Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017
BA MƯƠI NĂM SAU - ĐÀ LẠT CÓ CÒN EM?
*Mến tặng: Quí n/s.T/ Bùi Thị Xuân Đà lạt- Nữ sĩ Huệ Thu
Ba mươi năm sau, Đà lạt có còn em
Còn ngồi chải tóc, đợi anh bên thềm
Phải chi sông núi đừng tang tóc
Đâu biệt Quê nhà, bỏ cả em
Anh biệt cố hương, đi lánh nạn
Xếp đời lính trận vào cổ thư
Yên cương – chiến địa – không còn nữa
Chí trai – nợ nước – cũng buồn như!
Thôi thì Đà lạt đành như vậy
Cả nước non rồi chẳng còn chi
Còn chăng mây khói, trời biền biệt
Quê nhà xa lắc, hồn lưu vong
Lưu vong hề! khói mây cố quận
Mẹ già nhen lửa chiều quê xa
Quê hương có phải là nhức nhối?
Tháng ngày ung nhọt trái tim ta
Xuân Hương – Than Thở - ngày ly loạn
Chinh chiến qua rồi, buồn chia ly
Cam Ly thác gọi, chàng với thiếp
Đà lạt còn chăng, những ngậm ngùi
Bây giờ rừng đã phơi vàng lá
Đà lạt của mình đã sang thu
Đừng hỏi bao giờ, anh trở lại
Hai chữ em anh, cũng mịt mù
Đà lạt thiếu anh, đời vẫn vậy
Tình mình gom với cõi buồn chung
Chẳng trách cổ kim, trò tan hợp
Ừ! lỡ thiếu nhau tội vô cùng
Anh viết bài thơ vào tháng chạp
Tháng chạp quê em, lắm sương mù
Đà lạt quê hương - ừ - buồn quá
Chút tình xưa ấy, cũng thiên thu!
NGUYỄN ĐÔNG GIANG
Cali 12/2005
NGUỒN NEWVIETART.COM
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét