Sân trường áo trắng em bay
Gót sen nhẹ bước lung lay nắng vàng
Rèm mi đen nhánh hai hàng
Ngẩn ngơ cánh bướm rộn ràng tiếng ve
Em tròn mười sáu rồi nghe!
Mộng hồn vừa điểm nắng hè tươi nhanh
Cái nhìn cứ chạy loanh quanh
Từ chân đến tóc hóa thành tiên nga
Xinh gì xinh thế người ta
Nhìn thôi chết sững như là chết trân
Dù thật xa cũng rất gần
Mươi phân như thể mười phần chắc luôn
Khi nắng vui chợt mưa buồn
Là sông thương nhớ là nguồn chờ mong
Tình chi cứ chạy lòng vòng
Lúc ngoài trời rộng lúc trong sân trường
Đẹp gì lóng lánh như sương
Lỡ mà nhìn cái ... là vương vấn hoài
Tim anh em xẻ ra coi
Ngăn trong yêu lắm ... ngăn ngoài lắm yêu
Nhớ chi từ sớm tới chiều
Hết trưa đến tối thêm nhiều kỳ ghê
Thương gì dài cứ lê thê
Đường xa chiếc bóng đi về mông mênh
Nụ cười em lúc bỏ quên
Đem về ôm ngủ sướng rên mấy ngày
Dù em nào biết nào hay
Miếng thương miếng nhớ cứ dày dày thêm
Tóc bay là tóc bay mềm
Vầng trăng khúc nhạc đêm đêm bay vào
Mắt buồn ngút tận ngàn sao
Nhớ ai biển động sóng gào âm vang
Tình từ tím đã hoen vàng
Bao la sông rộng miên man núi đồi
Cô đơn se thắt bờ môi
Nghĩa là anh đã ... yêu rồi đó nghen ...!
Nguyễn Tấn Lực - K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét