Rồi một ngày ... khi trở về trường cũ
Tìm bãi cát vàng một thuở nguyên sinh
Ngày xa xưa nóng bỏng dưới chân mình
Cát bụi mù trời ngập tràn ánh nắng
Ngày xưa đó là vùng quạnh vắng
Nơi nương thân người - trong buổi loạn ly
Rời bỏ làng quê cất bước ra đi
Vai gánh gồng trên thân gầy áo vải
Xin cảm ơn đất lành An Hải
Đùm bọc bao người thân phận xót xa
Mọc lên đơn sơ với những mái nhà
Giúp người quên đi cuộc đời dâu bể
Tuổi thơ tôi lớn lên những ngày như thế
Bỏ lớp bao năm lại cất bước đến trường
Lem luốc mặt mày cát bụi còn vương
Vẫn cứ vô tư đùa trên lớp học
Thời gian qua đi ...mình vào trung học
Đông Giang mái trường thương mến biết bao
Rét mướt mùa đông gió nóng hạ Lào
Và cũng là nơi biết bao điều để nhớ
Thời gian qua nhanh lòng mình cứ ngỡ
Mưa nắng đời người như mới hôm qua
Khi bình minh đi chiều nhuộm nắng tà
Ta lại lang thang nhớ về dỹ vãng ...
Nguyễn Tấn Lực - K6