Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

VÔ ĐỀ 2

Vô Đề 2 là một trong những bài thơ của anh VT gửi tặng cô học trò nhỏ Đông Giang ngày xưa, những bài thơ ấy đã được cô học trò lưu giữ bên mình hơn 30 năm qua:

Mười bảy tuổi em ra ngồi trên dốc
Hồn hư vô như một lá cỏ xanh
Hai tay vuốt bơ vơ bờ tóc mượt
Mờ sương trong đôi mắt ngọc ân tình.

Mười bảy tuổi em là dòng sông ngọt
Chảy triền miên không bến với không bờ
Hoa phượng thắm mùa thu rơi dưới gót
Bỗng một chiều em hiểu nghĩa hoang sơ.

Chiếc kẹp tóc quên hoài trong ngăn kéo
Em thắt đôi bím tím nhịp nhàng đưa
Những sách vở một mùa hè đã cũ
Gợi trong em một chút nhớ hương mùa.

Mười bảy tuổi con chim về đậu lại
Lá me xanh tư lự đến vô cùng
Trên má thắm một lần tôi hái trái
Một lần em hờn giận mắt rưng rưng.

Mười bảy tuổi em về soi bóng nước
Buồn hiu hiu con gái nhớ chân đồi
Em có thấy trong lòng hoa thược dược
Con bướm vàng là tất cả lòng tôi.

Mười bảy tuổi trăng em vàng bên cửa
Nhạc tình rơi câu thu hát cho người
Trời đất lạnh vô cùng em hiểu chứ
Những hoàng hôn hư huyễn đến mù khơi.

Mười bảy tuổi em ra ngồi trên dốc
Hồn đau thương như một cụm cỏ xanh
Hai tay vuốt bơ vơ bờ tóc rối
Mờ sương theo đôi mắt nẻo di hành…

VT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét