Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

ĐẶC SAN 50 NĂM - TRANG THƠ VŨ ĐAN HUYỀN

Chữ Nghĩa Thầy ơi!
Nén hương lòng dâng Thầy

Nắng hạ bay qua
Chói chang và xốn xang
Cơn bão cát lộng gió thổi về
Ngôi trường khép mình
yên ắng
Bạn tản mát dạt phương mờ
Thầy ngã bóng đổ thầm
Em trầm ngâm
Ơi Thầy!
Thầy ra đi.
Trời tang nắng hạ
Ve lặng sầu
Hát khúc râm ri
Phượng lắng nhớ
Rũ chuổi dài đo đỏ
Bảng đen phấn trắng
Thầy bỏ lại cho đời
Mùa hạ bình bồng trôi
Em thôi làm học trò
Đêm vọng nghe
Lời sóng biển chơi vơi
Chữ Nghĩa Thầy ơi
Lấp luống cày
Bút nghiên nợ đã lỡ vay
Mộng về vương vãi cơn say gọi thầm

Thạch Thảo Viên,
Saturday, November 19, 2011.


CÓ CÒN KHÔNG ĐÔNG GIANG


Cảnh cũ nhòa trong nắng
Sân trường im cát trắng
Người ơi! Người xưa ơi!
Ta nghe chừng xa vắng

Có con đò qua sông
Đưa ai về bên chồng
Đưa ta về bến mơ
Vành môi thơm tuổi hồng

Ta dòng trôi lận đận
Nhớ vòm lá bâng khuâng
Dã tràng vùi thân cát
Đơn côi chôn mộ phần

Cũng dòng sông băng ngang
Chia đôi bờ sông Hàn
Chia hai ta với ai
Có còn không Đông Giang


GIỌNG THẦY
Kính dâng hương linh Thầy
Lời Thầy Phó:“Cho tôi làm ngọn hải đăng…”



Ngày Thầy bụi phấn điểm sương
“Hải đăng” đuốc sáng soi đường con đi
Thầy ơi! Thầy có nghĩ gì
Tóc rơi sợi bạc … từ khi đông về
Gió chiều thổi cóng chân đê
Nhớ ngày mông muội em tê tái lòng
Tay Thầy vẽ một đường cong
còn lẻ lưng còng còng thêm  Số pi
Chim chi thao thiết gọi đêm
Nghe như rỉ máu_giọng Thầy. Thầy ơi

Vũ Đan Huyền-K7.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét