Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.

CAO KIẾN

*Nước “Lỗ Sặc Gạch” có một cái đỉnh rất quí, nghe đồn cái đỉnh này khi để trên bàn thì nó nằm nghiêng nghiêng giống hotgirl nằm…chờ sếp ký quyết định bổ…ngửa, í lộn…bổ nhiệm công tác ở vị trí “béo bở” vậy, chứ nó không đứng thẳng như những cái đỉnh khác, nó quí là quí cái chỗ đó, biết có cái đỉnh quí, vua nước “Hốt Tề” gửi công văn sang buộc nước “Lỗ Sặc Gạch” phải đem cống.
*Vua nước “Lỗ Sặc Gạch” rất quí cái đỉnh, không muốn mất nó về tay “Hốt Tề”, bèn nghĩ kế…sau một hồi tính toán, cuối cùng nhà vua quyết định bí mật tìm lãnh đạo của công ty “Phạt Qủy Vờ Nờ” làm giúp cái đỉnh giả, biệt tài của lãnh đạo công ty này là làm giả giống y như thật, nên cái đỉnh này nếu là người chuyên môn, hoặc người có kinh nghiệm từng trãi cỡ… 300 năm cũng không thể nào nhận ra nó là cái đỉnh giả được. Vua nước “Lỗ Sặc Gạch” hí hửng đem cái đỉnh giả sang nước“Hốt Tề” triều cống, vua “Hốt Tề” bảo:
- Thời buổi “kinh tế thị…tiền”, con người sống bất chấp, vô cảm và lừa lọc, làm ăn chủ yếu gian dối, nên thật giả lẫn lộn, không biết đâu mà lần, ngay cả cái sự học, bằng cấp… mà còn giả nữa là! thôi thì thế này…phải Nhạc Chính Tử đem sang ta mới nhận !
*Vua nước Lỗ bí quá mới cho mời Nhạc Chính Tử vào cung, sau khi to
nhỏ với Chính Tử một hồi, Vua Lỗ ép Chính Tử phải mang cái đỉnh giả sang nước Tề, Chính Tử phân trần:
- Tâu đức vua, ta chính danh là Nhạc Chính Tử, con một của Nhạc Chính Chủ và cũng là cháu đích tôn của Nhạc Chính Gốc, dòng dõi nhà ta xưa nay nổi tiếng là nhờ lấy chữ “tín” làm đầu, nay bệ hạ coi trọng cái đỉnh đó như thế nào, thì ta cũng coi trọng chữ tín truyền đời của dòng họ Nhạc Chính nhà ta như thế đó, nói tóm lại…phải cái đỉnh thật ta mới đi!
*Vua nước “Lỗ Sặc Gạch” ngậm ngùi:
- Thật tình, ta tiếc cái đỉnh quá, Nhạc tiên sinh không giúp thì ta đành chia tay nó vậy, thôi, Nhạc tiên sinh cứ mang cái đỉnh thật đi đi.
*Đến lược Nhạc Chính Tử ngậm ngùi…mang cái thật đi thì bất trung, mà mang cái giả đi thì bất tín, phân vân mãi chưa biết tính sao, Chính Tử bèn ra quán nhậu “Hai Hòn” lai rai mấy lon đỡ buồn, để mai tính!
*Để ý thấy Nhạc Chính Tử ngồi nhậu mà cái mặt quàu quạu, y như vợ thằng Đậu để mất sổ gạo! Lã Bất Không Bình Thường nhậu bàn bên cạnh đến mời một ly để hỏi sự tình…
- Chẳng hay Nhạc Huynh có chuyện chi buồn mà thần sắc có vẻ kém vui, lại nghĩ ngợi nhiều…
*Sau một hồi “chén chú hú chén anh”, ngà ngà say, rượu vào lời ra…Chính Tử thổ lộ hết câu chuyện về cái đỉnh, vừa nghe, Lã Bất Không Bình Thường vừa bóp bóp cái trán hói không còn sợi tóc làm cảnh, rồi gãi gãi cái đầu, nói:
- Ta sẽ có cách giúp ông!
*Nhạc Chính Tử như người “đi thi hộ cho sếp” sắp chết đuối, vớt được phao…thi:
- Ngươi có kế gì hay, cố giúp ta với…
*Không Bình Thường kê miệng vào tai Chính Tử nói nhỏ cả xóm cùng nghe rằng:
- Ta cho người sang nước “Hốt Tề” đồn ầm lên rằng…Nhạc Chính Tử bây giờ khác với Nhạc Chính Tử trước đây một trời một vực, những gì ổng nói thì rất hay nhưng làm thì rất …gian dối, ông ấy hiện đang làm chủ tịch tập đoàn có tên… “Khai- Xì”, chuyên sản xuất khăn lụa hiệu… “Dê - Chó”!
*Chính Tử ngạc nhiên:
- Dụ này nghe lạ à nghe!
- Cóp gì là lạ… “Khai- Xì”, nghĩa là có khai ra mới Xì chuyện 30 năm nay làm ăn gian dối, còn khăn lụa hiệu “Dê - Chó”, nghĩa là khăn lụa … sản xuất theo kiểu treo đầu dê bán thịt chó! mà cụ thể là mua hàng dỏm, giá rẻ về cắt mác , sau đó gắn mác xịn của mình vào rồi bán giá trên …sao hỏa!
*Nhạc Chính Tử vỗ đùi đánh đét một cái, rồi gọi chủ quán đem ra thùng Ken ra mời Lã Bất Không Bình Thường cùng uống mừng cao kiến…
*Nghe đồn, Nhạc Chính Tử mang cái đỉnh thật đàng hoàng sang triều cống nước “Hốt Tề”, thế mà vua Tề từ chối không nhận, trả về lại cho vua nước “Lỗ Sặc Gạch”, nghe nói vua nước Lỗ “mừng húm”! Không những không nhận, mà vua nước Tề còn biếu thêm cho vua Lỗ một cái đỉnh nữa để là quà…ngầm ý bảo rằng: trên lĩnh vực làm giả tau còn ông nội tụi bây nữa…

THƯỜNG ĐOÀN. K.9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét