Thứ Tư, 8 tháng 11, 2017

Thơ PHAN MINH TA

.
.
trả lại anh những ngày yêu dấu
nắng sân trường em đứng dưới cây me
tuổi mới lớn tính ta như đống lửa
ta nhìn em,con "mắt của trưa hè"

nắng sân trường ..nàng sinh viên mộng mị
ta mơ hồ ngắm mãi tóc em bay
gốc Gành Hào em nói chuyện ..biết ngay
về Bạc liêu chờ em bên chợ Tết

trả lại em thời sinh viên áo mỏng
diện xiêm y gót ngọc kiêu kỳ
ta cứ ngóng bên hành lang chờ đợi
gót chân nàng như vệt nắng chim di ...

trả lại ta cái thời hoa mộng
mơ mắt xanh môi đỏ má hồng
em nhan sắc ..một thời ta đuối mộng
để bây chừ ta bắt những thinh không

rứa là hết ..tình còn đâu mà trả
sáu mươi mùa gió chướng mãi vờn nhau
cái diễm lệ của Kiều nương dấu ái
hồn dung nhan chừ đã niềm đau ..

trả lại em ,..thuở nồng say yêu ấy ...
trăng mười năm nhòa nhạt câu thề ..
lời hẹn ước trăm năm đã chết
ta và em rời rụng kiếp yêu mê !!

PHAN MINH TA - K8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét