Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

CHIỀU NHỚ



Nắng chiều nghiêng cụng chén con
Và thêm một cái hoàng hôn chòng chành
Có gì trong ngọn gió thanh
Mà se sẻ nhớ, mà loanh quanh buồn

Người từ một thoáng tương phùng
Bỗng trăm năm, bỗng muôn trùng nước mây
Câu thơ trao giữa vơi đầy
Nữa mai phương ấy, phương nầy còn nhau

Ai xui chi nỗi ví dầu
Gập ghềnh xa cách khâu vào màn đêm
Chén nầy uống với trăng lên
Rót thêm chén nữa gửi miền đăm đăm

Nghìn sương ướp giọt rượu thầm
Ngấm đầy nỗi nhớ và tan giữa trời.

Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét