Sân trường đó sao bây giờ xa lạ
Bao năm rồi cây phượng cũng già nua
Ta trở về nghe buồn lên sắc lá
Gió như trêu cọng tóc đã sang mùa
Lần bước nhỏ lối xưa buồn cỏ mọc
Chiều hoang liêu ký ức bỗng hoen vàng
Vò sợi nắng ép vào lòng sưởi ấm
Lạnh đâu từ sâu thẳm lạnh bay sang
Ngày xúng xính áo trắng dài mới mặc
Em điệu đàng thiếu nữ đẹp tinh khôi
Sân trường đó bướm vàng say hương tóc
Thời gian trôi năm tháng cũ đâu rồi !
Sao vẫn nhớ ngày vui nào xa lắc
Đã vùi sâu trong dãy mộ miên sầu
Chợt giây phút hồn bay về quá khứ
Cánh phượng hồng rụng xuống những niềm đau...
Nguyễn Tấn Lực K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét