Lững thững đi giữa đời chiêm bao
Với ngày chong mắt nhớ đâu đâu
Với đêm thảng thốt như ai gọi
Tiếng vọng tình xưa lạc ngã nào
Trắc trở hai đầu bến gió xa
Nên chi đành tiếc ngọc thương hoa
Và hoa cũng đã tan màu khói
Ngọc biết tìm đâu những ngọc ngà
Cũng chỉ là tơ tưởng không không
Du hồn người sáo thổi sang sông
Xa thấu lòng phơi bờ bến cũ
Bóng ái tình trăng nước mênh mông
Không gian im nghe mùa tan rơi
Giấc hư mơ lãng đãng hết thời
Khúc hát chiều lên xanh huyền hoặc
Mỗi ngày thấm thoát mộng phai phôi
Trong mông lung trời cao biển xa
Còn lại bên đời gợn giấc hoa
Mong cho nhau bàn tay thơm thảo
Người biết yêu bên người thiết tha.
Nguyễn Hữu Thụy - K3
S.gòn không ngày tháng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét