Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

HÃY VỀ ĐÂY MỘT LẦN!


Rất lâu đi lại trên đường phố cũ
Phố đông người cây cối cũng thay hoa
Chuyện lâu rồi như thấy mới hôm qua
Quanh đâu đó tưởng chừng ai đi tới.

Bóng dáng ấy, với bước chân ngày ấy
Có ngập ngừng, bối rối giáp mặt nhau
Đã cách xa, thời gian đã rất xa
Giờ vọng lại như nửa mờ, nửa tỏ.

Trong nỗi nhớ có cái mà hay sợ
Ai đâu đây nhìn trộm thấu tim mình
Sợ mưa chiều, nắng sớm, sợ làm thinh
Sợ cả tiếng cười, sợ luôn tiếng khóc.

Có lẽ so xưa, bây giờ đổi khác
Có còn chăng môi mắt thuở ngây ngô
Lẫn vào mình trong những giấc chiêm bao
Mai choàng dậy thấy xung quanh trống vắng.

Chờ đợi, khi ngoài kia trời đầy nắng
Ở dưới giàn hoa mượn bóng che đầu
Trong vội vàng nên chẳng dám đứng lâu
Ngại kẻ qua đường, ngại câu tinh nghịch.

Nay quay lại con đường mang cổ tích
Dấu chân xưa bụi lấp bởi thời gian
Vẫn còn đây ánh nắng lúc chiều tàn
Nhưng không đủ sáng dễ tìm, dễ thấy.

Phố có ồn ào nhưng sao lại vắng
Và im lìm như cơn gió qua mau
Bỗng dưng chiếc lá lượn rớt trên đầu
Như thể có bàn tay nào đang chạm.

Trong im lặng giở lần trong sâu thẳm
Thời yên bình với tiếng vọng ngân nga
Hay lời buồn của bản nhạc tình ca
Mong rằng nhớ những gì còn đọng lại.

Ai đâu biết quá khứ luôn e ngại
Biết tìm đâu, lần mãi vẫn đi tìm
Đường xưa đây, người phải là cánh chim?
Bay đi mãi có quay về chốn cũ .

Còn bao nữa hãy trở về ngay chứ!
Một lần thôi tia nắng cuối ngày rồi
Có phải là cứ để mãi mãi trôi?
Đến một lúc, thôi thì xin đừng đến.

NGỌC TÂN K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét