Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

VÌ SAO LẠC VẮNG



Tặng NTL, HVM, MT.


Thì thầm lá chiếc bay sang
Bờ cây tóc rũ ngút ngàn hương xưa
Sỏi buồn mỏi gót nhặt thưa
Tháp trơ vơ ngó ngập mưa một đời

Vì Sao Lạc vắng mù khơi
Bần thần sóng mắt trông vời bóng chim
Dấu thương cỏ áy rong tìm
Dặm trường cổ độ đường tim mệt nhòa

Cung trời cũ hun hút xa
Mà trong cõi nhớ mặn mà có nhau
Chiều tàn nhặt nhạnh nỗi đau
Rong rêu hoang phế rối nhàu rong mơ

Thạch Thảo viên, Monday, October 29, 2012.
Vũ Đan Huyền K7

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

CA DAO CHO CHỒNG


CA DAO CHO CHỒNG
(Ông xã em number one)
Tặng N.T.L và chị em K6


Có người chê ảnh "khó yêu"
Lần đầu gặp ảnh em xiêu lòng liền.

Có người chê ảnh không siêng
Không siêng sao lại kiếm tiền rất nhanh?

Có người chê ảnh không lanh
Không lanh sao biết cách giành được em ?

Có người chê ảnh "kiêng khem"
" Kiêng khem" vì ảnh chỉ...thèm em thôi.

Có người chê ảnh "xa xôi"
" Xa xôi" vì ảnh có rồi:VỢ YÊU.

Cuộc đời vui biết bao nhiêu
Ảnh đem hạnh phúc thật nhiều cho em!

Sự đời-nghĩ lại mà xem
Khi không có được thích GIÈM PHA thôi!


Đỗ Xuân Khẩn K6

NGƯỜI DÂN PHILIPPINES


Cùng lúc Blog ĐG-HHT nhận được 1 tấm hình từ:
Thầy Nguyễn Bang với chú thích:" Dân Philippines chơi ngon, còn dân ta ..."
Còn Phan Thanh Minh K9 với chú thích: "Hèn chi mà chiều 27/11 đội tuyển bóng đá Phi hạ gục tuyển Việt sát nút 1-0"

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

MÀU MÂY CŨ



MÀU MÂY CŨ


Chị ra ngồi giữa chợ đời
Gánh hàng như gánh một trời thi thơ
Chị xưa tím Huế mộng mơ
Bất ngờ dâu bể bến bờ đổi thay
Chị từ thất lạc màu mây
Chong đèn ngồi tiếc mộng ngày xuân tan.

TỰ NHIÊN

Thiên nhiên của tình yêu
Hận thù không có chỗ
Hoa kia nở khơi khơi
Chẳng vì một ai cả.


HỒN PHỐ CHÔNG CHÊNH

Nhà vươn cao
Phố rộng thênh thênh
Người và xe
Ngược xuôi hối hả
Chợt tiếng chim gù
Nơi hẻm nhỏ
Bất ngờ hồn phố lại chông chênh.


HIỀN THÊ


Em thật như không khí
Mà lắm lúc ta quên
Chỉ khi gần ngạt thở
Mới tính chuyện ăn năn.


Nguyễn Văn Gia

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012

CHO TA THÊM LẦN NỮA


Ta đứng trên đồi cao
Nhìn trời mây lồng lộng
Mơ hồ ta ngoảnh lại
Tiếc một thời đã qua

Em còn nhớ hay quên?
Chuyện chúng mình ngày đó
Đời muôn trùng sóng vỗ
Còn lại gì không em?

Thời gian như đường tên
Đời người như đốm lửa
Bây giờ hay bao giờ?
Cho ta thêm lần nữa

Mai Tự Tạo K3

CÔNG NGHỆ BIẾN KHÔNG KHÍ THÀNH XĂNG


Thầy Nguyễn Bang giới thiệu đến Quý thầy cô, anh chị Công nghệ biến không khí thành xăng, The Independent đưa tin:

Air Fuel Synthesis - một công ty nhỏ tại thành phố Stockton-on-Tees, Anh - thông báo họ đã chế tạo thành công hệ thống sản xuất xăng từ khí CO2 và hơi nước. Sau khi khởi động hệ thống, công ty đã sản xuất 5 lít xăng từ tháng 8 tới nay. Ban lãnh đạo công ty muốn xây dựng một nhà máy quy mô lớn để sản xuất một tấn xăng mỗi ngày, The Independent đưa tin.

"Chúng tôi lấy khí CO2 từ không khí và khí hydro từ nước rồi biến chúng thành xăng", Peter Harrison, giám đốc điều hành công ty, cho biết.

Harrison khẳng định Air Fuel Synthesis sẽ trở thành doanh nghiệp đầu tiên trên thế giới sản xuất xăng từ không khí. Theo ông, loại xăng mới có màu sắc và mùi giống hệt xăng bình thường, song nó không tạo ra nhiều khí thải độc hại như xăng mà người ta sản xuất từ dầu thô.

"Những động cơ đang sử dụng xăng hiện nay đều có thể dùng xăng của chúng tôi", Harrison khẳng định.

Nhiều người tỏ ra hoài nghi thông báo của Air Fuel Synthesis, bởi họ nghĩ biến nước và CO2 thành xăng là điều không tưởng. Tuy nhiên, ông Tim Fox, trưởng bộ phận Năng lượng và Môi trường của Viện Kỹ sư cơ khí tại thành phố London, xác nhận rằng ông đã thấy công nghệ của Air Fuel Synthesis.

"Họ đã lắp đặt xong hệ thống máy móc và tôi đã thấy nó. Hơi nước và CO2 biến thành xăng theo một quy trình. Hệ thống máy móc hút hơi nước và CO2 từ không khí xung quanh rồi biến chúng thành xăng", Fox phát biểu.
Mặc dù Air Fuel Synthesis đang thử nghiệm công nghệ, ban lãnh đạo công ty tin rằng họ có thể dùng các dạng năng lượng tái sinh để cấp điện cho hệ thống.

CO2 là một trong những loại khí gây nên hiện tượng ấm lên của trái đất. Giới bảo vệ môi trường tin rằng giảm lượng CO2 trong không khí, giảm hoạt động đốt nhiên liệu hóa thạch ( như dầu mỏ và than đá) là giải pháp hiệu quả nhất trong nỗ lực chống biến đổi khí hậu. Vì thế, nếu công nghệ của Air Fuel Synthesis được áp dụng trên quy mô lớn, nó sẽ giúp con người đạt cả hai mục đích: giảm nồng độ CO2 trong khí quyển và giảm nhu cầu đối với nhiên liệu hóa thạch.

"Nếu Air Fuel Synthesis nhận đủ số tiền tài trợ cần thiết, chúng tôi sẽ sản xuất xăng từ không khí trên quy mô công nghiệp vào năm 2014", Harrison nói.


Xăng mà Air Fuel Synthesis sản xuất từ hơi nước và khí CO2 có màu và mùi như xăng thường, song tạo ra ít khí thải độc hại hơn. Ảnh: Telegraph.

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

CHIỀU NHỚ



Nắng chiều nghiêng cụng chén con
Và thêm một cái hoàng hôn chòng chành
Có gì trong ngọn gió thanh
Mà se sẻ nhớ, mà loanh quanh buồn

Người từ một thoáng tương phùng
Bỗng trăm năm, bỗng muôn trùng nước mây
Câu thơ trao giữa vơi đầy
Nữa mai phương ấy, phương nầy còn nhau

Ai xui chi nỗi ví dầu
Gập ghềnh xa cách khâu vào màn đêm
Chén nầy uống với trăng lên
Rót thêm chén nữa gửi miền đăm đăm

Nghìn sương ướp giọt rượu thầm
Ngấm đầy nỗi nhớ và tan giữa trời.

Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10)

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

CÁI GIÁ CỦA CUỒNG VỌNG


Chúng tôi xin giới thiệu bài CÁI GIÁ CỦA CUỒNG VỌNG trên Thanh Niên Online :

(TNO)Việc Trung Quốc phát hành hộ chiếu có in kèm bản đồ “đường lưỡi bò” - yêu sách chủ quyền phi lý bao quát gần trọn biển Đông - là động thái leo thang mới trên mặt trận tuyên truyền nằm trong chiến lược ba bước (kiểm soát - làm chủ - độc chiếm) đối với vùng biển có vị trí chiến lược này.
 
 
Khi in “đường lưỡi bò” và các khu vực tranh chấp khác lên hộ chiếu, chính quyền Trung Quốc một mặt muốn đóng đinh những hình ảnh ấy vào sâu trong ý thức mỗi người dân nước mình. Mặt khác, họ muốn tuyên truyền yêu sách chủ quyền ra toàn thế giới. Họ tin rằng, các nước khác khi đóng dấu thị thực lên tấm hộ chiếu có “đường lưỡi bò” thì coi như thừa nhận yêu sách của Trung Quốc. Một mũi tên đồng thời nhằm vào nhiều đích, cho thấy sự thâm hiểm và cuồng vọng của chủ nghĩa bành trướng.

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

TIN BUỒN



TIN BUỒN

http://s51.radikal.ru/i133/0808/27/22fbab543b02.gif
Cụ Ông Kiều Xuân Quy - thân phụ anh Kiều Xuân Lễ K4 - tạ thế lúc 23g25 phút ngày 23/11/2012 (nhằm ngày 10 tháng Mười năm Nhâm Thìn) tại nhà riêng H04/05/K32 Lê Hữu Trác, phường An hải Đông, quận Sơn Trà, Tp Đà Nẵng. Hưởng thọ 91 tuổi.

Lễ nhập quan: 5g00 ngày 25/11/2012

Lễ viếng: 8g00 ngày 25/11

Lễ Di quan: 13g00 ngày 26/11/2012 (nhằm ngày 13 tháng Mười năm Nhâm Thìn)

An táng tại Nghĩa trang Điện Dương, Điện bàn, Quảng nam.

Blog ĐG-HHT & ACE Đông Giang K4 xin chia buồn cùng anh Kiều Xuân Lễ và gia quyến, cầu mong hương linh Cụ Ông sớm tiêu diêu nơi miền cực lạc


http://img217.imageshack.us/img217/7163/13208bserenitywreath.jpg

ĐẾN VỚI TRƯỜNG SA


Mang tình đến với đảo xa
Hòa vào sóng nước Trường Sa anh hùng
Biển trời ta rộng mênh mông
Trăng non hay xế trăng không ra ngoài
Trải lòng với đảo xa khơi
Mà nghe thấm thía bao lời người xưa
Trường Sa đông nắng tây mưa
Ai chưa đến đó như chưa về nhà
Nơi đây cùng với Hoàng Sa
Chung dòng máu chung ông bà Tổ tiên
Còn đây chứng tích thiêng liêng
Hai quần đảo có chủ quyền Việt Nam
Từ đất liền ra đảo thăm
Mang bao tình cảm tháng năm theo về
Đảo là nhà biển là quê
Nghĩa tình sâu nặng trăm bề yêu thương
Trường Sa một góc quê hương
Máu là máu Việt lẽ thường lâu nay
Chung tay góp đá dựng xây
Cho Trường Sa mãi đắm say tình người

Mai Mộng Tưởng K6


Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

ĐẬU BẮP - VỊ KHẮC TINH CỦA BỆNH TIỂU ĐƯỜNG


Anh Võ Chương cựu học sinh Đông Giang K8 ( lớp 12C năm 1976 )hiện ở tiểu bang Georgia, USA. Anh sưu tầm và giới thiệu đến Quý thầy cô, anh chị Vị khắc tinh của bệnh tiểu đường - ĐẬU BẮP - của Bhindi - Diabetes Killer.
Chúng tôi xin cảm ơn anh Võ Chương rất nhiều, nhân đây chúng tôi rất mong anh Võ Chương thường xuyên liên lạc với Đông Giang Hải ngoại: anh Hồ Dư K3, ĐT 8182826425 Cali hoặc ho_d81@yahoo.com



ĐẬU BẮP - VỊ KHẮC TINH CỦA BỆNH TIỂU ĐƯỜNG

Tôi được biết một phương pháp trị liệu bệnh tiểu đường qua một chương của đài truyền hình. Vì chính tôi là người có bệnh tiểu đường, và sau khi thử, tôi cảm thấy có hiệu qủa thật. Hiện giờ số lượng đường trong máu của tôi đã được chận đứng, tôi không cần phải uống nhiều thuốc nữa.

Em gái tôi chích Insulin đã nhiều năm, nay đã khỏi bệnh. Sau khi dùng phương pháp uống đậu bắp, khoảng vài tháng sau thì em tôi không cần chích Insulin nữa.

Bạn cứ thử xem sao! nếu không có hiệu qủa thì cũng chẳng có gì là hại cả. Vì có nhiều trường hợp hiệu quả đến hơi chậm, cứ kiên trì uống thử vài tháng. Phương pháp rất đơn giản.

Lấy 2 qủa đậu bắp, cắt bỏ 1 tí khúc đầu và 1 tí khúc đuôi, xong mổ 1 đường thẳng theo chiều dài (không mổ đứt), sau đó cho 2 qủa đậu bắp vào ngâm trong một cái ly đựng 8oz (khoảng 225ml) nước uống (nguội), đậy lại ngâm qua đêm. Sáng hôm sau, trước khi ăn sáng, bạn vớt bỏ 2 qủa đậu bắp vứt đi, chỉ uống hết ly nước ngâm đậu bắp mà thôi. Bạn anh phải kiên nhẫn uống mỗi ngày, sau 2 tuần lễ, sẽ thấy đường trong máu sẽ xuống một cách không ngờ.

 
Bhindi - Diabetes Killer

PHAN KHÔI VÀ TIẾNG VIỆT



Nói đến hoạt động báo chí, Phan Khôi là nhà báo tài năng tích cực áp dụng tư tưởng duy lý phương Tây. Trước năm 1945, ông mang danh “Ngự sử văn đàn”.Nói đến dịch thuật, ông đã dịch các tác phẩm kinh điển: Kinh Thánh cho đạo Tin Lành, Chủ nghĩa Macngôn ngữ của Stalin, Tạp văn của Lỗ Tấn…Nói đến thi ca, trong Thi tù tùng thoại, Mính Viên Huỳnh Thúc Kháng có viết: “… mấy bài tứ tuyệt của ông tú Phan Khôi là xuất sắc hơn”. Ấy là nói theo cách làm thơ cũ. Còn nói về thơ mới, khi bài “Tình già” của ông được công bố trên Phụ nữ tân văn ngày 10-3-1932 được xem như cuộc cách mạng về thơ ca. Nói như Hoài Thanh – Hoài Chân trong Thi nhân Việt Nam (1932 – 1941): “… Lần đầu tiên trong thành trì thơ cũ hiện ra một lỗ thủng, ông Phan Khôi hăng hái như một vị tướng quân, dõng dạc bước ra trận”.
Với tư cách là nhà văn hiện đại, Vũ Ngọc Phan nhận xét: “Phan Khôi là một trong những nhà văn xuất sắc nhất trong trường phái Nho học. Ở một nhà cựu học như ông, người ta thấy nhiều cái rất mới, nhiều cái mà đến nhiều nhà tân học cũng phải cho là ‘mới quá’ ”.

Trên lĩnh vực học thuật, Phan Khôi đã tranh luận với Trần Trọng Kim về Nho giáo; với Phạm Quỳnh về lý luận Truyện Kiều và mạnh dạn công kích ông Phạm là “học phiệt”; với Lê Dư luận về Quốc học, thẳng thừng đặt câu hỏi: “Nước ta có quốc học không? Cái học của nước ta từ trước có thể gọi là quốc học được không? và khẳng định là “không”; với Tản Đà và Nguyễn Tiến Lãng về vấn đề luân lý, đạo đức của người Việt; với Hải Triều về Duy tâm/ Duy vật; và hầu hết các cuộc tranh luận trên văn đàn nửa đầu thế kỷ XX đều có mặt của Phan Khôi như: Nghệ thuật vị nghệ thuật/ Nghệ thuật vị nhân sinh, Thơ mới/ Thơ cũ, Dâm hay không dâm…”

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

NHẠC SĨ TRUNG NGHĨA VẼ THIÊN NHIÊN

Kiến Trúc sư - Nhạc sĩ Trung Nghĩa là con trai của chị Nguyễn Thị Thanh Nhạn cựu học sinh Đông Giang K8 sắp tổ chức triển lãm tranh tại Bảo Tàng TPHCM, theo thầy Nguyễn Bang nếu anh chị cựu học sinh ĐG có điều kiện thì đến thưởng lãm và chia sẻ trong dịp triển lãm tranh của anh nhằm khích lệ đối với Hậu duệ CHS Đông Giang chuyên vẽ chủ đề về thiên nhiên bằng chất liệu khói, lửa từ đèn xì, đèn dầu, đuốc và đất để vẽ trên giấy.

NHẠC SĨ TRUNG NGHĨA VẼ THIÊN NHIÊN

(CATP) Nhạc sĩ trẻ Trung Nghĩa lần này không vẽ bằng giai điệu âm nhạc mà vẽ tranh thực sự. Anh dùng chất liệu khói, lửa từ đèn xì, đèn dầu, đuốc và đất để vẽ trên giấy. Đề tài Trung Nghĩa vẽ đa phần gồm phong cảnh và các loài thú đã hoặc đang có nguy cơ tiệt chủng.


Nhạc sĩ Trung Nghĩa tại phòng tranh của mình

Tại sao nhạc sĩ trẻ này lại vẽ thiên nhiên với các chất liệu độc chiêu như vậy? Trung Nghĩa cho biết: “Tôi có dịp sang Nhật và một số nước khác, ý thức bảo vệ môi trường rất cao. Họ có tầm nhìn xa trong việc dạy trẻ nhỏ yêu mến thiên nhiên, bảo vệ các loài động vật. Vì vậy họ giữ gìn môi trường và tài nguyên rất phong phú tươi đẹp. Các bạn cũng biết ý thức bảo vệ môi trường, bảo tồn thiên nhiên của người Việt mình ra sao rồi. Cá thể tê giác cuối cùng đã chết, voi bị chém hàng trăm nhát, sao la đang dần mất đi, voọc bị bắn hạ vô tội vạ, rừng già kêu cứu...”.

Trung Nghĩa là tác giả của nhiều ca khúc được nhiều người yêu thích, như: Sao em còn buồn, Nắng Xuân ngời (Mỹ Tâm biểu diễn), Điều ước (Bằng Kiều - Minh Tuyết)... Lý do Trung Nghĩa vẽ tranh vì anh... mê vẽ từ nhỏ. Nhạc sĩ trẻ này cho biết, anh thi đậu ĐH Mỹ Thuật TPHCM nhưng gia đình không muốn anh làm... nghệ sĩ. Trung Nghĩa chuyển sang học ĐH Kiến Trúc theo ý muốn của cha mẹ. Tuy nhiên, ngay cả làm kiến trúc sư anh cũng thấy bị gò bó vì vẽ theo ý muốn của người khác. Sau bao nhiêu năm làm nhạc, vẽ nhà..., Trung Nghĩa quyết định trở lại niềm yêu thích thuở thiếu thời của mình.

Sắp tới, anh có cuộc triển lãm tranh tại Bảo tàng TPHCM. Cuộc bày tranh lần đầu trong đời, Trung Nghĩa phối hợp với hai giáo sư âm nhạc Nguyễn Lê Tuyên (giảng viên Đại học Quốc gia Úc, bộ môn guitar), Saliv Sachdev (giảng viên âm nhạc Đại học Bridgewater - Mỹ). Hai vị giáo sư âm nhạc này sẽ biểu diễn các nhạc cụ âm nhạc Tây nguyên - lĩnh vực hai ông nghiên cứu về Việt Nam lâu nay - và cũng đúng với chủ đề thiên nhiên trong tranh Trung Nghĩa.

( Baomoi.com )

Xin mời xem thêm : Nhạc sĩ Trung Nghĩa vẽ tranh: Gửi đi giấc mơ về thiên nhiên trên trang Thể Thao & Văn Hóa.

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA

HẠNH PHÚC

Chẳng có gì của tôi
Tất cả như mây trời
Cái được rồi sẽ mất
Miễn sao sống cho vui.

BÍ MẬT


Cái bóng của mỗi người
Soi rõ những buồn vui
Bóng kia là góc tối
Chỉ riêng mình biết thôi.

HAI MẶT

Nỗi buồn và niềm vui
Như đồng xu hai mặt
Mặt bên nầy nước mắt
Còn bên kia nụ cười.

SẺ CHIA

Lúc trẻ quá ham hố
Về già lại ăn năn
Phúc cho ai * chia sẻ
Khi mình còn trẻ măng.

* lời chúa Giêsu

BUỒN TÌNH


Trẻ uống, hút như điên
Già bắt đầu nhuốm bệnh
Thêm tiểu đồng dễ ghét
Thường hay cải lệnh trên.

LÝ SỰ CỦA Ô SIN

Ông chủ là cái ông
Có đó cũng như không
Là cái gì hư ảo
Chỉ dùng để nhân danh.

Nguyễn văn Gia

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

CON THUYỀN BÌNH AN



Nhân Ngày Lễ Hiến Chương Câc Nhà Giáo 20/11/2012, kính tặng và cầu chúc:
- Thầy Lâm Sĩ Hồng
- Các Anh Chị cựu Giáo Sư và cựu học sinh Trung Học Đông Giang
Một ngày nhớ về ngôi trường cũ Đông Giang đầy những cảm niệm an vui, ấm áp; và mỗi ngày thân tâm luôn khoẻ mạnh, an lạc.( Nguyễn Thị Yến )



CON THUYỀN BÌNH AN


Con thuyền nhỏ
Chở bình an
Không mang quá khứ
Không màng tương lai

Thu tĩnh lặng
Chiếc thuyền ai
Nhịp nhàng khua nhẹ
Khoan thai giữa dòng
Tĩnh tâm sen nở đoá lòng
An nhiên cười nụ lắng trong giọt đầy

Sông xuôi về phía chân mây
Rừng thu đứng lặng dang tay biển cười
Biển ôm sông nắng rạng ngời
Thuyền trôi lặng lẽ giữa trời thênh thang

Xa xa lấp lánh hoa vàng
Không trong không đục nhẹ nhàng bến không
Thuyền trôi êm chẳng hoài mong
Dòng sông trí tuệ thong dong con thuyền

Một mai thuyền nước hợp duyên
Viên dung trọn nghĩa uyên nguyên trở về
Mây lành ngũ sắc hồn quê
Thảnh thơi sông biển con thuyền bình an

Elk Grove, Ngày Lễ Các Nhà Giáo 20.11.2012
Uyên Nguyễn
( Cô Nguyễn Thị Yến )

EM TRỒNG HOA


Như một người vỡ đất trồng hoa
Mồ hôi đổ dầy thêm giáo án
Em chọn mầm gieo là con trẻ
Thương cô mình như thể mẹ cha

Chẳng nhớ bao mùa phượng thắm hoa
Đã bao lần cành đầy kết trái
Như tóc xanh xưa ngày vẫn chải
Chăm chút vun trồng những lứa hoa

Lớp học em ngày thêm xanh lá
Ánh lên từng đôi mắt sáng sao
Bao vất vả nụ cười che dấu
Bài giảng say như một thủa nào

Mùa hè nghe ve gọi xôn xao
Lòng vẫn nôn nao chờ nụ nở
Có thêm một tuổi nghề để nhớ
Yêu đời lại vỡ đất trồng hoa…

Đoàn Quân
( Đoàn Xuân Hiển K2 )

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20.11



NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM, BLOG ĐÔNG GIANG – HOÀNG HOA THÁM XIN:

- THẮP NÉN NHANG TƯỞNG NHỚ ĐẾN NHỮNG THẦY CÔ ĐÃ QUA ĐỜI.

- KÍNH CHÚC QUÝ THẦY CÔ ĐÃ NGHỈ HƯU HOẶC CÒN ĐANG GIẢNG DẠY ĐƯỢC NHIỀU SỨC KHỎE, VẠN AN.

- KÍNH CHÚC CÁC ANH CHỊ LÀ NHỮNG CỰU HỌC SINH NHƯNG ĐÃ VÀ ĐANG KẾ TỤC CÁC THẦY CÔ CỦA MÌNH ĐỂ GIEO MẦM TRÍ TUỆ VÀ NHÂN CÁCH CHO MÙA SAU. CHÚC CÁC ANH CHỊ NHỮNG LỜI CHÚC TỐT ĐẸP NHẤT.




Một số hình ảnh các thầy cô hiện đang ở Đà Nẵng - Huế - Sai gòn

KHÓC THẦY

Chúng tôi xin giới thiệu đến Quý thầy cô, anh chị bài thơ THẦY đăng trên báo Dân Trí, bài khóc Thầy được viết trong nghẹn ngào nước mắt, những câu thơ run run, thảng thốt trước nỗi đau quá bất ngờ: “Run run em đặt vòng hoa - Khóc thầy cho cả người xa… chưa về!”. Nhân ngày 20/11, xin được nhớ về những thầy cô đã khuất.



Thầy

Bạn em mới ở quê ra
Bảo thầy vẫn khỏe. Thế mà… thầy ơi!!!
Hôm nay tin đến rụng rời
Gió rung chiếc lá vàng rơi xuống rồi
Sông đầy sao nước chẳng trôi?
Đường về sao lại xa xôi gập ghềnh?

Một đời chẳng kể công lênh
Tấm lòng như biển mông mênh: LÒNG THẦY!
Thủy chung bao chuyến đò đầy
Âm thầm gieo hạt, trồng cây… cho đời.

Sao mà vội thế thầy ơi!
Chúng em vẫn hẹn về chơi – Tết này…
Làm thơ chúc thọ tặng thầy
Trời xanh bỗng cuộn mây dày, mưa tuôn
Bao nhiêu kỉ niệm vui buồn
Người trong di ảnh – Khói hương nhạt nhòa.

Run run em đặt vòng hoa
Khóc thầy cho cả người xa… chưa về!

Thái Dương Liễu 

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

NGƯỜI THẦY - TỪNG SỢI TÓC BẠC MÀU TRUÂN CHUYÊN

Nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20.11, chúng tôi xin giới thiệu bài " NGƯỜI THẦY - TỪNG SỢI TÓC BẠC MÀU TRUÂN CHUYÊN " của thầy Hoàng Dục nguyên giáo viên trường Đông giang - Hoàng Hoa Thám sau 75.

NGƯỜI THẦY - TỪNG SỢI TÓC BẠC MÀU TRUÂN CHUYÊN


Nhiều khi ngồi giữa phòng sách, chung quanh không một ai, mình bỗng tưởng mình là một lão triết gia.
Không triết gia sao được khi khuôn mặt cứ trầm tư, đôi mắt giăng mắc ngang dọc những sợi suy tư, vầng trán lồi lõm những đường rãnh ưu tư, đôi môi bặm lại đến tím tái vì “bất khả tư nghì” mặc dầu “như thị ngã văn” lắm lắm chuyện đời, tấm thân chỉ một tư thế bất động nhưng xem ra tư duy không “tư vô tà” chút nào. Ngoại hình là như thế, còn tâm giới thì tư tưởng này xẹt qua như sao băng, tư tưởng kia chớp lóa như ánh sét, có khi tư và tưởng va đập vào nhau tạo nên “ánh hồ quang” trí tuệ, tưởng chừng chạm được vào bản thể của sự vật hiện tượng nhưng hóa ra lại lạc lối trong cõi u minh của tâm hồn. Vậy là, nói theo kiểu triết học, xét đến cùng, mình chỉ là một lão triết gàn thôi.
Lão triết gàn hay lão gàn nói chuyện triết cũng thế… là rất đúng với mình. Nhiều khi mình cứ đem những chuyện không đâu vào cái đầu bé tẹo, bắt trí óc phải cật lực chẻ vấn đề ra, lật ngược lật xuôi, săm soi đi tìm bản chất của nó là gì. Nhưng rồi, mọi chuyện cứ “gió theo lối gió, mây đường mây”, chẳng đâu vào đâu, chẳng phải “đầu Ngô” cũng không “mình Sở” gì cả. Chẳng hạn như, đã rất nhiều lần mình tự dặn lòng phải biết vâng lời các triết gia : “Đừng hoài nghi con người”, nhưng lại cứ hồ đồ về con người! Mình cứ như gà mắc tóc, loay hoay về cái gọi là lí trí và tình cảm của con người. Trong mối quan hệ giữa lí trí và tình cảm của con người, mình cho đó là một cặp mâu thuẫn, có khi mình nghĩ cả hai thống nhất với nhau, có lúc lại cho rằng lí trí đứng trên, đứng ngoài, chế ngự rồi “cười cợt” với tình cảm; lại có lúc quay ngược ý nghĩ, không, tình cảm luôn “ngạo nghễ” trước lí trí vì cao cả hơn,… Và cũng nghĩ, trong một con người, có lúc bề ngoài rất tình cảm nhưng bên trong lại rất lí trí, có lúc bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại rất thiết tha… Nhưng rồi chất vấn mình : có khi nào cả hai đang diễn trò, cái này là “mặt nạ” của cái kia không ?… Rồi từ đó lan man, gàn dở mà bảo : cái giả, cái thật trong văn hóa ứng xử, trong lối sống của con người phần nào đó là do trạng thái không cân bằng giữa lí trí và tình cảm này. Không biết đó có phải là do mình võ đoán không, dù võ đoán có là một kiểu tư duy mang màu sắc triết học đi nữa ? Nhưng nghĩ lại, nhìn bản thân mình với sự thật từ sự trải nghiệm thì xem chừng võ đoán ấy cũng có cái lí của nó. Vậy thì mình sẽ lấy mình làm cứ liệu để làm sáng rõ cái suy tư mang màu sắc “triết học” của một lão gàn nói trên.

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012

HÁT GIỮA TRẦN GIAN


Truyện ngắn của Phan Trang Hy

HÁT GIỮA TRẦN GIAN

Tôi thẫn thờ cầm chiếc điện thoại lên nghe. Vẫn điệu nhạc chờ mà tôi ưa thích. Điệu nhạc của một thời làm lay động bao trái tim. Điệu nhạc đã lôi cuốn tôi tập tành yêu ca hát. Biết bao điệu nhạc đã mang lại lợi nhuận cho kẻ đầu tư. Biết bao tiếng hát được cài làm nhạc chờ trên điện thoại. Có thể chỉ cần nghe điệu nhạc chờ ấy là bạn có thể đoán được tính của chủ nhân chiếc điện thoại, không biết điều đó có chính xác không thì tôi chưa rõ. Tôi bấm nút, và cất tiếng a lô. Vẫn giọng điệu buồn bực, tiếng thằng bạn tôi vang bên tai: “Tau chịu hết nỗi rồi. Nó đã lừa gạt tau, tau không ngờ nó như thế?”. Tôi ừ ừ… Bạn tôi nói liên tu bất tận. Tôi chịu trận. Tính tôi vẫn thường cả nễ, ít nói, nhưng chịu lắng nghe. Nên khi bạn tôi có điều gì muốn trút nỗi lòng thì thường tìm tôi tâm sự. Tôi biết rõ điểm yếu của mình, nhưng đã là tính nên cũng khó sửa. Thôi thì ráng chịu cho nó qua. Hắn nói như ra lệnh tôi: “Mi đi với tau gấp. Tau cần mi!...”. Tôi vẫn ừ ừ.

Và rồi tôi đến với hắn. Tôi phải chiều hắn, uống cà phê cùng hắn để cho hắn hạ hỏa. Qua chuyện trò, tôi biết hắn bị một lãnh đạo cùng công ty đưa hắn vào chỗ mất tiền, mất của. Tôi chỉ biết thở dài. Chỉ an ủi hắn. Chớ biết nói gì cho phải.

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

CHIỀU XA


Chúng tôi xin giới thiệu bài thơ CHIỀU XA của mạc phương đình - anh Lê Tuấn Ngô - cựu học sinh Trần Cao Vân Tam Kỳ, anh là thân hữu Blog ĐG_HHT :




CHIỀU XA

Chiều lên nhổ gió lên theo
bước chân gõ phố đèn treo lối vào
xa còn chút nắng xanh xao
ta đi tìm mảnh hư hao gọi người
chợt như có thoáng buồn vui
áo ai trắng quá cuối trời đã thu
hắt hiu lòng bỗng sương mù
cựa mình lau lách hoang vu trở về
xưa còn bóng nguyệt nghiêng che
ai đem vất giữa bộn bề nỗi đau
không dưng nước bỏ giang đầu
để con cá bỏ dòng sâu về ngàn
một mình đi với lang thang
buổi chiều áo trắng vẽ hoàng hôn xưa
lá thu chưa rụng cuối mùa
vàng theo nhân ảnh nhặt thưa với chiều


mạc phương đình

CHIÊM BAO




Bao nhiêu năm đã xa rồi
Bỗng dưng nay lại gặp người năm xưa...
Ngồi bên nhau giữa đêm mưa
Lạnh thì chưa thấu ấm thừa trong tim
Đôi tay khôn mãi kiếm tìm
Đôi môi ngoan cứ đắm chìm trong nhau...
Sợ thời gian chóng qua mau
Chưa sang phút cuối bắt đầu lại thôi
Bắt đầu...môi lại...tìm môi
Giật mình
Tỉnh giấc
Chết rồi: CHIÊM BAO!

Đỗ xuân Khẩn K.6



Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

VĨNH VIỄN LÀ HAI


Tôi tìm một chỗ ngồi
Cho một buổi sớm mai
Một mình với một bóng
Vĩnh viễn vẫn là hai.

Vĩnh viễn vẫn là hai
Để vẫn còn ngồi được
Bên tôi chiếc bóng dài
Nói năm điều ba chuyện.

Vĩnh viễn vẫn là hai
Dù lên non xuống biển
Cho một buổi sớm mai
Giữa sơn cùng thủy tận.

Vĩnh viễn vẫn là hai
Tôi chẳng buồn niệm Phật
Trò chuyện với bóng mình
Một tình yêu chơn chất.

Vĩnh viễn vẫn là hai
Như chỗ chúng ta ngồi
Giờ nầy em cuối biển
Tôi phố thị mù khơi.

Như sao hôm sao mai
Chạy tìm nhau sớm tối
Không một tiếng thở dài
Vĩnh viễn vẫn là hai.

Vĩnh viễn vẫn là hai
Không một tiếng thở dài
Không một tiếng ...
Không...

Nguyễn Thiên Chương K9



Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA



LẪN LỘN

Một mình sắm nhiều vai
Xúc xắc kia sáu mặt
Đêm nằm cứ dằn vặt
Mình là mình hay ai.

VIẾNG BẠN


Mới ba hoa thiên địa
Giờ xuôi tay nằm yên
Trang đời cứ như bịa
Chớp mắt đã mất liền.

CON GÁI

Ngực căng tròn thiếu nữ
Chân cứ dài miên man
Em mùa xuân hớn hở
Ta mùa thu sắp tàn.

THẠCH NGÔN

Trầm tích dẫu nghìn năm
Chẳng có gì để nói
Một đời đá lặng câm
Thạch ngôn là vô ngôn.

Nguyễn Văn Gia

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

MÁI TÓC


Ba mươi năm sau họ tình cờ gặp lại nhau trong một buổi họp mặt. Cả hai lặng người khi bắt gặp ánh mắt của nhau. Như những kẻ mộng du, họ tiến về phía nhau, ôm nhau và cùng nhau rơm rớm khóc. Choàng tỉnh, họ ngượng ngùng rời nhau, mỗi người lại về với nhóm bạn riêng trong buổi tiệc ồn ào kia để cùng tay bắt mặt mừng những người đã một thời tạm quên đi tuổi xanh của mình ở một công trường thuỷ lợi...

***

Khẽ “ khà “ nhẹ như một tiếng thở dài, từ tốn đặt ly xuống bàn, hắn tiếp: “ Sau buổi tiệc mình dáo dác tìm, mấy người bạn nói em bỏ về từ rất sớm. Hỏi xin số điện thoại, nhưng gọi hoài không có ai trả lời. Ông biết không, ai đời gần sáu mươi rồi mà vẫn lập cập run khi chờ người bên kia đầu dây bắt máy. Mình cũng đã hỏi địa chỉ nhà, nhưng không dám đến...”. Rồi rót rượu, tay rải nhẹ vào các sợi dây đàn, đưa ly lên miệng cất giọng: “ Chiều tím, chiều nhớ thương ai, người em tóc dài, sầu trên phím đàn...”(*) Giọng hát của hắn vẫn ngọt ngào, đầy quyến rũ như ngày nào đã từng làm rung động người nghe khi cất lên giữa núi đồi hoang vắng vào những đêm trăng vằng vặc...

...” Tình vương không gian. Mây bay quan san, có hay?”
(*). Rồi gục đầu vào cây đàn, xa vắng: “ Mình không bao giờ thôi nhớ...”

Trăng đỏng đảnh hiện dần lên từ mặt biển. Gió mùa thu lành lạnh. Tiếng sóng buồn như bản hoà âm giọng trầm cung thứ. Mây trời lửng thửng ung dung nhẹ nhàng trôi che dần vầng trăng mười bốn.

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

TÓC EM

Tóc em những sợi dây đàn
Không âm mà vẫn tình tang với mình
Kéo từng sợi nắng lung linh
Vào đêm chải xuống, tóc mình hoá đêm
Ôm vai để lại vai mềm
Đưa tay nhau nối dài thêm sợi tình
Rủ anh làm bướm vờn xinh
Để anh mê mải tìm mình xưa - sau
Gần nhau bóng ngả sông sâu
Bước lên xanh thẳm một màu thời gian
Tay em vuốt khẽ cung đàn
Ngân theo lời mẹ khẽ khàng ý cha
Đêm nằm gối sợi phong ba
Sáng ra tóc rối ngã ba duyên trần
Đường dài lệch lạc bước chân
Có cây bồ kết chết dần trong nhau
...
Nhớ xưa bóng ngả sông sâu
Nay ai còn đứng xem màu thời gian.

Sài Gòn 03.11.2012
Phan Thanh Cương K8

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2012

THÔI ĐÀNH!

Tặng PTC

Sao trời lại bắt ta yêu
Để giờ nắng sớm mưa chiều buồn tênh
Lẽ ra… thì phải bắt đền
Ông tơ bà nguyệt chẳng nên sự gì.
Bày se tơ hồng làm chi
Nửa chừng tơ đứt… phân ly đôi đường
Người về bên ấy vấn vương
Ta bên này cũng sầu thương một đời.

Đoạn trường chi hở ông trời
Ngẩn ngơ kẻ đứng người ngồi không yên
Con tim lỡ vướng lụy phiền
Làm sao tìm lại vẹn nguyên những ngày.
Ru Em…* rồi… Cõng Em* này
Sao ông chẳng xót còn bày đa đoan!

Trách mưa, hay trách nắng vàng
Trách trời nổi gió, hay ngàn mây trôi?
Trách ai ? – chuyện cũng đã rồi
Đành đeo mang đến hết đời cho xong.

PHAN MẠNH THU – K9


(*)Ru Em

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN: Những thác nước đẹp nhất trên thế giới

Đôi khi tráng lệ, kỳ vĩ như những chú rồng huyền thoại, đôi khi lại trữ tình dịu dàng như một bài thơ. Hãy cùng chiêm ngưỡng những thác nước đẹp nhất trên thế giới - những tuyệt tác vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho nhân loại.
Thác nước Helmcken tại British Columbia, Canada hớp hồn bởi vẻ đẹp như chốn bồng lai
Thác nước Helmcken tại British Columbia, Canada hớp hồn bởi vẻ đẹp như chốn bồng lai
Thác nước tại khu rừng Romania lại gây ấn tượng bởi vẻ độc đáo của từng làn nước
Thác nước tại khu rừng Romania lại gây ấn tượng bởi vẻ độc đáo của từng làn nước
 

NHỚ BÓNG TRE XƯA


Rồi thôi
Đành cũng xa người
Chắc buồn như thuở ru hời võng đưa
Chim ơi mầy hót lẻ loi
Hay nghìn xưa
Đã mồ côi hồn người
Bóng tre xanh
Đã mù khơi
Về đâu...
Chim sáo
Chìa vôi
Chào mào?
Nhấp nhô
Nhà ống
Vươn cao
Trăng xưa
Vườn cũ
Rớt vào lãng quên

Nguyễn Văn Gia

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

TRONG NHỮNG NGÀY BỆNH

Cơ thể tôi đang có vấn đề
Cáu bẳn cụ già khó tính
Mè nheo con trẻ đòi quà
Tôi nằm thẳng băng trên giường lắng nghe trong thinh lặng
Từng sợi dây nơ ron thần kinh cột sống
Từng mạch máu li ti thắt lưng
Chúng đang biểu tình phản đối
Kiến nghị, yêu sách đủ điều
Khích động hay ôn hòa
Không biết nữa

Ơi của ngày rất xa mà cũng rất gần
Khi tôi còn là một đốm lửa sinh linh giữa thiên hà vũ trụ
Không chết không sống
Không đau buồn không sướng vui
Bồng bềnh vần chuyển
Ơi của ngày rất xa phôi thai tôi quẫy cựa từ rỗng không lòng mẹ
Nước và đất và gió nhào nặn hình hài
Bám lấy sợi nhau mà suy gẫm phận làm người tứ khổ
Kim đồng hồ nghịch chiều vô tận
Từng khoảnh khắc chớp lấy âm bản
Tôi soi vào
Mê tỉnh cơn đau

Mỗi ngày tôi ném vào dạ dày mười lăm viên thuốc
Như ném vào thời gian sợi dây thừng kéo dài thêm xác thân đã oải
Liệu có ích gì không
Tôi không biết nữa
Chỉ biết cơ thể mình là chiến trường hiếu sinh hiếu sát
Thắng thua thế nào cũng lãnh đủ riêng tôi.

Tôi gắng gượng ngồi dậy đến chừng có thể
Mà mơ xa con nít mới tập bò
Tôi lững chững tập đi giữa hai màu sợi tóc
Mòn nhẵn con đường mà không lạ không quen

Ừ, cơ thể ơi, cứ tiếp tục biểu tình đi
Đòi quyền sống và đòi quyền chết
Giải quyết vấn đề như mây thì phải bay, như nước thì phải chảy
Như đói thì ăn, như khát thì uống
Vô tư

Đáng sợ nhất
Và cũng nhạt phèo nhất
Là một cơ thể vô tri không có vấn đề!

NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
( Nguyễn Quốc Huấn K10 )

Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

CALI FORNIA, MÙA THU


1
Cali mưa nắng thất thường
Người ta vẫn ở, vẫn thương xứ nầy
Thu về, theo lá vàng bay
Cali nắng vẫn, ấm ngày lạnh đêm
Tôi đến đây, thân rách mền
Có thêm ấm lạnh, có thêm bụi đời

2
Thu về lá rụng, vàng rơi
Gió thu nhẹ nhắn, những lời tình yêu
Em, Mỹ trắng, đẹp mỹ miều
Nhìn em thì dễ, còn yêu khó chừng!


3
Em ơi! Tôi là người dưng
Người dưng ở Mỹ, nhớ chừng Việt Nam

Cali
NGUYỄN ĐÔNG GIANG
( Thầy Nguyễn Văn Ngọc )

CÙNG CƯỜI CHÚT CHƠI



Câu chuyện cười chút chơi..chuyện chiếu chăn
Các cô, các chị có chung chồng
Cùng cày, cùng cuốc, cùng công cụ
Cùng chiếu cùng chăn, chõng cũng cùng
Câu cá, câu cua, chàng cố chịu
Cạm chim, cạm chuột, chị càng công
Cuối cùng co cẳng, cao chân chạy
Cám cảnh câu ca : " cá cắn cần "

Đỗ Kỳ Hưng K6

TÒA NHÀ NẦY ĐỂ DÙNG LÀM GÌ



Thầy Nguyễn Bang sưu tầm và giới thiệu đến quý thầy cô, anh chị một số hình ảnh có tên: " Đố bạn biết tòa nhà nầy dùng để làm gì??":










Xin thưa,đó là nhà tù " TRUNG TÂM CẢI HUẤN " của Quận Cook thuộc thành phố Chicago tiểu bang Illinois, Hoa Kỳ

Và cũng xin thưa, tù nhân có quyền chọn thức ăn theo thực đơn...

Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

THĂM NHÀ GIÀN


Ngước lên
Thăm lính nhà giàn
Gió to
Sóng lớn
Nên đành nhìn nhau
Tiếc không nắm được bàn tay
Truyền bao cảm xúc
Những ngày lênh đênh
Chạnh lòng anh
Tủi lòng em
Mai sau
Không thể nào quên cảnh nầy
Muốn chồm lên sóng nắm tay
Mà không toại nguyện
Mắt ai
Cay xè
Thôi đành
Cố gióng tai nghe
Lời thương
Gởi gắm
Bộn bề lời thương

Mai Mộng Tưởng K6

Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

CHÙM THƠ NGUYỄN THIÊN CHƯƠNG

NHƯ KHÔNG

Ô bông mây trắng
Ô mộng bên trời
Ô không cầm được
Sợi khói đang trôi

BẤT TẬN

Sáng nhìn xanh ngọc bích
Trưa cười nụ môi hường
Chiều vui vui như thể
Một hồn đầy yêu thương

HẠT HUYỀN


Năm tháng vần xoay chuỗi hạt mòn
Đi, về một đỉnh núi chon von
Đã thắp trên tay nghìn đốm lửa
Đã tắt trên tay nhiều hoàng hôn


Nguyễn Thiên Chương K9

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

Nhân dịp cuối tuần thầy Nguyễn Bang xin giới thiệu đến quý Thầy Cô anh chị tiết mục ảo thuật độc đáo Jémôme Murat.


Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012

MƠ VỀ LỐI XƯA

Cũng có lúc muốn về thăm cố quận
Con đường xưa người ấy có còn trông?
Dòng sông nhỏ có còn nghe sóng gợn
Chiều em qua ríu rít bước chân hồng

Cũng có lúc mơ về trên phố cũ
Khi hoàng hôn vàng úa phủ bên đời
Ngày xưa đó theo em về lối nhỏ
Hồn lâng lâng theo cánh gió chơi vơi

Cũng có lúc thấy lòng sao nhớ quá
Theo gió về trên vòm lá ngát xanh
Con đường nhỏ ngày xưa em đi học
Có còn không màu mắt biếc long lanh

Cũng có lúc mơ sân trường chim hót
Áo học trò hương nắng sớm bay bay
Vô tư quá vui đùa trên lớp học
Hạ vàng nào rơm rớm lệ chia tay

Cũng có lúc muốn về thăm xóm nhỏ
Chiếc cầu tre mưa lũ cuốn trôi không?
Em còn đó mùa thu xanh biếc ngõ
Hay mù khơi theo cơn lốc bụi hồng


01/11/2012
Nguyễn Tấn Lực K6

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

THƯ MỜI ĐẠI HỘI LIÊN TRƯỜNG QUẢNG ĐÀ 2013


BAN CHẤP HÀNH
Hội Cựu Học Sinh Liên Trường Quảng Đà ( CHSLTQĐ ) – Houston
15318 Greenleaf Lane, Houston, TX 77062
Điện thoại: (832) 515-4360 hoặc ( 281) 468-4515

THƯ MỜI 

Đại Hội Liên Trường Quảng Đà năm 2013

                Kính thưa :          -    Quý Thầy Cô
                                            -    Quý Anh Chị Em CHSLTQĐ
                                            -    Quý Bạn Hữu và Thân Hữu

          Chúng tôi,  Hội Cựu Học Sinh Liên Trường Quảng Đà- Houston, xin được hân hạnh tổ chức Đại Hội Liên Trường Quảng Đà năm 2013 tại thành phố Houston, Texas vào dịp Lễ Lao Động ( Labor Day )
                    Đại Hội Liên Trường Quảng Đà năm 2013
                   CHỦ ĐỀ:   QUẢNG ĐÀ, QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU
                   THỜI GIAN:   AUGUST 31st & SEPTEMBER 1st, 2013
                    ĐỊA ĐIỂM :   THÀNH PHỐ HOUSTON

           Hội CHSLTQĐ – Houston xin trân trọng kính mời quý Thầy Cô, quý Anh Chị Em cựu học sinh liên trường Quảng Đà, bạn hữu và thân hữu khắp nơi, cố gắng sắp xếp thời giờ để về tham dự Đại Hội Liên Trường Quảng Đà năm 2013.
           Sự hưởng ứng và tham gia đông đảo của quý Thầy Cô và Anh Chị Em không những là niềm khích lệ đối với CHSLTQĐ- Houston mà còn là một dịp để tất cả chúng ta gặp gở và cùng nhau sinh hoạt để có một kỷ niệm đáng nhớ.
           Chi tiết chương trình sẽ được phổ biến qua những thông báo kế tiếp.
           Houstonngày 1 tháng 11 năm 2012
          Trân trọng
Ban Chấp Hành Cựu Học Sinh Liên Trường Quảng Đà – Houston

Trương Tường Vi: ( 281) 468 – 4515 Email   mars2001@swbell.net
Cao Hữu Hải : ( 832) 515-4360  Email ahcao@hotmail.com
Nguyễn Thế Hùng (832) 638-2179 Email hnguyen_ca@yahoo.com
Nguyễn Quốc Cường (832) 385-0245 Email cnguyen999999@gmail.com

Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

EM ƠI ĐỪNG BẮT THƠ IM



Anh làm thơ,
Thả bong bóng bay qua từng nỗi nhớ
Vẽ bọt mưa sắc màu chờ đợi
Như cánh chuồn không chỉ bay thôi.
Anh đưa thơ hứng nắng mặt trời
Để biết lá vì sao xanh vậy
Trẻ thơ cần vú mẹ
Người già cậy gậy giữ niềm tin
Em ơi đừng bắt thơ im
Thu nhẹ trên không chẳng thể thu chìm
Lá có vàng lên cũng vì xanh một thưở
Và anh như người mắc nợ
Trả trẻ thơ về bên vú mẹ
Trả người già cây gậy bước loanh quanh.
Gát bút là anh nợ chính anh.


Sài Gòn 04.10.2012
Phan Thanh Cương K8

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA

VÔ TÂM

Chẳng biết đâu bờ bến
Nước cứ trôi tự nhiên
Nghìn năm rồi chẳng hỏi
Mình có trôi hay không.



Muốn trường sinh bất tử
Muốn muôn năm trường trị
Chỉ những kẻ u mê
Mới mộng mơ như thế.

CỦA BÁU


Trong nhà đầy báu vật *
Chẳng cần tìm đâu xa
Đừng mất công tìm Phật
Thế Tôn tại lòng ta.

*Trần Nhân Tông;"Gia
trung hữu bảo hưu tầm
mích"


LỞ BỒI


Nhẹ như không
Khi trở lại nhà
Những gì được mất
Đã dần xa
Đâu hay ấm lạnh
Từ sông núi
Vẫn còn
Bồi
Lở
Giữa lòng ta.

Nguyễn Văn Gia