Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2018
Cỏ Dại Lăn Cù
Vâng, có vòng tay nào không thành nổi nhớ
Có vành môi nào không buốt cóng đón đợi nụ hôn cuồng vội
Bằng lăng quán vắng chiều tàn
Chái hè tỉnh lặng nồng nàn gió ru
Vai thơm cỏ dại lăn cù
Đêm ngây ngất lịm sóng Thu bập bềnh
Chao đảo đong đưa vòm ký ức
Trút tình giăng mắc trang thơ
Nghe như níu nhớ quyện tơ ngọt mềm
Trăng khuya hắt đổ hiên thềm
Cung trời huyễn mộng bóng đêm gọi thầm
Trí não tưởng chừng tê dại
Bần thần đêm từng đêm
Trăn trở tràn trề nhung nhớ
Ta chợt nhận chân ra ta
Bông cỏ nhỏ nhoi bé bỏng
Thậm thò thậm thụt giữa thảo nguyên mênh mông
Với bao bạt ngàn ưu ái thân thương đất trời
Ngu ngơ nỗi niềm chạy dài về xa vắng
Nơi cũng đêm từng đêm
Co ro bên góc vắng cổ sơ
Ôi mang mang sầu giăng tê tái.
Giờ chừ chắc em buồn lắm
Mùa xuân giăng ngang tắm suối bên ngàn
Con sáo nhỏ hoang mang và phố thị
Ánh đèn khuya mộng mỵ thiên đường
Thạch Thảo viên, Wednesday, May 9, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7
___o0o___
*/ Thơ cảm tác
Bên Thềm Đoan Ngọ
Có kỷ niệm nào không mang tên nỗi nhớ để tháng ngày về làm tổ trong tim
Có cuộc hội ngộ nào không là duyên phận cho đôi tâm hồn hòa chung nhịp đập
Bằng lăng quán vắng đan tay
Từ trong tiền kiếp đã bày yêu thương
Sơn ca tung cánh vượt tường
Véo von tiếng hót trên đường thiên thai
Lung linh giọt sương trên ngọn lá
Em về áo lụa đêm rằm
Dệt trang tình mộng ngàn năm đợi chờ
Cơ hồ như một giấc mơ
Bên thềm Đoan ngọ ngẩn ngơ môi nồng
Rứa rồi mưa giăng bến đổ
Tứ phía chắn rào Then cài cổng khóa
Giam hãm tình mơ
Lấp vùi ước vọng
Xuân về hoa không nở
Chiều tà chim quên bay
Hun hút dặm dài nỗi nhớ lên ngôi
Dòng trôi cứ mãi trôi
Phận người cứ mãi lô xô
Thân ta chiếc bách nhấp nhô giữa dòng
Rừng thu nhuộm kín sương phong
Có con sóc nhỏ chờ mong mặt trời
Liên Trinh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét