.
Có phải Em về...
Hứng vội vạt nắng Thu?
Rồi cất sâu trong... hình thù kia, thon gọn
Giọt sương buổi sớm...chuyền cành như đưa đón
Bước chân Em qua...hồn biển vẫn còn mơ...
Có phải từ nay...
Chung bước một múi giờ
Mòn xa lối cũ...đợi chờ bên kia phố
Đằm tim nỗi nhớ... mắt chìm trong hội ngộ
Tay nắm tay nhau...giông tố ngược hai đường
Có phải nghiêng chiều...
Mới gọi tiếng nhớ thương
Như đếm trên tay... từng phút giây lặng lẽ
Của chiếc đồng hồ...Ta tự vẽ trao nhau
Để lúc cách xa... đừng bôi xóa bạc màu.
Có phải ngày đau...
Thoáng qua rồi chia biệt?
Gởi lại nụ cười cho những gì hối tiếc
Lặng giấu ven đường... thời khắc hững hờ riêng
Bỏ nhớ vào trong...khâu kín những niêm viền
Gọi tên kỉ niệm...đau thuyền...con sóng lớn..
Nguyễn Công – K20
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét