Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA

VÔ TÂM

Chẳng biết đâu bờ bến
Nước cứ trôi tự nhiên
Nghìn năm rồi chẳng hỏi
Mình có trôi hay không.



Muốn trường sinh bất tử
Muốn muôn năm trường trị
Chỉ những kẻ u mê
Mới mộng mơ như thế.

CỦA BÁU


Trong nhà đầy báu vật *
Chẳng cần tìm đâu xa
Đừng mất công tìm Phật
Thế Tôn tại lòng ta.

*Trần Nhân Tông;"Gia
trung hữu bảo hưu tầm
mích"


LỞ BỒI


Nhẹ như không
Khi trở lại nhà
Những gì được mất
Đã dần xa
Đâu hay ấm lạnh
Từ sông núi
Vẫn còn
Bồi
Lở
Giữa lòng ta.

Nguyễn Văn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét