Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

TÓC EM

Tóc em những sợi dây đàn
Không âm mà vẫn tình tang với mình
Kéo từng sợi nắng lung linh
Vào đêm chải xuống, tóc mình hoá đêm
Ôm vai để lại vai mềm
Đưa tay nhau nối dài thêm sợi tình
Rủ anh làm bướm vờn xinh
Để anh mê mải tìm mình xưa - sau
Gần nhau bóng ngả sông sâu
Bước lên xanh thẳm một màu thời gian
Tay em vuốt khẽ cung đàn
Ngân theo lời mẹ khẽ khàng ý cha
Đêm nằm gối sợi phong ba
Sáng ra tóc rối ngã ba duyên trần
Đường dài lệch lạc bước chân
Có cây bồ kết chết dần trong nhau
...
Nhớ xưa bóng ngả sông sâu
Nay ai còn đứng xem màu thời gian.

Sài Gòn 03.11.2012
Phan Thanh Cương K8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét