Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

MÀU MÂY CŨ



MÀU MÂY CŨ


Chị ra ngồi giữa chợ đời
Gánh hàng như gánh một trời thi thơ
Chị xưa tím Huế mộng mơ
Bất ngờ dâu bể bến bờ đổi thay
Chị từ thất lạc màu mây
Chong đèn ngồi tiếc mộng ngày xuân tan.

TỰ NHIÊN

Thiên nhiên của tình yêu
Hận thù không có chỗ
Hoa kia nở khơi khơi
Chẳng vì một ai cả.


HỒN PHỐ CHÔNG CHÊNH

Nhà vươn cao
Phố rộng thênh thênh
Người và xe
Ngược xuôi hối hả
Chợt tiếng chim gù
Nơi hẻm nhỏ
Bất ngờ hồn phố lại chông chênh.


HIỀN THÊ


Em thật như không khí
Mà lắm lúc ta quên
Chỉ khi gần ngạt thở
Mới tính chuyện ăn năn.


Nguyễn Văn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét