địa chỉ VP tại 825 International BLVD. OAKLAND, CA 94606, Cellphone và email của anh 510-754-9407, tranthanh@ustoursinc.com. Người tình Đông Giang sau nầy là  vợ của anh : Chị Huỳnh Thị Can CHS K7, anh chị có hai cháu hiện  rất thành đạt tại Hoa Kỳ. 
Nhân dịp nầy chúng tôi xin giới thiệu lại bài :

Tôi Đi Tìm Em…Người Tình ĐÔNG GIANG



Đến…
Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 vẫn còn để lại những dấu ấn sâu sắc trong mỗi chúng ta, máu và nước mắt, chiến tranh, và ly biệt… và Tôi lại gặp em như duyên tiền định.. bên sân trừơng Đông Giang. Tôi vẫn còn nhớ bên trên ngực áo em cái bảng tên Đông Giang màu đỏ lớp 8C. Em đang phát thuốc miễn phí cho bà con. Ngoài kia ..xa xa vang vọng tiếng súng nổ vang trời..


Đi…
Bảy năm sau, khi chiến tranh không còn nữa, Tôi về lại Đông Giang .. Tìm Em !!!..bên sân trường năm xưa.. chỉ còn màu rêu xanh của mái ngói, của hàng cây…Và Em , về đâu ?? Tôi đứng lặng người để nhớ lại buổi đầu tiên em nhìn tôi mà ánh mắt như là vừa thương và vừa…
Thời gian qua nhanh, bảy năm trời rong ruổi..em bây giờ khóac áo sinh viên..Tôi có lần viết tặng em mấy vần thơ…như để trút bỏ lòng mình, không trốn chạy..Tôi đã yêu em.
…Tiễn em lên bục gỗ Giảng Đường
Hoa Phượng nở đỏ lòng nỗi nhớ….


Trở về..
Đất trời mênh mông, kiếp tha hương. Tôi không còn biết em còn nhớ hay không ?? Nếu ở nơi nào đó….. Em đọc được những dòng nầy, những vần thơ Tôi có lần đọc tặng em khi em vào Đại Học.. em sẽ nhận ra tôi và em biết không?? Trong lòng tôi Hoa Phượng vẫn nở, nở mãi..tôi đi tìm em..Người tình Đông Giang..


 WILLIAM THANH TRAN 
(*) Thầy Nguyễn Quyền là thầy của chị Huỳnh Thị Can K7 trước năm 75


 Từ trái sang phải: Anh Trần Thành và thầy Nguyễn Quyền

Đặc san HƯỚNG VỌNG - Đại hội Liên Trường Quảng Đà 2014

5- TRANG QUẢNG CÁO TRÊN ĐẶC SAN của một CHS K11 ĐÔNG GIANG
Anh là Lê Văn Đức ( DOUGLAS LÊ ) hiện ở San Jose, là một thành viên trong Ban Liên lạc chs Liên trường Quảng Đà.

Đặc san HƯỚNG VỌNG - Đại hội Liên Trường Quảng Đà 2014

4- XIN LÀM MẢNH TRĂNG NGHIÊNG - Thơ Mai Lịch K6

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

MỘT KHÚC NGẬM NGÙI



Bao năm vẫn một hình bóng cũ
Tình vẫn bơ vơ xuống mỗi chiều
Ngày nào em mới quay trở lại
Cho mình ôn kỷ niệm xa xưa


Mình vắng bên nhau đã mấy mùa
Ngày nào anh sớm đón chiều đưa
Yêu thương vẫn chẳng phai màu cũ
Tình vẫn ngọt ngào như thuở xưa


Đã biết bao mùa qua nắng mưa
Tóc em hoang dại xõa bóng dừa
Cho anh ngơ ngẩn chừng yêu vội
Để nhớ thương hoài một dáng xa


Chiều nay một mình sao nhớ quá
Rượu say chưa quên hết nỗi niềm
Cạn chén sao lòng ta cứ lạnh
Em đi thấp thoáng một bóng thuyền


Tình anh vẫn biếc xanh màu biển
Mênh mông trãi rộng có đâu bằng
Vắng em tình nhuộm màu tím ngắt
Một mình anh thơ thẩn dưới trăng


Khi nào trở lại trên bến vắng
Khơi nước dòng sông nhớ một đời
Một kiếp con người như cát bụi
Một hồn vương vấn mãi tình quê.

Nguyễn Tấn Lực K6

CÂU ĐỐI NHÂN NGÀY GIỖ TỔ VUA HÙNG



Xin thắp nén nhang trước bàn thờ Quốc Tổ:
VĂN LANG KHAI QUỐC _ CÔNG TIỀN NHÂN TỪ THIÊN THU GIEO MẦM ĐẤT NƯỚC
LẠC VIỆT ƯU DÂN _ LÒNG HẬU DUỆ ĐẾN VẠN THẾ GIỮ NẾP QUÊ HƯƠNG

( Vũ Đông Thám K7 )

Đặc san HƯỚNG VỌNG - Đại hội Liên Trường Quảng Đà 2014


3* HOÀI NIỆM TRƯỜNG XƯA – Phan Mạnh Thu K9

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

SUY NGHĨ


 
Xé toạc bầu trời
Xanh xanh, đỏ đỏ
Như cố tình xé toạc vết thương nhiều năm đang khép dở
Hết cơ hội rồi ư?
Sao cứ phải ngày này
 
Cái ngày mà hàng vạn người đi
Hàng vạn người nằm xuống
Bao nhiêu người bỏ xứ
Bao nhiêu người chung thân?
 
Trên bao nhiêu nước mắt, trên bao nhiêu nụ cười
Trên tiếng thét hả hê, trên cái nhìn phách lối
Vòng hào quang ảm đạm.
Mấy ai chờ
 
Sao không mở lòng một chút bao dung
Sao cứ phải hằm hè nhau mãi thế
Vết thương cứ xé hoài thì lành đâu có dễ
Làm sao trách được người
Chẳng chịu ngồi chung
 
Không phải hàng triệu niềm vui, hàng triệu nỗi buồn
Mà nỗi đau trùm lên tất cả
Máu không  máu người dưng, xương không xương người lạ
Kẻ chiến thắng ngậm nỗi đau gấp cả trăm lần
Chiếm được thành không chiếm được lòng dân
 
Lung linh chỉ ở trên trời
Mà cái đói thì dằn xuống chiếu
Kẻ ngồi trên cao làm sao hiểu
Mãi ngửa lên đâu cúi xuống mặt đường
 
Hãy nhìn xem, còn không
Còn không những đau thương
Hay hớm gì chuyện xanh xanh, đỏ đỏ
Kẻ ăn xin không còn trên đường phố
Kẻ ăn xin tồn tại mỗi con người
 
Trên trời vẫn chớp lóe
Vầng trăng chết cô liêu
Mắt người như tối lại
Đêm nay sương xuống nhiều.
 
 Hạ Minh

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

VỀ QUÊ NGOẠI



Quê ngoại con ôi bao la bất tận
Cánh đồng xanh xa tít cuối chân mây
Dòng sông xưa tuổi thơ ngày hai buổi
Da sạm màu bơi lội giữa hè trưa
Chiều dần buông sáo diều vi vu thổi
Mục đồng vang í ới gọi trâu về..
Bếp nhà ai khói lam chiều sương đọng
Gió lay về mùi mạ chín hương quê
Giọt nắng chiều rớt nhẹ bước chân xiêu
Ôi nhàn nhã buổi chiều hè quê ngoại!
Bức tranh quê lay động cả hồn tôi...
Dù xa xứ tháng ngày luôn hoài nhớ
Chừ trở về cổng làng xưa xa lạ
Đâu mất rồi những ruộng lúa vàng bông
Tranh thủy mặc chỉ đẹp trong ảo tưởng
Từng dãy nhà dãy phố mọc cạnh nhau
Tôi ngơ ngẩn một chiều về quê ngoại!!!

Huỳnh Thị Thiệp K10 (Tân Bình 6/1/2013)

Đặc san HƯỚNG VỌNG - Đại hội Liên Trường Quảng Đà 2014


2 * Ngày Xa Xưa - Thơ của Nguyễn Tấn Lực K6 ĐG


Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN



DIỆU KẾ 

     Thấy trong khu vườn nhà có hàng cây xà cừ cổ thụ hàng trăm tuổi, chắc là trồng từ đời ông cố, ông nội đến giờ, dưới con mắt của nhà "cây(vàng)...học" của tui, thì đó là đống...tiền ! Phải nghĩ ra cách gì đi chứ ? à...có rồi, quả là cái đầu "thấy tiền là sáng...ý" ! Tui âm thầm lên "kế hoạch" thay thế cây một cách khẩn trương...cưa máy đang chạy rào rào, thì vợ con phát hiện ra...quyết liệt phản đối, cho rằng đây là tài sản "vô giá" của ông cha để lại, con cháu phải "bảo tồn" chứ sao lại "phá đi" ? Mới hạ được mấy cây buộc lòng phải dừng, tui đưa ra bản "kế hoạch" và "thanh minh thanh nga" rằng...do nóng vội hoàn thành kế hoạch nên phải làm cả ban đêm, do đó chưa kịp lấy ý kiến vợ và các con ? Vì rằng hàng cây này cũng có che nắng, ngăn bụi, góp phần chống ô nhiễm môi trường cho cả hàng xóm nữa, nên chi lũ hàng xóm về hùa cũng xúm vô "ném đá " tui tơi tả, thế là "mưu sự tại nhân nhưng không thành sự tại ...dân", tui đành ...ngọng!
      Nhưng..."hãy đợi đấy", thua keo này , bày keo khác, tui tiếp tục lên kế hoạch "thay thế những cây sâu bệnh"! vợ con lo mà giữ cây đấy nhé, cứ mỗi sáng thức dậy là có một vài cây bị "ai đó" gọt vỏ xung quanh thân, thế nào nó cũng thiếu dinh dưỡng mà thành cây bệnh thì tui không chịu trách nhiệm đâu, nói trước nhé ./.

THƯỜNG ĐOÀN  (K.9)

Đặc san HƯỚNG VỌNG - Đại hội Liên Trường Quảng Đà 2014

     

Đặc san HƯỚNG VỌNG do Ban Báo Chí Đại Hội LTQĐ 2014 gồm các anh chị Lê Thu Phong, Trần Thu Hương, Tôn Nữ Quỳnh Anh, Nguyễn Thị Bích Liên A, Lê Minh Mộng, Đào Hải Triều, Nguyễn Khương và anh Nguyễn Ngân thực hiện. Bài vở do Thầy Cô và các anh chị cựu học sinh các trường Quảng Đà trong đó nhiều bài viết của thầy Trần Gia Phụng, thầy Ngô Khôn Liêu, thầy Lâm Sĩ Hồng, cô Phan Mộng Hoàn...  và các anh chị CHS như chị Tôn Nữ Phượng Cát - Nữ Trung học Hồng Đức -, anh Trần Trung Đạo - Trần Quý Cáp, Hội An -, anh Mạc Phương Đình -Trần Cao Vân, Tam Kỳ-, anh Đỗ Xuân Quang - Phan Châu Trinh, Đà Nẵng- ...và một số anh chị chs Đông Giang như Phan Mạnh Thu, Nguyễn Tấn Lực, Mai Lịch.


     Chúng tôi xin phép được lần lượt giới thiệu một số bài của thầy trò Đông Giang trong Đặc San HƯỚNG VỌNG.

1- NHỮNG BƯỚC ĐẦU & SỰ HÌNH THÀNH TRƯỜNG ĐÔNG GIANG tác giả thầy Lâm Sĩ Hồng ( Cựu Hiệu trưởng trường Trung Học Đông Giang)





Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Khung Trời Hoa Tím



Mông mênh
Khung trời màu hoang tím
Sương long lanh ướt đọng trên cành
Gió rung nhẹ đôi bờ vai nhỏ
Chiều thu vàng trong mắt em xanh

Bước khẻ
Vào hoàng hôn yên lặng
Chiều mơ hồ tiếng sáo đâu đây
Cành hoa nhỏ đùa theo cơn gió
Thơm nồng nàn hương tóc em bay

Ru mãi
Cho em tròn giấc ngủ
Tuổi hai mươi ươm mộng vào hồn
Có hoa bướm kề bên gối nhỏ
Có trăng ngàn nhè nhẹ môi hôn

Mộng mị
Trôi trên vầng trán đẹp
Tóc mây dài theo gió bay bay
Đưa em đến khung trời hoa tím
Tình yêu về trong nắng mê say

Nguyễn Tấn Lực K6

10629580_1582650452010807_1370962729981296667_n

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

RU TÌNH NGÀN NĂM



Ta thầm lặng ru mình trong ký ức
Bao kỷ niệm xưa theo đó quay về
Thuở cơ cực trưa hè đi chặt củi
Mót lúa đồng dang nắng cuối chân đê
Ta gặp nhau sau ngày quê giải phóng
Em dịu hiền mộc mạc đến vô tư
Nàng thẹn thùng càng làm ta lóng ngóng
Và hình như… ừ nhỉ, đã yêu thầm
Em là ai mà tim ta rạo rực
Lý giải hoài cắt nghĩa mãi không ra
Và lạ nữa… xa nhau là bức rức
Đến xao lòng khi gặp lại thăng hoa!
Ta ru mình trong ký ức miền xa
Con đò nhỏ mỗi ngày bao lượt khách
Một tình yêu đơn phương đầy thử thách
Cứ phong trần qua tháng nắng ngày mưa
Ta đã yêu em và ta yêu mãi
Đã thấy đời hạnh phúc quá đi thôi
Nỗi lòng ta dẫu bộn bề trăm mối
Vẫn như thuyền yêu sóng cứ êm trôi
Ta lại ru mình trong viễn cảnh đời ta
Mặc gió vờn hoa nhè nhẹ bên thềm
Mặc thế gian bon chen đầy nghiệt ngã
Ta xin ru tình mãi mãi ngàn năm.

MAI MỘNG TƯỞNG – K6

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

K Ý Ứ C



(Nhớ xóm Thanh Phong
Làng Thanh Khê)

Thấu lẽ vô thường
Cớ gì xót xa
Ôi sao mất còn
Vẫn đau lòng ta

Xưa sống trong làng
Nồng nàn ngõ nhỏ
Giờ phố thênh thang
Ân tình lại nhẹ

Hôm qua ruộng vườn
Bây giờ là phố
Tên xóm tên làng
Mấy ai còn nhớ

Tiếng võng trưa hè
Còn trong truyện kể
Giếng nước sân đình
Còn trong tranh vẽ

Đã nhạt phai rồi
Chân quê bình dị
Tôi gởi lên trời
Nỗi niềm cố lý .

Nguyễn Văn Gia

311677_244457979005540_1694087855_n

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

QUÊ TÔI HƯƠNG NÉN


.
Lần về đất mẹ Quảng Nam
Hoàng hôn giăng phủ khói lam tranh nghèo
Ngoằn ngoèo lối nhỏ xóm thôn
Lâng lâng hương Nén nhớ ơn ông bà
Em ơi Đất Quảng quê ta
Ăn bát mì Quảng nhớ ba năm liền
Nếu gặp bữa cá Chuồn chiên
Ngạt ngào hương Nén phải ghiền mãi thôi
Chẳng may trái gió trở trời
Húp tô cháo Nén suốt đời chẳng quên
Thịt heo tôm đất xào lên
Dầu phộng phi Nén "gọi tên bốn mùa"
Cá đồng kho tộ/nấu chua
Nêm vào lá Nén ngày mùa hết cơm
Đất Quảng-Hương Nén tỏa thơm
Dầu phộng mì Quảng đâu hơn quê mình?

Trần Ai  K10

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

Em lại về thăm Huế



mai em sẽ lại về thăm Huế
anh ngồi đây nắng xế ven sông
hỏi rằng em có vui không
cho anh gởi chút rêu rong muộn màng

em sẽ ngồi với mẹ đêm tàn
nghe lần nữa râm ran lời dặn:
con ơi khắc dạ đá vàng
xôn xao trong gió non ngàn lênh đênh

em sẽ bước loanh quanh hồ Tịnh
lòng chợt nghe con nước chao ghềnh
chiều tàn bóng ngã trăng chênh
lắt lay quế nguyệt mông mênh dặm trường

em lại đi trên những con đường
thơm mùi lá bâng khuâng một thưở
Nam Giao, Lê Lợi, Trường Tiền
hát thương dĩ vãng võng nghiêng bồi hồi

em sẽ men ngõ xưa Thành Nội
theo lối mòn tìm lại bóng trăng
Cầu Đất, Tây Lộc, An Hòa
nghẹn ngào đá sỏi mưa nhòa hắt hiu

em sẽ qua trường hồng rêu phủ
Đồng Khánh yêu mây tím học trò
dịu dàng nhặt cánh hoa khô
lao xao nội cỏ ngẩn ngơ tấc lòng

em sẽ ghé thăm trường Quốc Học
con đường vào rẽ nhánh song song
khẽ khàng khung cửa vời trông
hàng cây nắng dọi gọi thầm dấu xưa

rồi em sẽ về thăm chùa cũ
lên Phước Duyên, Linh Mụ, Từ Đàm
cội thiền từ nẽo chân tâm
tiếng chuông tỉnh thức giọt trầm ngân vang

Uyên Nguyên (Cô Nguyễn Thị Yến)



Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

GIÓ...



Tôi như cơn gió lầng quầng
Em như cánh bướm lúc gần lúc xa
Áo em gió chẻ đôi tà
Nửa bay trên lớp nửa sa vào hồn
Mắt em biêng biếc hoàng hôn
Ta như cánh bướm lạc cồn mộng mơ
Môi em nửa khép nửa hờ
Ta như nắng hạ đang chờ mưa qua
Tóc em gió chẻ làm ba
Một thương một nhớ một hòa nhớ thương
Tim ta gió rẽ đôi đường
Một phương nhớ lắm một phương nhớ nhiều
Phải chăng ta đã vào yêu
Cớ sao hết sớm lại chiều nhớ em ..

Nguyễn Tấn Lực K6

tuyết

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Trình Bày Trái Cây Tuyệt Mỹ


Thấy trên mạng, đẹp quá! Xin được share. Cám ơn người thực hiện.

NỖI NIỀM CỦA CÁ...THÁNG TƯ!


THƯ GIÃN CUỐI TUẦN 

                 Xưa nay tôi vốn...khôi hài,
                 Ngày nay lừa mị , các Ngài ông (cố) tui .

      Các bác kính mến:
    Tui là một loài cá mà mỗi năm chỉ xuất hiện đúng 01 ngày, chuyên đi bịa chuyện... đùa như thật, thú thiệt là cũng lừa được khối người "nhẹ dạ" cũng như "nặng bụng" trên toàn thế giới, khi vỡ lẽ ra, biết mình bị lừa, nhưng có điều lạ là ai cũng cười xòa thích thú, chẳng ai căm ghét để bụng thù dai, thế nên tui cứ sống dai như đĩa, chứ không thì tui bị "băm" làm chả cá Lã Vọng, hoặc lên bàn nhậu với tên "lẫu cá tháng tư" rồi...
    Tuy rằng tui có "thương hiệu" không thể chối cãi, tồn tại qua hàng trăm năm, đáng lẽ ra tui phải tiếp tục ...tồn tại. đằng này..hu hu, tui sắp phải từ giã cuộc chơi rồi, bởi ngày nay các bác còn là...sư phụ của tui, nên tui hết đất sống, em xin nhường  ngày này lại cho các bác thôi ! hu hu...
     Chuyện chỉ tình cờ, tui đọc báo thấy có bác chỉ đi ...xin mà được những năm bảy ngôi biệt thự...? cũng tình cờ vào dịp cuối năm cá tui có đọc qua các bảng báo cáo tổng kết, các bảng báo cáo thành tích cá nhân lẫn tập thể để xét khen thưởng...ôi thôi thôi, cá tui kính các bác ...2 lạy ! Nhưng mà chưa đâu, cá tui cũng có dịp xem qua các bảng "kê khai tài sản" của các quan, dụ này phải nói tui kính các bác đến...4 lạy luôn ! Biệt tài của tui là dựng chuyện "không thật" để người ta tưởng...thật ! trong khi các bác "nói thật" mà người ta lại tưởng..."đùa" . thế mới thánh chứ !
    Thế cho nên, từ giờ trở đi, cá tui xin kính cẩn nghiêng mình nhường cái ngày 1 tháng 4 lại cho các bác, không còn gọi ngày " cá tháng tư " nữa, mà phải gọi là ngày..."người tháng tư" ! Chỉ mong các bác cho em tí... "rác" thôi, là em lui về quê sống ẩn dật mấy đời không hết ! Mong rằng các bác tiếp tục "sự nghiệp" này một cách nghiêm túc và ngày càng "quành tráng" hơn !
        Xin được ôm hôn các bác thắm thiết trước khi...rút lui có trật tự ./.

                                                                               CÁ THÁNG TƯ.
                                                                  THƯỜNG ĐOÀN ( Chép trộm )

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Bộ Sưu Tập Những Toà Lâu Đài Đẹp Từ Khắp Nơi Trên Thế Giới



Những toà lâu đài lộng lẫy và nguy nga này khiến bạn có cảm giác như mình vừa lọt vào thế giới thần tiên cổ tích.


Thời trung cổ, việc sở hữu lâu đài duoc phổ biến trong giới quý tộc và lãnh chúa. Để chứng tỏ uy quyền, nhiều quý tộc đã bỏ hàng đống tiền và huy động số lượng lớn nhân công để thực hiện cho mình những tòa lâu đài “để đời”.



Qua nhiều năm tháng của lịch sử, những toà lâu đài tuy cũng bị tàn phá bởi thời gian nhưng đa số vẫn không mất đi vẻ đẹp và sự nguy nga đồ sộ của mình. Chính vì thế mà hằng năm, có rất nhiều lượt khách du lịch kéo về để chiêm ngưỡng những toà lâu đài hùng vĩ. Việc một số lâu đài do bị bỏ hoang lâu ngày nên tăng thêm sự bí ẩn và huyền bí cho những công trình kiến trúc đặc sắc này.

















Nguồn: Blog NGƯỜI PHƯƠNG NAM

VÌ SAO LẠC LÕNG


Áo em bay rợn lòng anh thổn thức
Trải bao ngày đeo đuổi bước chân son
Con tim anh thấp thỏm đợi mỏi mòn
Đêm nhìn trời sợ vầng trăng rụng vỡ.

Làm sao quên buổi ban đầu gặp gỡ
Em dịu dàng trong dáng vẻ kiêu sa
Đi bên em mà lòng dạ thẩn thờ
Thầm cầu nguyện cho thời gian đứng lại.

Biết bao lần anh thấy buồn tê tái
Khi nhìn em đứng cạnh với ai kia
Anh độc quyền em lại muốn sẻ chia
Tình mới chớm phải chôn vào đáy mộ.

Anh âm thầm những tháng ngày đau khổ
Hồn đọa đày trong nỗi nhớ hoang vu
Dòng sông kia cứ chảy mãi xa mù
Mà bóng em vẫn nghìn trùng vời vợi.

Em phiêu du anh hoài công chờ đợi
Khi con tim trao gởi lỡ sai rồi
Giữa dòng đời anh lặng lẽ đơn côi
Để đêm về nghe nửa hồn băng giá.

Dòng sông kia vẫn vô tình trôi xuôi về biển cả
Anh lang thang độc hành cùng những bước chân hoang
Giữa hư vô biết tìm đâu một cõi giới địa đàng
Ôm khối tình cô liêu với anh một vì sao lạc lõng.

Nguyễn Quyền K6

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

CHỈ CÒN TRONG NỖI NHỚ


Chị Phan Thị Hoa Xuân chia sẻ bài viết đã được gởi đăng vào đặc san "Thoáng hương xưa" 
(Kỷ niệm 10 năm hội ngộ trường Nữ trung học Hồng Đức Đà Nẵng)

CHỈ CÒN TRONG NỖI NHỚ
(Kính về thầy cô giáo cũ)

Thật là không phải khi nhắc đến tuổi học trò mà bỏ qua đi khoảng thời gian mình mài mòn ghế nhà trường ở những năm học trung học phổ thông. Tôi lại nặng nợ với trường xưa rồi.
Vâng! Bạn ơi, mỗi khi nhìn một cảnh sinh hoạt về trường lớp, lòng tôi lại dâng lên bao niềm cảm xúc về kỉ niệm tuổi học trò mà dấu ấn ở những năm học cấp ba mãi là dấu ấn in đậm trong tâm khảm tôi. Nơi đó chứa biết bao tình thầy trò, bè bạn….
Tôi quên sao được những ngày chúng tôi rời Đông Giang để bước vào một ngôi trường mới, ngôi trường nằm hướng tây của dòng Sông Hàn thơ mộng với tên gọi Nữ Trung Học Hồng Đức thân yêu. Những ngày đầu thật có nhiều bỡ ngỡ. Rồi tuổi học trò chóng quen, chóng thân và chúng tôi đã trải qua 3 năm học: lớp 10, 11, 12 có biết bao tình cảm bạn bè, có biết bao kỉ niệm buồn vui mà trong ngăn bạn bè ở tuổi thơ ai cũng đầy ắp, kể không bao giờ cạn. Tôi chỉ xin mang cảm xúc của mình đến với thầy cô giáo kính yêu… 
Mãi đến bây giờ, hình bóng của thầy cô vẫn luôn đọng trong tôi bao hình ảnh đẹp, mỗi thầy cô như gợi nhắc về những kỉ niệm khó quên. Mỗi thầy cô là một người cha, người mẹ dìu dắt, nâng cánh ước mơ giúp tôi có thể đủ kiến thức để trưởng thành, cho tôi bước vào đời một cách vững chải, đủ sức chống chọi với đời. Làm sao tôi quên được những ngày đèn sách …
Người dìu dắt trường chúng tôi là một vị nữ giáo sư tuổi đời cao và có nhiều kinh nghiệm không ai khác hơn là cô Hiệu trưởng Nguyễn Khoa Diệu Liễu. Cô là người Huế, mỗi khi phát biểu trước học sinh toàn trường, giọng cô vang lên trầm ấm đầy sức thuyết phục làm cả trường chúng tôi đều yên lặng lắng nghe. Cô thường hay đến trường với chiếc xe con quen thuộc. Chỉ một khoảng ngắn từ khi bước xuống xe đến văn phòng tôi đã thấy ở cô toát lên cốt cách của một nhà sư phạm mẫu mực. Nhớ lúc đó hằng tháng trường có tổ chức phát bảng danh dự cho học sinh, tôi thật sung sướng biết bao khi được cô đọc tên lên nhận và chính tay cô trao tặng giấy khen cùng lời động viên khích lệ. Những lần như thế tôi thấy rất tự hào và lòng thầm nhủ mình sẽ gắng học cho đạt những kết quả cao hơn… Chữ kí ngày xưa của cô vẫn còn đây mà cô thì đi mãi không về.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

XUÂN KHÚC



Theo chút hương tàn ngày xuân cũ
Rớt trên môi má cánh thiên thần
Ôi, hai tiếng tình yêu muôn năm cũ
Độ xuân ngời gieo sợi nhớ bâng khuâng


Ngày Xuân ấy ta cùng em đi lễ
Gió mơn man vờn tà áo em bay
Vàng cánh bướm rợp bên trời ngạo nghễ
Cánh sen thơm nở trên ngón tay gầy


Đồng mạ non dưới nắng hồng mơn mởn
Hương trầm thơm quyện theo ngọn tóc mây
Bầy chim ca vang từng chân em bước
Khúc Xuân xưa rót thương nhớ vơi đầy


Ta nghe thấy Xuân vẫn còn đâu đó
Lối em qua lưu lại dấu chân xưa
Em có thấy hồn nguyên tiêu rạng tỏ
Trong vườn yêu trái thương nhớ sao vừa...


Tôi đắm đuối màu nắng khuya trong vắt
Trổ trên từng đóa nguyệt quế ngát hương
Chợt lung khởi gió xuân vờn cánh mộng
Cánh hoa phai theo điệu khúc vô thường…

(Mộc Miên Thảo – 3/2015)

NƯƠNG



Đêm nay
Anh lại một mình
Cùng thơ lắng đọng
Nghe tình
Lên men
Trời xuôi
Đất khiến
Quen em
Thanh tao dáng liễu
Sang hèn sá chi
Không nương
Cửa phật từ bi
Anh nương
Vào hết những gì em trao
Còn đây
Âm hưởng ngọt ngào
Anh mang vào giấc chiêm bao
Đêm trường.

MAI MỘNG TƯỞNG – K6

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

CHỊ



Nắng trên cao từng sợi tắt lịm dần
Chiều phố lạ ngập lòng trong nỗi nhớ
Quá khứ tuổi thơ như câu ca cổ tích
Giữa bộn bề ai nghĩ chuyện ngày xưa?!
Chiều nghiêng xuống bóng đêm chợt loé
Cổ tích lại về trong giấc ngủ chị ơi!
Em xinh tươi núp bóng chị thiên thần
Đôi cánh mỏng chị ru em tròn giấc…
Ngày chị mang yêu thương về xứ lạ
Lòng bời bời thương nhớ mãi chị ơi!

Huỳnh Thị Thiệp – K10
Tân bình – 7/10/2014

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Gửi đoàn chầu sứ:


ÔNG CHA TA

Ông cha ta có tóc bạc của mây trời,
có nếp nhăn muôn đời của thần khai cơ dựng nước,
có cái quắc mắt nghìn năm của thành hoàng cầm rìu giữ nước,
có dáng thao lược oai hùng của vị hộ quốc cầm gươm.

Ông cha ta từng vung tay bẻ gãy gông cùm,
từng cưỡi voi đạp nát bao đời quân xâm lược,
từng chĩa gươm hướng về nơi sinh ra điều ngang ngược,
cho đám quân tàn biết đường rút khỏi đất linh thiêng...

Ông cha ta có cách nhếch môi cười đại hiền đại sĩ,
có cái cười vang vang hào sảng của bậc cao nhân dũng trí,
có tiếng thét mãnh uy làm lạnh gáy quân thù,
sau chiến thắng lại nhân từ thương sinh linh bị buộc làm sĩ tốt...

Ông cha ta biết mài gươm làm thơ dưới ánh trăng vàng vọt,
để đến ngày khải hoàn ngâm vịnh giữa non sông;
biết dạy cháu con khảy đàn Tiên, đi quyền múa võ Rồng,
biết đặt một điều trên mọi điều: Tổ quốc thiêng liêng là trọng...

Ông cha ta đổ mồ hôi, máu xương cho đất dài biển rộng
để đảo-thác-đồi-sông-núi thành một khối giang san,
vót cây rừng làm bút thẩm mực máu Bạch Đằng giang
vung tay viết lên trời câu: Nước Nam này có chủ !

Kim cảnh báo luôn gác về hướng truyền thù lịch sử
Non sông vẹn muôn đời giữ cho con cháu về sau,
đâu thuộc về vương triều hay nhóm thế lực nào
nên không thể làm của riêng, lại chẳng phải là quà dâng hiến...

Vang vang mãi tiếng vọng từ Diên Hồng quyết chiến,
tiếng reo hò đại thắng từ Như Nguyệt, Đống Đa.
Việt Nam ơi
ngẩng cao đầu
ta viết tiếp khúc hùng ca...
vugia K7

NHỮNG ĐIỀU KỲ DIỆU GIỮA SA MẠC

.
Ảo ảnh về những hồ nước trong xanh là điều mà con người thường gặp phải khi lạc giữa sa mạc. Tuy nhiên, nhiều nơi trên thế giới, các ốc đảo không chỉ còn là giấc mơ.                           
alt
Hồ Ubari
Sahara gợi đến biển cát vô tận dưới ánh nắng thiêu đốt, nhưng giữa lòng sa mạc mênh mông này lại xuất hiện những điều được du khách ví như phép lạ của tự nhiên. Một trong số đó là hồ Ubari - gồm khoảng 20 hồ nhỏ, nằm giữa những đồi cát thuộc địa phận Fezzan, phía tây nam Libya.
alt
Trong số các hồ của Ubari, đẹp nhất phải kể đến là Gaberoun và Umm al-Maa (Mẹ của nước). Hai hồ khác đẹp hơn nhưng hiếm du khách ghé thăm là Umm al-H'isan (Mẹ của ngựa) ở phía bắc của Gaberoun và at-Tarhouna. Hai hồ này cách nhau 11 km.
alt
Huacachina
Giữa sa mạc mênh mông cát bỏng, ốc đảo Huacachina hiện lên như một điều kỳ diệu với cây cối xanh ngát, hồ nước trong vắt, rộng lớn và ngôi làng tấp nập bóng người. Trước đây, Huacachina là nơi nghỉ dưỡng của dân nhà giàu ở Peru. Ngày nay, nó trở nên phổ biến và là điểm đến hút khách du lịch khắp nơi trên thế giới.
alt