(Vô cùng thương tiếc bạn Vũ Đan Huyền K7 vừa từ giã cõi trần)
Vẫn biết thế - kiếp người là cát bụi
Sao vẫn buồn sao vẫn cứ xót xa
Thạch Thảo Viên chợt phủ đầy hương khói
Từng cơn mưa như giòng lệ ướt nhòa
Bên linh cửu khói hương buồn hiu hắt
Nén đau thương xin cắm nhánh hoa vàng
Giọt nước mắt những bờ môi ngắt lạnh
Trời đất buồn phủ kín một màu tang
Chim đỗ quyên đêm trường kêu thê thiết
Núi rừng xanh đầy mây xám giăng giăng
Bầy nai nhỏ gục đầu bên suối vắng
Đêm u sầu đổ lệ một vầng trăng
Thạch Thảo Viên chợt phủ đầy băng giá
Biết đâu tìm hơi ấm một vần thơ
Cành hoa trắng bỗng gục đầu chết lặng
Trời xanh trong phút chốc phủ sương mờ
Xin trả lại cho cuộc đời yêu mến
Dù kiếp người như bèo dạt mây trôi
Cõi vĩnh hằng xin hãy về yên nghỉ
Bạn hiền ơi giờ đã cách xa rồi ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét