Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

Thơ LÝ HOÀNG



Ta trở về trong đêm mưa ướt sũng
Sau bao ngày phiêu bạt giữa trời mây
Chí tang bồng nặng nợ đó với đây
Mà kiếm khách đã từng ngày trăn trở
Bởi lỡ vận nên thời không chuyên chở
Bỏ lại sau lưng một thuở đương thời
Trong đêm tối mắt ngước nhìn lên trời
Ở đâu đó, hồn đau vì sao lạc
Nửa đời mài gươm dưới ánh trăng bạc
Chí làm trai đâu lạc bước giữa đời
Mộng muốn vượt nghìn trùng giữa biển khơi
Làm con cá kình vẫy vùng biển cả
Thỏa chí làm trai một đời nghiêng ngả
Nợ nước xong rồi, yên ả ra đi.

LÝ HOÀNG – K8

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

NHÁNH TAY EM


Nhánh tay em ngọt thơm như nhánh lúa
Vắt qua hoàng hôn. Cuối chiều. Gió ru điệu múa
Hạt rêu nghiêng xuống
Ru thầm
Bóng hạc gầy long lanh

Nhánh tay em mượt mà như cánh gió
Vắt qua lòng đêm. Suối thơ. Lung linh nhịp gõ
Hạt rêu cuộn mình
Thiết tha
Trăng thu gầy xanh xanh

Nhánh tay em mỏng manh như ngọn cỏ
Vắt qua lòng anh. Đêm êm. Thu treo đầu ngõ
Hạt rêu thì thầm
Thương
Cánh tay gầy thanh thanh

Nhánh tay em mềm mại như nhánh sông
Vắt qua nửa đời. Hoang liêu. Trôi về
Hạt rêu lặng lẽ
Hương xưa
Một đời huyền thoại

Elk Grove – 2 tháng 11, 2010
Nguyễn Thị Yến
trang uyên nguyên
art2all.net



Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.


ALI BA…HOA VÀ 40 TÊN CƯỚP…CẠN

   *Hắn, Ali ba…hoa đi đứng, ăn nói ra vẻ doanh nhân thành đạt cỡ…sư phụ thiên hạ, không còn dùng ngôn ngữ phổ thông dễ hiểu nữa mà kiểu khó hiểu cao siêu lộn vòng cho ra tầm triết lý doanh gia, lại còn ngoa ngôn thích nói ngược đủ kiểu…nào là 18 tuổi mà chưa giàu cần xem lại dòng họ nhà mình, quớ làng ơi…18 tuổi học còn chưa xong làm cái quái chi giàu, à mà coi lại dòng họ là đúng rồi, coi thử trong họ hay trong nhà có ông bố hay ông nào làm quan chức không? coi chừng ổng nhờ đứng tên mấy cái biệt thự, biệt phủ khổng lồ do làm quan thanh liêm mà có, thì cần chi 18 tuổi có khi 5, 10 tuổi đã là tỉ phú dollar rồi…
   *Ali ba...hoa cho xây dựng luôn một đội ngũ truyền thông trên mạng xã hội cấp độ tổ dân phố có tên Alibahoava40tencuop.com, rồi quẳng lên đó đủ thứ hầm bà lằng gọi là kho tàng để cho đời sau học tập… gồm những câu nói bất hủ xà quần, ngoài ra còn cho khắc lên đá, lên gỗ…như những vĩ nhân.
   *Không chịu chơi với xã hội văn minh mà xây riêng cho mình một cái mạng mang tầm tổ dân phố, rồi bắt chước mạng xã hội thế giới buôn bán online đủ thứ bà chằn, mà toàn là hàng dỏm hàng giả, giá nào cũng bán được tất, đi cóp mẫu mã đủ loại nhãn hàng nổi tiếng khắp thế giới rồi về làm giả, từ cái tăm tre cho đến quần áo hiệu, tivi, máy giặt, tủ lanh…thế mà Aliba…hoa giàu lên khủng khiếp, giàu vượt ra khỏi biên giới tổ dân phố, hắn làm ăn lương thiện thế mà thiên hạ lại bảo hắn là tên cướp thứ 41! Nghe được hắn không những giận mà lại mừng húm với danh xưng bá đạo đó, vì vũ trụ này lấy đâu ra một thằng cướp “ngoài vòng pháp luật” chứ ? kiểu kiếm tiền bất chấp thủ đoạn ẩn trong cái vỏ bọc doanh nhân thành đạt, được sự bảo trợ của đám lý trưởng, trưởng làng, trưởng thôn ấu trĩ, lạc hậu ghét thế giới văn minh, ưng quay lại thời kỳ “đèn dầu” chống lưng…hắn đi huênh hoang diễn thuyết nói toàn chuyện trên mây, thế mà có đứa sùng bái vái lạy hắn, nghe đồn có liếm ghót giày không biết có đúng không? nếu đúng chắc tui độn thổ chứ làm đồng bào của kẻ đó nhục quá.
   *Aliba…hoa, chỉ là tên cướp thứ 41 tinh ranh, khôn lõi, cướp có văn hóa giống mấy cái lễ hội đầu năm, một khi mà hắn chiếm lĩnh thị trường làng, xã, vượt khỏi tầm tổ dân phố…thì lúc đó mới thấy 40 tên cướp đàn em của hắn xuất hiện…hậu quả khôn lường./.

THƯỜNG ĐOÀN – K.9

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

BA MƯƠI NĂM SAU - ĐÀ LẠT CÓ CÒN EM?


*Mến tặng: Quí n/s.T/ Bùi Thị Xuân Đà lạt- Nữ sĩ Huệ Thu

Ba mươi năm sau, Đà lạt có còn em
Còn ngồi chải tóc, đợi anh bên thềm
Phải chi sông núi đừng tang tóc
Đâu biệt Quê nhà, bỏ cả em

Anh biệt cố hương, đi lánh nạn
Xếp đời lính trận vào cổ thư
Yên cương – chiến địa – không còn nữa
Chí trai – nợ nước – cũng buồn như!

Thôi thì Đà lạt đành như vậy
Cả nước non rồi chẳng còn chi
Còn chăng mây khói, trời biền biệt
Quê nhà xa lắc, hồn lưu vong

Lưu vong hề! khói mây cố quận
Mẹ già nhen lửa chiều quê xa
Quê hương có phải là nhức nhối?
Tháng ngày ung nhọt trái tim ta

Xuân Hương – Than Thở - ngày ly loạn
Chinh chiến qua rồi, buồn chia ly
Cam Ly thác gọi, chàng với thiếp
Đà lạt còn chăng, những ngậm ngùi

Bây giờ rừng đã phơi vàng lá
Đà lạt của mình đã sang thu
Đừng hỏi bao giờ, anh trở lại
Hai chữ em anh, cũng mịt mù

Đà lạt thiếu anh, đời vẫn vậy
Tình mình gom với cõi buồn chung
Chẳng trách cổ kim, trò tan hợp
Ừ! lỡ thiếu nhau tội vô cùng

Anh viết bài thơ vào tháng chạp
Tháng chạp quê em, lắm sương mù
Đà lạt quê hương - ừ - buồn quá
Chút tình xưa ấy, cũng thiên thu!

NGUYỄN ĐÔNG GIANG
Cali 12/2005
NGUỒN NEWVIETART.COM

Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, ngoài trời và thiên nhiên

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

CHIỀU TA VỀ


Chiều ta về nắng treo trên ngọn cỏ
Gió tha phương chừ cũng bỏ ta đi
Cánh chim chuyền của mùa đông năm cũ
Đã qua sông bỏ lại biết bao chiều

Chân ta về lạc lõng giữa đường quê
Bến đò cũ thờ ơ khép tay sóng
Bãi cát dài bờ tre xanh giấu bóng
Ấp ủ lòng người con sông quê hương

Sông quê ơi ! Bên bồi bên lở
Bến đục bến trong năm tháng em đợi chờ
Tuổi thơ ta thả theo dòng nước lũ
Thả những đêm trăng trên bến cát bãi rì

Ơi con đò ra đi không trở lại
Thuở yêu người cũng chối bỏ ta đi
Ta lỡ hẹn chờ người mùa trăng cũ
Để bây giờ sông cạn bến đò xa

Chiều ta về giữa làng quê yên ả
Lối ngõ theo con đường nhỏ loanh quanh
Thềm rêu cũ cũng chối từ bàn chân cũ
Hởi tháng năm nào còn lại của riêng ta ?

Đỗ Khương Bình – K16

Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

ƯƠM MẦM TƯƠNG LAI

Tặng H.L

Những ngày hè đắm mình theo giáo án
Em như còn hương nắng sót trên vai
Yêu với nghề gieo chữ dựng tương lai
Học trò nhìn em lòng đầy háo hức
Chỉ vậy thôi đã thấy mình hạnh phúc
Phải không em, đáp án của tình đời?
Mùa thu sang theo tiếng gió gọi mời
Cho tuổi xanh thêm vui ngày hội tụ
Cô giáo lại chăm ươm mầm giữ nụ
Để cây đời cứ thế mãi xanh tươi
Góp chút công nho nhỏ để xây đời
Kỹ sư tâm hồn nghề đời quý trọng
Gieo chữ hôm nay đặt nhiều kỳ vọng
Vào tương lai đất nước mạnh giàu.

MAI MỘNG TƯỞNG - K6

Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

TIN BUỒN


Trong hình ảnh có thể có: văn bản

Nhẹ Gió Lụa Sa


* Tà dài vướng áo cỏ may
Góc thầm đọng nhớ ô hay vắng người

___o0o___

Mộng yêu cánh đóa hoa nồng
Cõi lòng hư ảo bềnh bồng đảo điên

Mơ yêu chớm nụ đào tiên
Cỏ chia vạt nắng đôi miền gót xa

Thầm yêu nhẹ gió lụa sa
Vai thon chở nhớ quan hà ráng bay

Lặng yêu môi nhỏ cuồng say
Nhà xưa quạnh vắng cườm tay có còn

Mộng mơ thầm lặng sườn non
Gò sim tím trái lòn bon ngọt mềm

Thạch Thảo viên, Monday, April 17, 2017.
Vũ Đan Huyền - K7

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và văn bản

Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017

Đưa Em Về Kỷ Niệm


Tôi lại đưa em đi về kỷ niệm
Con đường xưa đã mờ dấu chân người
Trong hơi ấm mùa thương còn đọng lại
Những ngày vàng rực nắng tuổi đôi mươi

Tôi nhặt cánh hoa tàn trên lối cũ
Ôm vào lòng tưởng niệm những ngày vui
Em xa vắng mắt xanh buồn vời vợi
Môi sắt the giờ đâu mất tiếng cười

Con đường dài sao ngày vui quá ngắn
Để nghẹn ngào rời rã những vòng tay
Xanh xưa mất , còn rêu phong cỏ mọc
Cô đơn lên màu mắt héo mi gầy

Ngày xưa đó nắng vàng vương lên tóc
Tôi em cười cùng đuổi bướm hái hoa
Con đường đẹp hồng lên màu tuổi mộng
Giờ vội tan theo đóm sáng nhạt nhòa ...

Nguyễn Tấn Lực - K6
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng, cây, ngoài trời và thiên nhiên

Thứ Hai, 13 tháng 11, 2017

GỞI CHO EM


Dừng chân trên quán gió
Đợi mây chiều ghé qua
Gởi người em gái nhỏ
Chút nắng chiều xế tà

Mây trời còn phiêu lãng
Lang thang khắp phương ngàn
Chiều ra đi không đợi
Nắng tàn theo cuối ngày

Đâu còn nắng để gởi
Cho người em phương xa
Tình quê treo trong gió
Tình người gởi theo mây

Đỗ Khương Bình – K16

QUÊ HƯƠNG!


Quê hương sau mùa nước lũ
Cá đồng phơi trắng đường đê
Lá bàng xoay vần ngõ vắng
Vị bàng chan chát tình quê...

Quê hương những đêm trăng sáng
Thương bờ vai Mẹ nhọc nhằn
Sẩy sàng từng hạt lúa thơm
Mong con ngày mai no ấm...

Quê hương những ngày vào hội
Đường làng vang tiếng cồng chiêng
Câu hò đượm tình xứ Quảng
Tưng bừng nhã nhạc được mùa...

Quê hương ngày con thơ ấu
Cha nắm tay con đến trường
Con cùng các bạn.. Ê....A
Môi Cha nở nụ cười lành...

Quê hương nơi con khôn lớn
Thương Mẹ dãi dầu nắng mưa
Thương Cha đầu trần chân đất
Cho con khôn lớn thành người...

Quê hương ngày con ra đi
Khắc ghi lời vàng Cha Mẹ
Một đời hạnh thiện sẻ chia
Thảo thơm kính dâng về Người...

Quê hương ngày con trở về
Nắm bàn tay Mẹ yêu thương
Ôm bờ vai Cha sạm nắng
Vỡ oà hạnh phúc trong con...!!!

HUỲNH THỊ THIỆP - K10
14/10/2017

Chủ Nhật, 12 tháng 11, 2017

TÔI YÊU EM


Tôi yêu em từ thuở ngây thơ,
từ thuở dại khờ,
từ thuở biết trăng mờ, trăng tỏ…
…Từ lúc vịn tao nôi bở ngỡ,
lúc khoai chưa mọc mầm,
lúc sắn mới dăm hom…
Tôi yêu em khi chỏm tóc còn dính cứt trâu,
khi trên đầu chưa sạch lá đinh lăng thơm mùi trầu mùi đất,
tôi yêu em khi cánh ong chưa thơm mùi mật,
khi sâu lá chuối cuộn sần chưa thành bướm bay lên…
Tôi yêu em,
yêu em từ thuở đá biết mềm,
dưới gót cha ông đêm ngày bền bỉ cứng,
Sao em hoài hờ hửng,
Tự Do ơi!

Vugia - K7

Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.

KHÓC CUỐI TUẦN

*Có người hỏi…tại sao có Câu lạc bộ Cười mà không có CLB Khóc, xin thưa rằng: tiếng cười sẽ mang lại niềm vui và biết đâu cũng là hạnh phúc cho nhiều người! hể cười một cái là quên hết sự đời, bởi cơ thể tăng tiết các hoóc-môn có lợi như…endophins, serotonin, adrenalin…giúp bảo vệ tốt sức khỏe, vì thế chỉ nên có CLB Cười mà không hề có CLB Khóc, có chăng chỉ là “nhóm khóc”, tập hợp một số ít người thích khóc, để khóc thuê đám ma kiếm tiền…Thế nhưng tuần ni nhìn cảnh bão lũ (vừa do thiên tai vừa do nhân tai) gây thiệt hại quá lớn cho đồng bào…ta làm sao cười nỗi? đã thế còn thêm mấy ông báo chí rỗi hơi đưa tin làm chi mấy dụ cán bộ ăn chặn tiền từ thiện tại miền Trung, lại còn giật tít câu view “cấp tiền triệu, dân nhận được gói mì tôm”! chỉ có nước KHÓC! và thế là tuần này không viết cười được nữa, chuyển sang viết khóc, hu hu… CLB KHÓC ra đời…
*Hình ảnh chiếc xe mang biển số 38C- 078.53 mang băng rôn “GẠO DỰ TRỮ QUỐC GIA – HỖ TRỢ NHÂN DÂN HÀ TĨNH” dừng trước ki-ốt tư nhân Hà Hạnh tại Khối 1, thị trấn Phố Châu ( Hà Tĩnh) để bán một số lượng lớn gạo mà lẽ ra nó phải được chuyển đến tận tay những đồng bào đang đói, rét run ngồi trên nóc nhà vùng lũ…CLB Khóc đã khóc đến “lòi lỗ rốn”!
*Lại giật tít gây hot… Thanh Hóa: Hỗ trợ sau lũ dân nhận mì tôm, cán bộ nhận hàng chục triệu! Cái bà Vân cà chớn nào đó ở thôn bốn, xã Thiệu Dương – Thanh Hóa ton hót với mấy cha phóng viên rằng thì là… “chúng tôi phát hiện hàng loạt gia đình cán bộ thôn có điều kiện kinh tế khá giả lại được nhận quà có giá trị. Trong khi, những gia đình có hoàn cảnh khó khăn, hộ nghèo, neo đơn lại chỉ nhận được vài ba gói mì, ít cân gạo…” vụ này nghe quen quen, giống như “tàu đêm năm cũ” ở Quảng Nam năm xưa, chuyện Dê, Gà, Nhím…giúp đỡ hộ nghèo cải thiện, để từng bước xóa đói giảm nghèo, ai dè nó đi lạc vào nhà cán bộ hết trơn, đến khi chuyện vỡ lở, phóng viên đến phỏng vấn mấy con gà, dê, nhím…thì chúng nó trả lời trớt quớt rằng: Ở với cán bộ sướng hơn ở với dân nghèo! Ở đây ta phải xét đến tầm vĩ mô của sự việc, đây là việc làm hết sức nhân đạo, ta phải biết thương những con gà, dê, nhím ấy chứ, nhờ ở với cán bộ nó mới sướng, còn ở với dân nghèo biết lấy chi ăn , cực thân tụi nó…tội! cũng như đồng tiền cứu trợ hôm nay…nó cũng biết tìm chỗ sướng nó tới, mong đồng bào vùng lũ thông cảm cho nó vậy.
*CLB Khóc được một phen khóc sướt mướt luôn, khóc như Bi rên vì vừa khóc vừa …rên ! Xin đốt dâng các ngài ăn chặn tiền cứu trợ một bàn áo giấy, kim ngân, một bộ “tam sên”, một bộ thổ thần…thêm 2 lạy (vì còn trên mặt đất) để cám ơn các vị đã có công đầu hình thành nên CLB Khóc!

THƯỜNG ĐOÀN – K.9

Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

CHỚM ĐÔNG


Thu còn quyến luyến sắc vàng thơ
Phảng phất hơi đông chút lạnh chờ
Họa sĩ nhìn mây chiều vần vũ
Đông dừng lá đổ tiếc ngẩn ngơ
Hình ai nét vẽ chưa tô điểm
Bóng vàng thu đọng lại trong mơ
Chút cảm chút sầu đem thêu dệt
Thu tàn, đông chớm gợi vần thơ


Trần Ngọc Anh - K10
16/10/2014

Thứ Tư, 8 tháng 11, 2017

Thơ PHAN MINH TA

.
.
trả lại anh những ngày yêu dấu
nắng sân trường em đứng dưới cây me
tuổi mới lớn tính ta như đống lửa
ta nhìn em,con "mắt của trưa hè"

nắng sân trường ..nàng sinh viên mộng mị
ta mơ hồ ngắm mãi tóc em bay
gốc Gành Hào em nói chuyện ..biết ngay
về Bạc liêu chờ em bên chợ Tết

trả lại em thời sinh viên áo mỏng
diện xiêm y gót ngọc kiêu kỳ
ta cứ ngóng bên hành lang chờ đợi
gót chân nàng như vệt nắng chim di ...

trả lại ta cái thời hoa mộng
mơ mắt xanh môi đỏ má hồng
em nhan sắc ..một thời ta đuối mộng
để bây chừ ta bắt những thinh không

rứa là hết ..tình còn đâu mà trả
sáu mươi mùa gió chướng mãi vờn nhau
cái diễm lệ của Kiều nương dấu ái
hồn dung nhan chừ đã niềm đau ..

trả lại em ,..thuở nồng say yêu ấy ...
trăng mười năm nhòa nhạt câu thề ..
lời hẹn ước trăm năm đã chết
ta và em rời rụng kiếp yêu mê !!

PHAN MINH TA - K8

Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

CHIỀU QUÊ


Ngồi nhìn nắng dắt nhau về qua núi
Bước chân ai đang giẫm nát chiều tàn
Gió đi về mang hương thơm đồng nội
Chiều lung linh theo sợi khói rơm vàng

Người đi rồi bỏ chiều vắng hoàng hôn
Bước vội qua sông thuở đôi má chưa hồng
Lòng mây trắng hương rừng gió núi
Chiều của ngày đêm cũng lại mang đi

Ruộng đồng sâu trâu về no cỏ
Bìm bịp tìm nhau nghe tiếng lạc loài
Con thú hoang giấu mình trong bóng tối
Ta lại về lạc lối giữa yêu thương

Đỗ Khương Bình - K16


Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2017

DƯỚI CỎ MÙA ĐÔNG


Mẹ nằm dưới cỏ mùa đông
Co ro một dải đất đồng lạnh run
Đắp chăn cho mẹ - mưa phùn
Dỗ ngàn năm - tiếng mối đùn dưới lưng

Con quỳ trước cỏ rưng rưng
Bàn tay che ngọn bấc đừng thổi qua
Lửa đâu hong tóc mẹ già
Thân này cháy được xin là củi than

Nhớ hôm đèn lụi, bấc tàn
Nghiêng vai trút gánh gian nan mẹ về
Con còn chưa tỉnh cơn mê
Liêu xiêu bước giữa bốn bề cỏ gai

Lạy trời mau đến giêng, hai
Mượn chăn cỏ đắp hình hài lạnh căm
Nắng lên ấm chỗ mẹ nằm
Con ngồi ru giấc ngàn năm cho người

Huỳnh văn Mười - K7
Tháng 10/2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.

CAO KIẾN

*Nước “Lỗ Sặc Gạch” có một cái đỉnh rất quí, nghe đồn cái đỉnh này khi để trên bàn thì nó nằm nghiêng nghiêng giống hotgirl nằm…chờ sếp ký quyết định bổ…ngửa, í lộn…bổ nhiệm công tác ở vị trí “béo bở” vậy, chứ nó không đứng thẳng như những cái đỉnh khác, nó quí là quí cái chỗ đó, biết có cái đỉnh quí, vua nước “Hốt Tề” gửi công văn sang buộc nước “Lỗ Sặc Gạch” phải đem cống.
*Vua nước “Lỗ Sặc Gạch” rất quí cái đỉnh, không muốn mất nó về tay “Hốt Tề”, bèn nghĩ kế…sau một hồi tính toán, cuối cùng nhà vua quyết định bí mật tìm lãnh đạo của công ty “Phạt Qủy Vờ Nờ” làm giúp cái đỉnh giả, biệt tài của lãnh đạo công ty này là làm giả giống y như thật, nên cái đỉnh này nếu là người chuyên môn, hoặc người có kinh nghiệm từng trãi cỡ… 300 năm cũng không thể nào nhận ra nó là cái đỉnh giả được. Vua nước “Lỗ Sặc Gạch” hí hửng đem cái đỉnh giả sang nước“Hốt Tề” triều cống, vua “Hốt Tề” bảo:
- Thời buổi “kinh tế thị…tiền”, con người sống bất chấp, vô cảm và lừa lọc, làm ăn chủ yếu gian dối, nên thật giả lẫn lộn, không biết đâu mà lần, ngay cả cái sự học, bằng cấp… mà còn giả nữa là! thôi thì thế này…phải Nhạc Chính Tử đem sang ta mới nhận !
*Vua nước Lỗ bí quá mới cho mời Nhạc Chính Tử vào cung, sau khi to
nhỏ với Chính Tử một hồi, Vua Lỗ ép Chính Tử phải mang cái đỉnh giả sang nước Tề, Chính Tử phân trần:
- Tâu đức vua, ta chính danh là Nhạc Chính Tử, con một của Nhạc Chính Chủ và cũng là cháu đích tôn của Nhạc Chính Gốc, dòng dõi nhà ta xưa nay nổi tiếng là nhờ lấy chữ “tín” làm đầu, nay bệ hạ coi trọng cái đỉnh đó như thế nào, thì ta cũng coi trọng chữ tín truyền đời của dòng họ Nhạc Chính nhà ta như thế đó, nói tóm lại…phải cái đỉnh thật ta mới đi!
*Vua nước “Lỗ Sặc Gạch” ngậm ngùi:
- Thật tình, ta tiếc cái đỉnh quá, Nhạc tiên sinh không giúp thì ta đành chia tay nó vậy, thôi, Nhạc tiên sinh cứ mang cái đỉnh thật đi đi.
*Đến lược Nhạc Chính Tử ngậm ngùi…mang cái thật đi thì bất trung, mà mang cái giả đi thì bất tín, phân vân mãi chưa biết tính sao, Chính Tử bèn ra quán nhậu “Hai Hòn” lai rai mấy lon đỡ buồn, để mai tính!
*Để ý thấy Nhạc Chính Tử ngồi nhậu mà cái mặt quàu quạu, y như vợ thằng Đậu để mất sổ gạo! Lã Bất Không Bình Thường nhậu bàn bên cạnh đến mời một ly để hỏi sự tình…
- Chẳng hay Nhạc Huynh có chuyện chi buồn mà thần sắc có vẻ kém vui, lại nghĩ ngợi nhiều…
*Sau một hồi “chén chú hú chén anh”, ngà ngà say, rượu vào lời ra…Chính Tử thổ lộ hết câu chuyện về cái đỉnh, vừa nghe, Lã Bất Không Bình Thường vừa bóp bóp cái trán hói không còn sợi tóc làm cảnh, rồi gãi gãi cái đầu, nói:
- Ta sẽ có cách giúp ông!
*Nhạc Chính Tử như người “đi thi hộ cho sếp” sắp chết đuối, vớt được phao…thi:
- Ngươi có kế gì hay, cố giúp ta với…
*Không Bình Thường kê miệng vào tai Chính Tử nói nhỏ cả xóm cùng nghe rằng:
- Ta cho người sang nước “Hốt Tề” đồn ầm lên rằng…Nhạc Chính Tử bây giờ khác với Nhạc Chính Tử trước đây một trời một vực, những gì ổng nói thì rất hay nhưng làm thì rất …gian dối, ông ấy hiện đang làm chủ tịch tập đoàn có tên… “Khai- Xì”, chuyên sản xuất khăn lụa hiệu… “Dê - Chó”!
*Chính Tử ngạc nhiên:
- Dụ này nghe lạ à nghe!
- Cóp gì là lạ… “Khai- Xì”, nghĩa là có khai ra mới Xì chuyện 30 năm nay làm ăn gian dối, còn khăn lụa hiệu “Dê - Chó”, nghĩa là khăn lụa … sản xuất theo kiểu treo đầu dê bán thịt chó! mà cụ thể là mua hàng dỏm, giá rẻ về cắt mác , sau đó gắn mác xịn của mình vào rồi bán giá trên …sao hỏa!
*Nhạc Chính Tử vỗ đùi đánh đét một cái, rồi gọi chủ quán đem ra thùng Ken ra mời Lã Bất Không Bình Thường cùng uống mừng cao kiến…
*Nghe đồn, Nhạc Chính Tử mang cái đỉnh thật đàng hoàng sang triều cống nước “Hốt Tề”, thế mà vua Tề từ chối không nhận, trả về lại cho vua nước “Lỗ Sặc Gạch”, nghe nói vua nước Lỗ “mừng húm”! Không những không nhận, mà vua nước Tề còn biếu thêm cho vua Lỗ một cái đỉnh nữa để là quà…ngầm ý bảo rằng: trên lĩnh vực làm giả tau còn ông nội tụi bây nữa…

THƯỜNG ĐOÀN. K.9