Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2019

Bất Chợt ...


Cơn buồn từ đâu bay đến
Đậu vào nhánh trái tim ta
Buông xuống một màu xám ngắt
Trong chiều nhạt ánh nắng tà

Cơn mưa từ đâu đổ tới
Chợt làm ướt đẫm hồn ta
Lạnh buốt trong từng sâu thẳm
Chảy tuôn dòng lệ nhạt nhòa

Mây mù từ đâu bay đến
Nhuốm màu tăm tối không gian
Trăm ngã làm sao định hướng
Cho chim về với non ngàn

Cơn bão từ đâu thổi đến
Cuốn phăng đi những ngày vui
Ta muốn làm con sâu nhỏ
Cuộn trong chiếc kén ngủ vùi .

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019

TÔI MUỐN VỀ!


Tôi muốn về thăm lại chốn quê xưa
Thăm lại lũy tre, thăm lại hàng dừa
Con đường nhỏ quanh co rợp bóng mát
Giữa trưa hè ngủ võng nhịp đu đưa

Tôi muốn về tìm lại dấu chân xưa
Đã từng lội đồng lúc nắng khi mưa
Cảnh quê hương không gian thật êm ả
Mái nhà tranh thấp thoáng đứng lưa thưa

Tôi muốn về thăm lại giếng làng xưa
Vẫn thân thương, tha thiết mấy cho vừa
Ngày thơ ấu bạn bè cùng ra tắm
Nước giếng làng vị ngọt lạ thơm ưa

Tôi muốn về thăm lại nổng tranh, vườn dứa...
Cùng xóm giềng bắt nhịp chuyện ngày xưa
Nghe rạo rực tình quê trong trí não
Dâng trong lòng ngào ngạt kỷ niệm thương!!!

Hồ Tiến Triển - K7  Ngày 22/04/2019


Thứ Hai, 22 tháng 4, 2019

Niệm Khúc Tháng Tư


Nỗi ấy biết cùng ai,
Cảnh này buồn cả dạ.
(Tam nguyên Yên Đỗ)
___o0o___

Tà chiều trơ bóng mé đồi tây
Hưng phế lặng trôi ráng phơi đầy
Say gót thẩn thờ hương dã thảo
Niệm khúc tháng tư dáng guộc gầy

Bạc đầu sóng vỗ vội về đâu
Ảo ảnh vờn mơ có nhạt màu
Trang đời in dấu hằn khói đá
Rã cánh phù dung mộng chìm sâu

Đường xưa thiên thẹo bước xa dần
Cội vông vườn cũ dạo góc sân
Đỏ màu gạo thắm đầy nhung nhớ
Bến đợi đò trưa biết bao lần

Chim khách đầu làng giục bi hài
Bữa tê rồi mốt lại ngày mai
Gió hú đầu truông âm lãnh lói
Vọng vang trầm tích ngấn tàn phai

Trí não bềnh bồng lạc hư vô
Rơi xuống dòng xoay cõi xô bồ
Thảng thốt rùng mình ôi nắng quái
Cuồng điên ngày hạ giấc mơ hồ

Tháng tư hoài mộng ai biết không
Cơn cớ giờ sao biệt vân mồng
Trùng khơi chuông đổ hồi triêu mộ
Rêu buồn thao thiết mỏi mòn trông

Thạch Thảo viên, Monday, April 22, 2019.
Vũ Đan Huyền - K7


Em Vẫn Như Xưa


Nét vàng úa thoáng trên mi rồi đó!
Hồn vẫn xanh sao thu vội về ngàn
Vẫn sướt mướt tình yêu như mới lớn
Buồn phiền gì ai ngăn lối xuân sang

Ngày tháng già nhưng hồn em rất trẻ
Thích giận hờn thích âu yếm như xưa
Mắt vẫn xanh dù chút nhòa rất nhẹ
Vẫn nồng nàn vẫn xao xuyến dưới mưa

Hồn muốn trải cho chiều về ru nắng
Áo lụa vàng vẫn lóng lánh ánh tơ
Vẫn đầy mộng những đêm buồn xa vắng
Vẫn đợi chờ vẫn hờn giận vu vơ

Em bên anh tình lúc nào cũng mới
Cũng ngọt ngào cũng như lúc mới quen
Đừng lo lắng, em bao giờ cũng đẹp!
Cũng nồng nàn, cũng thương mến như xưa…

Nguyễn Tấn Lực - K6


Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

TRUYỀN THỐNG VÀ VIRUT RỪNG


Hàng năm, cứ vào giữa thu theo định kỳ 5 năm một lần – nếu không có gì cần thiết theo yêu cầu thực tiễn đòi hỏi – thì dòng tộc ấy tiến hành giỗ tộc giữa lá rụng và trên trời xanh kia có những đám mây bàng bạc.
Ban tổ chức không mấy quan tâm về số lượng con cháu tham dự, bởi lẽ đứa nào nhớ ngày thì về. Ban tổ chức chỉ quan tâm đến các vị khách có mối quan hệ ở tầm vĩ mô. Con cháu có thẻ đeo riêng cùng lợi quyền của nó rồi, ông nội nó cũng không dám quên.

Phải sơn son thiếp vàng lại hai câu đối trước tiền đình. Cái ngữ nghĩa trên hai bức hoành phi kia chẳng có mấy đứa nào hiểu. Chẳng ai dám diễn. Chẳng ai dám trịch thượng cho rằng nó sai văn phạm gờ ram ma ti ca ly wờ rong. Có người rành hán phán rằng câu đầu là lấy thiên hạ và vế sau là cho cháu con. Mang máng đại thể là vậy.
Có một gã nào đó đi rừng kiếm ăn. Trợt chân rơi xuống suối rồi trôi ra sông. Cơn cuồng nộ của lũ rừng cuốn gã cùng súc gỗ mang gã dạt vào một cù lao hoang vắng. Đói. Đói triền miên xiểng liển. Ăn kiến ăn ngấu nghiến cỏ cây.

May thay, gã ta gặp may. Được chiếc du thuyền nào đó cứu vớt. Rồi được sống.

Mấy vị nam thanh nữ tú trên chiếc du thuyền kia hết đỗi ngạc nhiên vì sự phục hồi thể lực của gã. Sau hai ngày, mặc dù trên khuôn mặt hãy còn mang nét hãi hùng khiếp hãi đói, nhưng thân xác của gã lại đầy đặn như một gã công chức chuyên giải quyết sự vụ trọng. Hai ngày ngày sau, cái thân xác kia lại phì nộn hệt như gã công chức kia được thăng chức sau ba tháng.
???

Té ra, dưới cái áo khoác kia nào là bánh mì, nào là bít tết, nào là bi da, nào là mì ý, nào là tôm khô củ kiệu, nào là mắm ruốc mắm tôm. Cái đói dạy cho gã ta bài học lo xa lo cha lo mẹ lo cả con cháu không biết mặt mũi về sau.
Buông buông bùm bùm. Hương khói sau khi quyện vào những chiếc khăn đóng áo dài, quyện vào bài văn tế thấm đẫm tính gia tộc nhân văn rồi lừ đừ tản mác. Buông buông bùm bùm cho đến lời chúc tụng cuối cùng đầy hơi men quyện với thịt cá lùng nhùng gia vị.
Rứa mà con cháu gã ấy tất thảy đều thành danh. Có thằng lấy xăng để tăng giá. Có thằng lấy điện để tăng thu. Có thằng bán điểm thi để lo cho con cháu. Có thằng lấy quyền để lấy phần trăm. Vân vân hằng hà đều tuân thủ theo câu đối lấy thiên hạ cho con cháu trên hai tấm hoành phi kia.
….
Có điều, cái gã trôi sông lạc chợ ăn cắp thức ăn nhét vào người kia không ngờ rằng mình có một thế hệ cháu con quá ư xuất sắc: Nó dám xem thường lý tưởng ông tổ của nó khi phát động phỉnh phờ rằng khi chủ nghĩa cách mạng chi chi đó thành công thì quần chúng nhân dân sẽ được hưởng thụ nền giáo dục và y tế tuyệt vời cao vời miễn phí.

Bán điểm nơi chấm điểm và hút máu mủ ở bệnh viện là quá hợp tình hợp lí…cho con cháu.

Vugia - K7

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2019

SÀI GÒN THÁNG TƯ


Nắng tháng tư, nắng gì mà gắt thế
Giọt mồ hôi nhễ nhại thấm vai người
Nắng tháng tư héo hắt những nụ cười
Và cháy cả một vùng trời xanh thẳm...

Nắng tháng tư, nắng gì mà nắng lắm
Cho cái nhìn thấp thỏm những lo âu
Nắng tháng tư không biết nắng từ đâu
Mà cảm giác như dừng bên giếng lửa...

Nắng tháng tư biết còn bao lâu nữa
Để thu về vời vợi khoảng trời xanh
Để em về mang theo đến bên anh
Lời mật ngọt, hương tình yêu mê đắm...

Em vẫn biết - cất vào nơi sâu thẳm
Là ngút ngàn bao nỗi nhớ trong anh
Mong lắm nắng hè sẽ sớm qua nhanh
Ngày hạnh ngộ trải vòng tay đan kín...

Đỗ Xuân Khẩn - K6



Thứ Ba, 16 tháng 4, 2019

NGÀY RA ĐI


Nắng chầm chậm rời xa hiên vắng
Chiều lại chiều cứ mãi bỏ ngày đi
Từng chiếc lá rời xa cành nuối tiếc
Từng nghĩa ân chưa trả hết cho đời

Ta đã bỏ những đêm thâu tuyệt vọng
Khép lại một thời ký ức xa xôi
Chân chưa kịp dừng lại lời sám hối
Tình đa đoan người bỏ giấc mơ tàn

Một cuộc người vui chẳng có là bao
Rong chơi chút tóc xanh chừ đã bạc
Môi hoa người nụ cười xinh đã héo
Ngày ra đi mang hết tuổi xuân thì

Gió đi về hương thơm đồng cỏ nội
Ngõ lặng thầm đợi những bước chân quen
Mẹ lặng lẽ trong căn nhà nhỏ
Cõng cuộc đời trên tấm lưng cong

Ta đi về năm tháng chẳng đợi mong
Gặp bữa nắng gặp bữa mưa bày tỏ
Giấc mơ nhỏ đi về trên cánh mộng
Chiều đi chưa? Đêm vội vã mơ màng!

Đỗ Khương Bình - K16

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2019

RẤT XA ...


đã xa rồi ngày ấy tuổi đôi mươi
thương song thân, thương làng quê
nhớ cô bạn xưa ...nồng nàn hương mía
sông Bến Hục không còn buồn như thuở nọ
rất xa rồi ..ngày ấy tuổi đôi mươi

rất xa rồi ..nàng còn nhớ đến ai
một kẻ si tình ..ngồi dưới gốc đa chờ đợi
em đã đến gánh gồng bầu bí ..
thơ ngây như một vừng hồng buổi sớm mai
đôi mắt thanh xuân ngàn điều kỳ diệu ...

rất xa rồi ngày ấy tuổi đôi mươi ...
có tiếc nuối ..nằm nhìn trăng trên sông nhỏ
Bàu Lớn xưa ..một góc cạnh quê nhà
rất xa rồi... những ngày đi bắt cá ...
bắt ốc ..mót ngô một thuở xa vời ....

kỷ niệm xanh gói tròn mộng mị
đêm hoang sơ, ta nhớ mãi một đời ..

Phan Minh Ta – K8

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2019

THUỞ LÀM NGƯỜI


Nằm nghe bước gió về qua ngõ trúc
Lá tre khô reo xào xạc trong vườn
Thu đi rồi theo tiếng gọi tha phương
Ai còn đợi giữa đôi bờ sương trắng ?

Ngày bước xuống những giọt mưa thầm lặng
Một mùa đông già cỗi đã về rồi
Tay bưng chén trần ai còn nợ kiếp
Thương cảnh đời mãi lặn hụp bể dâu
Cá cắn câu , chim sa lầm bẫy nọ
Người xa quê chẳng nhớ nổi đường về

Mưa mang sầu rớt xuống cõi u mê
Ta hòa lẫn giữa linh hồn tre trúc
Trong vách đá tiếng chuông chùa vọng lại
Lời yêu thương từ thuở làm người

Đỗ Khương Bình - K16

DANH SÁCH ỦNG HỘ ANH TRƯƠNG VĂN THÀ - K1



Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019

CÓ MỘT LẦN...


Có một lần anh nghe lòng quạnh vắng
Trong tâm hồn rêu phong mọc hoang vu
Một chút nắng khơi phiến buồn chưa vỡ
Mây giăng giăng ngày tháng bỗng sa mù

Đêm độc hành ngổn ngang vùng tâm thức
Áo tàn thu lạnh buốt gió đầu đông
Vùng ký ức cứ thì thầm sóng vỗ
Trăm năm ơi ! sắc nhớ khó phai hồng

Có một lần tim mình như rạn vỡ
Từng tế bào da thịt lạ nhìn nhau
Nghe thân xác lưu đày miền huyệt lộ
Thời gian đi hương sắc đã thay màu

Có một lần rượu mềm môi say khướt
Tàn đêm sâu giấc ngủ chẳng quay về
Rượu nồng ấm sao hồn mình rét mướt
Vẫn u buồn vẫn sầu nhớ lê thê ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

BẾN CŨ NGẬM NGÙI


*/ “Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa?”
(Bởi yêu em sầu khổ dịu dàng _ Tất Nhiên)
___o0o___

Phách mang mang hồn hoang bến đổ
Ngó ngu ngơ cổ độ ngậm ngùi
Sông Hàn nước ngại về xuôi
Quắt quay sóng nhớ khôn nguôi đôi bờ

Lặng bơ thờ giờ em chốn cũ
Nhớ chăng em mùa lũ xưa nào
Vọng nhìn ánh mắt trăng sao
Chân đi gót nhỏ bước rào tương lai

Lụa Sao Mai trắng bay cổ viện
Tóc học trò thị hiện bờ mây
Em chừ sách nhỏ cầm tay
Hay lăn lóc đá tháng ngày chừng quên

Thạch Thảo viên, tháng ngày hoang vu.
Vũ Đan Huyền - K7


MỘT TRƯỜNG HỢP CẦN TƯƠNG TRỢ


Anh Trương Văn Thà, cựu học sinh khóa 1, khóa đầu tiên của trường Đông Giang - Hoàng Hoa Thám, mới cách đây mấy tháng, trong dịp họp mặt kỷ niệm 55 năm thành lập trường, vẫn còn khỏe mạnh vui vẻ cùng bạn bè và các lớp đàn em, nay đã nằm trên giường bệnh với căn bệnh hiểm nghèo thập tử nhất sinh.

Đại diện CHS Đông Giang - Hoàng Hoa Thám đã đến thăm anh, động viên anh và gia đình trong lúc rất khó khăn này bằng một phần quà nhỏ trích từ QŨY TRI ÂN & TƯƠNG TRỢ CHS ĐG-HHT.

Chúng tôi rất mong nhận được sự chia sẻ của các anh chị em đồng môn Đông Giang - Hoàng Hoa Thám, ở trong nước cũng như ở hải ngoại, gửi đến anh và gia đình như một lời an ủi động viên trong lúc khó khăn.

Các khoản ủng hộ xin comment bên dưới status này và chuyển về các tài khoản:
1- Phan Đức Anh, số tk: 0101476661, Ngân hàng Đông Á, chi nhánh Đà Nẵng
2- Ngô Thị Phương Lan, số tk:2004201023071, Ngân hàng NN7PTNT (Agribank), chi nhánh Sơn Trà
3- Võ Quang Khiêm, số tk 06001010943075, ngân hàng TMCP Hàng Hải VN, chi nhánh Đà Nẵng

Rất mong sự ủng hộ của mọi người.



Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2019

CON ĐƯỜNG QUỶ ÁM

.
Nghe các vị cao niên còn sót lại nói rằng trước đây con đường này là huyết mạch giao thông bắc nam nam bắc. Nó được xây dựng bằng trí tuệ từ các bộ óc kiệt xuất của các lãnh chúa đương thời cùng với lệnh hỗ trợ bảo bọc êm đềm của các quan thầy truyền thống.

Chỉ còn sót lại cái miếu cô hồn cũ nát như sợ hãi thu mình vào đám dây leo rừng. Đám dây leo rừng gắng gượng che dấu tàn tích của một thời mà đất dưới cái miếu cô hồn kia là đất thuộc về một dân tộc.


Người hướng dẫn viên thuyết minh cùng đoàn khách đến từ phương tây: Con đường cổ này xuất hiện sau các tháp Chăm. Theo truyền thuyết, các bóng ma Hời biến mất để nhường lãnh địa vong uất của mình cho những bầy ma Kinh.

Khác với chất liệu bền vững của các tháp Chăm, con đường cổ này hầu như chẳng còn lưu lại bất cứ dấu vết gì của vật liệu xây dựng nên nó – ngoại trừ cái miếu trơ xương gạch thẻ nứt nẻ lè tè lặng lẽ.

Ngược lại, sức hấp dẫn của nó đối với du khách là các bóng ma Kinh kia. Nếu ai đó có gan tiến sâu vào con đường vào lúc chạng vạng thì sẽ thấy hàng trăm bóng ma cào cấu vào đường mòn đá sỏi. Nếu gan lì tiến vào sâu hơn thì sẽ thấy hàng chục bóng ma cùng ôm nhau hoan lạc hú hét nhảy múa, rồi khóc.

Hướng dẫn viên ngừng nói. Anh ta lôi trong ba lô một lá cờ có in ngôi sao lớn giữa sáu bảy sao nho nhỏ, mạnh tay phất nó lên trời và nói tiếp: "Các ông già người kinh với chất giọng xa xăm thầm thì nói như thở dài rằng những hồn ma cào cấu kia là các quan thượng thư và bọn nhảy múa kia là lãnh chúa của những thời ấy."

Tên hướng dẫn viên kia không hề biết rằng - sau câu nói ấy, họ khóc.

Vu gia - K7

MỘT LẦN


Ngày sẽ tắt mau đi xuống phố
Em se sua nhan sắc màu hồng
cứ rứa thôi ..để ta mê muội
ôm tim nàng với bắt thinh không

Em xinh đẹp như thời em mười sáu
má đồng xu làm khổ kẻ chạy rông ..
Ta lo học chưa hề biết muội
Một dung nhan làm mệt học trò!!

Thuở con gái, mười lăm mười tám
Em khoe duyên như trăng sáng bầu trời
Kẻ yêu vội, ngồi hiên nhà mà ngó
Kẻ si tình ta mộng mị em xưa

mình yêu muộn... để ta còn giữ muội
Một mùa xuân giông bão đã bao lần
Yêu em miết để không còn yếu đuối
Cho một lần ..?? hay ngàn lúc trao thân...

Phan Minh Ta - K8