Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018
Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018
CHÚT MÙA ĐÔNG SÀI GÒN ...
mấy ngày nữa tới mùa đông
Sài Gòn có lạnh ...áo hồng trao duyên
nhà thờ Thánh ..đêm diệu huyền ..
Cái "đêm yên lặng" bầy tiên giáng trần !!
tôi về hốt bụi phù vân
gói màu nhan sắc nguyệt cầm gởi ai ??
em chừ " tan nát " hình hài ...
tầm xuân héo mộng ...đôi hài lấm chân ..
Sài Gòn đẹp .. nhưng "khó làm thân" ...
"tiên đồng, ngọc nữ" đằng vân hẹn hò ...
Mùa đông ..tôi bứt hoa ngò
bỏ trong túi áo "tra" cho "mệ" nào ??
Sài Gòn giai điệu xuyến xao ...
ba trăm năm ấy ..cồn cào trái tim ..
đi mô ..rồi cũng rong tìm ...
Sài Gòn phố thị nỗi niềm riêng ai ..??
Em về đợi nắng sớm mai
có cơn gió nhẹ dông dài vin tay ...
Sài Gòn vẫn đẹp ..còn say ..
như hương thiếu phụ ..ngàn ngày còn yêu ...
Phan Minh Ta - K8
Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018
LỐI CŨ GÓT QUA
Đêm nao thao thức bồn chồn
Con chim tiếng lạ gọi hồn bẻ bai
Hàn ôn biết ngõ cùng ai
Trầm tư cuộc lữ bi hài lặng trôi
Hàn giang nhịp vỗ sóng bồi
Lao lư trằn mộng đôi môi xưa nào
Đào nguyên phong kín chắn rào
Phong cầm bặt tiếng âm hao biệt nguồn
Con chim tiếng lạ gọi hồn bẻ bai
Hàn ôn biết ngõ cùng ai
Trầm tư cuộc lữ bi hài lặng trôi
Hàn giang nhịp vỗ sóng bồi
Lao lư trằn mộng đôi môi xưa nào
Đào nguyên phong kín chắn rào
Phong cầm bặt tiếng âm hao biệt nguồn
Lạnh rừng khuya khoắt trăng buông
Tái tê gió hú đầu truông u hoài
Cành trơ lá chiếc cọc còi
Canh trường buốt nhớ ngồi soi phận đời
Giang đầu Khe Thẻ đầy vơi
Nhấp nhô bào ảnh tơ trời nhẹ sa
Bao lần lối cũ gót qua
Chừ sao trăm vắng nghìn xa muôn trùng
Thạch Thảo viên, Friday, November 23, 2018
Vũ Đan Huyền - K7
Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
ẢO THUẬT GIA HỌ ĐIÊU
Nằm bên cạnh người đẹp, Đổng Trác vuốt vuốt cái mu...bàn tay múp míp của Điêu Ngoa thỏ thẻ:
- Cái bàn tay của nàng đẹp tuyệt, nó mũm mĩm, mềm mại, múp míp...đã thật. Bàn tay này đúng là bàn tay nghệ sĩ...
- Tướng công quên rằng...thiếp là một ảo thuật gia đại tài sao? mới rồi David Copperfild làm đơn xin theo làm đệ tử, nhưng xét thấy trình độ còn non yếu chưa xứng đáng làm...học trò nên thiếp chưa kết nạp đó thôi!
- Nàng kỳ tài thế sao? Thiên linh linh, địa linh linh, nói không linh, làm cho thấy mới...linh!
Xoẹt một cái, Điêu Ngoa rút ra tấm bản đồ qui hoạch khu Thủ Đoạn, phía nam kinh thành đã được quan thái úy ký duyệt có chữ ký có con dấu đỏ chót, đưa cho Đổng coi, xong nàng cuộn lại, đưa lên miệng thổi phù một cái, mất tiêu....Đổng Trác đỏ con mắt bên trái, lé con mắt bên phải, ngạc nhiên chưa, há miệng kinh ngạc. Điêu Ngoa cười khảy...
- Đố tướng công tìm cho ra tấm bản đồ? nó sang tận nước Tần, nằm im bên đó rồi....Đổng Trác tiếp tục thử tài:
- Thêm một màn nữa thử coi?
Điêu Ngoa móc trong túi ra cái laptap, ấn nút nguồn, vào Google, trưng ra cho Đổng coi...một dãy các quyết định có số tt 88366- 88367-88368! xong hô biến một cái, Đổng nhìn lại thấy cái quyết định 88366- 88368 còn, đúng cái 88367 là cái quyết định của quan thái úy ký duyệt khu qui hoạch vùng đất Thủ Đoạn biến mất trên Google. Điêu cười khảy:
- Giờ đố tướng công tìm ra, nó đã biến mất trên toàn cõi google...thế giới!
Đổng Trác gật gù:
- Ái khanh quá giỏi, đúng là David Copperfild chỉ đáng xách dép, nói đến dép ta mới nhớ... coi chừng dép bay vô mặt là nhục quốc thể lắm đó nha...
- Ngoài màn biến hóa khôn lường, thần thiếp còn màn "nuốt đất" tuyệt diệu lắm...
- Mau kể ta nghe...
- Kể thì kể... trong qui hoach vùng Thủ Đoạn, quan Thái úy duyệt...930 sào đất, chia ra...khu trung tâm cao cấp...770 sào, khu tái định cư cho dân Thủ Đoạn 160 sào. Thế nhưng thiếp dùng quyền lực đẩy dân tái định cư ra xa, thật xa khu Thủ Đoạn khoảng 10 đến 15 dặm, cho ở đó, thế là thiếp nuốt trộng 160 sào. Chưa hết...trong 930 sào đã duyệt đó, thiếp cho qui hoạch lại chỉ 737 sào thôi, trừ 160 sào đã nuốt trộng, thiếp nuốt nhẹ thêm 33 sào nữa....
Đổng Trác cả cười...
- Hay cho Điêu Ngoa, giỏi cho Điêu Ngoa...
- Có im đi không, ở đó mà hát tuồng! nghe này, thiếp còn ảo thuật biến hóa tiếp....80 sào đất đẹp ven sông Nại Hà với chiêu chuyển đổi mục đích sử dụng, ực một cái vô bụng luôn! Với màn ảo thuật này, thiếp nuốt vào bụng tổng cộng được 373 sào đất ! tướng công thấy có giỏi không nào?
- Rằng hay thì thật là hay, nghe qua ngậm đắng nuốt cay thế nào....ta thấy ái khanh có tài thật là có tài, nhưng ta thấy mất nhân tính quá...
- Mất là mất thế nào?
- Thì nàng ảo thuật kiểu chi mà nuốt luôn cả đất chùa chiền, đất nhà thờ...cũng không chừa, coi chừng quả báo! đúng ra chùa chiền và nhà thờ ở vùng đất Thủ Đoạn là di tích lịch sử, là di sản văn hóa, đáng lý ra phải giữ lại làm chứng tích lịch sử cho một vùng miền...có qui hoach hiện đại cỡ nào cũng giữ lại những chứng tích đó trong lòng , mới đúng văn minh chứ. Đằng này nàng cương quyết cưỡng chế, nuốt cho bằng được, có phải vì giá đất quá cao không?
Điêu Ngoa cười khảy:
- Chúa công biết hết trơn, kiểu ni nghề ảo thuật của thiếp dễ dẹp tiệm quá, nhưng chúa công thông cảm...cúm cho, đâu phải ảo thuật cho mình thiếp đâu, còn "nhóm lợi ...lộc", rồi..."sân sau...bếp" của Triều đình nữa chi?
THƯỜNG ĐOÀN - K9
KHÚC HÁT LÁ VÀNG RƠI
Ném viên sỏi vào miền quá khứ
Nghe cô đơn dậy sóng đến muôn trùng
Dang tay với tương lai màu hoang mạc
Bụi hồng trần giăng kín tận không trung
Đường thiên lý gót giang hồ chưa mỏi
Gậy trầm hương phiêu lãng bước đăng trình
Vén mây xám tìm ánh hồng soi sáng
Dẫm đêm mù xé toạc bóng bình minh
Ngựa tung vó bụi mù bay ngàn dặm
Đồng cỏ xanh ngọn núi phía chân trời
Dòng nước ngọt làn mi vầng trăng sáng
Hành trang gầy khúc hát lá vàng rơi ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018
VÔ ĐỀ
(Chút tản mạn trên đường đi)
Mới chớm đông ...mà ngày sao ngắn quá
Chưa kịp buồn, chiều đã lịm hoàng hôn
Nghe xa xôi chút giá lạnh trong hồn
Tay dụi mắt ...cố mơ mùa nắng mới !!!
Rồi nuối tiếc và tim như chới với ...
Nhìn hàng cây gần trụi lá ven đường ,
Thu đi rồi ... chôn giấu một mùa thương
Cây gạt nước rung lên .. tan giấc mộng ..
Nguyễn Văn Dự - K14
Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018
RỒI MỘT NGÀY
Rồi một ngày ta cũng bỏ mây bay
Bỏ con gió lang thang trên đường dài
Bỏ ngày tháng ra đi không tên tuổi
Bỏ bước em về lặng lẽ giữa nhân gian
Hạt sương sớm còn treo trên tàu lá
Nắng đi quanh thả những sợi tơ vàng
Con kiến nhỏ dang tay chào ngày mới
Con bướm đa tình đùa những nụ hoa xinh
Ánh trăng khuya đi về qua ngõ nhỏ
Ngọn đông tàn thả xuống buốt hai tay
Đừng khóc thương lá rơi ngày ly biệt
Đừng buồn chi hoa nở sớm phai tàn
Ta đi về bước chân chừng ngắn lại
Kiếp phù du sớm rũ cánh bên đèn
Ngọn đèn đêm không còn chong đợi sáng
Chẳng còn chờ gà gáy gọi sang canh
Đường trăng khuya ai thả bước chân về
Bãi cát dài nâng niu từng tay sóng
Con còng nhỏ phơi mình trong nắng sớm
Gió tha mây rong ruổi khắp phương ngàn
Ngày ra đi đêm cuối xuống phai tàn
Con dế hát đêm qua con chim ca bữa nọ
Ta đã rót hồn ta qua từng ly rượu nhỏ
Tạ ơn đời ngày tháng mây bay
Quê hương ơi vườn cây xanh trái ngọt
Mai ta về với rừng núi ngủ yên
Thì xin em giữ giấc mộng ngoan hiền
Trần gian hỡi! Hoa thơm cỏ dại.
Đỗ Khương Bình - K16
Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018
Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018
VƯỜN HOANG LỐI NHỚ
(Đặc san 55 năm)
Ta trầm tích đáy vòm nhung nhớ
Lá khô buồn im thở lặng câm
Hè xưa chái cũ vọng âm
Vườn hoang lối nhớ cung trầm vọng đưa
Trăng phục sinh bờ xưa lẩn lút
Gió thì thầm heo hút bến yêu
Mắt nhòa sương khói cô liêu
Lần mò đêm trắng dấn liều gót chân
Bằng lăng tím bâng khuâng hoài tưởng
Bờ môi nồng mường tượng chiêm bao
Tháng ngày chìm đắm hư hao
Cành trơ trụi với cồn cào tiếng chim
Vòng tay nào sờ tìm gầy guộc
Mảng tường câm giá buốt linh hồn
Mốt mai sót đọng nụ hôn
Giữa trời hư lãng cô thôn mịt mù
Vũ Đan Huyền – k7
MỘT TRƯỜNG HỢP CẦN TƯƠNG TRỢ
Chị Nguyễn Thị Điệp, cựu học sinh khóa 7 ĐG-HHT, anh chị đều là giáo viên đã về hưu, sinh sống tại huyện Đại Lộc, bất ngờ bị tai nạn giao thông cách đây hơn 1 tuần, gãy xương đòn gánh vai và cẳng chân trái. Chị được đưa vào điều trị tại BV Bắc Quảng Nam, nhưng không ổn, nên gia đình đưa chị ra BV đa khoa Đà Nẵng để tiếp tục điều trị và phải mỗ lại.
Một số bạn bè khóa 7 ĐG-HHT đã đến thăm và động viên chị và gia đình vượt qua khó khăn hiện nay. Về phía BLL CHS cũng đã quyết định trích 1 triệu đồng từ QUỸ TRI ÂN VÀ TƯƠNG TRỢ CHS ĐG-HHT để hỗ trợ chị.
Chúng tôi rất mong quý thầy cô, bạn bè thân hữu ĐG-HHT dành chút quà nho nhỏ để tương trợ và động viên chị và gia đình trong lúc khó khăn này.
Chúng tôi xin chân thành cảm ơn.
P/S:
Xin chuyển các khoản ủng hộ về các tài khoản sau đây:
Ngô Thị Phương Lan, TK 2004201023071, NN&PTNT (Agribank) Sơn Trà, ĐN
Võ Quang Khiêm, TK 06001010943075, ngân hàng TMCP Hàng Hải VN, chi nhánh Đà Nẵng
Phan Đức Anh, TK 0101476661, ngân hàng Đông Á, chi nhánh Đà Nẵng
Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
(Điêu Ngoa 4)
VĂN HÓA BƯNG BÔ
Điêu Ngoa đã có một bài viết ngợi ca hết mình với lời lẽ vô cùng nịnh nọt dành cho Đổng Trác, không biết Đổng Trác có nở lỗ mũi to bằng cái...bánh mì không thì không biết, chứ chắc chắn rằng nó gây sự khinh miệt của quần chúng có tính thẳng đuồn đuột dành cho người viết vì cái sự trơ trẻn, nịnh bợ ấu trĩ như làm đĩ bị phát hiện lần thứ...bốn!
Đổng Trác vuốt vuốt cái đầu bạc phơ, suy nghĩ...Xưa nay cái sự nịnh muôn đời vẫn thế, cái thời "xưa rồi Diễm" kêu bằng "nịnh bợ", nghe có vẽ...bình dân, còn ngày nay được nâng lên tầm cao mới, hiện đại, đỉnh cao, cho nên tự điển mới kêu bằng "nâng bi", nhưng...không sao, cả hai cùng giống nhau ở một điểm, cùng có 2 chữ đầu là...NB! Đổng Trác nựng yêu:
- Điêu Ngoa nàng ơi, ai cũng biết, ngay cả đứa con nít lên ba...rằng ta là một lão già tham quyền cố vị, hứa không giữ lời, lừa dối hết từ các quan đại thần trong triều cho đến đám thảo dân rằng thì là...ta làm thêm thời gian ngắn nữa thôi, nhưng ta không giữ lời hứa, tìm cách thâu tóm quyền hành để được làm vua suốt đời, mặc dù tuổi cao sức yếu đầu óc lú lẫn, đáng nhẽ ra để lớp trẻ đẩm đương sẽ sáng suốt hơn nhiều... ta vẫn biết vậy, nhưng cũng tự sướng rằng...thôi thì lớp trẻ không có ai giỏi lí...thuyết bằng ta, nên ta tiếp tục sứ mệnh vậy! nhưng mà này ... có quả thiệt trái tim nàng rung lên khi thấy ta xuất hiện trước thần dân không vậy? có đúng phong thái ta điềm đạm không đó? giọng ta ôn tồn thật, nhưng có lửa thì phải xem lại, chứ khi ta phun châu nhã ngọc có thấy khói xì ra đâu mà bảo có...lửa? ta cũng nghi ngờ nàng dối trá chứ làm gì mà nàng đã khóc khi nhìn thấy ta phát biểu? ta nghi ngờ nàng sử dụng nước mắt nhân tạo quá? nàng mà ca ngợi ta giả dối, người ta bảo nàng bợ mông ta đó, (ta không muốn dùng từ kia cho nó lịch sự), ta mà quê độ là ta xuất khẩu nàng qua Triều Tiên sống cho hợp gu luôn!
Điêu Ngoa chảnh chọe:
-Xí, tinh thần nịnh bợ cấp tên bây giờ là mode, nó tràn giang đại hải chứ riêng gì thiếp đâu...tướng quân xem, ở một tỉnh miềnTây nọ, để thể hiện thành tích nịnh bợ cấp trên một cách kiên cường, đã vâng lệnh một cách máy móc, đem giáo viên của tỉnh mình ra tinh giảm cái rẹt 1400 người, lấy thành tích đi đầu diệt... giáo viên! kể cả giáo viên đã từng dạy mấy mươi năm! Đang khi vui vẻ , mạnh khỏe, mừng công tác tinh giảm biên chế...thành công tốt đẹp, thì các trường , các phòng ban kêu la thảm thiết, bởi cái sự dạy và học tréo cẳng ngỗng, chẳng giống ai, đến khi tính lại thì lòi ra chuyện tỉnh thiếu tới 1900 giáo viên, hởi ơi...cái sự nịnh bợ cuồng, bây chừ ngồi khóc tiếng ...Đan Mạch! Vẫn chưa ăn thua, đây mới là sự nịnh bợ đẳng cấp cao này...chuyện được đưa ra bàn trước hội nghị các bô lão là nên cho tội phạm ở tù tại gia, nghe mới sướng như ông tướng! nịnh này mới đáng mặt là nịnh tướng công nè...nịnh mà cũng biết lo xa cho cấp trên, các anh Năm, anh Bảy, chú Ba, bác Mười...cứ vô tư xà xẻo kho lương, quốc khố kiếm vàng bồ, bạc đấu, ăn chơi ba đời không hết đi, lỡ có "bị lộ" thì ở tù tại gia phây phây hưởng thụ, mà sướng cái... ở tù tại gia lại có quyền lựa chọn, hoặc nhà mình, hoặc nhà ai đó cũng được...thiếp đồ rằng, mấy ổng mà ở tù tại gia hả? trăm lẽ một phần trăm mấy ổng chọn ở nhà "bồ nhí" hết! Hoan hô "tù tại gia", hoan hô, hoan hô, hoan hô...
- Thôi dừng, đừng hô khẩu hiệu nữa...hô hơn bảy mươi năm nay ta ớn tận cổ rồi, nhưng thật tình ta cũng có lời ngợi khen nàng đó, nàng nịnh tào lao bí đao chọc thiên hạ chửi té tát, nhưng riêng ta lại thích, ta cũng cập nhật cho nàng hay rằng...tự điển mới đã thay từ "nịnh bợ" bằng từ "nâng bi" nghe cho văn hóa, nàng "nâng bi" khéo lắm, đêm nay ta lại thưởng nàng...ta sẽ cho nàng "nâng"... 2 viên./.
Thường Đoàn - K9
TỰ TRÀO TUỔI 63
Sáu mươi ba tuổi tính còn vui
Lịch sử bản thân ngẫm lại: cười…
Quản trị mấy kỳ rồi cũng nghỉ
Hội đồng hai khóa cũng xin lui
Ruộng vườn nhà cửa giao tay vợ
Thơ nhạc văn từ mặc sức tôi
Chỉ tiếc đào hoa mình chẳng số
Vui buồn chồng vợ xẻ chia thôi.
Trần Thanh Hưng - K8
Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018
Xin Trả Cho Tôi ...
Trả lại tôi miền quê hương yêu dấu
Chiều mái tranh quyền quyện khói lam mờ
Dòng sông nhỏ lững lờ soi mây trắng
Cánh cò bay xanh đồng lúa như thơ
Trả lại tôi lũy tre làng xanh ngát
Tiếng trâu về khi nhuộm ánh hoàng hôn
Trẻ nô đùa bên đình làng bóng mát
Tiếng sáo ai trong chiều vắng ru hồn
Trả lại tôi áo cha màu bạc trắng
Đẫm mồ hôi trên đồng ruộng sớm chiều
Bếp lửa hồng mẹ hiền ngồi ngóng đợi
Mắm dưa nghèo vẫn thắm đượm tình yêu
Trả lại cho tôi những ngày thơ mộng
Con đường quen ngày hai buổi đến trường
Có chim hót có hoa vàng bướm trắng
Những tháng ngày hoang dại đẹp và thương
Trả lại tôi cánh diều xanh tuổi nhỏ
Chiều trên đồi thả gió ngắm mây trôi
Đêm trăng sáng rộn ràng vui trước ngõ
Vẫn nhớ thương dù ngày ấy xa rồi
Trả lại tôi tình yêu ngày mới lớn
Mộc mạc chân tình như sắn với khoai
Dù mưa nắng không phai màu son sắt
Dù vắng xa vẫn cứ nhớ nhau hoài
Trả lại tôi dòng sông xanh thơ mộng
Đêm trăng rằm tỏa ánh sáng lung linh
Rặng tre già uốn mình theo cơn gió
Làng quê tôi trong khúc hát thanh bình.
Nguyễn Tấn Lực - K6
Thứ Ba, 13 tháng 11, 2018
RỒI CÓ MỘT NGÀY
(Đặc san 55 năm)
Rồi một ngày ta âm thầm cảm nhận
Để thấy đời bao góc khuất chông chênh
Bóng hình nào in nỗi nhớ mông mênh
Ta sầu muộn bởi em là huyền thoại.
Người khách lạ bên giòng sông chảy mãi
Vẫn mơ về một dạ khúc liêu trai
Thời gian trôi mềm nỗi nhớ thương hoài
Trời thì rộng biết đâu là điểm hẹn.
Rừng thay lá đời có gì trọn vẹn
Ta và em đành hai ngã rẽ chia
Còn gì đâu tình cũ đã xa lìa
Em cứ đi về phương trời đã định.
Xin hãy xem hợp tan là số mệnh
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua nhanh
Bầu trời kia muôn thuở vẫn trong xanh
Chỉ mình ta lặng thầm trong nuối tiếc.
Rồi em sẽ thương nhiều chiều tiễn biệt
Sân ga buồn còn lại một mình ta
Sẽ về đâu vài cụm khói la đà
Hoàng hôn muộn ta còn chăng dĩ vãng.
Nguyễn Quyền - K6
HỌP MẶT K14
NGÀY TRỞ VỀ
Chủ đề cuộc họp mặt kỷ niệm 35 năm ngày rời trường của khóa 14 ĐG-HHT.
Thật ấm cúng và dễ thương!
Cuộc họp mặt được tổ chức chiều chủ nhật 11/11/2018 tai sân trường Hoàng Hoa Thám với sự có mặt của thầy hiệu trưởng Phạm Tấn Ngọc Thụy, các thầy cô cựu giáo chức và các anh chị trong ban đại diện cựu học sinh ĐG-HHT.
Chúc cựu học sinh khóa 14 giữ mãi truyền thống tốt đẹp này, chúc cho tình đồng môn ĐG-HHT luôn bền vững như đã bền vững suốt 55 năm qua.
KHÔNG ĐỀ
(Cho những người bạn muôn đời yêu thương của tôi...)
Em ngoài phố Núi vào đi học
Tôi ở ven sông cũng tựu về
Tình cờ chung lối, không chung mộng
Nên chẳng hẹn non, chẳng biển thề. ..
Năm tháng buồn vui như mưa nắng
Đôi đời, hai cảnh... tưởng quên nhau
Em thôi kẹp tóc theo cơm áo !!!
Tôi hết râu tơ .. tóc bạc màu ...
Hôm nay về lại sân trường cũ
Thấy dáng ai chờ trong nắng mai..
Giống tôi hồi đó hay lớ ngớ ...
Đứng ngóng ... Trời ơi !!!! Cổ cứ dài ..
Em vẫn cười tươi có biết gì
Dòng đời đến lúc phải phân ly
Như sông vẫn chảy ngàn năm trước ...
Còn bến là em !! Tuổi dậy thì ..
Du Nguyen
(Nguyễn Văn Dự - K14)
Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2018
Lối Gầy Vườn Xưa.
Con đường quán vắng bằng lăng ngày nào vẫn mãi thênh thang tồn lưu giữa vòm trời ký ức.
Em giờ đâu giữa quảng vắng minh mang ấy, em về đâu giữa bao tất bật túi bụi mịt mùng bủa vây.
Có ngồi nghe lá thu reo, có trầm mình lặng lặng ngắm mưa nguồn triền miên xối xả khuất lấp cội sầu đông khẳng khiu bên dòng chứng tích.
Có hay chăng Khúc miên ca hồn nhiên phủ dụ lùm cây ngọn cỏ lối gầy vườn xưa cô tịch.
Có hay chăng ngọn Cô phong đơn côi dập duềnh giữa sóng nước đông về giăng bủa trùng vây.
“ Chút tình tan loãng hư không
Cớ sao da diết mặn nồng đắm say
Hình như tóc trắng vờn bay
Dòng đời biển mặn tình cay đắng nồng ”
Lời văn hào phương đoài vang vọng.
“ Poetry is the music of the soul, and, above all, of great and feeling souls.”
_ (Thơ ca là âm nhạc của linh hồn, và trên hết, của những linh hồn tuyệt vời và rung cảm.)
[Voltaire]
Ngôn ngữ thơ ca nhằm giải bày góc khuất ẩn tàng tận đáy tâm khảm mỗi một chúng ta.
Nhưng, ngôn ngữ vẫn có cái chừng mực riêng của nó khi mô phỏng trạng thái tâm hồn.
Sự tương cảm, đồng cảm mới với tới chỗ ý tại ngôn ngoại của thơ ca.
Cảnh giới tương thông giữa hai tâm hồn là cảnh giới thần tiên riêng và rất riêng.
Phải chăng, là chốn trú ngụ ẩn mật chỉ riêng trong ai đó.
Kẻ thờ ơ vô cảm khó bề tiếp cận; như lời thơ ta được nghe từ tiềm thức xa xăm vọng về.
“Ba Lăng nhất vọng Động Đình thu,
Nhật kiến Cô phong thuỷ thượng phù.
Văn đạo thần tiên bất khả tiếp,
Tâm tuỳ hồ thuỷ cộng du du. ”.
(Mùa thu từ Ba Lăng xa ngắm về hồ Động Đình,
Thấy ngọn Cô Phong nổi dập duềnh trên sóng.
Nghe nói về thần tiên mà không thể gặp được,
Tâm theo sóng hồ cùng trôi xa xăm.)
[Trương Duyệt]
Vâng chỉ có thể “ Tâm tuỳ hồ thuỷ cộng du du”, Và phải chăng,
“ Ai đi rồi
Phương mờ xa thẳm thẳm
Lặng nhìn lên mái cỏ kín chân trời
Rợn tố lốc vùi chôn thời say đắm
Phận lưu đày quyện nhớ mãi không thôi ”
Phải chăng, là điệp khúc tro tàn đồng vọng từ thiên cổ.
Vò võ dõi mắt nơi chiến địa ngoài quan tái trên tay mãi miết que đan mảnh ngự hàn.
Lẫn thẩn tự vấn.
“Thuở đăng đồ, mai chưa dạn gió,
Hỏi ngày về, chỉ độ đào bông.” (129-130.)
[Chinh phụ ngâm. Đặng Trần Côn _ Đoàn Thi Điểm]
Hay, chỉ là,
Sương thu mãi rụng, khói đá đầu truông giăng trắng sườn non.
Bóng núi lặng lẽ trầm mặc soi hình hài xuống đáy hồ vô tư lự lăn tăn sóng vỗ.
Đồi hoang gò vắng oằn mình giữa tịch liêu nghe ngóng âm giai ngày tháng sa mù.
Hồi chuông triêu mộ thì thầm tàn phai kiếp trần cuộc lữ.
“ Người xưa năm cũ giờ đâu
Tháp hoang liêu giấc mộng sầu chờ ai ”
Thạch Thảo viên, Wednesday, November 7, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7
*/ Lời bạt_
Dịch thơ
Tiễn Lương Lục ở núi Động Đình.
Ba Lăng lặng ngắm Động Đình thu,
Non côi sóng phủ dường xa ngái
Thần tiên nào dễ chén tạc thù
Bóng nước hồn nương áng phù du
Thạch Thảo viên, Wednesday, November 7, 2018.
Vũ Đan Huyền
Nguyên tác
送梁六自洞庭山 •
[張說]
巴陵一望洞庭秋,
日見孤峰水上浮。
聞道仙神不可接,
心隨湖水共悠悠。
Tống Lương Lục tự Động Đình sơn
[Trương Duyệt]
Ba Lăng nhất vọng Động Đình thu,
Nhật kiến Cô phong thuỷ thượng phù.
Văn đạo thần tiên bất khả tiếp,
Tâm tuỳ hồ thuỷ cộng du du.
Thứ Năm, 8 tháng 11, 2018
NỤ CƯỜI ĐÔNG GIANG
Cùng nhau bên chiếc bàn tròn
Nâng ly mừng bạn...cưới con dâu hiền
Chúc cho hai cháu đẹp duyên
Trăm năm hạnh phúc, vững bền keo sơn.
Bạn bè lại thêm một lần
Niềm vui hội ngộ...tình thân vẹn tình
Bây chừ ngó bộ vẫn xinh...!
Hãy trân quý lúc chúng mình bên nhau.
Đông Giang kết nối nhịp cầu
Khắc ghi kỷ niệm tận sâu tâm hồn,
Gặp Cô, gặp bạn...mừng rơn
Các anh, các chị khóa trên...vui hè.
Nụ cười rộn quán Cà phê
Chút tình cảm...xin gom về làm thơ
Đông Giang tên đẹp như mơ
Mấy chục năm chẳng phai mờ...còn đây!!!
Ân tình cứ mãi đong đầy
Lắng nghe tiếng gọi, như ngày xa xưa
Trời chiều chợt nắng...chợt mưa
Bao nhiêu lần nữa còn đưa nhau về.
Xin làm một kẻ ngu ngơ
Ghép vần, xếp chữ...thẫn thờ...cũng vui
Chúc cho cả nhà xinh tươi
Nắm tay đoàn kết...nụ cười Đông Giang.
Ngọc Yến - K8
Ngày 4/4/2018.
Thứ Ba, 6 tháng 11, 2018
EM CON GÁI
em con gái trần gian màu sắc
muốn yêu đương sao khép mãi tâm hồn
em đã khóc trong đêm dài lịch sử
mộng tan rồi, nào ai biết ai hay ..
lòng em trắng xưa kia thơm hoa sứ
buổi vô tình ai chiếm hữu dung nhan
phút giây thôi ..em đi vào hầm hố
em yêu ơi! ngày ấy phủ niềm đau ...
em đến đây, em người con gái
để yêu đương phủ sáng ngập trăng tròn
đường phố thị ..rừng người qua lại
ta em đi trong buổi sáng trời xanh
em đã nói ..những gì em đã khóc
tôi yêu người, từ thuở nọ mong manh
buổi chiều hôm, em về nơi khuê các
cổng then cài ..tôi đứng ngẩn ngơ trông ..
em qua lối ..tóc mềm xiêm áo mỏng
ta đi về nhớ môi đỏ phơi hong ..
mình giận hờn nhau, cảm ơn người đã dỗi ..
thời gian nào ...nói hết nỗi yêu đương
từ mạch máu qua tâm hồn chân chất
qua máu tim chưa bật khóc nên lời
qua bút thép ..một thời hương sắc
qua yêu thương ..nồng ấm giữa chơi vơi
bớ em yêu .. hãy cùng tôi mở lại
thời yêu thương gối mộng mây ngàn
để hôm nay và những ngày tới nữa
nụ cười nàng xóa những đám mây tan ..
Phan Minh Ta - K8
Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
(Điêu Ngoa 3)
VĂN HÓA CƯỚP NGÀY!
Đổng Trác mấy ngày ni muộn phiền về việc đô sát viện triều đình thanh tra lòi ra chuyện sai phạm động trời của các quan địa phương, tại vùng đất Thủ Đoạn, ở một tỉnh lớn phía Nam mà mấy mươi năm qua người dân ở đó bị mất đất, kêu oan thảm thiết, kể cả bế tắc mà tự tử, hóa điên, sống dật dờ vất vưởng đầu đường xó chợ, thế mà chẳng một tí mảy may động đến tấm lòng đại bác của các quan từ xã, huyện đến triều đình. Ngài bức bội:
- Này Điêu Ngoa, nàng có biết bất tuân thượng lệnh phải xử tội gì không?
- Rút kinh nghiệm, hoặc khiển trách cho có lệ, không thì cảnh cáo , cùng lắm là ...cách cái chức thời xa lắc lơ nào đó! thế là xong!
- Nàng dám cả gan vẻ lại bản đồ qui hoạch đã được quan thái úy phê duyệt, cố tình lấy đất của dân đen giao cho dự án, thực chất là mánh mung ăn chia lợi ích nhóm... đền bù cho dân rẻ mạt, bán lại giá trên trời, dân không chịu di dời thì chụp cái mũ chống chủ trương, thế là...cưỡng đoạt!
- Chúa công đừng nóng, đô sát viện đã có kết luận thanh tra, nhưng...rồi đâu cũng vào đó thôi! thiếp lệnh cho đàn em dấu biệt cái bản đồ, bảo là thất lạc mẹ nó rồi...chừ lấy cơ sở mô mà bảo thiếp sai phạm vẽ lại bản đồ trước kia thái úy đã duyệt để mà chiếm đất? Vùng đất có tên Thủ Đoạn này rất chi là béo bở, thiếp phải cướp thôi, nhưng mà cướp có văn hóa đàng hoàng, có văn bản, có chủ trương, có bản đồ qui hoach, có giải tỏa, có đền bù...
- Nhưng sai trái của thiếp là lấy luôn đất ngoài ranh qui hoạch, như thế là vi phạm, ta còn nghe, nhiều trường hợp ép dân đen quá đáng, tỉ như hộ ông Tèo có 300m2 đất thổ cư, chỉ đền bù 150m2 thôi, còn lại đền bù theo đất nông nghiệp, chỉ mấy chục ngàn, tương đương một tô bún giò/m2, mặt dù đó là đất thổ cư 100%!dân không chịu là huy động ông Thủ, ông Biện, lính lệ... đem gậy gộc tới đập phá, cướng đoạt ngay, lại còn bắt khổ chủ trả tiền bồi dưỡng mấy trự đập phá nhà mình nữa mới đau hơn hoạn chứ, ta nói nàng nghe, bưa bưa thôi, để dân người ta sống với chớ?
- Chúa công an tâm, dân đen sai, dân chịu trách nhiệm trước pháp luật, còn chúng ta sai, chúng ta chỉ cần xin lỗi, rút kinh nghiệm là xong...tội gì chúng ta không sai! mà chúng ta có sai, tội chất lút đầu đi chăng nữa, thì cũng có qui định là cấm không được tự tiện công khai người vi phạm mà, chúa công thấy... giữa quan và dân có xài chung luật đâu mà sợ! nên chi ta tha hồ ... bợ!
- Nàng quá đáng lắm luôn á!
- Đổng Trác bụng phệ chàng ơi, phải mưu mô xảo quyệt mới vinh thân phì da nhiều đời chứ, đã đến hồi đất đai khan hiếm rồi, phải nghỉ chuyện cướp có văn hóa cái khác đi...
- Ví dụ như cái chi?
- Lú quá chàng ơi, thiếp chỉ cho một chiêu nè...cái tiệm vàng của lão bá tước trước cổng thành kia chắc chắn có nhiều vàng, có cả đá quí trong đó nữa, ta phải "bẩy" cho lão vi phạm lỗi gì đó để có cớ lục soát, tha hồ hốt vàng, đá quí...mà vẫn đúng luật!
- Hấp dẫn hè, nàng thử nói cụ thể ta nghe xem...
- He he, thiếp nghiên cứu biết tiệm vàng của lão bá tước, chỉ mua bán vàng, không được phép đổi tiền nước Ngô... ta chỉ cần thuê tên Cà Ry Bánh Mỳ, đưa cho nó trăm bạc Ngô tệ, bảo nó tới tiệm vàng lão bá tước giả đò năn nỉ lỡ đường xin đổi dùm, thế nào lão ta cũng động lòng đổi giúp, vì số tiền chẳng đáng là bao, ta chỉ có việc ập vào bắt quả tang...thế là xong kịch bản!
- hay hay, độc chiêu, độc chiêu...Còn chiêu gì nữa không?
- Hằng hà sa số, có chiêu ni gọi là cướp có văn hóa tuyệt đỉnh nè...mình thông qua luật phá sản, chỉ chờ có vậy...đôi khi ngân hàng mình có tỉ tỉ tỉ tiền, mình cất đi, giả đò tuyên bố phá sản cái chơi... cứ một tỉ gửi vào mình đền lại mấy chục triệu, dụ này không phải một vốn bốn lần, í lộn...bốn lời, mà là một vốn bốn ngàn lời luôn!
- Ta chịu nàng đó, nàng Điêu Ngoa xinh đẹp tuyệt cú mèo của ta...ha ha ha, đêm nay ta sẽ thưởng nàng...2 viên đá quí!
Thường Đoàn - K9
Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2018
Dỗ Giấc Miên Trường
Ta nốc cạn chút tình
Ta vắt kiệt chút thơ
Lang thang dã thú vờn mơ bần thần
Cuồng say ngực nõn môi mềm
Bờ vai mê dại gập ghềnh
Vòng tay dấu ái sóng lênh ầm ào
Em dĩ vãng trầm mình
Em nguyệt bạch trinh nguyên
Chân mang guốc gỗ xa miền lao lung
Lục tung dấu ái ban sơ
Thổi tình giăng ngập hư không
Hàn giang bến nhớ minh mông đất trời
Bóng núi đồi lặng câm
Bóng tháp đổ nghiêng chênh
Trăng tàn thủ thỉ bồng bềnh gió núi
Xa chi mấy độ mịt mù
Sông Thu dỗ giấc miên trường
Đò ngang bỡn cợt vô thường biển dâu
Thạch Thảo viên, Sunday, October 28, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)