Thứ Tư, 28 tháng 9, 2022

Thơ DƯƠNG PHÙ SA

 .

Ngoài kia ai đã ngủ chưa
Riêng tôi còn thức nghe mưa mà rầu
Nghe tôn gõ nhịp trên đầu
Nghe mà ngỡ, như nghìn câu thở dài.

Miền Trung mình hạc, xương mai
Sao bão lũ cứ kéo dài quanh năm
Nỗi nhọc nhằn tự xa xăm
Giờ trỗi dậy_ tựa vết dằm trong tim.

Nguyện cầu cho bão lặng im
Cho người bớt khổ, cho tim bớt sầu
Cho đời bớt những bể dâu
Nụ cười bớt héo, mái đầu bớt râm...

Dương Phù Sa - K19

Tin mới về Bão Noru: Bão mạnh cấp 12-13 đã vào Biển Đông - Nhịp sống kinh  tế Việt Nam & Thế giới

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2022

TỊNH


.

Chậm lại đi
Chậm lại đi
Vòng nhật nguyệt ấy có gì vội đâu

Bàn tay hứng trận mưa châu
Hạt nào đọng lại, hạt nào qua tay

Lắng nghe từng tiếng đêm ngày
Thở ra là có, hít vào là không

Thấy ta trong một vô cùng
Trôi từ cái thuở hồng mông trôi về

Thấy ta không tỉnh không mê
Không quên không nhớ không về không đi

Trong không ẩy biết có gì
Thinh thinh như thể điều chi nhủ thầm

Sáng lên ngọn lửa từ tâm
Cháy lên soi cả đăm đăm phận người

Chầm chậm thôi
Chầm chậm thôi
Cho theo kịp với bước đời xa xăm...

Nguyễn Đại Bường – K10

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2022

BUỒN VUI THÁNG CHÍN

 .

Tháng chín ta về thăm ngôi trường cũ
Tìm xem kỷ niệm ngày ấy về đâu
Xưa bãi cát vàng bây giờ xa lạ
Xưa ta tóc xanh nay đã bạc đầu

Tháng chín ta về nhớ ngày đi học
Phượng đỏ sân trường rộn tiếng ve kêu
Có mấy gã khờ làm thơ viết nhạc
Em đọc chẳng cười mặt cứ tỉnh queo

Tháng chín ta về nhớ ngày còn trẻ
Lýnh quýnh theo em chết cỏ đường mòn
Mua mấy cây kem em xơi gần hết
Còn thừa em cho mình mút vẫn ngon…

Tháng chín ta về lại ngồi trên lớp
Nhớ ngày xa xưa quậy phá quá chừng
Những lúc ham chơi chẳng lo bài vở
Sợ thầy khảo bài tim nhảy cà tưng

Tháng chín ta về ai còn ai mất
Tiếng ve râm ran như khúc nhạc buồn
Một thời mộng hoa bây giờ xa lắc
Cơn mưa trong hồn bất chợt trào tuôn ...

Nguyễn Tấn Lực – K6



Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2022

KHUÔN CHIỀU

 .

Em ...
đã về
thăm lại một lối xưa
Nơi kí ức ngủ trưa vừa thức dậy
Trong bóng nắng Thu ươm mình lộng lẫy
Gió bâng khuâng nhẹ đẩy tiếng dương cầm ...

Thu rải vào trong miền nhớ thanh âm
Nhận cho rõ kẻo thương lầm người lạ
Hoàng hôn đến bao chiều rơi trong lá
Mà nghe như lạnh dạ ướp sương dày

Em...
đã về
Còn lại những gì đây
Anh vò võ tháng ngày trông đợi ngóng
Môi đã khô tiếng đơ khàn tắt giọng
Võng ru mòn hình bóng buổi đầu tay

Gió bảo cây thôi dừng lắc lư ngày
Để sóng mắt đong đầy mây về núi
Nhìn khắc khoải mối tình xưa trần bụi
Phủ heo may lành lạnh chuỗi thu buồn...

Em...
đã về
dìu phận lỡ...vào khuôn

Nguyễn Công - K20A

Thứ Năm, 22 tháng 9, 2022

GỌI TÊN KỈ NIỆM

 .

Có phải Em về...
Hứng vội vạt nắng Thu?
Rồi cất sâu trong... hình thù kia, thon gọn
Giọt sương buổi sớm...chuyền cành như đưa đón
Bước chân Em qua...hồn biển vẫn còn mơ...

Có phải từ nay...
Chung bước một múi giờ
Mòn xa lối cũ...đợi chờ bên kia phố
Đằm tim nỗi nhớ... mắt chìm trong hội ngộ
Tay nắm tay nhau...giông tố ngược hai đường

Có phải nghiêng chiều...
Mới gọi tiếng nhớ thương
Như đếm trên tay... từng phút giây lặng lẽ
Của chiếc đồng hồ...Ta tự vẽ trao nhau
Để lúc cách xa... đừng bôi xóa bạc màu.

Có phải ngày đau...
Thoáng qua rồi chia biệt?
Gởi lại nụ cười cho những gì hối tiếc
Lặng giấu ven đường... thời khắc hững hờ riêng
Bỏ nhớ vào trong...khâu kín những niêm viền

Gọi tên kỉ niệm...đau thuyền...con sóng lớn..

Nguyễn Công – K20

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2022

BỤI HỒNG

 .

Em về
Nhặt mảnh trăng xưa
Dấu chân thềm cũ
Như vừa xanh rêu
Bụi hồng
Trót vướng câu thơ
Thì thôi mắc cạn
Trên bờ trăm năm
Ngàn hoa
Về nở bên đời
Câu kinh chín rụng
Xuống lời Từ Tâm
Mây che
Rừng gọi Thu vàng
Khói sương đã khuất
Trần gian lối về!

Đn 15.9.2022
Điệp Nguyễn – K7



Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2022

D Ẫ U C H Ậ M Đ Ờ I N H A U

 .

Đêm trở gió em một mình có lạnh
Có nghe lòng hiu quạnh nỗi nhớ nhung
Mắt em buồn anh lo lắng mông lung
- Không biết ngủ có ngon không đây nữa?!

Đêm nay gió nghe chừng hơn mấy bữa
Trời vào thu đã lành lạnh đêm về
Anh chập chờn trong mộng mị tỉnh mê
Như mơ thấy em đã về bên gối

Hai nỗi nhớ nhưng cùng về một lối
Bước chung đường dẫu ta chậm đời nhau
Cuộc hồng trần chắc chẳng có kiếp sau
Thì em nhé ta yêu nhau cho trọn!

Kiều Đình Dũng – K18

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2022

LẠC HẬU

 .

Công nhận ta bản mặt khó ưa
Chánh kiến nhìn ra mình khác hệ
Lúa nếp chung sào cùng lúa tẻ
Đồng phơi gốc rạ hiện thân già

Cứ loay hoay bám trụ xó nhà
Yêu Nước làm thơ thành lạc hậu
Nước đọng ao tù chìm mất dấu
Đầu nguồn đứt khúc bến sông xa

Là con sâu đo trên mặt đất
Lá mục cành trơ ngó thấy buồn
Hồn bướm mơ gì...bay đi mất
Tách mình ra ...hiệu ứng đám đông

Bạn cùng ta rêu đá tượng đồng
Khắc họa thời gian lên màu tóc
Ấn chứng đời đảo điên thế cuộc
Định hình danh chính sáng như gương

Giữa khác nhau tìm cái tương đồng
Trong bội bạc ở cùng tha thứ
Là tri âm không cần câu chữ
Cứ tự nhiên hiểu được mới là...

Đóng đinh treo - còn chường mặt ra
Sống tới chung thân già đáng tội
Tội làm người "khó ăn khó nói"
Nhờ tâm sinh tướng - có chi tài!

Nguyễn Hữu Thụy – K3
Sài Gòn 9.2022



Thứ Tư, 14 tháng 9, 2022

EM VỀ CỐ QUẬN

 .

Em về cố quận cho ta gởi
Một chút tình ta với cố hương
Thương nhớ u hoài đời mưa gió
Mà ta mãi giữ kín trong tim

Em về cố quận vui hay hay buồn?
Ta đâu biết được tim em nghĩ
Buồn vui lẫn lộn dấu xưa yêu?
Riêng ta mến chúc em vui nhiều

Em về cố quận có đi thăm
Ngôi trường cũ có nhiều kỷ niệm
Hãy đứng lặng im trong giây lát
Tìm dấu thương yêu ngày tháng cũ

Em có nhớ gì ngày tháng đó?
Cây Bạc Hà của ta và của em (*)
Trồng nhau sát cạnh ven con đường
Mình cùng gánh nước tưới cho nhau

Em bỏ trường đi và mãi mãi không về
Ta bỏ trường đi rồi trở lại
Có lúc u hoài mãi ngóng trông
Về miền yêu dấu mến thương xưa

Em về cố quận có ngé thăm?
Đường xưa lối cũ nơi em qua
Phố phường đã khác ngày xưa nhỉ
Một thời thơ dại chỉ biết vui...

Em về cố quận gặp cố nhân
Mà người vẫn đợi mãi chờ mong
Cùng nhau ôn lại thời thơ dại
Chỉ có vui thôi chẳng biết buồn

Ta ở phương trời xa dịu vợi
Ngồi buồn chỉ biết ngắm mây bay
Mưa bay lất phất dăm ba hạt
Cũng đủ lòng ta lạnh thấu tim

Võ Văn Chương – K8
(*) Thời đó nhà trường tổ chức trồng cây nên phát cho mỗi tổ trong mỗi lớp một cây để trồng và săn sóc

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2022

BƯỚC DẠO THƠ

 .

Để rồi xem... góc nhỏ có bâng khuâng
Hoa nắng muộn... Khúc tĩnh trà ru nhẹ
Thời đèn sách... giấu trong mình mới trẻ
Ai bỏ rơi... sợi tóc sẽ hoen mờ...

Sẽ rụt rè, khi đi dạo cùng thơ
Cầm lệch bút... nên gieo vần khó nhọc
Và hoa nắng... trên sân trường thầm khóc
Bởi chưa về... thăm lớp học năm xưa.

Để rồi xem... thời gian có tha, chừa...
Có hỉ, xả... khi người chưa gặp mặt
Vòng tay nối...đang nghiêng về xa lắc
Lặng dấu tuổi thơ...
Trầm mặc... cuối Thu vàng...

Nguyễn Công – K20

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2022

CÒN TRONG KỶ NIỆM

 .

Cám ơn mây trắng Sơn trà
Trưa ngày nắng gắt chuyến phà không nhanh
Hương thầm làn tóc mướt xanh
Nhẹ thôi guốc gõ âm thanh rất hiền

Cám ơn vành nón duyên nghiêng
Nhà thờ giáo xứ thiêng liêng nguyện cầu
Ơn người giữ chút tình sâu
Thời gian dấu kín tình đầu giùm ta

Cám ơn trời đất Tiên sa
Yêu thương còn đó đường xa hướng về...
Lâu rồi thủa ấy đam mê
Cám ơn bóng ngả tóc thề ngày xưa....

Đoàn Quân - K2

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2022

CÁNH PHƯỢNG TRƯỜNG XƯA

 .

Tha thướt áo dài bay giấc mộng
Còn đây một cánh phượng sân trường
Thầm thỉ ve kêu mùa nắng hạ
Hàng cây bên đường vàng chiếc lá sang thu

Ta về đứng lặng bên thềm vắng
Áo trắng bay mềm trong nắng xưa
Chừng như em bước ngang cửa lớp
Nở nụ cười tươi rất hương đưa !

Nụ cười hoa phượng thơm giấy mới
Trái tim nhịp trống đập liên hồi
Ép cánh phượng hồng tờ thư mỏng
Buổi tan trường cuống quýt trao nhau

Và bước theo em tà áo mộng
Gốc phượng, sân trường, quán nước quen
Tờ thư ngỏ bỏ quên trong túi áo
Ngày tan trường lần cuối buổi xa nhau

Tờ thư thơm thảo bao kỷ niệm
Cất mãi trong tim một bóng hình
Nỗi u hoài những gì chưa nói được
Dụi mắt nào hay chiều đã xa!

Chiều xuống chầm chậm nghe hiu quạnh
Cánh phượng sân trường đỏ mắt chờ nhau!

Nhật Uyển-Thư Cưu – K4

Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2022

QUÀ THÁNG CHÍN

 .

Sao Em buồn khi tháng chín vừa sang?
Làm tia nắng bẽ bàng trên bậu cửa
Trăng luống cuống trôi nhanh tìm điểm tựa
Để rọi vào... khoang chứa đựng mùa yêu.

Có lẽ nào Em đặt cược rất nhiều
Vào tháng chín vạn điều cho chữ "Đợi"!
Rồi sẽ có một chàng mang hoa tới
Trao tận tay cùng với nụ hôn đầu...

Em nhìn đời... đôi mắt tận non cao
Xa thăm thẳm anh làm sao đón nhận
Chiều tháng chín vẫn còn thu vương vấn
Sao đêm nay... hụt hẫng tiếng tơ lòng?

Ai đã thề bẻ nửa chữ hoài mong
Dán vào nửa trái tim hồng sắp tắt
Ai gõ cửa mở đời em khép chặt
Mà bâng khuâng còn mắc mãi bây giờ?

Nghe đây nè... Anh viết tặng bài thơ
Tặng tháng chín lúc trăng mờ ta hẹn
Tay đan xóa những tháng ngày hoang vắng
Yêu Anh nha... sẽ vẹn cuộc vui đùa...

Nguyễn Công - K20

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2022

MỘT GIẤC MƠ

 .

Đời ta đó một giấc mơ
Như mây như gió dưới trăng mờ
Như cánh hoa đùa cùng tia nắng
Và dặt dìu tiếng nhạc lời thơ

Đời ta đó một cánh chim
Bay muôn phương hơi ấm đi tìm
Khung trời lạ sắc màu hoa bướm
Tia mắt nhìn ấm áp trái tim

Tình ta đó một lần thôi
Trái tim yêu trao trọn em rồi
Nắm tay đi cùng trời cuối đất
Nụ cười hồng thắm mãi trên môi

Một đời người một giấc mơ
Yêu thương đi đừng chút hững hờ
Trăm năm mãi tình sâu nghĩa nặng
Đừng để hồn giây phút bơ vơ ...

Nguyễn Tấn Lực - K6



Thứ Năm, 1 tháng 9, 2022

Thơ DƯƠNG PHÙ SA

 .

Những chú mèo này chẳng biết sống ở đâu
Cứ đến mỗi buổi trưa lại lò dò tìm tới
Nghe chúng kêu: Meo meo. Ôi chao, sao mà tội
Chẳng cam lòng, đành nhận phận ô sin.
Cắm cúi chúng ăn, thi thoảng lại ngước nhìn
Ánh mắt nửa mừng vui, nửa như chừng lo sợ
Bởi chẳng quen cho ăn, nên ít nhiều bỡ ngỡ
Cơm trộn chút cá phèn, cứ sợ chúng mắc xương.
Những chú mèo hoang trong cái cõi vô thường
Như cảm nhận được chút tình thân ái
Chúng ăn xong, còn quay đầu nhìn lại
Nhoẻn miệng cười, ngoe nguẩy cái đuôi xinh
Rồi dắt díu bỏ đi để lại mỗi mình mình
Cùng với những mênh mông một nỗi niềm khó tả.

Ngày lại ngày với bao điều mệt lả.
Cứ dài mãi không ngừng tựa thể vết dầu loang.
Nếu mai này lỡ hóa kiếp mèo hoang.
Chắc cần lắm, một chén cơm trộn cá....

Dương Phù Sa - K19