(Trường tiểu học Lộc Phước - Đại Lộc Quảng Nam)
Ta đã quá giang trận lụt nhớ đời*
Tránh họa di căn từ thời ông tổ
Bốn lăm năm rạch một đường chỉ đỏ
Vắt ngang trời tiếng mõ giục lìa quê
Có ai đi chẳng muốn buổi quay về
Lời mẹ gọi thẩn thờ trên bờ vực
Âm sáo thổi trầm buồn trong vô thức
Ám ảnh hoài những lúc đợi trăng lên
Có ai đi mà ký ức chùng quên
Tên gọi trường xưa trên nền đổ nát
Tránh nỏ sợ cung bầy chim tan tác
Sổ điểm danh từng lớp lạc về đâu
Xưa lắm rôi! khi đổ tội bể dâu
Đổ tội ông trời gây nên nông nỗi
Vết thương lòng rỉ trơ hòn sắt nguội
Giữa cuộc tàn tro bát quái trận đồ
Nghĩ chuyện tương phùng ú ớ giấc mơ
Quỳ nhớ linh xưa...đọc câu thần chú
Chẳng thấy rùa thần chỉ nghe vượn hú
Đau xót chiều dài lịch sử can qua
Xương rồng khô cạn mước đợi ra hoa
Cạn quỹ thời gian chờ niềm vui đến
Thầy thất thập - trò đã tri thiên mệnh
Thấu đạo trời - tha thứ vẫn là hơn
Nguyên quán là - tâm - lốc xoáy vòng tròn
Cơ hội đầu tiên thầy trò hạnh ngộ**
Cũng chưa hẳn Châu đã về Hợp phố
(Khi cuối cùng ở lại chắc chi yên)
Phước ba đời - ta nhờ chút ơn trên
Sống sót đến giờ làm thơ uống rượu
Giữ nguyên họ tên đi cùng tứ xứ
Thật lòng mình vì yêu chữ Tự Do
Sách giáo khoa thư - tình nghĩa học trò
Thương không hết đường tơ đan áo lụa
Xin tạ lỗi - một lần - không dám hứa
Sẽ quay về rửa mặt bến sông xưa .
Nguyễn Hữu Thụy - K3
* trận lụt lớn năm 1964 .
** tổ chức họp mặt sau hơn 40 năm tan tác !
S.gòn 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét