Người già lum cum ra biển
Hai ta cùng phận bạc đầu
Sóng đời khác chi sóng nước
Rì rầm nhắc chuyện nông sâu
Người già ra ngồi với biển
Ngắt xanh viền đến chân trời
Bàn tay khoả vào con nước
Mát lòng như thuở hai mươi
Người già nô đùa với biển
Học đòi theo trẻ trò chơi
Ngắm lâu đài xây trên cát
Tự nhiên sao lại mỉm cười
Người già thong dong dạo biển
Cát mềm không nỡ níu chân
Bóng nắng mai dần ngắn lại
Gió hiền thương chạy vòng quanh
Người già mệt rồi, chào biển
Dấu chân trên cát dần trôi
Ấm trà sớm mai vừa hãm
Bây chừ vị mặn đằm môi!
Nguyễn Đại Bường - K10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét