Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

THÁNG BA LÊN KẼM


Nơi đây Thu Bồn eo thon quá
Vạt áo Trường Sơn biêng biếc mở đôi tà
Vùng vằng dòng chảy ru tôi lại
Lên đến Kẽm rồi ai nhớ mẹ thương cha
Nầy ngấn bùn non hằn năm tháng
Nét chữ Hời ngoằn nghẽo nắng mưa thơm
Lụt nguồn tuôn nỗi mồ côi ấy
Đến chừ còn dập dễnh trái lòn bon
Lên cao mới thấy mình nhỏ bé
Kìa triền sâu đến đá cũng chân chim
Mây trời yếu trắng nên Dừng lại
Tôi mỏi bàn chân nước vẫn mềm
Đêm thức với bãi bờ nghe vượn hú
Lay tận đèn khuya chong dã thôn
Đưa tay khỏa nước đầu nguồn ấy
Nghe sóng trùng xa vỗ ngược dòng.

Nguyễn Đại Bường - K10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét