Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

EM ƠI ĐỪNG BẮT THƠ IM



Anh làm thơ,
Thả bong bóng bay qua từng nỗi nhớ
Vẽ bọt mưa sắc màu chờ đợi
Như cánh chuồn không chỉ bay thôi.
Anh đưa thơ hứng nắng mặt trời
Để biết lá vì sao xanh vậy
Trẻ thơ cần vú mẹ
Người già cậy gậy giữ niềm tin
Em ơi đừng bắt thơ im
Thu nhẹ trên không chẳng thể thu chìm
Lá có vàng lên cũng vì xanh một thưở
Và anh như người mắc nợ
Trả trẻ thơ về bên vú mẹ
Trả người già cây gậy bước loanh quanh.
Gát bút là anh nợ chính anh.


Sài Gòn 04.10.2012
Phan Thanh Cương K8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét