Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013
HẪNG
Có thể người ta làm theo ý muốn.
Nhưng riêng mình, mình chỉ ngắm mà thôi.
Khẽ thấy buồn khi gió nhẹ mây trôi.
Không vui lắm khi hoàng hôn sắp tắt.
Ý đã có nhưng lời thì luống cuống.
Đành thôi, hẹn ngày nào đó đẹp hơn.
Dẫu biết rằng thấy hẫng sẽ chơi vơi.
Niềm vui đến chỉ mỗi mình mình biết.
Lắm bức thư thức rất khuya ngồi viết.
Hẹn ngày mai thư đến thế cho lời.
Không biết sao gặp mặt lại bồi hồi.
Thôi xếp lại để khi nào có dịp.
Chiều hôm ấy bầu trời trông thật đẹp.
Trên không trung mây trắng lẫn chim trời.
Bay muôn phương, cánh vỗ cũng muôn nơi.
Và như thế bước chân mình vô định.
Thư viết không hay nhưng mong đón nhận.
Sẽ rất vui như chim hót ban mai.
Không hiểu sao đường ngắn lại quá dài.
“Rồi tất cả lại mờ như chuyện cũ”.
NGOC TÂN K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét