VÔ ĐỀ
(Chút tản mạn trên đường đi)
Mới chớm đông ...mà ngày sao ngắn quá
Chưa kịp buồn, chiều đã lịm hoàng hôn
Nghe xa xôi chút giá lạnh trong hồn
Tay dụi mắt ...cố mơ mùa nắng mới !!!
Rồi nuối tiếc và tim như chới với ...
Nhìn hàng cây gần trụi lá ven đường ,
Thu đi rồi ... chôn giấu một mùa thương
Cây gạt nước rung lên .. tan giấc mộng ..
Nguyễn Văn Dự - K14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét