Thứ Hai, 30 tháng 5, 2022

Thơ TRẦN NGỌC ANH

 .

Trở lại khung trời xưa có em
Sương thu mờ khuất rũ bên thềm
Đong đưa nhành cúc hiên nhà vắng
Ta mãi đi tìm trong bóng đêm

Ngã vắng hàng cây nơi khắc tên
Xưa ngày nghỉ nắng tiếng ve rền
Phượng hồng tung cánh ai ngồi đếm
Đợi buổi tựu trường man mác thêm!

Anh đi, chốn cũ vươn màu mới
Nơi phố đông người luôn nhớ em
Về đây như thấy mình cô lẻ
Đâu buổi trăng tròn,..nay vắng tênh?

Trần Ngọc Anh - K10

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2022

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

 .

(thương gửi về ngôi trường Đông Giang)

Ai ngờ hôm ấy là hôm cuốí
Mỗi đứa rồi đi biệt một trời
Hoa phượng chưa đầy ngõ phố
Mà sao là xa, là thôi…

Cách biệt bao năm giờ gặp lại
Đôi mắt mỗi người đều giăng mưa
Bao câu muốn nói mà không nói
Chỉ lặng nhìn nhau thương như xưa

Trường cũ rêu phong buồn hơn cũ
Phía đông sông lạnh chảy âm thầm
Cườm thảo cứ bay hoài trong gió
Cứ như bay về từ xa xăm

Cứ như bay từ vùng cổ tích
Con trai con gái đều thơ ngây
Có niềm vui say ngàn lá
Nỗi buồn chưa kín đôi tay

Ngày ấy mưa rơi nhìn bóng vỡ
Trời xanh hồn gửi áng mây bay
Câu Kiều thoảng qua khung cửa
Thơm hương bạc hà ngất ngây

Ngày ấy cuộc đời là sông lớn
Mình như suối nhỏ kéo nhau về
Bây giờ mênh mang biển lớn
Có ai còn làm tiểu khê

Bạn cũ bây giờ ai hiển vinh
Còn ai xuôi ngược chí không thành
Và ai phiêu bạt trời Âu _Mỹ
Thắp nén hương thương người cỏ xanh

Dẫu biết rằng hoa phượng sẽ rơi
Màu hoa vẫn thắm giữa tơi bời
Trăm con suối sẽ về sông lớn
Đâu phải là xa, rồi thôi…

Hà Thị Lệ Hà - K8

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2022

THƯƠNG VỀ DỸ VÃNG

 

Ai cũng thế cũng thương về dỹ vãng
Khi tuổi đời dần trĩu nặng trên vai
Khi ngày xanh theo mây trời bay mất
Thì hoàng hôn xiêu đổ xuống hình hài

Ai cũng thế cũng thương về kỷ niệm
Thuở đời mình vừa mới biết yêu đương
Đêm không ngủ chập chờn mơ hình bóng
Ngày ngu ngơ lang thang bước trên đường

Ai cũng thế có một thời để nhớ
Về khung trời huyền diệu bước bên nhau
Có hoa bướm và rộn ràng chim hót
Tình ban đầu sao ngây ngất mê say

Ai cũng thế cũng thương về kỷ niệm
Khi ngày vui theo gió cuốn bay rồi
Buồn biết mấy đêm dài con tim vỡ
Chỉ tìm về trong giấc mộng mà thôi

Ai cũng thế biết làm sao quên được
Khi ngày vui đã yên ngủ bên trời
Thời hoang dại vụng về màu xanh mướt
Như thu vàng chiếc lá lạnh lùng rơi ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2022

NGÀY CUỐI NĂM

 

Nắng đi rồi bỏ góc phố đìu hiu
Từng chiếc lá bàng rơi khoe cành trơ trụi
Ngày trôi hết những giấc đời trăn trở
Hơi thở sương nghe lạnh lạnh đất trời

Mùa đông chừ cũng lại bỏ ta đi
Con đường vắng thiếu bàn chân quen lạ
Ngày tiếc nuối sao không dừng chân bước
Thả đời trôi theo mây gió vô tình

Ngày cuối năm bước chân về quên ngõ
Tìm bóng mình mùa đông đã tàn phai.

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2022

NGẪU HỨNG TRỜI MƯA

 

Trông ra đường giữa một sớm mai
Ngồi đây đốt thuốc chờ hết mưa
Thời tiết nghịch thường năm nay lạ
Cách một giòng sông thấy khác mùa

Bạn chờ ta - ta cũng chờ đây
Buồn với cơn mưa buổi sáng này
"Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách..."
Chịu một ngày lên gió lạnh đầy!

Cảm ơn còn bạn nhớ đến ta
Giữa cơn trời đất mù mưa sa
Vì tấm lòng nhau mà đối đãi
Cũng là tương kính khách phương xa.

Nguyễn Hữu Thụy - K3

Thứ Hai, 9 tháng 5, 2022

BIẾT

 .

Thấy đứng bóng, biết trời trưa
Nghe cồn cào bụng, biết chưa ăn gì
Thấy bắn nhau trên tivi
Biết nơi xa ấy người di tản buồn

Hồi hôm một trận mưa nguồn
Sáng ra biết ngọn cỏ nòn nõn xanh
Chừng nghe mái rạ chòng chành
Biểt rằng ngọn khói như gần như xa

Hít vào là để thở ra
Biết trong mình cũng còn ta bà nầy
Sông quê con nước vơi đầy
Đục trong biết chảy đó đây một dòng

Chiều ra ngắm sắc thu vườn
Ngày đi cỏ dặn biết thương thì về
Mẹ ngồi đếm tuổi bên hè
Biết sợi bạc tóc vỗ về ngày trôi...

Nguyễn Đại Bường - K10

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2022

TRÊN ĐƯỜNG DU LỊCH

 

Đường Hoàng Sa
Đường Trường Sa nằm ở đất liền
Chay dọc biển coi chừng bò liếm
Dương liễu lơ thơ cát đồi ẩn hiện
Non Nước đứng nhìn năm cụm rời nhau

Xưa kể rằng bãi biển hóa nương dâu
Nay chơi đẹp xây nhà lầu resort
Chưa thấy sóng thần chỉ lên cơn đất sốt
Cô gái nuôi tằm đổi nghiệp bán bia

Mỗi tên đường theo địa giới phân chia
Chạy nối tiếp chừng vài mươi cây số
Có cố nữa cũng không ra tới đảo
Chỉ tranh nhau nhà cửa ở mặt tiền

Từ Sơn Chà bãi Bụt non Tiên
Đi bộ một ngày ra ngay cửa Đại
Đường du lịch mỏi chân dừng lại
Ngắm mây trời tưởng tượng chuyến đi xa...

Nguyễn Hữu Thụy- K3



Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2022

HOA THIÊN LÝ

 .

Anh vẫn hằng yêu màu hoa thiên lý
Một loài hoa em thường gọi thiên thanh
Khi đồng tình vì hoa có màu xanh
Lại nũng nịu hoa em vàng chứ nhỉ?

Đã mấy năm thiên lý giữ màu xanh
Để anh tặng những chùm vàng kẹp tóc
Từng có lúc giàn hoa nhìn em khóc
Rồi em cười …hoa chẳng hiểu vì đâu

Em với anh từng một thời thơ ấu
Dưới giàn hoa hương ngát khoảng trời xanh
Bất chợt nhìn dôi mắt ngước long lanh
Gặp đôi chim chuyền thẹn thùng bay bổng

Có những đêm trăng sáng trời thơ mộng
Trốn tìm nhau quanh quẩn với giàn hoa
Khi tay anh vừa chạm cánh tay ngà
Vội buông thả như tay chuyền em thả

Thế mà có một mùa đông lạnh giá
Gió và mưa không giữ hộ cho ta
Khi sáng trời không còn thấy giàn hoa
Em đã khóc nhiều hơn cơn mưa tối

Anh lại phải nhận thêm một tội
Bởi chỉ nhìn thiên lý với gió mưa
Bởi miền Trung mùa nắng lẫn mùa mưa
Trời đâu biết nhà em trồng thiên lý?

Miền ký ức bỗng về trong hiện tại
Khi gặp em tay dắt với tay bồng
Mùa đông nào em đã vội lấy chồng
Anh không biết, từ khi vào đại học

Em ngước nhìn anh chợt cười chợt khóc
Thời gian trôi anh thay đổi nhiều rồi!
Không phải đâu! từ thăm thẳm xa xôi
Anh vẫn giữ nguyên hương hoa thiên lý

Đoàn Quân (Đoàn Xuân Hiển - K2)