Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2022

LẠC HẬU

 .

Công nhận ta bản mặt khó ưa
Chánh kiến nhìn ra mình khác hệ
Lúa nếp chung sào cùng lúa tẻ
Đồng phơi gốc rạ hiện thân già

Cứ loay hoay bám trụ xó nhà
Yêu Nước làm thơ thành lạc hậu
Nước đọng ao tù chìm mất dấu
Đầu nguồn đứt khúc bến sông xa

Là con sâu đo trên mặt đất
Lá mục cành trơ ngó thấy buồn
Hồn bướm mơ gì...bay đi mất
Tách mình ra ...hiệu ứng đám đông

Bạn cùng ta rêu đá tượng đồng
Khắc họa thời gian lên màu tóc
Ấn chứng đời đảo điên thế cuộc
Định hình danh chính sáng như gương

Giữa khác nhau tìm cái tương đồng
Trong bội bạc ở cùng tha thứ
Là tri âm không cần câu chữ
Cứ tự nhiên hiểu được mới là...

Đóng đinh treo - còn chường mặt ra
Sống tới chung thân già đáng tội
Tội làm người "khó ăn khó nói"
Nhờ tâm sinh tướng - có chi tài!

Nguyễn Hữu Thụy – K3
Sài Gòn 9.2022



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét