THAY LỜI MUỐN NÓI
Ta biết rằng sa mạc
Cần lắm những cơn mưa
Dẫu vài giọt lưa thưa
Vẫn mát lòng cát bỏng.
Như tập san đang"ngóng"
Một truyện ngắn,vần thơ
Vài dòng kể đơn sơ
Cũng ấm lòng bè bạn.
Thời gian thì có hạn
Thai nghén phải ra đời
Mau lên chứ bạn ơi
Còn chần chừ chi nữa!.
Ai không nhớ trường xưa?
Ai không thương Thầy cũ?
Thương bao nhiêu là đủ?
Nhớ biết mấy cho vừa?
Những vần thơ ấp ủ
Dòng nhật ký đâu rồi?
Nhanh chân chứ bạn ơi
Thời gian nào đứng đợi.
THÁNG CHÍN VỀ EM NHÉ
Em hứa rồi-tháng chín
Tháng chín em sẽ về
Em nói mình nhớ quê
Nhớ trường xưa,bạn cũ
Bao đêm rồi không ngủ
Anh lại thức chờ em
Chờ cô bé "lọ lem"
Với nỗi lòng "hoàng tử"
Tháng chín ơi mau chứ!
Sốt ruột cả lên rồi
Ta nhớ quá đi thôi
Mong ơi ngày tao ngộ
Anh đã dành riêng chỗ
Êm ái nhất hành tinh
Trong suốt cuộc hành trình
Đón em về chốn cũ
Ban bè ta đông đủ
Thầy cô cũng về thôi
Dù vạn nẻo xa xôi
Cái tình luôn đằm thắm
Nếu ngày xưa thương lắm
Thì nay lại thương nhiều
Nếu ngày xưa đã yêu
Nay càng mong gặp lại
Cuộc đời đâu xa mãi
Quả đất vẫn cứ tròn
Anh và em vẫn còn
Tháng chín về em nhé!
VỀ MUỘN
Thầy đâu rồi Thầy?
Cô đâu rồi Cô?
Chỉ nắm xương khô
Nằm sâu đáy mộ
Chỉ nắm xương khô
Đi vào hư vô...
Thầy đâu rồi Thầy?
Cô đâu rồi Cô?
Đồi núi lô nhô
Vàng rơi lá đổ
Vạt nắng hanh khô
Cỏ úa đầy mồ.
Xa xôi tháng ngày
Em trở về đây
Trường vẫn xanh cây
Thầy cô xa rồi.
Một đời gian khổ
Bên tấm bảng đen
Chẳng hề bon chen
Sống trong nghèo khó
Vì bao em nhỏ
Cần có tương lai
Thầy đội sương mai
Cô dầm mưa gió.
Mùa thu lá đỏ
Rơi phủ nấm mồ
Ai biết Thầy Cô
Có buồn không nhỉ?
Ngàn lần yêu quí
Em thắp nén nhang
Đứng giữa nghĩa trang
Bàng hoàng xa xót.
Lệ rơi nặng giọt
Em khấn ước thầm
Từ nơi cõi âm
Thầy cô thấu hiểu...
Có tiếng chuông chiều
Rơi vào khoảng lặng
Đồi hoang thưa vắng
Lạnh buốt tim em.
Thầy đâu rồi Thầy?!
Cô đâu rồi Cô?!
Thầy đâu rồi Thầy,
Cô đâu rồi Cô.
ĐỖ XUÂN KHẨN K6
Thầy đâu rồi Thầy?
Cô đâu rồi Cô?
Chỉ nắm xương khô
Nằm sâu đáy mộ
Chỉ nắm xương khô
Đi vào hư vô...
Thầy đâu rồi Thầy?
Cô đâu rồi Cô?
Đồi núi lô nhô
Vàng rơi lá đổ
Vạt nắng hanh khô
Cỏ úa đầy mồ.
Xa xôi tháng ngày
Em trở về đây
Trường vẫn xanh cây
Thầy cô xa rồi.
Một đời gian khổ
Bên tấm bảng đen
Chẳng hề bon chen
Sống trong nghèo khó
Vì bao em nhỏ
Cần có tương lai
Thầy đội sương mai
Cô dầm mưa gió.
Mùa thu lá đỏ
Rơi phủ nấm mồ
Ai biết Thầy Cô
Có buồn không nhỉ?
Ngàn lần yêu quí
Em thắp nén nhang
Đứng giữa nghĩa trang
Bàng hoàng xa xót.
Lệ rơi nặng giọt
Em khấn ước thầm
Từ nơi cõi âm
Thầy cô thấu hiểu...
Có tiếng chuông chiều
Rơi vào khoảng lặng
Đồi hoang thưa vắng
Lạnh buốt tim em.
Thầy đâu rồi Thầy?!
Cô đâu rồi Cô?!
Thầy đâu rồi Thầy,
Cô đâu rồi Cô.
ĐỖ XUÂN KHẨN K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét