Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

CẢM ƠN CHÚT NẮNG HANH VÀNG


Dòng đời chảy quá nhiều chiều thuận nghịch
Ta lơ ngơ đứng giữa ngã ba đường
Sông suối buồn tênh lòng người ly biệt
Về đâu ta khi sắp sửa hoàng hôn?

Chân và giả cứ ồn ào tranh cãi
Mà Phật Trời lại biền biệt nơi đâu
Đời đáng lẽ là đường thi tứ tuyệt
Ta bềnh bồng trôi giữa những biển dâu

Cảm ơn chút nắng hanh vàng cuối phố
Hoa dại ven sông chợt nở trái mùa
Để ta thấy được mình còn có lý
Ngã ba đường vẫn đứng đó lơ ngơ...

Nguyễn Văn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét