Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

THUỞ NGƯỜI ĐI


Người ra đi không bao giờ trở lại
Thềm rêu xanh cây lá ngủ yên lành
Loài chim ri không còn hót líu lo
Đã theo bước chân người từ thuở nọ

Hoa cau rụng trắng phơi đầu ngõ
Gót giày mòn giũ bụi đường xa
Con ong nhỏ treo tổ mình trên cành lá
Ngày tháng ra đi theo chiếc lá xa cành

Bếp lửa chiều không đỏ đìu hiu
Bữa cơm tối biết bao giờ con về kịp ?
Mẹ nhọc nhằn nắng sớm chiều mưa
Sợ dòng đời xô con nông nỗi

Ngày nắng sớm phơi khô từng ngọn gió
Hạ chưa tàn mà thu lại muốn sang
Lá vàng rơi rụng đầy sân vắng
Người đi rồi bỏ chiều nắng bâng khuâng

Đỗ Khương Bình - K16

Trong hình ảnh có thể có: cây, bầu trời, ngoài trời và thiên nhiênTrong hình ảnh có thể có: ngoài trời và thiên nhiên

Cố Xứ Miền Thương


Chiều tà im ắng lặng yên
Tơ chùng gọi nhớ cõi riêng riêng mình
Địa đàng xa ngái phiêu linh
Dập dờn ảo ảnh vọng tình hoài hương

Hắt hiu cố xứ miền thương
Chút tình neo gởi mù phương lối về
Trăng nào xưa rọi bờ đê
Nghe như trút nhớ thời mê bông ngò

Đong đưa sóng vọng nhịp đò
Cung trời tuổi dại tiếng hò lặng rơi
Tao nôi bóng mẹ vội rời
Còn đâu dáng cũ bóng nơi rong tìm

Dặm dài trì nặng cánh chim
Vợi vời ảo tượng đường tim mịt mờ
Giả trần nhắn gởi vần thơ
Vọng cùng gió hú hoang sơ mây ngàn

Mai sau hỡi chiếc lá vàng
Nhớ chăng nắm đất vệ đàng mấp mô
Hồn xa lạc cõi hư vô
Ngu ngơ ngóng đợi miền cô tịch và …

Thạch Thảo viên, mùa Đoan Ngọ, Monday, June 18, 2018.
Vũ Đan Huyền.- K7

Trong hình ảnh có thể có: văn bản và thiên nhiên

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

Một Chút Tâm Tình


Bạn tôi ở chốn này
Đồi núi bạt ngàn buổi chiều nhạt nắng
Tôi trở lại khung trời lạnh vắng
Như tan biến vào vùng đồi núi hoang liêu

Mỹ Sơn trầm tư nhòe nhạt nắng chiều
Một thuở vàng son chìm trong dỹ vãng
Có người bạn xa bình minh ngời sáng
Bỏ phố phường về lại nơi đây

Lối nhỏ vào nhà hoa bướm cỏ cây
Căn phòng nhỏ xinh chất đầy sách vở
Những bức tranh kia vẫn còn dang dở
Là đã quên đi đường nét diệu kỳ

Tơ nhện giăng giăng trên những lối đi
Lớp bụi thời gian hằn trên kệ sách
Chiếc đàn ngậm ngùi ngủ hờn trên vách
Có cung nào buồn mãi đến trăm năm

Ngày mộng mơ với ánh trăng rằm
Đã chết dần theo mùa thu chiếc lá
Còn lại chăng giữa núi rừng hoang dã
Đóa hoa thơm và một tâm hồn ...

Những chiều buồn lặng ngắm hoàng hôn
Thương tuổi học trò thương thời sách vở
Đường trần ai con đường dang dở
Tan theo mây trời man mác niềm đau ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

THÁNG BA LÊN KẼM


Nơi đây Thu Bồn eo thon quá
Vạt áo Trường Sơn biêng biếc mở đôi tà
Vùng vằng dòng chảy ru tôi lại
Lên đến Kẽm rồi ai nhớ mẹ thương cha
Nầy ngấn bùn non hằn năm tháng
Nét chữ Hời ngoằn nghẽo nắng mưa thơm
Lụt nguồn tuôn nỗi mồ côi ấy
Đến chừ còn dập dễnh trái lòn bon
Lên cao mới thấy mình nhỏ bé
Kìa triền sâu đến đá cũng chân chim
Mây trời yếu trắng nên Dừng lại
Tôi mỏi bàn chân nước vẫn mềm
Đêm thức với bãi bờ nghe vượn hú
Lay tận đèn khuya chong dã thôn
Đưa tay khỏa nước đầu nguồn ấy
Nghe sóng trùng xa vỗ ngược dòng.

Nguyễn Đại Bường - K10

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018

NGÀY CỦA CHA


Happy Father's Day (1908-2018)

Ngày của Cha một ngày luôn đặc biệt
So với Mẹ giá trị mãi tương đương
Cha và Mẹ chung bước một con đường
"Sanh ngã cù lao" cho con hạnh phúc

Ngày qua ngày tự lòng mình thúc giục
Trải nắng mưa, lam lũ, cực, tảo tần...
Bám ruộng, trồng khoai khuya sớm ân cần
Vắt đất tìm cơm cho con no ấm

Tình của Cha muôn đời luôn sâu đậm
Dành cho con xuyên suốt một hành trình
Vì tình thương mà Cha đã hy sinh
Cả đời mình ươm mầm xanh mong đợi

Một con tim đong đầy niềm phấn khởi
Khi con mình bắc nhịp được tương lai
Đường con đi còn xa tít mãi dài
Tình của Cha vẫn bên con tiếp bước

Dâng chữ hiếu mọi con thương xin được
Bày tỏ lòng kính nhớ ngày của Cha
Như trời cao, biển rộng, rộng bao la...
Là tình Cha sáng ngời nơi trần thế

Hồ Tiến Triển - K7

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

Thơ LÝ HOÀNG


Xa em chiều nắng hạ
Hanh hao nắng hiên nhà
Lắng nghe chiều tím rụng
Xa xa tím vân hà
Xa em chiều nắng hạ
Em đi giữa chiều tà
Môi em nghe mặn đắng
Tình vào khuất chia xa
Xa em chiều nắng hạ
Chiếc bóng chiều hôm qua
Long lanh giọt nước mắt
Má hồng nhạt phôi pha
Xa em chiều nắng hạ
Hoàng hôn tím giang hà
Tình yêu và nỗi nhớ
Suốt chặng đường em qua.

Lý Hoàng - K8

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

CHIỀU


Chiều thả gió qua sông
Bỏ quên cánh diều chơ vơ trên bãi cát
Đàn trâu về ngâm mình trên bến nước
Thảnh thơi nằm nhai chiều tàn phai

Rồi một chiều ta lại ra đi
Dắt nỗi nhớ ruổi rong qua từng con phố nhỏ
Bỏ bến cát chơ vơ nằm nghe sóng vỗ
Bỏ con đò cắm sào đợi bên sông

Chim của trời theo gió ra đi
Mây của nước theo về viễn xứ
Ta lại về với ta sau những ngày lữ thứ
Đắp mảnh trăng khuya lặng lẽ với đất trời

Chiều gió chẳng qua sông
Giọt buồn bỗng dưng tràn khóe mắt
Cánh diều trên lưng gió căng dây
Ta thả chút tình ta vào xa vắng

Đỗ Khương Bình – K16

TIN BUỒN


Trong hình ảnh có thể có: văn bản

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018

TIN BUỒN



Trong hình ảnh có thể có: văn bản

HỘI NGỘ


Hôi ngộ đầu năm... vẫn tụi mình,
Vẫn như ôm ấp cả bóng hình
Vẫn chờ, vẫn đợi rồi háo hức
Vẫn râm ran kể chuyện...học sinh.
Mỗi năm gặp mặt được mấy lần...!
Cứ tươi màu như những nụ Xuân
Cơm áo... gạo tiền chừ gác lại...
Chút thảnh thơi, xít lại thật gần.
Thời gian cứ lẳng lặng đi qua...
Có con, thêm cháu rộn cả nhà
Chức Bà... nội, ngoại sao mà lớn
Kêu níu mỗi lần định đi xa.
Đầu năm hội ngộ...kể chuyện đời
Chuyện mình, chuyện bạn rứa mà vui
Còn bao năm nữa, nào ai biết?
Dang rộng vòng tay đón từng người.
Cà phê buổi sáng ngồi bên nhau,
Vị đắng hương thơm bản nhạc sầu
Nghe lời từ tạ...buồn da diết
Tình bạn, tình đời thật lắng sâu.

Lê thị Ngọc Yến. - K8
Thủ Đức Ngày 11/3/2018

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


THƯƠNG DÂN

        *Phải ngay ngắn mà nói, tức là không xiên xẹo, ta chưa thấy lúc nào như bây giờ dân mình được các quan phụ mẫu ở các bộ nghành thương mà “chăm sóc” chu đáo, nâng niu nhiệt tình đến thế…
       *Vừa rồi, bộ tài chính, nói tội nghiệp, các vị thương dân quá cỡ thợ mộc, thật cảm cúm í lộn cảm động vô cùng…lo cho sức khỏe của người dân, sợ dân sử dụng nhiều đường , nước ngọt, không tốt cho sức khỏe, phát sinh bệnh tiểu đường, ảnh hưởng đến đời sống kinh tế do chữa trị các biến chứng của nó, cũng như làm mất khả năng “chi trả” khoảng kia của quí ông quá tội nghiệp, bằng cách…bổ sung nước ngọt vào danh sách chịu thuế tiêu thụ đặc biệt. Nói tóm lại là bộ tài chính lo cho sức khỏe của dân, muốn tăng thuế đường, nước ngọt, vì đường làm ảnh hưởng đến sức khỏe con người…Mô Phật, từ hồi trong bụng mẹ đến giờ ai ai cũng ăn đường cả, thế mà không hề hay biết đường nguy hiểm thế nào, nay nhờ bộ tài chính nói mới biết!
         *Thôi thì các vị thương dân thì thương cho trót, gọt cho trơn, đánh luôn thuế muối cao lên, cho dân bớt ăn mặn đi vì ăn mặn tiềm ẩn nguy cơ cao huyết áp và suy thận!
        *Người dân được các vị thương nhiều quá rồi, chừ có thương thêm nữa cũng tốt thôi chứ không sao, lâu ni các vị sợ dân bị tai nạn giao thông nhiều thì tội, thương quá nên thuế xăng dầu cứ tăng miết, lai rai tăng hoài để xe cộ hạn chế ra đường, ngành y tăng viện phí cũng mang tính nhân đạo sâu sắc, thương dân, sợ dân đau ốm nhiều. giảm sút sức khỏe, tăng viện phí thật cao để dân sợ không dám bén mảng đến bệnh viện, mà không vào viện thì ai cũng khỏe mạnh cả. Có ông thương người nghèo, nhất là người bán vé số, sợ các cụ già, em bé, bán vế số cực khổ, lang thang nơi đầu đường xó chợ, tội nghiệp…bèn hô hoán lên… nghề bán vé số có thu nhập khủng, bèn đề nghị đánh thuế! mục đích là làm cho các cụ già, em bé nghỉ khỏe, khỏi bán vé số cực khổ vất vả tội nghiệp. Có ông còn thương những người bán trà đá nữa, cũng đề nghị đánh thuế nốt, vì bán trà đá siêu lợi nhuận, lãi ròng đến 5000 đến 7000%, bớ làng, mấy bà bán trà đá sắp sửa nghỉ chơi cho khỏe cái thân, sướng chưa !
Bộ tài nguyên thì thương dân, sợ dân ở nhà rộng quá quét dọn nhiều nên mệt dễ sinh bệnh, bèn tăng thuế đất hằng năm, nghe nói sắp đánh luôn thuế nhà trị giá trên bảy trăm triệu nữa, nói cho cùng cũng vì thương dân, sợ dân ở nhà sang, đẹp, hiện đại tốn kém chi phí bảo trì, lau chùi làm suy yếu sức khỏe…
        *Chỉ nêu vài ví dụ để thấy tấm lòng thương dân bao la bát ngát của các quan trên bộ này ngành nọ, thế mà có người ác khẩu lại bảo…thương dân kiểu chi mà hở đâu đánh thuế đó, hở đâu là tăng thuế đó, đến những nghề cùng khổ như bán vé số, bán trà đá, cũng lăm le đánh thuế…nói vậy là trình độ tối học lớp 3 sáng ra trường học lớp 7, là dân trí thấp tè, bởi vì ông bà ta đã từng dạy…thương cho roi cho vọt, mà cho roi vọt nghĩa là đánh chứ còn gì nữa? vậy rõ ràng là thương dân phải tăng cường đánh thuế, hoàn toàn hợp logic, chẳng sai tí tẹo nào!
        *Người ta thương dân nhiệt tình như thế mà thằng Chí Phổi cứ trề cái môi dài như mỏ cá chìa vôi rồi lảm nhảm…thương ba cái xương không còn! Tổ cha thằng Chí Phổi, ấy chết …xúc phạm đến Chí Phèo! Bậy quá, con xin lỗi cụ Phèo.

THƯỜNG ĐOÀN- K.9

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2018

ĐẶC KHU !?


Quốc gia đại sự chớ đùa chơi
Lấy đất cho thuê suốt mấy đời
Phú quốc đảo vàng mời đánh bạc
Vân phong vịnh đẹp lắm ngư lôi
Rừng vàng biển bạc vào tay giặc
Bắc bộ đường biên bị lấn rồi
Miễn thị thực Tàu sang chiếm đất
Vân đồn sớm muộn mất đi thôi!

Trần Ngọc Anh - K10

EM ĐI


Ngày chợt nghiêng nắng sớm
Thả đầy tóc mây bay
Em ra đi lặng lẽ
Bỏ tình tôi gió đầy

Bỏ trăng khuya đồi núi
Bỏ nắng sớm hiên chùa
Lời kinh gởi trong gió
Tiếng chuông chùa ngân xa

Lòng ta như biển rộng
Tình ta như sông dài
Thuyền ai nêu bến đợi
Thuyền ai còn lênh đênh

Ngày về theo nắng sớm
Rộn ràng tiếng chim ca
Vườn thu còn yên giấc
Em ra đi vội vàng

Về đâu hờn tóc rối
Trải nắng tròn hai vai
Xô tình tôi một bận
Đổ tràn chén rượu cay

Hai tay bưng trời mộng
Thả dài trên môi cay
Thương tình tôi khờ dại
Thương tình em thật thà

Ngày về theo nắng sớm
Bước chân dài ai xa
Lòng ta như chiều vắng
Lá thu vàng rơi rơi

Đỗ Khương Bình – K16

Thứ Ba, 5 tháng 6, 2018

MÁU THỦ THIÊM


Giọt nước mắt đắng cay
chảy từ thân phận lưu đày đến hết kiếp ăn mày công lý,
thành giọt máu khô
đông cứng trước mưu đồ của loài thổ phỉ,
rồi lại tan vào đất,

rồi lại tan vào đất
rồi lại tan vào đất
giọt nước mắt bần thần u uất của hàng vạn sinh linh,
lẽ nào lại thành tiệc linh đình
để vòi bạch tuộc hút đến tận cùng
dưỡng nuôi thú tính?

mất đất
đất mất
đến bao giờ nhặt lại giọt nước mắt của chính mình,
từ những giọt máu khô
gom lại giọt máu khô?

bỗng thành vong nô ông bà, mồ mã
táng chung huyệt mộ
trong giọt nước mắt,
không, trong giọt máu khô…

tiếng than oán xé mã mồ dưới đất,
xé trời xé phật ở trên cao,
hỡi bọn cường hào,
lũ chúng mày sẽ đến ngày tuyệt tự…
(Những lời này thốt ra từ những giọt nước mắt,
từ những vũng máu khô
của Thài Hà, của Cồn Dầu, của Thủ Thiêm ,
rồi còn ở mọi miền, đâu đó…)

Vugia - K7

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2018

HỌP MẶT K4


Chiều chủ nhật 3/6/2018, dù trời mưa tầm tả, cuộc họp mặt của khóa 4 Đông Giang nhân kỷ niệm 55 năm thành lập trường vẫn được tổ chức hết sức thành công với sự có mặt của trên 20 thành viên lớp hiện sinh sống tại Đà Nẵng. Ngoài ra còn có sự tham dự của gần 20 khách mời của các khóa từ khóa1 đến khóa 7 ĐG.
Mọi người đang náo nức hướng lòng về Ngày sinh nhật lần thứ 55 của Đông Giang - Hoàng Hoa Thám 15/9/2018.
Trong hình ảnh có thể có: 5 người, bao gồm Phi Anh Phan Thi
Trong hình ảnh có thể có: 3 người, bao gồm Phi Anh Phan Thi và An Đặng, mọi người đang cười, mọi người đang đứng
Trong hình ảnh có thể có: 3 người, bao gồm An Đặng, mọi người đang ngồi và trong nhà
Trong hình ảnh có thể có: 4 người, bao gồm Nhật Uyển Thư Cưu và Cau Nguyen, trong nhà
Trong hình ảnh có thể có: 3 người, bao gồm Nhật Uyển Thư Cưu, mọi người đang ngồi và trong nhà
Trong hình ảnh có thể có: 5 người, bao gồm Mỹ Kim, mọi người đang ngồi
Trong hình ảnh có thể có: 5 người, bao gồm An Đặng, mọi người đang ngồi và ngoài trời

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2018

BÁCH NIÊN GIAI LÃO


MỘT kiếp nhân sinh đến độ nào
MAI này sức kiệt tuổi càng cao
MỘT ngày trống vắng lòng như não
CUỐC vọng đêm thâu mắt lệ trào
MỘT nắng hai sương đời đã thấu
CẦN lao sớm tối sống cùng nhau
CÂU xưa răn “Bách niên giai lão”
THƠ THẨN DÙ AI VUI THÚ NÀO

Trần Ngọc Anh - K10

Mông Mênh Tình Buồn


Em còn đó mùa thu xanh biêng biếc
Theo gió chiều những giòng tóc mây bay
Ta đồi núi hoang liêu từ cách biệt
Vẫn thương hoài ngà ngọc nét vòng tay

Rừng đã khép hồn tan theo bóng lá
Đêm guộc gầy tình tự với trăng sao
Thân gỗ mục phiến âm chùng rời rã
Khép hàng mi chờ mộng mị bay vào

Ơi đóm lửa đêm tàn sao quái dị
Cứ bập bùng âm ỉ những cơn đau
Ta mãnh thú lá rừng làm huyệt mộ
Tiếc thương chi sao cây cỏ cau mày

Sao bóng dáng vầng trăng xưa vẫn sáng
Trên lối đi từng đêm tối ta về
Phương trời lạ em lúc nào chợt nhớ
Gởi chút buồn về tận chốn sơn khê ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, ngoài trời và thiên nhiên

Cỏ Dại Lăn Cù


Vâng, có vòng tay nào không thành nổi nhớ
Có vành môi nào không buốt cóng đón đợi nụ hôn cuồng vội
Bằng lăng quán vắng chiều tàn
Chái hè tỉnh lặng nồng nàn gió ru
Vai thơm cỏ dại lăn cù
Đêm ngây ngất lịm sóng Thu bập bềnh

Chao đảo đong đưa vòm ký ức
Trút tình giăng mắc trang thơ
Nghe như níu nhớ quyện tơ ngọt mềm
Trăng khuya hắt đổ hiên thềm
Cung trời huyễn mộng bóng đêm gọi thầm

Trí não tưởng chừng tê dại
Bần thần đêm từng đêm
Trăn trở tràn trề nhung nhớ

Ta chợt nhận chân ra ta
Bông cỏ nhỏ nhoi bé bỏng
Thậm thò thậm thụt giữa thảo nguyên mênh mông
Với bao bạt ngàn ưu ái thân thương đất trời

Ngu ngơ nỗi niềm chạy dài về xa vắng
Nơi cũng đêm từng đêm
Co ro bên góc vắng cổ sơ
Ôi mang mang sầu giăng tê tái.

Giờ chừ chắc em buồn lắm
Mùa xuân giăng ngang tắm suối bên ngàn
Con sáo nhỏ hoang mang và phố thị
Ánh đèn khuya mộng mỵ thiên đường

Thạch Thảo viên, Wednesday, May 9, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7

___o0o___

*/ Thơ cảm tác

Bên Thềm Đoan Ngọ

Có kỷ niệm nào không mang tên nỗi nhớ để tháng ngày về làm tổ trong tim
Có cuộc hội ngộ nào không là duyên phận cho đôi tâm hồn hòa chung nhịp đập

Bằng lăng quán vắng đan tay
Từ trong tiền kiếp đã bày yêu thương
Sơn ca tung cánh vượt tường
Véo von tiếng hót trên đường thiên thai

Lung linh giọt sương trên ngọn lá
Em về áo lụa đêm rằm
Dệt trang tình mộng ngàn năm đợi chờ
Cơ hồ như một giấc mơ
Bên thềm Đoan ngọ ngẩn ngơ môi nồng

Rứa rồi mưa giăng bến đổ
Tứ phía chắn rào Then cài cổng khóa
Giam hãm tình mơ
Lấp vùi ước vọng
Xuân về hoa không nở
Chiều tà chim quên bay
Hun hút dặm dài nỗi nhớ lên ngôi

Dòng trôi cứ mãi trôi
Phận người cứ mãi lô xô
Thân ta chiếc bách nhấp nhô giữa dòng

Rừng thu nhuộm kín sương phong
Có con sóc nhỏ chờ mong mặt trời

Liên Trinh

Trong hình ảnh có thể có: văn bản