Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

Một Chút Tâm Tình


Bạn tôi ở chốn này
Đồi núi bạt ngàn buổi chiều nhạt nắng
Tôi trở lại khung trời lạnh vắng
Như tan biến vào vùng đồi núi hoang liêu

Mỹ Sơn trầm tư nhòe nhạt nắng chiều
Một thuở vàng son chìm trong dỹ vãng
Có người bạn xa bình minh ngời sáng
Bỏ phố phường về lại nơi đây

Lối nhỏ vào nhà hoa bướm cỏ cây
Căn phòng nhỏ xinh chất đầy sách vở
Những bức tranh kia vẫn còn dang dở
Là đã quên đi đường nét diệu kỳ

Tơ nhện giăng giăng trên những lối đi
Lớp bụi thời gian hằn trên kệ sách
Chiếc đàn ngậm ngùi ngủ hờn trên vách
Có cung nào buồn mãi đến trăm năm

Ngày mộng mơ với ánh trăng rằm
Đã chết dần theo mùa thu chiếc lá
Còn lại chăng giữa núi rừng hoang dã
Đóa hoa thơm và một tâm hồn ...

Những chiều buồn lặng ngắm hoàng hôn
Thương tuổi học trò thương thời sách vở
Đường trần ai con đường dang dở
Tan theo mây trời man mác niềm đau ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét