Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

VỚI 9B NGÀY ẤY...



Từ rừng về biển xa xôi
Thế nên tôi phải đơn côi cả đời
Bể dâu dù có đổi dời
Tôi là tôi vẫn rối bời mối tơ
Hãy quay về với tuổi thơ
Cho lòng thanh thản giấc mơ học trò
Bốn mươi năm vẫn câu hò
“Học trò ăn vụng cá kho” ấy mà
Mây bay trên đỉnh Sơn Trà
Nhìn qua bên ấy Tiên Sa hiện về
Cầu Rồng như thực như mê
Ngàn năm vẫn thấy tràn trề tuổi xuân
Em mười lăm tuổi má hồng
Tà áo dài trắng sáng trong nắng vàng
Hè về ve rộn kêu vang
Trường tôi vẫn thế Đông Giang tuyệt vời
9b ngày ấy xa rồi
Nhưng tôi vẫn cứ là người “tía yêu”
Của đàn con gái mỹ miều
“Đại gia đình 9b” nhiều niềm vui
Tuy giờ tuổi đã xế chiều
Vẫn là “ tía” của 9b thuở nào
Gặp nhau lại một câu chào
“Tía ơi”* thương quá chẳng bao giờ buồn
Tôi giờ đã hết đơn côi.


Từ Ngọc Kim Luông K7

(*) Các bạn trong lớp goi Kim Luông là TÍA ( danh xưng bố, cha)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét